Người mà cố gắng rồi thất bại vẫn tốt hơn nhiều so với người không cố gắng gì cả và thành công.

Lloyd James

 
 
 
 
 
Tác giả: Zan Royal
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 69
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 472 / 6
Cập nhật: 2017-09-25 06:15:45 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 68 +69 - CảM Giác Thân ThuộC - TổNg TàI!! Anh Là Ai??
ột buổi sáng thật lạnh lẽo từng cơn gió lạnh thổi bay vút trên bầu trời ngay cả ở trong phòng vẫn có cảm giác của những cái lạnh len lỏi vào, Yuki díu mắt tỉnh dậy thất thần nhìn lên trần nhà hôm qua đúng là một đêm thật ngon giấc nhất từ trước tới giờ của cô sao lại vậy nhỉ?? Có lẽ rằng vì mùi hương quen thuộc này vì tất cả những gì trong căn phòng này như xua dịu đi giấc ngủ của cô, chiếc gối này người đó đã nằm cái chắn này người đó đã đắp một hơi ấm thân thuộc như bao bọc lấy thân thể của cô, cảm giác này thật sự rất quen thuộc mùi hương này cô đã từng ngửi
Shou!! Là anh phải không.. có phải anh luôn ở bên cạnh em không.. cho dù em mãi mãi không thể nào nhìn thấy được anh.. hơi thở của anh những mùi hương trên cơ thể những cảm giác ấm áp quen thuộc đó.. có phải là anh không??
Càng nghĩ những cảm giác đau đớn đó lại hiện về trong tâm trí cô ánh mắt đó nụ cười đó cô nhớ cô rất nhớ, nhưng để rồi sao cả hai mãi mãi mất nhau anh không trở về - cô phải thực hiện hôn ước của gia tộc.. nhưng tình yêu của cô dành cho anh chưa một lúc nào ngưng lại tất cả cô không thể quên quãng thời gian đó những ngày thánh hạnh phúc đó.. Anh có nghe thấy không?? Nghe thấy rằng cô nhớ anh biết bao.. tại sao mùi hương này lại giống anh thế này cảm giác ấm áp trên chiếc gường này cũng giống anh như thê này??
Cô vô thức ôm lấy chiếc chăn bông trắng vùi đầu vào bên trong chiếc chăn dù chỉ một lần thôi xin hãy để cô cảm nhận được rằng anh đang ở bên cô.. tất cả chỉ là do cô quá nhớ anh mà thôi....!!
''Gía như rằng anh đang ở bên cạnh em thì tốt quá giá như mà mỗi sáng thức dậy em luôn được nhìn thấy anh bên cạnh được ngắm nhìn gương mặt của anh ngắm nhìn khuôn mặt đẹp rạng ngời đó - để rồi em được anh ôm - vùi đầu vào lồng ngực ấm áp đó thì hạnh phúc biết bao giá như anh là con người và giá như anh không phải Vampire thì có lẽ.. em đã cướp anh và đưa anh về đây rồi.. thì có lẽ cuộc hứa hôn này sẽ không xảy ra.. sẽ không xảy ra đâu'' Cô chợt cười nhạt nụ cười chua chát và đậm vị đắng mặn ánh mắt thẫn thờ nhìn ra cửa sổ và cô cũng rất muốn biết.. chủ nhân căn phòng này là ai?? Anh là ai vậy?? Sao tới giờ tôi vẫn chưa thấy anh xuất hiện?? Từng hơi thở nặng nhọc và những điều cô đang suy nghĩ
Cô đứng dậy bước tới bên chiếc cửa sổ trắng nhìn ra bên ngoài những bông tuyết rơi nhẹ nhàng từ bầu trời kia phủ lên những ngọn cây và con đường lát gạch trắng mùa đông năm nay đôi với cô nó còn lạnh lẽo hơn mùa đông năm ngoài - mùa đông năm ngoái cô vẫn còn là một nữ sinh cấp 3 chưa hề biết suy nghĩ và trưởng thành không phải lo lắng bất cứ vấn đề gì chỉ học và chơi cảm giác vẫn còn như là một đứa trẻ con - còn mùa đông năm nay cô đã là sinh viên 20t đã trưởng thành hơn à chín chắn hơn còn lạnh lẽo hơn vì cô mãi mãi không thể ở bên người cô yêu - mỗi người ở một thế giới khác nhau..!! Và thêm một điều nữa là cô sắp phải trở thành vợ thành vợ của một người cô không hề quen biết - cô phải cưới người cô không yêu phải chăng đây là trò đùa của số phận cả đời này cô sẽ phải sống.. sẽ phải sống với người đàn ông mà cô không hề yêu sao?? Và trở thành của người đó mãi mãi...!! Căn phòng lạnh lẽo này càng khiến cô thêm mệt mỏi cô ôm lấy hai cánh tay mình tựa đầu vào bức tường ánh mắt thơ thẩn nhìn lên bầu trời kia rồi từ từ nhắm mắt lại khóe mắt tràn ngập lên một cảm giác cay cay và ngập nước
- Ở nơi đó..!! Liệu rằng anh có nhó em không Shou..!! Hay người đã vội quên đi em..!! Nụ cười nhạt khinh chính bản thân mình ánh mắt vô tình hướng nhìn những bông tuyết trắng xóa rơi trên bầu trời lạnh lẽo xa xôi kia
Bên này Yul tỉnh dậy trong một không gian yên tĩnh của căn phòng những ánh nắng và hơi lạnh chỉ len lỏi vào một chút của căn phòng vì nó được che lại bởi 4 chiếc rèm cửa màu vàng nhạt ren, Yul thất thần ngồi dậy quan sát mọi thứ xung quanh chủ căn phòng này hắn ta có vẻ thích đọc sách quá nhìn 4 bức tường trong căn phòng đều chứa đựng những cái giá sách thật cao và chật kín tủ bộ bàn ghế Salon màu tím đậm những tách trà được sắp sếp gọn gàng ngăn lắp căn phòng này có mùi hương rất lạ nha là mùi hương thơm ngát của vị bạc hà thoang thoảng đâu đây bao phủ cả không gian căn phòng
Yul đứng dậy đi thính sát căn phòng vì có lẽ hôm qua mệt quá nên cô đã đánh chén một giấc tới luôn sáng nay đến cả trời sập thì cũng chẳng hay biết gì, cô đi tới tủ quần áo và những vật dụng được để quanh đó, một hàng dài những bộ vest sang trọng và lịch lãm chiếc tủ quần áo này tỏa ra những mùi hương của exmen toàn là những mùi hương nam tính thật dễ chịu thoang thoảng mùi nước hoa hồng những tủ sách chứa đựng bạt ngàn quyển - không thể nào đếm được hết
''Nhiều sách thật mình sưu tập cả đời chắc không bằng một nửa hắn ta quá.. giống y hệt cái tên Rain đó...................!!.. Rain..!!'' Yul chọt dừng lại ánh mắt tròn xoe ngơ ngác lại?? Rain sao cô lại nhắc đến tên anh vậy..?? Sao tự dưng lại nhắc chứ con ngốc này..!! Yul khưng lại tay cánh tay chắn lại ở bức tường.. sao cô lại nhắc đến anh cô bị gì vậy hả?? Rain anh đã bỏ cô lại lâu rồi mà.. anh đâu còn bên cô nữa với anh cô cũng đâu còn quan trọng nữa đâu
''Em đã đợi anh mà.. đợi anh quay trở về mà tại sao anh lại thất hứa.. anh lại thất hứa với em anh coi em là trẻ con sao Rain??' Cô tự lẩm bẩm tự nói như một con ngốc nhu muội nhắc đến tên anh cô lại không thể nào kiểm soát lại được bản thân mình
Là vì điều gì vậy?? Phải chăng là do cô quá yêu anh nên mới trở nên căm ghét anh đến như vậy?? Anh đã không giữ lời hứa với cô - cũng chỉ vì anh đã nói hãy chờ anh rồi một ngày nào đó anh sẽ quay trở về bên cạnh cô
Nếu như không quay về thì anh hứa.. hứa làm gì.. nếu không quay về thì thà đừng khiến em nuôi hy vọng.. hy vọng rằng một ngày nào đó anh sẽ trở về - cô ngốc quá cô lại bị anh lừa rồi.. một Vampire thì làm sao có thể trở thành con người được mãi mãi không thể đâu anh chỉ nói vậy là để cô đi thôi.. chỉ nói như vậy để cô yên tâm và sống một cuốc sống thật hạnh phúc thôi có phải không?? Tại sao anh không thể hiểu rằng cô cần anh cô yêu anh biết bao nhiêu.. xa nhau chỉ làm cả hai thêm đau đớn mệt mỏi để dằn vặt cùng nỗi đau?? Xa em rồi liệu rằng anh có hạnh phúc không còn em thì không.. không ổn đâu anh à
Yul ngôi bệt xuống sàn đất lạnh lẽo ánh mắt vô thức nhìn xung quanh - không thể suy nghĩ bất cứ điều gì được nữa càng nghĩ thì càng đau thà đừng quên cũng đừng nhớ vì khi đã quên thì trong lòng ta sẽ càng nhớ thêm mà thôi
''Đã hứa là sẽ không khóc... thì chắc chắn sẽ làm.. chắn chắn sẽ không bao giờ khóc đâu'' Cô ngồi dậy thẫn thờ đi vào căn phòng tắm những làn nước nóng phả ra từ chiếc vòi hoa sen khiến cô cảm thấy ổn hơn rất nhiêu những làn nước nóng chảy dọc xuống cơ thể mảnh mai cùng hòa quyện vào những làn nước nóng chỉ khi tắm mới không ai phát hiện được rằng cô đang khóc cô đang rất yếu đuối, cô tự cười nhạt với chính bản thân mình với ánh mắt vô cảm nhìn từng dòng nước cuốn trôi đi cũng giống như lời nguyện thề đó - RẰNG CẢ HAI SẼ MÃI MÃI BÊN NHAU...!!
''Con ngốc này đến bao giờ mày mới có thể quên đi - quên đi những việc đã xảy ra trong quá khứ với mày - mày nhất định phải quên chắc chắn sẽ phải quên.. quên hết ''
Misa đã thức đậy từ bao giờ cô dải bước trên con đường lát gạch trắng xóa với màu trắng của những bông tuyết trên bầu trời - nhờ những hơi ấm của căn phòng đó mà cô có thẻ ngủ thật ngon giấc tới như vậy.. cảm giác như có người bên cạnh che chở - ôm cô lại!! Và người cô muốn được nằm gọn trong vòng tay không ai khác chính là anh - Tamaki - chỉ có anh thôi.. chỉ có anh mới được chạm vào cơ thể cô mới được ôm cô những buổi sáng thức dậy cô đã từng mơ rằng sẽ luôn có anh bên cạnh người đầu tiên cô thấy khi mở mắt chỉ có anh thôi riêng một mình anh
Càng nghi lòng cô càng đau càng mệt mỏi đôi chân nhỏ dải bước trên con đường rẽ vào tới khu vườn hoa hồng của Dinh Thự từng bông tuyết trắng cứ rơi mãi không thôi thật lạnh lẽo chạm lên những bông hoa hồng đỏ rực trong vườn, con đường vào khu vườn được lát những viên gạch tách nhau tạo thành từng viên một tương đương với mỗi bước đi khu vườn được bao bọc bởi hàng rào trắng được xây dựng 1 cách tinh tế vườn hoa hồng được trồng theo hình dấu cộng hai hàng ngang dài và hai đường thẳng chính giữa trung tâm là một khu nhà nhỏ được xây dựng bằng kính trong suốt bên trong có xích đu và những chiếc vòi tưới nước cho những hàng hoa hồng dài
''Đẹp quá'' Misa phải thốt lên thật ngạc nhiên vì một không gian hoàn toàn khác của khu vườn này những bông tuyết rơi trên cánh hồng trắng xóa những bông hồng đểu nở rộ thơm ngát cả một khu vườn
Misa chạy nhảy khắp nơi thật thoải mái và dễ chịu cho dù có lạnh thì vào khu vườn này cảm giác lạnh lẽo như biến mất hết khu vườn này chắc chắn là của người mang danh '' chồng tương lai'' của cô nhưng sao cả sở thích cũng giống Tamaki thế này điều này cô không phủ nhận anh ta càng khiến cô muốn gặp hơn xem rằng anh ta là người như thế nào có tốt không?? Và cô còn rất nhiều điều muốn hỏi anh anh ngay lúc này.. bao nhiêu thắc mắc cô muốn biết muốn được hỏi
Những cảm giác thân thuộc.. ngay cả những mùi hương vẫn mang mác tên người con trai đó - những người đã từng thân thuộc từng quen biết Haruhi và Rin thì ở hai không gian không kém gì bọn nó những không gian quen thuộc những hơi ấm lạ thường như ôm lấy thân thể nhỏ bé của bọn nó càng khiến bọn nó trở nên thắc mắc tột cùng..!! Rõ ràng là chưa từng quen biết chưa từng gặp chưa từng quen chưa từng biết mà luôn có những cảm giác thật lạ lùng và thân quen khiến bọn nó càng được gặp 5 vị tổng tài bí ẩn đó và thật ra các anh là ai?? Là ai??
(t.g xin lưu ý vói các bạn đọc một chút là mình sẽ không miêu tả trực tiếp cảm giác hay tâm trạng của bọn nó nữa như thế sẽ rất phức tạp và kéo dài cháp nếu để miểu tả hết một lũ một lượt thì sẽ mất hết cháp và bản thân mình viết cũng sẽ rất chán nản cho nên những nv sau thì mình sẽ kể thoáng qua thôi nhé khi cần quan trọng mình sẽ viết trực tiếp còn chủ yếu là Yuki với Shou vì hai anh chị ý là nv chính của chuyện mà mong các bạn thông cảm cho tớ nhé ^^ vì nv chính trung tấm lúc nào cũng được viết nhiều hơn mà )
''Tiêu thư Yuki-chan mới cô xuống ăn sáng' SanDy gõ cửa phòng Yuki
''Sandy hả cô cứ xuống đi tý nữa tô sẽ xuống ngay'' Yuki nói vòng ra trong phòng tắm
''Dạ được'' Sandy nói xong thì biến mất khỏi phòng Yuki
Yuki uể oải vươn người ra khỏi phòng tắm với mái tóc ước nhèm và bộ áo khoác tắm lúc này nhìn nhỏ mới quyến rũ chứ?? Dù mới chỉ vào đây thôi mà cô có cảm giác như mình có thể thích nghi hết với những gì ở đây thật nhanh chóng
Yuki khoác lên người chiếc quần Jeans và chiếc áo phông trắng rộng xõa nhòa tóc rồi thong thả đi xuống dưới biệt thự dưới đây lại tấp nập người hơn những bà quản gia đang dọn dẹp căn phòng khách - những cô giúp việc đang cùng phụ lau dọn cầu thang lau nhà rồi làm đủ thứ Yuki ngơ ngác đi tìm căn phòng bếp
''Sandy - Yuri sao hôm nay có nhiều người lau dọn vậy'' Yuki bước vào ngồi xuống đối diện Yuri đang cắt bánh mì nướng
''À tiểu thư vẫn chưa biết gì hã hôm nay là ngài tổng tài kết thúc chuyến công tác ở mỹ và trở về Nhật đấy ạ'' Yuri híp mắt nói
''HỂ'' Yuki gương mắt ngơ ngác nhìn hai người
''Có gì lạ đâu tiểu thư tổng tài cũng đi khá lâu rồi lên hôm nay ngài ấy mới quay trở về vì biết rằng '' Vợ Yêu'' đang ở nhà chờ mình đấy ạ'' Sandy cười đểu huých huých tay Yuki
''SANDYYYYYYYYYYYY''Yuki đỏ chín mặt không giấu được đâu nữa ><
''He he em đang rất nóng lòng muốn xem cuộc gặp mạt của hai người đó'' Yuri thò đầu vào cười
''Nhưng.. có gì đâu.. mà gặp'' Yuki ấp úng cúi mặt xuống nói vì bây giờ mặt cô đỏ đến mức như muốn nô tung ra
''Có đấy nhiều lắm em chắc chắn rằng cô gặp cô sẽ phải ngạc nhiên và há hốc mồm trước nhan sắc của tồng tài á '' Sandy nháy mắt tinh nghịch
'' Hờ == ' Hắn.. ta đẹp đến thế sao'' Yuki cười hờ xem ra hai con nhỏ này cũng mê trai đẹp không kém ha
''Chắc chăn rồi phải nóng rằng tổng tài quá đẹp ấy chứ ngài ấy là thần tượng của tất cả bọn con gái đây ngay cả em cũng phải nể phục vì độ đẹp của ngài ấy chẳng khác gì con gái hết.. cô cũng biết là ngài ấy là một doanh nhân đa tài trong thương giới vừa đẹp và có tài chỉ mới 22 tuổi thôi ngài ấy đã có những bước đột phá mà khiến tất cả những người trong thương giới phải ngả mũ nể phục ngài ấy chiếm trọn hết những cổ phần quan trọng trong các công ty lớn nhỏ trong và ngoài nước trẻ như vậy mà có cả một gia tài đồ sộ vừa có tài vừa có sắc vừa giàu có thì thử hỏi không ai yêu mới lạ đó nhưng lại để lọt vào mắt xanh của ngài ấy thì là một chuyện hoàn toàn khác thì tỷ lệ thành công chỉ là 0.0001% thôi đó ngay cả những siêu mẫu ngôi sao hàng đầu hay cả những cô ca sỹ trẻ nổi tiếng là cực kỳ xinh đẹp và tài năng cũng không thể lọt được vào mắt xanh của ngài ấy - ngài ấy thì cực kỳ lạnh lùng và máu lạnh vì ngài ấy chưa bao giờ quan tâm đến hai từ Tình Yêu làm gì cả vì mụch đích của ngài ấy chỉ là công việc mà thôi nếu như ai biết được cô lại là vợ của ngài ấy thì chắc cô sẽ RẤT NỔI TIẾNG LUÔN ĐÂY '' Sandy vừa nói với vẻ mặt hăm dọa Yuki rồi cười phá lên
''Bọn họ sẽ truy nã cô - và cô sẽ tiêu đời là cái chắc'' Yuri dí sát mặt Yuki cười đều thêm măm thêm muối vào cứ tưởng Yuki sẽ sợ và run bần bật chứ nhưng Yuki lại tỏ ra rất điềm tĩnh và đấy khí thách thức
''Còn tôi thì lại đang rất muốn gặp tổng tài của các cô đây - xem hắn ta HOÀN HẢO tới mức nào mà có thể làm được những việc đó'' Yuki ngặm bánh mỳ bơ nhìn hai người với ánh mắt thách thức - xem ra mọi chuyện sẽ lại càng thú vị rồi đây - càng nghe thì cô lại càng muốn gặp con người bí ẩn đó.. rất muốn gặp
Sandy và Yuri thì ngẩn tò te ra không thể hiểu nổi người con gái này đang nghĩ cái gì nữa ánh mắt tím lại tỏ ra rất điềm tĩnh như không hề có chuyện gì xảy ra - cuộc gặp gỡ của tổng tài và người con gái này sẽ ra sao đây - Vào đêm nay??... Đêm nay ngài ấy sẽ trở về....!!
---------------------
Yuki dải bước chân trên con đường lát gạch trắng muốt bước đi từng bước trời đã chiều rồi mà những bông tuyết này vẫn không thôi ngừng rơi mùa đông năm nay đúng thật là khác lạ và lạnh lùng bầu trời phủ lên một màu trắng và những đám mây xám kéo cùng đến là những cơn gió lạnh có vẻ như trời sắp mưa, không khí trong đây như là một thế giới hoàn toàn khác bên ngoài thì nặng nề tới khó thở nhưng bên trong này lại nhẹ nhàng và thoáng mát
''Yuki-chan '' Từ xa vang lên một tiếng gọi xa hình như giọng nói này của con nhỏ Yul thì phải
''Yul'' Yuki quay ra Yul đang đi tới cùng với đám bọn nó
''Chúng ta ra khu vườn sau của biệt thự chỗ Misa đi'' Yul khoác vai Yuki nháy mắt tinh nghịch
''Quãng thời gian nghỉ đông này chúng ta sẽ phải tự nhốt mình trong đây sao??'' Rin thở dài một cách tuyệt vọng
''Biết sao được giờ hazz thật là chán quá đi.. quãng thời gian tươi đẹo của chúng ta sẽ biến mất một cách vô nghĩa sao'' Haru ngước mặt lên trời thở mệt mỏi
''Nghe mấy người hầu trong biệt thự nói rằng tối nay bọn họ sẽ kết thúc chuyến công tác ở mỹ và trở về Nhật trong đêm nay'' Misa khoanh tay díu mày nói
''Hôm nay tao cũng nghe cái nhỏ trong biệt thự nói rằng hôm nay hắn cũng sẽ về'' Yuki ngồi xuống chiếc xích đu trắng trong khu vườn những mùi hương thơm nhẹ nhàng cùng gió thoảng bay phấp phới một khu vườn thật thú vị
''Rốt cuộc bọn họ là ai vậy'' Yul chợt nói
''Có cảm giác như là họ rất thân thuộc rất thân quen dường như chúng ta chẳng thể nào đoán ra được mùi hương đó và ngay cả những cảm giác trong căn phòng cũng không thể sai được nếu theo tao đoán thì..'' Haruhi chậm rãi nói
''Không phải là họ đâu.. làm sao mà có thể được.. bọn mày đừng nghĩ lung tung nữa không phải đâu.. cảm giác cũng vẫn chỉ là cảm giác mà thôi'' Rin vô cảm nói
''Nhưng.. cũng có thể..... hoặc không.. hay là do tất cả chỉ là chúng ta ảo tưởng và chưa thể nào quên được họ mà thôi '' Misa cười nhạt nói cũng phải thôi cảm giác chỉ là cảm giác không hơn không kém có lẽ tình yêu của bọn nó dành cho họ quá lớn quá nhiều.. nên lúc nào cũng ảo tưởng cứ chờ trong vô vọng để rồi nhận lại được gì?? Niềm đau - và tổn thương 1 mình không ai biết cũng không ai hay
''Cứ nói là tối chắc phải đêm mới bay về tới Nhật '' Haruhi nói
Bọn nó cười nhạt thoảng trên bờ môi người cũ - nhắc lại làm gì?? Càng nhớ càng thêm đau nhưng lại không thể ngừng yêu không thể ngừng nhớ dù biết người đó đã mãi mãi xa rồi không trở về nữa đâu - đừng đau nữa tim ơi - hãy để tình yêu này - nỗi đau này nó cuốn theo cơn gió bay về phương trời xa xôi kia đi
Tại sao đến bây giờ anh vẫn chưa quay về với em - LÀ MỘT CÂU HỎI MÀ MÃI MÃI EM KHÔNG BAO GIỜ CÓ ĐƯỢC CÂU TRẢ LỜI.. MÃI MÃI....!!
''Cũng tối rồi - cũng sắp mưa rồi mọi người về biệt thự đi sẽ rất lạnh đây'' Yuki đứng dậy rồi quay ngoắt lại '' Đừng nhắc lại chuyện quá khứ nữa nó sẽ chỉ làm bọn mày đau thêm thôi - hãy cứ để nói trôi đi một cách nhẹ nhàng - không nhớ cũng không quên.. cứ để nó diên ra theo cách tự nhiên'' Yuki mỉm cười nhẹ rồi quay bước về biệt thự cảm giác của một tình yêu vẫn còn đang dang dở và cuối cùng lại kết thúc một cách thật nhạt nhẽo - Cô sai thật rồi
''Có lẽ Yuki nói đúng đấy.. nó nói rất đúng không bắt mình cố quên không bắt mình phải thôi nhớ cứ để thời gian làm mờ nhòa đi tất cả'' Yul đứng dậy nhìn vươn lên bầu trời tráng xám đục những đám mây màu đen
''Chúng ta sẽ làm được có lẽ là chúng ta cần thời gian'' Misa mỉm cười với ánh mắt vô hồn
''Chúng ta phải bắt đầu với cuộc sống mới - một cuộc sống mói ở nới đây quá khứ xin hãy để nói được ngủ yên '' Haru nhìn bọn nó bằng ánh mắt thẫn thờ như không hề có bất cứ cảm xúc gì trong đôi mắt đó - phải học cách quên đi một người thì chúng ta mới có thể tiếp tục mà bước đi trên con đường phía trước
Thế rồi 4 bóng dáng cũng dần biến mất khỏi khu vườn mỗi gương mặt mỗi cảm xúc - Yuki trở về phòng với gương mặt mệt mỏi cô mở tủ lấy lên một cốc sữa dâu rồi nhẹ nhàng lên phòng trong không gian yên ắng của biệt thự - Cô đặt nhẹ cốc sữa xuống rồi đi vào căn phòng tắm mờ ảo bởi những làn nước nóng tâm trạng mệt mỏi đã biến mất một nửa mái tóc nâu ánh đỏ ướt nhèm chảy xuống trên gương mặt cô - cô sẽ để những tâm trạng đó hòa quyện cùng căn phòng này Yuki bước ra khỏi phóng tăm trong bộ dạng khoác chiếc áo tắm - siêu - cấp mỏng và mỏng
Đôi mắt tím ngã nhoài về chiếc gường lớn cả thân thể như rời rụng bởi những làn nước và tâm trạng của cô - đôi mắt vô hồn sắc tím thẫn thời nhìn một màu trắng nhòa trước mặt
Cần nơi anh một lời giải thích thật lòng
Đừng lặng im biến mất để tình càng nhạt phai trôi theo tháng ngày
Tại vì sao người thay đổi tại vì sao người nói đi
Anh cho em bao nghĩ suy
Còn lại đây câu hỏi anh chưa trả lời
Mà giờ đây em bước đi xa vời
Em vẫn còn chờ Anh - Em vẫn còn đợi Anh
Người em yêu à nếu còn yêu thì xin anh hãy trở về đây
Giọng hát của Yuki vang lên trong căn phòng tối yên tĩnh - yên lặng từng giọt hát cao và trong như những giọt nước rơi tý tách giờ anh đang nơi đâu có biết em nơi này vẫn luôn yêu anh vẫn luôn chờ anh - những câu nói của anh - lúc ta sắp chia ly - Có Lẽ Mãi Mãi Em Không Thể Hiểu Được
Cứ như vậy Yuki thiếp đi vào trong giấc ngủ sâu yên bình - dù chỉ trong mơ thôi xin hãy cho em được một lần gặp anh - để em biêt rằng anh vẫn ổn anh vẫn sống rất tốt ngay cả khi em không còn bên cạnh nữa - giọt nước mắt nhỏ tí tách rơi xuống chiếc gối trắng
-Ngay cả trong mơ thôi xin hãy cho bọn cô được gặp bọn anh dù chỉ trong 1s bọn cô cũng can lòng -!!
Mưa đổ xuống trên bầu trời xám đục ngầu những tiếng ầm ầm của sấm chớp rạch ngang bầu trời ở sân bay quốc tế 5 bóng hình dải bước trên trung tâm của sân bay chiếc kính đen che mất đi một nử gương mặt của họ những mái tóc nổi bậy lên thật rực rỡ họ kéo đằng sau chiếc vali và những chiếc áo vest được cầm trên tay - từng người mang một sắc thái - người t1 đeo chiếc phone trắng với gương mặt lạnh lẽo không hề có chút cảm xúc toát - Lạnh lùng
Người t2 toát ra một sắc thái Lịch Lãm rồi cứ thể người t3 - 4 -5 trang trọng - lãng tử - đậm chất mê hoặc trên gương mặt đẹp đó
''Kính chào các tổng giám đốc'' Một đám người mặc đồ đen cúi đầu cung kính chào 5 người con trai đó
''Xe tới rồi chứ'' 1 Giọng nói cất lên đầy lạnh lẽo
''Xe của 5 ngài đã được chuẩn bị sẵn sàng xin mời các ngài lên xe'' 5 tên đứng dày nghiêm trang rẽ đường và dẫn lối cho bọn hắn
Bọn hắn lạnh lùng không nói nửa lời bước ra xe yên vị trên những chiếc xe đen bóng 5 vị tổng tài bí ấn cuối cùng đã trở về
Trong đêm nay anh sẽ gặp lại em - người con gái anh yêu thương nhất - anh chỉ muốn ôm lấy em và nói rằng thời gian qua anh nhớ em biết chừng nào??
5 chiếc xe đuổi theo nhau di chuyển với những tốc độ cực nhanh tiến về Dinh Thự Của Gia Tộc Kell Henzill bóng tối bao phủ lấy những gương mặt đẹp đó chiếc kính vẫn không rời khỏi mắt từng hạt mua nhứ chút xuống nặng hạt hơn - mở màn ột mối tình dang dở đang tìm về với nhau
Chiếc xe di chuyển vào tòa thành cao tiến vào bên trong Dinh Thự 5 chiếc xe rẽ về từng biệt thự của riêng từng người - bọn hắn bước xuống - bước vào bên trong ngôi biệt thự - nơi những người con gái ấy đang ở - Em đang ở đâu??
Anh bước vào trong biệt thự tiến thẳng về phía bên câu thang - ngày hôm nay là một ngày thật sự mỏi đối với anh - biệt thư yên lặng đến mức đáng sợ từng bước chân của anh nghe rõ càng nhiều hơn
Cánh cửa phòng được mở ra trong yên tĩnh - một luồn sáng chiếu vào trong căn phòng đó một mùi hương nhẹ nhàng và mê hoăc của một người con gái đang năm bên trong chiếc gường lớn của anh
Nụ cười nửa miệng chợt hiện ra chiếc vali được kéo vào bên trong cánh cửa đóng chặt lại anh tiến tới bên cạnh chiếc gường thật nhẹ nhàng
Một gương mặt quen thuộc - gương mặt đã mê hoặc anh khiến anh điên lên vì cô - điên cuồng đến mức không thể kìm nén lại những cảm xúc - làn mi dài cong vút chiếc môi mỏng hồng tự nhiên cong cong nơi khóe miệng - mái tóc nâu đỏ mềm mại phủ xuống gương mặt
Cảm xúc như ùa về trong trái tim anh - người mà anh luôn nhớ luôn khao khát chờ đợi cuối cùng cũng đã ở trước mặt anh đây rồi - thời gian qua anh đã nhớ cô biết bao nhiêu..!!
Anh đứng dậy bước vào phòng tắm - một thân thể cường tráng các cơ hiện rõ lên một cơ thể hoàn hảo không thể khiến ai thoát khỏi - những hạt mưa nặng hạt hòa quyện vào những dòng nước nóng - bước ra ngoài anh đi tới bên cạnh người con gái của anh chạm lên gương mặt nhỏ nhắn ôm gọn lấy cô vào lòng cơ thể nhỏ bé cứ ngựa nguậy vào cơ thể anh không chịu nằm yên một cảm giác nóng rực lan tỏa khắp người người con gái này đang định quyến rũ anh sao??
''Anh về rồi đây Yuki - anh đã trở về bên em rồi đây Yuki - thời gian qua em có đau - em có khóc không khi không có anh bên cạnh'' Đáp trả lại anh là một gương mặt thiên thần đang say nồng trong giấc ngủ
Anh cúi xuống ôm chặt lấy cơ thể cô hôn lên bờ môi nhỏ của cô hôn lấy mà điên cuồng chiếm đoạt - tất cả như nóng rực lên trong một không gian tràn ngập những hương vị của tình yêu- anh đã xa cô rất nhiều thời gian rồi.. bây giờ anh đã trở về rồi..!! Thì người con gái này sẽ mãi mãi là của anh.. của riêng mình anh thôi Shou này...!! Em chỉ là của một mình anh thôi
Thời gian qua anh đã quá nhớ cô nhớ đến mức bản thân anh khồng thể kiềm chế được - ngay bây giờ cô đang ở trước mặt anh - vòng tay này sẽ ôm chặt lấy em - sẽ luôn giữ em bên cạnh để em không thể thoát khỏi anh - em nhất định phải là của anh của riêng mình anh thôi
Anh lên chiếc cổ trắng ánh mắt lạnh lùng nhìn cô từng hơi thở nặng nề của cả hai người vì lý do gì mà Yuki không thể tỉnh dậy cô chìm đắm trong vòng tay anh trong nụ hôn của anh - thân thể nhỏ bé cứ nằm gọn trong lồng ngực anh - ôm anh thật nhẹ nhàng
''Hôm khác anh sẽ chiếm đoạt em sau Yuki-chan - anh rất nhớ em em có biết không'' Anh cười ẩn rồi nằm xuống ôm gọn cô trong lồng ngực cơ thể rắn chắc bảo vệ người con gái trong lồng ngực - người quan trọng hơn cả sinh mệnh của anh anh vuốt nhẹ mái tóc cô mềm mại hôn lên bờ môi ngọt ngào giữa những hạt mưa rào của mùa đông - một nụ hôn mang nhiêu nỗi nhớ và tất cả những tình yêu dành cho người con gái anh yêu thương nhất
''YUKI À!! ANH ĐÃ VỀ VỚI EM RỒI ĐÂY...!!''
(Diễn biến tình cảm của 4 người kia cháp sau sẽ viết ạ!! mời m.n cùng đón xem cháp tiếp theo nhé ^^)
Học Viện Ma Cà Rồng (Vampire Academy) Học Viện Ma Cà Rồng (Vampire Academy) - Zan Royal