Số lần đọc/download: 723 / 6
Cập nhật: 2017-09-25 02:37:33 +0700
Chương 72: Chiến Đấu
Tử sĩ của quân đội Zenit đều là những đạo tặc được huấn luyện đặc biệt tinh nhuệ được chọn lọc từ trong trăm vạn đại quân của Zenit đế quốc, bản thân họ ngoài thiện chiến anh dũng không sợ chết còn có khả năng tiềm hành vô cùng lợi hại mà những đạo tặc khác không thể có được. Thế nhưng trận chiến lần này họ gặp đúng khắc tinh của mình, ngoài Tả luân nhãn của Franz trong Tử thần còn có hai người có khả năng trinh sát vô cùng nhạy bén đó là anh em nhà Gilliam với đôi Bạch nhãn.
“Bây giờ ta cho các ngươi hai sự lựa chọn, đầu hàng hoặc là chết, các ngươi có ba giây để suy nghĩ”.
“Một”.
Franz bắt đầu trầm giọng đếm, trên gương mặt các tử sĩ đều lạnh nhạt như không có chuyện gì xảy ra còn những người khác thì là vẻ âm trầm bất định. Ai cũng biết hoàn cảnh của họ bây giờ vô cùng xấu, bị bao vây bởi hai vạn binh sĩ đầy đủ vũ trang ngoại trừ Thần cấp cường giả nếu không cũng đừng hòng sống sót.
“Giết”.
Franz bỗng nhiên nói làm mọi người chưng hửng kể cả phe ta lẫn phe địch, không phải là đếm ba tiếng sao, mới tiếng thứ nhất thôi a. Kẻ địch sửng sốt, phe ta sửng sốt nhưng có một người không hề ảnh hưởng đó chính là chủ mưu Franz Bonaparte.
“Oanh”.
Chỉ trong giây lát Franz đã được bao trọn trong khung xương của Susanoo, cánh tay xương xẩu khổng lồ vung nắm đấm thẳng xuống đầu tên thánh cấp cường giả biến hắn ghi tên vào lịch sử là cường giả Thánh cấp nhọ nhất Lyon đại lục. Không những bị một tên cường giả mạnh hơn đánh dập đầu mà còn lại là trong tình huống đang chiêu hàng, vô sỉ, tuyệt đối vô sỉ.
“Giết a”.
Trong phút chốc binh sĩ hai bên cũng tỉnh ngộ hô hào lao vào chém giết thế nhưng dưới chân họ bỗng tràn ngập một vũng bùn lún dính chặt chân họ vào tường thành.
“Thổ độn, địa đầm chi thổ”.
“Thổ độn, Thủy lưu chi thổ”.
Vũng bùn này không phải tự nhiên mà có mà chính là tuyệt tác của Salah tiếp đó lại là một dòng thác lũ bùn đất phóng thẳng xuống đội hình hai trăm người đang bị mắc kẹt tại đống sình lầy.
“Oanh”.
Dòng thác va đập vào tường đất phát ra từng đợt âm thanh trầm muộn, tiếng kêu la thảm thiết. Nhưng dù sao đây cũng không phải là thế giới hokage ở đây đấu khí và ma pháp được tôn sùng cũng có sự cường đại của nó. Trong dòng bùn đất hàng trăm ánh đấu khí lập lòe phóng ra thoát khỏi đợt lũ quét lao vào đám binh sĩ xung quanh. Bọn họ ai cũng biết hôm nay cái chết đã không thể tránh khỏi chỉ cầu mong gây thiệt hại cho quân thủ thành càng nhiều càng tốt.
“Giết a”.
Hai bên lại lao vào hỗn chiến, các thành viên Tử thần cũng tìm đối thủ thích hợp cho mình. Franz không hề tham chiến mà đứng quan sát tình hình. Là một vị thống lĩnh hắn hiểu được bản thân mình không cần chiến đấu mà phải nắm rõ được toàn bộ cục diện của cuộc chiến. Mặc dù đỏ mắt số kinh nghiệm do phe địch mang lại nhưng Franz vẫn giữ được bình tĩnh. Đúng vậy trong mắt hắn đám cường giả phía dưới chỉ là một đống kinh nghiệm mà thôi.
“Bát quái lục thập tứ chưởng”.
“Nhu bộ song sư quyền”.
Phía dưới chiến trường ánh lên ánh sáng màu lam năng lượng chakra nổi bật là hai anh em Gilliam và Natasha, sở hữu Bạch nhãn hai người trở thành tông sư cận chiến, họ luôn biết đúng thời điểm né tránh các đòn công kích của địch nhân, đánh vào điểm yếu của chúng khóa lại con đường vận hành đấu khí của chúng. Bây giờ cường giả đấu Hoàng đã không còn là đối thủ của hai anh em nhà đó.
“Khai môn, Hưu môn, Sinh môn, Thương môn, Đỗ môn, Cảnh môn. Khai!”
Mở ra sáu cửa Rhuk, Klein như hóa thân thành hai tia sáng lướt qua đội hình quân địch, chỉ với hai quyền đầu. Khi mở ra lục môn sức mạnh của cả hai thậm chí vượt qua các thành viên còn lại trong Tử thần, so với dị giới sức chiến đấu của họ đã có thể so với Đế cấp cường giả.
“Thể thuật, Lý liên hoa”.
Chỉ thấy Klein đánh bay một Hoàng cấp cường giả hậu kỳ bay lên cao dùng cao tốc quyền thuật tấn công tới tấp vào đối phương, cuối cùng quyền phải và chân trái cùng một lúc đánh vào ngực và bụng của Đế cấp cường giả làm hắn cắm thẳng đầu xuống đất chết đến không thể chết lại.
“Oanh, oanh, oanh, oanh”.
Bên kia Rhuk càng khủng khiếp hơn, mở ra sáu cửa đôi mắt của Rhuk biến thành màu trắng dã, chân phải đá bay một Đế cấp sơ kỳ cường giả bay lên trời, sau đó lại dùng tốc độ cực nhanh đấm vào người quân địch, từng quyền từng cước của hắn ma sát với không khí tạo nên tiếng rít gào, từng đóa hoa lửa cực kỳ khủng khiếp. Đây rõ ràng là phiên bản cao cấp hơn của “Lý liên hoa” chính là “Triều khổng tước”.
“Hỏa độn, tứ trụ hỏa long chi thuật”.
Từ bên dưới lòng đất bốn con hỏa long khổng lồ bỗng vươn người ra không hề báo trước tạt xuyên đội hình quân Tinh Hà đế quốc, hàng chục tử sĩ không kiệp né tránh trở thành ngọn đuốc sống rơi xuống dưới tường thành. Khỏi nói cũng biết đây chính là tuyệt chiêu của tên Kasuo. Hỏa độn vẫn là hỏa độn, sức sát thương quần thể cực kỳ khủng khiếp, mạnh hơn ất kỳ độn thuật nào. Theo sau Tử thần một doanh ma pháp sư cũng cấp tốc phóng ra hàng loạt ma pháp che kín cả bầu trời rơi xuống đầu quân địch. Từng chùm màu sắc hệ ma pháp bay lượn đầy trời đêm tạo thành một bức tranh vô cùng đẹp đẽ của Tử thần.
Franz đứng trong lồng ngực Susanoo khẽ nhíu chân mày lại. Cường giả quả nhiên là cường giả, tuy Tử thần lực lượng cá nhân của mỗi người đều mạnh vô cùng nhưng số lượng ít ỏi. Các cường giả Tinh Hà đế quốc bay vào đội hình của Sư đoàn Tia Chớp và lính đánh thuê tha hồ tàn sát, chỉ trong khoảnh khắc bên phía quân thủ thành đã có gần ba ngàn người thương vong. Binh lính của Sư đoàn Tia Chớp được Franz huấn luyện theo kiểu hiện đại, lấy một trung đội là một đơn vị chiến đấu cơ sở, nên nền móng của sĩ quan cấp thấp được đặt vững chắc nên các binh sĩ vẫn duy trì đội hình chiến đấu, nhưng lính đánh thuê thì không được như vậy, tử thương một phần ba họ đã có dấu hiệu muốn vỡ trận.
Tuy biết đám cường giả này chó cùng rứt giậu nhưng Franz không thể lui. Bởi vì hắn cần phải nuốt trọn đám cường giả này, phải làm cho chỉ huy địch điên cuồng kế hoạch của hắn mới có thể thành công. Quay sang bên cạnh Karla Franz nói.
“Truyền lệnh, kế hoạch bắt đầu”.
“Vâng, thành chủ”.
Karla vòng tay trước ngực rồi tiêu thất trong không khí. Franz nhìn về hướng doanh trại Tinh Hà đế quốc thì thầm.
“Cháy lên đi ngọn lửa chiến tranh, để xem ai sẽ là người cười cuối cùng”.