Số lần đọc/download: 3935 / 45
Cập nhật: 2014-12-12 17:51:56 +0700
Chương 67: Hữu Nữ Tô Mị
L
âm Đa Lộc không thể không từng chút tăng tu vi lên, dù sao pháp khí của hắn kém một phẩm giai, nếu không hắn thật đúng là sẽ bị Lâm Lạc đả bại! Cho đến khi hắn đem tu vi tăng lên tới Thanh Huyền nhất trọng thiên, mới có thể vững vàng chiếm cứ thượng phong.
Đó cũng không phải Lâm Lạc kỹ xảo không tốt, mà là Lâm Đa Lộc đã ở trên lực lượng chiếm cứ áp đảo ưu thế. Cái gọi là lực phá vạn pháp, Lâm Đa Lộc hoàn toàn là cậy mạnh ngăn chặn Lâm Lạc!
- Thối tiểu tử…
Lâm Đa Lộc trên mặt đỏ bừng, hắn một lão Niết Âm Cảnh cường giả lại dựa vào lực lượng đến cưỡng chế áp chế hậu bối mới có thể thủ thắng, điều này làm cho hắn làm sao chịu nổi!
Yêu nghiệt chính là yêu nghiệt, gần kề hai canh giờ ở trên vận dụng pháp khí liền thành thục, thậm chí vượt qua hắn! Lâm Đa Lộc bị đả kích lớn, sau khi vứt xuống dưới một câu "Hảo hảo tu luyện", liền thật mất mặt trốn đi.
Lâm Lạc không khỏi cười một tiếng, không khỏi nhớ tới gia gia Lâm Hành Nam, lão nhân gia biết rõ hắn thành tựu hiện tại nhất định sẽ phi thường hài lòng a!
Lâm Lạc đi Dịch Thuận đấu giá hội.
Hắn cùng với Dịch Thuận đấu giá hội có quan hệ rất tốt, theo Lâm Đa Lộc nói, đấu giá hội này thực lực cường đại, nội tình kinh người, tuyệt đối không thể đắc tội! Nhưng Lâm Lạc muốn cùng đấu giá hội đáp lên quan hệ, lại chủ yếu là lo lắng vì gia gia Lâm Hành Nam.
Lâm Hành Nam ở trước khi hắn rời đi là một chân bước vào Tiên Thiên Cảnh, nội thương đã được Lâm Đa Lộc chữa tốt, đột phá Tiên Thiên Cảnh chỉ là một vấn đề thời gian mà thôi!
Hắn cần chuẩn bị cho Lâm Hành Nam một ít đan dược mà Tiên Thiên Cảnh dùng, chỉ là tình huống ở Bạch Dương trấn như thế nào cũng biết không đến!
- Lâm Lạc thiếu gia!
Mới đến đấu giá hội, Mã Lập Văn vội vàng ra đón.
- Ngươi rốt cục cũng xuất quan!
Lâm Lạc cười ha ha, chắp tay nói:
- Làm phiền đại chưởng quỹ đợi lâu!
- Đến, có vị quý nhân muốn gặp ngươi!
Mã Lập Văn mặt mũi tràn đầy nghiêm nghị.
- Lạc thiếu, mặc dù Liên thành Lâm gia là thế gia của Đại Thông quốc, bất quá Đại Thông quốc chỉ là Hạ Nguyên quốc, ở mặt trên còn có Trung Nguyên quốc, Thượng Nguyên quốc cùng Thần quốc, ngươi hiểu ý tứ của lão hủ chứ?
Chỉ sợ vị quý nhân này là đến từ thế gia của Trung Nguyên quốc, Thượng Nguyên quốc thậm chí Thần quốc, mới có thể làm cho Mã Lập Văn khẩn trương như thế.
Lâm Lạc gật gật đầu nói:
- Đa tạ đại chưởng quỹ chỉ điểm!
Ở dưới Mã Lập Văn dẫn đạo, hai người tới một gian biệt viện tinh xảo. Nguồn tại TruyenFull.vn. Mã Lập Văn nhẹ nhàng gõ cửa, rất nhanh liền có một tỳ nữ xinh đẹp đi ra mở cửa, Mã Lập Văn vội vàng thi lễ nói:
- Tiểu Đào cô nương, phiền toái bẩm báo tiểu thư, khách quý đến!
- Chính là hắn sao?
Tiếu tỳ này ở trên người Lâm Lạc liếc một cái, trong ánh mắt hiện lên một tia khinh miệt.
Lâm Lạc không tự chủ được nghĩ tới ở Thanh Vân Thành gặp phải thiếu nữ nữ giả nam trang, ra tay chính là cầm pháp khí đập người, sẽ không phải cái gọi là tiểu thư này chứ! Bằng không, Đại Thông quốc nho nhỏ này sẽ không có nhiều đệ tử thế gia như vậy?
Hắn nổi lên một tia hiếu kỳ, bởi vậy cũng không có để ý vẻ khinh miệt trong ánh mắt tiếu tỳ này, nếu không dùng ngạo khí của hắn khẳng định sẽ quay đầu ly khai!
Tiếu tỳ này đi trở về biệt viện, rất nhanh lại lần nữa đi ra nói:
- Tiểu thư ời!
Mã Lập Văn cũng không có theo đi vào, mà chỉ là ở ngoài biệt viện cúi mình vái chào, đứng hầu ở bên ngoài.
Xem ra, thân phận vị tiểu thư này thực sự không tầm thường! Nghe nói tuy tu vi Mã Lập Văn không cao, nhưng ở Liên thành vô luận là ai cũng sẽ cho hắn ba phần mặt mũi, nhưng bây giờ là chỉ có thể ở bên ngoài biệt viện chờ, trách không được tiếu tỳ này thần sắc cao ngạo như thế.
Cái này rất giống lúc trước ở Bạch Vân Tông, những đệ tử Hổ Lực Cảnh kia cũng dám khinh thường tộc nhân Bạo Khí Cảnh của tam đại gia tộc, cậy vào chính là thế lực sau lưng!
- Đi theo ta!
Tiếu tỳ này đi trước vào biệt viện, nhưng đi hai bước lại ngừng lại, quay đầu nhìn Lâm Lạc nói:
- Làm sao ngươi còn bất động, chân gãy rồi sao?
Lâm Lạc cười nhạt một tiếng nói:
- Ta là khách nhân mà tiểu thư nhà của ngươi mời đến, ngươi dùng loại thái độ này chiêu đãi khách nhân sao? Này không có ý tứ, bản thiếu gia không có hứng thú phụng bồi!
- Ngươi…
Tiếu tỳ kia tức giận nói:
- Ngươi một tiểu tử ở Đại Thông quốc nho nhỏ, còn muốn bản cô nương khách khí đối với ngươi? Ngươi xứng sao?
- Hừ, ngươi chẳng qua là một hầu gái nho nhỏ, cũng dám tự chủ làm càn? Tiểu thư nhà của ngươi cho ngươi tiếp đãi khách nhân như vậy sao?
Lâm Lạc lạnh lùng nói ra.
- Ngươi, ngươi ngươi …
Sắc mặt tiếu tỳ một hồi hồng, một hồi xanh, đúng lúc này, một lão nhân mặc áo xám lại giống như quỷ mỵ xuất hiện ở bên cạnh của nàng, cau mày nói:
- Tiểu Đào, như thế nào còn không mời khách nhân đi vào?
- Lưu lão, tiểu tử này…
- Đừng nói nữa, tiểu thư đã biết, trước lão phu nói cho ngươi biết, không cần phải xấu nề nếp Tô gia!
Áo xám lão nhân trầm giọng nói ra.
Tiếu tỳ này lập tức sắc mặt như màu đất, cúi đầu nói:
- Tiểu Đào biết sai rồi!
- Người tuổi trẻ, theo lão phu!
Áo xám lão giả hướng Lâm Lạc nhẹ gật đầu, chắp hai tay sau lưng đi vào biệt viện.
Lâm Lạc ở phía sau đi theo, trong nội tâm một mảnh kinh đào hãi lãng!
Vầng sáng trên người Lão nhân này quá mạnh mẽ, vượt xa Lâm Đa Lộc! Mà vẫn còn không phải một chút, mà là khác biệt như huỳnh quang cùng đống lửa! Nói cách khác, lão nhân này ít nhất cũng phải là Minh Dương Cảnh cao thủ!
Nhưng cho dù như thế, vầng sáng của lão nhân này vẫn là không bằng Bạch Hạc của Nam Nhược Hoa!
Lúc trước Nam Nhược Hoa nói hắn quá yếu, quả nhiên không có một tia khoa trương a!
Lão giả áo xám dẫn Lâm Lạc tiến nhập trong phòng khách, ý bảo Lâm Lạc ngồi xuống, sau đó thối lui đến đứng một bên.
Cái này... dùng tu vi lão giả này, ở Đại Thông quốc căn bản chính là vô địch! Nhưng bây giờ cam nguyện làm một bảo tiêu hoặc là Quản gia, đây rốt cuộc là dạng thế gia gì mới có thể đem một cao thủ ít nhất là Minh Dương Cảnh sai bảo như hạ nhân?
Lâm Lạc đè xuống chấn động trong lòng, bình tĩnh ngồi ở trên ghế, tâm thủ thần, thần thủ ý, trầm tĩnh như nước.
Một lát sau, chỉ nghe hoàn bội đinh đương, một thiếu nữ mặc váy dài hỏa hồng sắc đi vào phòng khách. Nàng dáng người ngạo nhân, dưới váy dài là một đường cong mỹ diệu, làm cho người ta tim đập thình thịch.
Mà khuôn mặt của nàng cũng đồng dạng câu hồn đoạt phách, môi son như lửa, mị nhãn như tơ, tuyệt đối là một vưu vật hại nước hại dân!
Trong ngực của nàng còn ôm một bạch miêu mập mạp, đem đầu không ngừng cọ vào bộ ngực sữa cao thẳng của thiếu nữ, làm ỗi một nam nhân đều sinh lòng ghen ghét, hận không thể biến thành con mèo kia.
- Quả nhiên là ngươi!
Thiếu nữ vũ mị thản nhiên cười, tiện tay ném bạch miêu trong ngực ra, làm cho đại miêu phát ra tiếng kêu "Meo meo" ủy khuất, nàng mặt mày hớn hở, hướng Lâm Lạc duỗi hai tay ra.
- Tiểu chuột, nhanh lên đi ra!
Này chính là Tô mỹ nữ giả nam trang mấy tháng trước ở trong Thanh Vân Thành gặp phải!
Lâm Lạc không khỏi đầu đầy mồ hôi lạnh, chỉ có thể thay bạch miêu mặc niệm một chút nói:
- Ngươi mời ta tới, không phải là vì vậy chứ!
- Đương nhiên không phải!
Thiếu nữ dùng một tư thế không bình thường uyển chuyển ngồi xuống, sau đó vỗ vỗ hai chân nói:
- Đại Bạch, tới!
- Meo meo…
Này chỉ có thể thương Đại Bạch miêu thật sự là dạy mãi thành quen, lại nhảy lên trên người thiếu nữ, sau đó phe phẩy cái đuôi.
- Vậy là vì chuyện gì?
Lâm Lạc hỏi.
- Ta gọi là Tô Mị!
Cô gái kia trước tự giới thiệu.
- Là người phụ trách đấu giá hội này, ta hy vọng có thể cùng ngươi thành lập quan hệ trường kỳ hợp tác, đương nhiên, nếu như ngươi nguyện ý đem đan phương của Tú Nghiên Đan cùng Trú Nhan Đan chuyển nhượng cho chúng ta mà nói, ta sẽ càng thêm cao hứng, bất quá chắc hẳn ngươi sẽ không đáp ứng!
Nàng ngược lại còn rất trực tiếp.
Lâm Lạc cười cười nói:
- Ta hiện tại luyện chế ra đan dược không phải đều là giao cho các ngươi đấu giá sao?
Tô Mị lắc đầu:
- Số lượng quá ít, ta hi vọng ngươi có thể mỗi tháng cung cấp không ít hơn một trăm khỏa Tú Nghiên Đan cùng Trú Nhan Đan, mà chúng ta lấy hoa hồng có thể giảm bớt một nửa!
Nữ nhân này thật đúng là rất biết làm sinh ý!
Mới thoạt nhìn là đấu giá hội thua thiệt, nhưng lại gia tăng số lượng nhiều như vậy, trên thực tế đấu giá hội kiếm được chỉ biết càng nhiều hơn trước kia! Mà dưới gầm trời này có bao nhiêu người, mỗi tháng hai trăm khỏa đan dược, coi như là luyện một vạn năm cũng là cung không đủ cầu!
Bất quá, mỗi tháng tất cả luyện một trăm khỏa Tú Nghiên Đan cùng Trú Nhan Đan, gánh nặng đối với Lâm Lạc cũng không phải rất lớn. Nguồn tại TruyenFull.vn. Dù sao, hắn không cần như người khác đau khổ tu luyện, chỉ cần có Ngũ hành tinh hoa cung ứng hắn luyện hóa, tu vi của hắn có thể đột nhiên tăng mạnh.
- Thành giao!
Lâm Lạc sảng khoái gật đầu.
- Kế tiếp chúng ta nói chuyện giá cả con chuột kia!
Lời nói của Tô Mị đột nhiên xoay chuyển.
- Thật có lỗi, không bán!
Lâm Lạc vội vàng cự tuyệt, Ngân Mang cũng là hợp thời xuất hiện, ở đầu vai Lâm Lạc nhìn Tô Mị huy động tiểu móng vuốt làm trạng thái khinh bỉ.
Tô Mị mới vừa rồi còn lộ bản sắc gian thương, mặt mày lập tức hớn hở, "Meo meo ~~" một tiếng, đại miêu này chỉ có thể đáng thương bị ném tới một bên lần nữa:
- Tiểu thử, mau tới đây!
- Ngươi đừng suy nghĩ!...
Tô Mị thân phận tôn sư, còn vượt xa Lâm Lạc dự đoán.
Hai ngày sau, Mộ Dung Hoàng thất phát ra thiếp mời, ở trong hoàng cung xếp đặt yến hội, là đón gió tẩy trần cho Tô Mị.
Lúc này, Lâm Lạc mới biết được Tô gia đến tột cùng là quái vật khổng lồ như thế nào!
Đại Thông quốc là nước phụ thuộc Huyết Dương quốc, Huyết Dương quốc phụ thuộc Kim Vũ quốc, Kim Vũ quốc lại là nước phụ thuộc của Thiên Càn quốc, mà Tô gia chính là thế gia đỉnh cấp của Thiên Càn quốc! Tô gia ở Thiên Càn quốc, tương đương với Lâm gia ở Đại Thông quốc, có thể thấy được lực lượng Tô gia kinh khủng bực nào!
Nghe nói, tu vi của Tô gia Lão tổ chính là Thích Biến Cảnh tuyệt đỉnh, cao thủ cao cấp nhất của cả Ngân Nguyệt đại lục! Trừ lần đó ra, Thiên Hợp, Địa Nguyên cảnh cao thủ của Tô gia là vô số, tùy tiện chọn một cái đi ra có thể diệt Đại Thông quốc hơn mấy trăm lần!
Dịch Thuận đấu giá hội chính là Tô gia mở ra, chi nhánh tiền trang trải rộng Thiên Càn quốc cùng với tất cả Thượng Nguyên quốc, Trung Nguyên quốc, Hạ Nguyên quốc phụ thuộc. Đại Thông quốc đấu giá hội chỉ là một khâu không có ý nghĩa trong sản nghiệp khổng lồ của Tô gia, nếu không phải Tú Nghiên Đan cùng Trú Nhan Đan công hiệu thật sự thần kỳ, có được"Tiền" đồ vô lượng, Tô gia đại tiểu thư này tự nhiên sẽ không tự mình giá lâm.
Đừng xem Tô Mị chỉ có tu vi Hậu Thiên thập nhị tầng, nhưng cho dù Đại Thông quốc quốc quân Mộ Dung Khải ở trước mặt nàng cũng không dám xưng Vương, hai lão nhân bên người người ta có thể dễ dàng đem trọn cái Liên thành tàn sát sạch sẽ a!
Hiện tại Lâm Lạc nghiễm nhiên là đại hồng nhân của Lâm gia, lần này Hoàng thất dạ yến, hắn tự nhiên ở hàng ngũ được mời, cùng bọn người Lâm Thiên Vũ lần nữa ngồi trên xe ngựa, một đường đi tới Hoàng cung.
- Không biết vị Tô gia đại tiểu thư này là người như thế nào?
Trên đường, mọi người không khỏi nghị luận tới tấp lên.
- Nghe nói là mỹ nữ tuyệt sắc vô song!
- Hừ, có đẹp hơn nữa khẳng định cũng so không được Dao Hương sư muội!
- Đó là tự nhiên!
Lâm Dao Hương thủy chung lạnh lùng, mắt xem mũi, mũi hướng tâm, làm ột đám người muốn nịnh hót nàng không biết nên ra tay từ đâu.
- Vị Tô gia đại tiểu thư này các ngươi đều gặp, chỉ là không biết đến lúc đó các ngươi còn có nhận hay được không!
Trong nội tâm Lâm Lạc nói ra.
Hơn nửa canh giờ sau, bọn họ đi tới Hoàng cung, phân biệt xuống xe ngựa.
Bởi vì lần này Hoàng thất mở tiệc chiêu đãi chính là Tô Mị, các đại gia tộc đều không dám chậm trễ, đều xuất động đại lão gia tộc dùng bày ra coi trọng. Các đại nhân vật bình thường nhìn không thấy hôm nay đều xuất đầu, Lâm gia xuất động Lục Trưởng lão Lâm Đa Lộc, Tôn, Ngô hai nhà cũng có một vị Niết Âm Cảnh cường giả trình diện.
Tô Mị trang phục lộng lẫy, nàng nguyên bản chính là mỹ nhân tuyệt sắc, lúc này lại càng xinh đẹp động lòng người, yêu mị điên đảo chúng sinh này làm cho tất cả mọi người là tâm thần chập chờn, muốn quỳ gối ở dưới váy của nàng.
Ở dưới vẻ xinh đẹp của nàng, Liên thành tứ mỹ tựa hồ thoáng cái mất đi hào quang.
Tô Mị đã trở thành tiêu điểm duy nhất của tiệc tối này.
Xem Lâm Thiên Vũ, Tôn Đông Dương, Ngô Tử Phi, Mộ Dung Bạch, những gia tộc tuấn ngạn như vậy tựa hồ cũng chiếm được trưởng bối chỉ điểm, buông xuống đối tượng bình thường truy cầu, ngược lại đối với Tô Mị tranh nhau nịnh nọt lên.
Tứ kiệt này đều là giống như Khổng Tước động dục, vây quanh ở bên người Tô Mị tranh nhau triển khai đuôi của mình, cũng tận hết sức đả kích những người khác.
Cái này cũng rất bình thường, Tô Mị là thiên kim tiểu thư của thế gia Tam đại Thần quốc, nếu ai có thể lấy nàng về nhà, trước đừng nói có thể có được nhiều ít công pháp cao cấp, chỉ là hai gã bảo tiêu này của nàng cũng có thể quét ngang cả Đại Thông quốc!
Hơn nữa, bản thân Tô Mị chính là cực phẩm mỹ nữ, lại mị thái ngàn vạn, trời sinh vưu vật, cho dù Liên thành tứ mỹ cũng không phong tình bằng nàng, mỹ nhân như vậy lại có nam nhân nào không thương?
Tô Mị hiển nhiên là nhìn quen loại tràng diện này, đối với ai cũng là cười nhẹ nhàng, lại không thấy lạnh nhạt ai, cũng không có đặc biệt thân cận đối với cái nào.
Rượu qua ba tuần, Tô Mị đột nhiên đứng lên, đi tới một bàn của Lâm gia đệ tử, làm cho Lâm Thiên Vũ là thụ sủng nhược kinh, cho rằng Tô Mị là đối với mình có hảo cảm. Hắn vội vàng đứng lên, vừa nghênh tiếp một bước, đã thấy Tô Mị lại đổi hướng, dừng ở bên cạnh Lâm Lạc, lập tức làm cho hắn biểu lộ xấu hổ, cái này tiến cũng không được, thối cũng không xong.