Người mà cố gắng rồi thất bại vẫn tốt hơn nhiều so với người không cố gắng gì cả và thành công.

Lloyd James

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 122
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1080 / 24
Cập nhật: 2016-06-27 10:18:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 69
aqua. Đó là một địa điểm thượng hạng mà không quá cắt cổ, và tôi đoán sự hòa quyện giữa những tấm vải lanh trắng cùng xà gỗ đủ điều kiện để nó mang vẻ thời trang ngoại ô hợp thời. Chúng tôi chọn một bàn dành cho hai người ở góc xa.
Khách khứa trong quán một nửa bàn chuyện làm ăn, nửa còn lại gồm các quý bà tụ tập. Với bộ đồ vét của mình và chiếc váy hè của Nora, chúng tôi thuộc cả hai nửa. Tuy vậy không có gì phải nghi ngờ rằng Nora là người phụ nữ hấp dẫn nhất trong nhà hàng - và những cái ngoái đầu vô tình của những người đàn ông mặc vét khác đã khẳng định điều đó. Một người hầu bàn bước tới. “Tôi có thể lấy cho hai người đồ gì để uống ạ?”.
Nora nghiêng người qua bàn. “Liệu anh có gặp rắc rối không nếu chúng ta dùng rượu?”, cô hỏi. “Còn tùy xem bao nhiêu”, tôi trả lời, không quên mỉm cười. Khi cô cười trở lại, tôi trấn an, “Không, như vậy sẽ không phạm luật công ty đâu”.
“Tốt”. Cô cầm thực đơn rượu và đưa nó cho tôi. “Không, cô cầm đi”, tôi nói. “Cô sẽ quyết định”.
“Nếu anh cứ khăng khăng như vậy”. “Ông bà có cần một phút không?”, người hầu bàn hỏi.
“Không, không cần thiết phải vậy”, Nora nói. Cô kéo danh sách rượu lại phía mình và lập tức chạy ngón trỏ dọc trang giấy, dừng lại nửa chừng. “Loại Châteauneuf-du-Pape”, cô thông báo. Một quyết định trong vòng sáu giây.
“Một người phụ nữ biết mình muốn gì”. Tôi nói trong khi người hầu bàn gật đầu và rời đi. Nora nhún vai. “Ít ra là khi liên quan tới rượu”.
“Tôi đang nghĩ một cách tổng quát hơn”. Cô nhìn tôi đầy tò mò. “Ý anh là sao?”.
“Ví dụ như nghề nghiệp chẳng hạn. Tôi có một ấn tượng rõ ràng rằng ngay từ nhỏ cô đã biết mình muốn trở thành một nhà thiết kế nội thất rồi”. “Không đúng”.
“Ý cô là đã không luôn luôn thay đổi vị trí đồ đạc trong Căn nhà Mơ ước của Barbie sao?”. Cô bật cười và có vẻ đang có một khoảng thời gian khá tốt tính đến giờ. “Thôi được, đúng vậy”. Cô nói. “Vậy còn anh thì sao? Anh có luôn biết những gì mình muốn làm không?”.
“Không, tôi đã chỉ bán nước chanh tại quầy giải khát thôi. Không phải các khoản bảo hiểm”. “Có lẽ đó là những gì tôi đang thực sự muốn hỏi”, cô nói. “Xin đừng hiểu lầm, nhưng với anh tôi có một ấn tượng hoàn toàn ngược lại: Rằng có lẽ anh sinh ra để làm việc khác”.
“Chẳng hạn như việc gì? Cho tôi một ví dụ xem nào. Cô thấy tôi như thế nào hả Nora? Đáng lẽ tôi nên làm gì?”. “Tôi không biết nữa. Một cái gì đó...”.
“Lý thú hơn?”. “Tôi không định nói thế”.
“Có đấy - và không sao đâu. Tôi không thấy mình bị xúc phạm”. “Anh không nên thấy thế. Thực tế là, anh nên coi đó như một lời khen”.
Tôi cười khẩy. “Giờ thì cô đang đẩy vận may đi đây”. “Không, em nghiêm túc đấy. Anh có một phong cách nhất định, một dạng sức mạnh từ bên trong. Và anh rất vui tính”.
Tôi đã không phải trả lời nhờ người phục vụ bàn quay trở lại cùng chai rượu. Trong khi anh ta mở chai, Nora và tôi trao nhau một vài ánh nhìn qua thực đơn. Cô ta đang lả lướt với mình? Không, Einstein ạ, chúng tôi đang tán tỉnh lẫn nhau.
Khuấy nhẹ và nhấp một ngụm, Nora đã thẩm định xong vị Châteauneuf-du-Pape. Người hầu bàn rót rượu. Khi anh ta rời đi, cô nâng cốc. “Dành cho Craig Reynolds. Vì đã lịch thiệp đáng kinh ngạc với tôi trong suốt cuộc thử thách này”. Tôi cám ơn cô và chúng tôi chạm cốc, dán mắt vào nhau.
Và tôi biết rằng thử thách thật sự mới chỉ bắt đầu.
Tuần Trăng Mật Tuần Trăng Mật - James Patterson & Howard Roughan Tuần Trăng Mật