Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Quyển 2 - Chương 69 - Cầu Hôn ( Thượng )
C
hử Đồng bị Tần Tần đứng bên cạnh đẩy đẩy cánh tay, " cậu nhìn kìa, Lâu Mộc Ngôn. "
Chử Đồng nhìn chằm chằm không chớp mắt, " thấy rồi, mình đâu phải là người mù. "
" tư thế cô ta lôi kéo ông chủ thật là thân mật quá. "
Chử Đồng bực bội, " mình cũng thấy rồi! "
Tần Tần ý thức được sắc mặt cô khó coi, vội vàng an ủi, " đừng nóng giận, chỉ là đi trên thảm đỏ thôi mà, Giang Ý Duy và Lâu Mộc Ngôn là hai nữ nghệ sĩ kiếm tiền nhiều nhất, có được vinh hạnh này cũng là bình thường. "
Chử Đồng nhìn thấy ba người đi lên trước màn sân khấu, mặc dù chỉ là tiệc cuối năm của nội bộ công ty, lại làm giống như buổi lễ trao giải thưởng điện ảnh vậy, Giản Trì Hoài nhận cây bút từ trong tay cô lễ tân, xoay người đi ký tên. Giang Ý Duy nghiêng người, mặt mũi tươi cười, vẫn luôn duy trì độ cong kia của khóe miệng đang câu siết lên mà nói chuyện với Lâu Mộc Ngôn, " cô thật sự dám áp sát như thế sao, toàn thể trên dưới công ty đều biết Tứ ca là người đã có vợ. "
Nhắc đến chuyện này, Lâu Mộc Ngôn cảm thấy dường như bị người ta đâm cho một phát đau nhói, lòng không cam tâm, cũng không có sức mà chấp nhận, " vậy thì thế nào? "
" vậy thì biết thân biết phận một chút đi, khoảng cách nên giữ thì phải lo mà giữ, đừng tưởng rằng tất cả mọi người đều là kẻ ngu. "
Phía dưới có phóng viên đang chụp hình chính diện, Lâu Mộc Ngôn ưỡn ra tư thế tạo hình đẹp mắt nhất, tấm lưng trần vừa nhìn một cái không sót thứ gì, cô ta đúng dịp tươi cười e lệ, trong miệng vẫn đang trả lời Giang Ý Duy, " đừng nói tới tôi, cô thì tốt đẹp lắm ư? Cô chưa từng nghĩ đến việc muốn leo lên cái cành cao Tứ ca này hay sao? "
" cành cây này cao quá, tôi sợ té xuống đất rồi mọi chuyện sẽ thay đổi hết. " Giang Ý Duy nói xong lời này, cầm bút lướt qua đi ký tên.
Chử Đồng nhất thời có cảm giác mình đang bị bộ lễ phục chật chội này siết chặt đến nỗi hít thở không thông. Ba người ký tên xong, lần lượt rời đi, Chử Đồng cũng xoay người trở về. Lúc bắt đầu buổi tiệc, đồng nghiệp các ngành khác nhau cũng tách ra ngồi ở khu vực riêng của mình, còn những ngôi sao được mời tới thì ngồi chung một chỗ với những cấp trên của Dịch Lục Soát, đang ở bàn trên cùng.
Người dẫn chương trình đang giới thiệu về những thành tựu của Dịch Lục Soát trong năm nay, các tác phẩm của Giang Ý Duy và Lâu Mộc Ngôn cũng được cắt ra những cảnh quay nổi bật phóng lớn trên màn hình để minh hoạ. Chử Đồng đang ngồi ở bên cạnh chủ biên, ngẩng đầu lên một cái là có thể thấy được Giản Trì Hoài và Lâu Mộc Ngôn. Lâu Mộc Ngôn liếc qua cũng đã nhìn thấy Chử Đồng, cả người cô ta lui về phía sau dựa vào lưng ghế, ánh mắt hướng về phía sau thẳng tắp nhìn chăm chú về phía Chử Đồng, cô ta thật sự không thể hiểu nổi, chỉ bằng điều kiện như vậy của Chử Đồng, làm sao có thể gả được vào nhà họ Giản? Nhìn tới nhìn lui, cũng chỉ là có chút ngoại hình mà thôi, dù sao cô ta ở Tây Thành cũng chưa từng nghe qua nhà họ Chử gì đó. Nhưng thực tế là hai người này đã kết hôn, Lâu Mộc Ngôn vẫn biết giữ chừng mực.
Sự nghiệp của cô ta bây giờ đang lên như diều gặp gió, một hình tượng sạch sẽ đối với cô ta mà nói là hết sức quan trọng. Huống chi, tâm tư của Giản Trì Hoài, cô ta cũng đã thử dò xét qua, Lâu Mộc Ngôn nhất quyết không dám có những lời nói hành vi nào vượt quá giới hạn nữa.
Nhưng mà, trước đây Lâu Mộc Ngôn và Chử Đồng cũng coi như là oan gia ngõ hẹp, hôm bắn pháo hoa trên ốc đảo Chử Đồng cũng đã chơi cô ta một vố, Lâu Mộc Ngôn kiêu căng ngạo mạn, từ bé lại được mọi người trong nhà cưng chiều phát hư, cô ta nhất quyết không nuốt trôi được cục tức này.
Cô ta nghĩ đến lời nói của người quản lý, Giản Trì Hoài không thích dây dưa dính dáng vào mối quan hệ mập mờ không rõ ràng với nữ nghệ sĩ dưới tay mình, Lâu Mộc Ngôn cũng không dám làm loạn, nhưng cô ta cũng là nghệ sĩ của Dịch Lục Soát, khiến cho trong lòng Chử Đồng cảm thấy không thoải mái, cũng có khả năng chứ nhỉ?
Lâu Mộc Ngôn nhìn thấy ánh mắt của Chử Đồng đang hướng về phía bên này, cô ta cố ý nghiêng người về phía Giản Trì Hoài, đôi môi tiến sát tới bên tai người đàn ông, đang nói nói gì đó. Giang Ý Duy cười lạnh, nâng tầm mắt lên thấy gương mặt mất hứng của Chử Đồng, cô hướng Chử Đồng nháy mắt một cái, dùng khẩu hình miệng ý bảo, " đánh cô ta. "
Chử Đồng chun mũi một cái, Giang Ý Duy bật cười, " mình giúp cậu. "
Bởi vì cách nhau quá xa, Chử Đồng cũng không thể thấy rõ khẩu hình miệng của Giang Ý Duy muốn biểu đạt ý tứ gì. Giang Ý Duy hướng xuống dưới đáy bàn liếc nhìn, sau đó chìa chân ra, dưới chân cô là một đôi giày cao gót, gót giày kia vừa dài lại vừa nhọn, giống như một cái dùi sắc bén. Cô hơi dùng sức, liền nghe thấy tiếng Lâu Mộc Ngôn thất thanh hét lên thảm thiết, " ui da, đau quá. "
Giang Ý Duy âm thầm thu chân lại, " sao vậy? "
" ai đạp tôi! "
Trên bàn còn có những người khác, ánh mắt Giang Ý Duy quét một lượt trên mặt tất cả mọi người, " trong các người ai đã đạp Lệ phi vậy? "
' Lệ phi ' là một vai diễn trong bộ phim mới của Lâu Mộc Ngôn, mấy người đối diện ngơ ngác nhìn nhau, vừa cười vừa trả lời, " thần thiếp không dám. "
Giang Ý Duy trước kia đã phải chịu thiệt thòi từ phía Lâu Mộc Ngôn, cũng biết gia đình nhà Lâu Mộc Ngôn quyền thế, vì vậy cô khôn ngoan không dám có động tác gì lớn, chẳng qua là lảng sang chuyện khác, " Tứ ca, tối nay là tiệc tất niên của Dịch Lục Soát, tại sao không để cho Tứ tẩu ngồi ở đây nhỉ? "
Giản Trì Hoài trả lời, " công ty có quy định của công ty. "
Lâu Mộc Ngôn cười khẽ, " đúng vậy, Chử Đồng không phải là phóng viên sao? Cô ấy hẳn nên ngồi ở bên đó. "
" cô ấy còn là bà chủ đấy. " khoé môi Giang Ý Duy nhẹ câu lên, " có nghĩa là, chúng ta còn phải mong chờ cô ấy ban cho bát cơm mà ăn, nói không chừng vợ chồng thủ thỉ với nhau một chút, sau này hợp đồng đóng phim có thể sẽ bay đến tới tấp, có phải không? "
Giản Trì Hoài khó có khi lộ ra được ý cười, " vì thế em một năm hơn 300 ngày ở ngoài trường quay, cũng là bởi vì Chử Đồng thủ thỉ bên tai nhiều đúng không? "
Giang Ý Duy tươi cười, " vậy thì phải hỏi Tứ ca ngài, Tứ tẩu thủ thỉ bên tai có tác dụng không đây? "
Đáy mắt người đàn ông tràn ngập ra hạnh phúc không thể lừa được người, Lâu Mộc Ngôn liếc nhìn, " đối với Tứ ca, quan hệ tình cảm cá nhân cũng không thể ảnh hưởng đến công việc được, toàn bộ đều phải dựa vào năng lực thật sự của mình. "
Sau khi người dẫn chương trình nói xong lời cầu chúc, nhân viên phục vụ lần lượt bưng thức ăn lên, Chử Đồng tự rót rượu đỏ cho mình, ở bàn kia Lâu Mộc Ngôn thỉnh thoảng lại kề tai thỏ thẻ với Giản Trì Hoài, Chử Đồng xốc vạt váy lên đứng dậy, " mọi người uống đi, tôi đi mời rượu. "
Mọi người đều biết thân phận của cô, cũng không cảm thấy kỳ quái. Chử Đồng bước thẳng tới bàn đầu tiên, Giang Ý Duy hướng cô xua tay, " ly rượu đầu tiên này của cậu, nhất định không phải là mời mình rồi. "
" cậu nói đúng rồi. " Chử Đồng đi tới bên cạnh Giản Trì Hoài, vươn tay ra đặt lên bả vai người đàn ông, anh liếc nhìn, không nói gì, Chử Đồng hướng về phía Lâu Mộc Ngôn bên cạnh anh khẽ nâng ly rượu lên, " Lâu tiểu thư, tôi mời cô. "
Lâu Mộc Ngôn ngoài cười nhưng trong không cười, cầm ly rượu lên, ngón tay Chử Đồng vuốt ve bả vai người đàn ông, nhìn một cái là thấy ngay động tác thân mật vô cùng, " tôi nghe Trì Hoài nói qua, năm nay ngoại trừ Giang Ý Duy ra, giá trị thương mại của Lâu tiểu thư cũng được coi là xếp vào hàng cao cấp, chúc mừng nhé. "
' Giá trị thương mại '? Lâu Mộc Ngôn hơi đổi sắc mặt, " tôi là diễn viên nên cũng không hiểu rõ khía cạnh này lắm. "
Bên cạnh Giang Ý Duy vừa khéo lên tiếng, " nói cách khác, máy kiếm tiền mình đây làm việc rất hiệu quả phải không? "
" năng lực kiếm tiền của cậu đương nhiên là không thể xem thường rồi. "
Độ cong trên cánh môi của Giang Ý Duy vẫn không hề giảm đi, nhìn về phía Lâu Mộc Ngôn ở bên cạnh, " thôi đủ rồi, trong mắt vợ chồng nhà này, tiền mới là quan trọng nhất, cô tốt xấu gì cũng coi như là có mấy bộ phim, nhờ có cái này, ít nhất cũng có cửa để cô được ngồi ở bên cạnh Tứ ca. "
Sắc mặt của Lâu Mộc Ngôn lúc này thật là khó coi tới cực điểm, nhưng cô ta cũng biết thân biết phận, cung kính cười một tiếng, " thật là may được Tứ ca để mắt đến. "
Chử Đồng cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian vào cô ta, cô hướng về phía Giang Ý Duy nháy mắt một cái, biểu lộ khen ngợi cô phối hợp rất ăn ý, Giản Trì Hoài đem một màn kẻ hát người phụ họa này thu vào trong mắt, sau đó vỗ nhẹ lên mu bàn tay Chử Đồng, " lát nữa đi mời rượu với anh. "
" vâng. " sau khi Chử Đồng nói xong, xoay người rời đi.
Lâu Mộc Ngôn miễn cưỡng mỉm cười, cô ta cũng không thể để cho người ta nhìn thấy bộ dạng chật vật không vui của mình được, giữa buổi tiệc, các nhân viên của Dịch Lục Soát bắt đầu mời rượu nhau, Giang Ý Duy cũng đi kính những nhân vật cấp cao. Quản lý của Lâu Mộc Ngôn đã dặn dò cô ta ở khía cạnh xã giao không thể quá thụ động, cô ta mời Giản Trì Hoài một ly rượu, sau đó đứng dậy lẫn vào trong đám đông.
Chử Đồng đang trò chuyện với Tần Tần, khuôn mặt Tần Tần đầy vẻ háo hức, " giải thưởng lát nữa của tiệc tất niên lần này thật sự không tệ nha, mình thích 6SPLUS quá, cầu nguyện cho mình có thể trúng đi. "
" vận may của cậu trong ngày thường hơi bị kém, mình thấy khó mà......"
Tần Tần vừa định đón lời nói gì nữa, liền nhìn thấy Lâu Mộc Ngôn từ cách đó không xa thẳng tắp bước tới đây, cô ta đi đến bên cạnh Chử Đồng, mỉm cười lên tiếng, " nào, tôi mời cô. "
Tần Tần chỉ xuống chỗ bên cạnh, sau đó rời đi trước, Chử Đồng khẽ chạm ly với Lâu Mộc Ngôn, cô ta nhẹ nhấp một ngụm rượu đỏ, " tin tức cô thừa nhận mối quan hệ kia, tôi đã xem. "
" đó là do Giản Trì Hoài sai người ở công ty phát ra. " Chử Đồng nhìn cô gái trước mặt, " lại nói mối quan hệ của tôi với anh ấy, cô đã sớm biết rồi, cũng không cảm thấy kỳ quái đâu nhỉ? "
Ly rượu đỏ trong tay Lâu Mộc Ngôn vơi gần hết, " tôi đương nhiên là không cảm thấy kỳ quái, nhưng khi tôi lật xem lại những tin tức trước đây, cô và Tứ ca đừng nói đến đám cưới, ngay cả một thứ gì đó tương tự như lễ đính hôn cũng không có, tôi vẫn cho là nhà họ Giản rất khó mà bước vào được, không nghĩ tới...... Ha ha. Xem ra thật là do tôi suy đoán chuyện này quá mức phức tạp rồi, Chử Đồng, oh, không, Tứ tẩu, Tứ ca đã từng cầu hôn cô chưa vậy? "
Chử Đồng cảm thấy như bị người ta đâm trúng vào chỗ đau, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng phát hiện ra lời nói có thể gây tổn thương sâu sắc đến như vậy, chỉ cần một câu là có thể đem người ta quật ngã đánh tan, " cô cảm thấy năng lực suy đoán của mình như thế nào? "
" luôn luôn đúng. "
" vậy khi đó tại sao cô lại không đoán ra được Giản Trì Hoài là người đã có vợ vậy? "
Lâu Mộc Ngôn khẽ cắn môi dưới, " đối với một người phụ nữ mà nói, không có cầu hôn, không có lễ cưới, cô gả cho người đàn ông kia là có âm mưu gì vậy? "
Chử Đồng thật hận không thể vung một bạt tai lên mặt người đối diện, nhưng cô cố gắng giữ bình tĩnh lại, " tôi có giấy đăng ký kết hôn, còn hơn so với vài người đã biết rõ đối phương có gia đình, còn mặt dày bám dính lấy người ta? "
Lâu Mộc Ngôn mím chặt cánh môi, Chử Đồng kiêu ngạo liếc nhìn cô ta, " Lâu tiểu thư tương lai sáng lạn, cần phải quý trọng nha. "
Chử Đồng dù sao cũng là bà chủ của Dịch Lục Soát, Lâu Mộc Ngôn cũng không dám tiếp tục đắc tội nữa, cô ta cười khẽ, thướt tha xoay người rời đi. Nhưng Chử Đồng vẫn canh cánh đè nặng trong lòng, Lâu Mộc Ngôn nói không sai, đừng nói là đính hôn hay lễ cưới, cả đời này của cô, chắc ngay cả một màn gì đó giống như cầu hôn cũng không có.
Tiệc tất niên đã diễn ra được phân nửa thời gian, bắt đầu tiết mục bốc quả cầu trúng thưởng, đối với nhân viên của Dịch Lục Soát mà nói, sức hấp dẫn của tiết mục này còn mạnh hơn gấp trăm lần so với ăn uống vui đùa. Mọi người ngồi ngay ngắn trước cái bàn tròn, bao lì xì tiền mặt từng cái một tăng giá, 3888 bao lì xì đã đem ra 28 cái, tiếp theo là giải tư, chính là 20 chiếc Iphone 6SPLUS.
Tần Tần khẩn trương bắt đầu cầu nguyện, " tôi, tôi, tôi, tôi, chọn trúng tôi, tôi! "
Người dẫn chương trình lấy ra một quả cầu từ trong thùng đựng thăm, sau đó đọc ra một con số, chữ số hàng đơn vị cũng được cao giọng gọi lên, " số sáu mươi---bảy. "
Chử Đồng đang ăn, chợt nhìn xuống con số đang buộc trên cổ tay của mình, đó không phải chính là cô sao? Cách đó không xa Tần Tần đang ôm mặt rên rỉ, " Iphone của tôi! " Chử Đồng phấn khởi giơ tay lên, " tôi, là tôi! "
Mười chín người còn lại mang tâm tình kích động bước lên sân khấu, Chử Đồng cũng háo hức vô cùng, điện thoại di động mới đấy, cô đứng dậy, hoàn toàn không nhìn thấy người đàn ông ở bàn đầu tiên đang giơ cánh tay lên.
Chử Đồng đi tới trước sân khấu, vừa định bước lên, liền nghe thấy người dẫn chương trình cao giọng cười nói, " hây da, thì ra người thứ hai mươi lấy được giải thưởng này là bà chủ của Dịch Lục Soát chúng ta à! "
Chử Đồng nghĩ trong đầu, coi như anh có thị lực tốt, cô vừa định bước lên, người dẫn chương trình liền nói tiếp, " ông chủ thông cảm mọi người vất vả cả năm, rút thăm trúng thưởng được không dễ dàng gì, cho nên hễ là quản lý cấp cao trở lên của Dịch Lục Soát, rút được thăm trúng thưởng đều phải nhường lại, bà chủ của chúng ta thì càng không thể ngoại lệ, cho nên cơ hội cuối cùng này, tôi còn phải rút ra một lần nữa. "
" cái gì? " Chử Đồng trợn to mắt há hốc mồm, nhìn về phía Giản Trì Hoài, đây là do ai quy định?
Người dẫn chương trình thò tay vào trong thùng đựng thăm đảo loạn xạ, sau khi lấy ra được một quả cầu đọc lên con số, " mười ba! "
Chử Đồng nghe thấy tiếng Tần Tần gào to lên, " tôi, là tôi, ha, tôi trúng thưởng rồi. " Tần Tần sung sướng chuẩn bị bước lên sân khấu, khi lướt qua bên cạnh Chử Đồng, cô hướng Chử Đồng nhẹ nháy mắt, " cám ơn bà chủ nha, ăn ké may mắn của cậu. "
Chử Đồng đành phải trở lại chỗ ngồi của mình, nhìn người ta nhận thưởng, người dẫn chương trình chọn một người đại diện lên phát biểu cảm nghĩ khi nhận được giải thưởng, Tần Tần là người nhận giải thay thế, đương nhiên là chọn trúng cô. Trong ngày thường cũng tham gia khá nhiều lễ trao giải, Tần Tần bước lên đọc thuộc lòng, " cám ơn Dịch Lục Soát TV, cám ơn chủ biên, cám ơn CCTV......"
Sau khi nhóm người này đi xuống, tiết mục rút thăm vẫn tiếp tục, trông thấy giải thưởng hạng nhất sắp hiện ra trên màn ảnh, người dẫn chương trình đem toàn bộ quả cầu đã lấy ra ban nãy đổ hết lại vào trong thùng đựng thăm, " nói không chừng hôm nay sẽ có người hai lần trúng giải đây, nhưng lúc này tất cả đều phải dựa vào vận may của mọi người rồi. "
Trên màn ảnh sau lưng người dẫn chương trình xuất hiện hình ảnh một chiếc Audi A4, màu đen bóng bẩy chói mắt, đường cong khí thế nổi bật tuyệt đẹp, giải nhất tất niên năm nay, thật là doạ người nha, không ít người nhìn thấy cũng phải trợn to mắt há hốc mồm. Người dẫn chương trình làm nóng bầu không khí lên, lấy ra một quả cầu rồi giấu ra sau lưng, " mọi người có muốn không? "
Dưới khán đài truyền tới tiếng vang kịch liệt, " muốn! "
Chử Đồng nghĩ thầm, dù sao cô cũng chỉ có thể tham gia góp vui, dù có rút trúng cũng chẳng được nhận nữa. Người dẫn chương trình đem quả cầu giơ ra trước mặt, sau đó đọc lên con số, " sáu......"
Đám đông dưới khán đài nín thở đông cứng người, người dẫn chương trình kéo dài ngữ âm, " sáu mươi......" Ngữ âm vẫn còn tiếp tục, số sáu mươi cũng chẳng tới lượt mình, người dẫn chương trình đã khiến mọi người nóng lòng đến nghẹt thở, lúc này mới sảng khoái đọc to, " số sáu mươi bảy, chúc mừng, một chiếc Audi A4. "
" khụ --" Chử Đồng bị âm thanh kia làm cho sặc một ngụm to, sáu mươi bảy, thôi đi, đây là chơi cô sao? Tại sao bình thường cô không hề phát hiện ra vận may của mình lại tốt đến như vậy nhỉ? Cả một rừng ánh mắt xung quanh đang bắn tới, Chử Đồng giơ tay lên đứng dậy, cô nghĩ thầm, đây chính là một chiếc Audi nha, không phải là điện thoại di động, phì thủy bất lưu ngoại nhân điền *, Giản Trì Hoài chắc sẽ không nhẫn tâm như vậy đâu?
Tầm mắt cô hướng về phía cái bàn kia, thấy Giang Ý Duy và Giản Trì Hoài dường như đang nói gì đó, sau đó liền nghe thấy giọng nói mềm mại của Giang Ý Duy cất lên, mang theo khuôn mặt trông có chút hả hê, " ông chủ nói, tiếp tục rút, lần này không tính. "
" đây là chiếc xe hơn mấy chục vạn đó! " Chử Đồng đau lòng muốn chết.
Giang Ý Duy khẽ nhún đầu vai, chỉ chỉ vào người đàn ông bên cạnh, ý kia nghĩa là, ' muốn tính sổ, xin mời tìm anh ta '.
Người dẫn chương trình lại rút thăm một lần nữa, Chử Đồng hậm hực quay trở về chỗ ngồi, chủ biên ngồi bên cạnh cười trộm, " vận may của cô thật là đỏ vô cùng nhỉ. "
" nhưng tôi đến một cái cũng không nhận được, " Chử Đồng bực bội mãi không thôi, " điện thoại di động cũng quên đi, đây chính là chiếc xe mà, còn là Audi nữa. "
" cũng đúng, " chủ biên lắc đầu một cái, " bất quá, cô có thể bảo ông chủ mua cho mình mà. "
Người dẫn chương trình lần nữa lấy ra một quả cầu, sau đó cao giọng đọc lên, " sáu mươi tám! "
Chử Đồng hướng về phía chủ biên ở bên cạnh, lại nhìn xuống cổ tay của bà, thấy đối phương không chút phản ứng nào, cô dùng khuỷu tay thúc về phía bà, " này, ngài trúng rồi, Audi A4. "
Chủ biên cả kinh, vội vàng nhìn xuống tra xét mã số của mình, bà run rẩy đứng lên, " xin hỏi, số bao nhiêu? Có thể lặp lại một lần nữa không? "
" sáu mươi tám. "
" a -- là tôi! " sắc mặt chủ biên kích động, hầu như ngay cả lời nói cũng không còn mạch lạc nữa, " tôi, là tôi. "
Chử Đồng thấy bà đẩy ghế ra nhanh chóng bước lên sân khấu, có thể không hưng phấn được sao? Muốn bà phát biểu cảm nghĩ à, thật hận không thể đem mười tám đời tổ tông nhà Giản Trì Hoài ra để cảm tạ luôn một lần! Một hồi lâu sau, chủ biên cẩn thận nâng niu chiếc chìa khóa xe bước xuống, các đồng nghiệp bên cạnh lần lượt đi tới vây xem, " quá may mắn, phải mời khách rửa xe nha. "
" đúng rồi, một chiếc xe như thế này, tôi có để dành mấy năm cũng chưa mua nổi đâu. "
Chử Đồng nhìn cái xâu chìa khoá mới tinh kia, cũng không quên giúp ông xã của mình lay động lòng người, " năm sau, mọi người cố gắng làm việc, đều sẽ có cơ hội như nhau. "
Trên sân khấu, người dẫn chương trình dõng dạc huyên thuyên một bài phát biểu dài lê thê, tiếp theo sau đó lấy ra một món đồ, " cái này, là giải thưởng lớn nhất của năm nay được đặc biệt thiết kế ra, có ai muốn không? "
Chử Đồng liếc nhìn, chỉ là một chiếc máy bay điều khiển từ xa thôi mà, cô quay mặt lại tiếp tục trò chuyện với người bên cạnh, người dẫn chương trình đem chiếc máy bay điều khiển từ xa giao cho một người khác, " lát nữa, nó rơi xuống trước mặt người nào, sẽ thuộc về người đó biết chưa? "
" dạ! "
Máy bay chậm rãi bay lên cao, phần đuôi của nó còn treo một cái túi nhỏ. Máy bay ù ù bay về phía trước, có người vươn tay về phía nó định kéo lại, nó liền bay lên cao một chút, Giản Trì Hoài ngẩng đầu nhìn theo, thấy chiếc máy bay kia đang bay về phía Chử Đồng.
Chử Đồng đang ngồi nói chuyện với chủ biên, bất thình lình nghe được có tiếng vang truyền tới từ phía trên đỉnh đầu, cô ngửa mặt lên, thấy chiếc máy bay kia đang dừng lại ở giữa không trung, cô xua tay, " cút đi. "
Chiếc máy bay phía trên đầu cô bắt đầu đảo vòng quanh, âm thanh kia còn chói tai hơn nữa, quan trọng nhất chính là thu hút hết toàn bộ ánh mắt của mọi người trong khán phòng đều hướng về phía nó.
Chử Đồng liếc nhìn chiếc máy bay, " bay đi tìm chủ nhân của mày đi, tối nay tao không thể nhận giải, nghe rõ chưa? "
Chiếc máy bay điều khiển từ xa kia từ từ hạ xuống thấp, cho đến khi ngang hàng với tầm mắt của Chử Đồng, cô cũng không đưa tay ra nhận, " không phải là muốn tao ba lần trúng thưởng, ba lần đều phải tay không mà về chứ? "
Người dẫn chương trình thông qua micro lên tiếng, " cái này không tính, bay đến tay người nào, nó chính là của người đó. "
Chử Đồng đối với cái giải thưởng này, thật sự cũng không có ngạc nhiên hay sung sướng gì, chiếc máy bay điều khiển từ xa ấy, quá lắm cũng chỉ đáng giá mấy trăm đồng tiền, lại nói cô cũng không phải là trẻ con, có gì lạ đâu. Cô vươn tay ra, chiếc máy bay vững vàng rơi vào trong ngực cô, Chử Đồng lúc này mới chú ý tới phía sau nó còn móc một cái túi nho nhỏ.
*: phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, chuyện tốt không đến phiên người ngoài được hưởng.