Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Tác giả: Nguyễn Mon
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Huy Trần
Số chương: 177
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6353 / 207
Cập nhật: 2016-04-24 11:39:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
My life - Chương 65
 
hỏ chẳng nói gì...ngồi im múc kem ăn, cái mặt liếc liếc ra vẻ ghét nó...Mĩm cười nó đi vào nhà tắm để tắm...Tắm xong..mặc bộ đồ ngắn đi ra...chưa kịp nói gì nhỏ đã chạy đến ôm chầm lấy nó...thầm thì
- Em...nhớ anh lắm
Nó đứng im...tay nó vẫn buông tự do, chỉ có nhỏ ôm nó...trước giờ vẫn vậy.
- Vậy sao la nhớ hộp kem
- Ừ...em nói dóc đó...em nhớ hộp kem...giống như...em nhớ anh
- Sao so sánh anh với hộp kem
- Vì..hộp kem..cũng lạnh như anh...mà càng gần...càng ko bỏ ra được...
Nó mĩm cười vì cái so sánh ngộ nghĩnh của nhỏ...đưa tay vuốt mi mắt nhỏ nó thầm thì
- Dc rùi...ăn kem kìa..hok nó tan hết giờ
Nhỏ thả nó ra...ngồi xuống...ôm lấy hộp kem vào người ăn tiếp...nó đóng cửa...tắt đèn, mở laptop lên với một bộ phim hài mới mà nó nhờ nhỏ thu ngân trong quán down đem về để cho nhỏ Thy coi....Sau đó nó nằm xuống...chưa kịp đụng gối...nhỏ đã vội kéo đầu nó nằm lên đùi nhỏ rồi múc kem bắt nó ăn. Mĩm cười nhìn nhỏ, nó im lặng há miệng nuốt trọn miếng kem....Hai đứa im lặng xem phim và ăn kem..thi thoảng nhỏ cười khúc khích tay khẽ luồn vào tóc nó nghịch....Đến khi hết phim, căn gác trọ vang lên những bài hát nhẹ nhàng, nó và nhỏ chìm vào giấc ngủ như bao lần nhỏ ở cùng nó, chẳng có gì khác biệt xảy ra ngoài một điều...nó đã chủ động ôm nhỏ vào lòng, tay nắm chặt lấy tay nhỏ chứ ko còn mặc nhỏ ôm gì ôm như mấy lần trước nửa...Xa nhỏ gần 4 ngày...nó mới nhận ra rằng...Thy đã chiếm một phần quan trọng trong tim nó...và nó biết rằng..thực sự...nó nhớ Thy...nhiều hơn là nó nghĩ.
Sáng...Sài Gòn bình yên những tia nắng sớm. Nó nằm im nhìn nhỏ ngủ, gương mặt nhỏ như thiên thần...mỗi ngày thiên thần lạnh lùng này càng gần nó hơn...Ko biết nếu nhỏ xa nó thêm 1 ngày nửa...nó sẽ điên như thế nào nhỉ...Đúng là...chỉ có tình yêu mới làm con người tat hay đổi và điên hơn...Một cảm giác điên mà bất cứ ai cũng khao khát dc cảm nhận trong đời.
- Phát hiện...có người nhìn trộm ngta
- Ừ
- Có ai cấm nhìn đâu mà toàn nhìn trộm vậy ta
- Ừ
- Đồ ngốc
- Ừ
Nó mĩm cười vuốt nhẹ lên môi nhỏ...bờ môi mềm mại...Nhỏ mĩm cười ôm chặt lấy cổ nó, tay nhỏ chọt chọt nhẹ lên mũi nó cười
- Anh là đồ ngốc đáng ghét..
- Ừ
Nó nằm xuống cạnh ôm chặt lấy nhỏ...cứ như vậy cho đến khi những tia nắng càng ngày càng gắt hơn hắt vào cửa sổ. Nhỏ ngẩng mặt lên nhìn nó
- Anh tối nay đi dự sinh nhật anh bạn với em nghen
- Bạn nào
- Uhm...anh ấy là con của bạn mẹ em
- Quen biết gì đâu đi
- Em muốn anh đi với em...em hổng muốn tới đó 1 mình
- Sao vậy
- Hix đừng hỏi...anh đi với em nghen
- Ừ...thì
- Nha...năn nỉ đó
- Uhm..thì cũng phải bỏ ra để đi qua quán làm bù chứ
- Hihi uhm...vậy giờ chở em về nhà...tối 7h qua đón em nha.
- Ờ...
Nó đứng dậy đi vào nhà tắm...thay đồ rồi đưa nhỏ Thy về nhà xong mới quay trở qua quán làm...Có điều gì đó lạ trong lời nói của nhỏ Thy khiến nó ko ngừng suy nghĩ...nhưng dù sao..có lẽ nhỏ chắc đang cố tập cho nó gần gũi hơn với bạn bè của nhỏ...cũng phải thôi...ko thể cứ xa lạ, lạnh lùng mãi với cuộc sống của riêng nhỏ nửa....giờ..nó cũng đã là một cái gì đó của nhỏ rồi mà :).
Chiều tối...nó xin phép ông Kha về sớm, tắm rửa, thay bộ đồ mới nhất của nhỏ mua cho rồi chạy xe qua nhà rước Thy. Chẳng phải đợi lâu nhỏ bước ra trong chiếc váy trắng, mái tóc vàng và đôi mắt lạnh lùng quyến rũ thường ngày...giờ nhỏ mà mọc thêm đôi cánh nửa là chẳng khác thiên sứ quyến rũ một cách say đắm lòng người. Nó ngẩn người ra nhìn nhỏ...phải nói rằng nếu thực sự nhỏ đi cạnh nó quả đúng là một sự uổng phí sắc đẹp một cách nặng nề...nhỏ quá đẹp..còn nó thì lại quá bình thường như bao con người bình thường khác. Một chút so sánh, một chút suy nghĩ khiến nó chẳng biết phải làm gì tiếp theo nửa, cảm giác sợ điều gì đó...ko tên...có lẽ nó mang tên khoảng cách thì phải.
- Đi anh...
Nó chợt giật mình bởi vòng tay của nhỏ Thy ôm lấy nó, vòng tay ko quá chặt những đủ để nó cảm nhận sự gần gũi...cũng phải thôi hôm nay nhỏ rực rỡ như thế này..đâu có cái kiểu ôm cứng ngắt như mọi ngày dc. Nó dừng xe tại một căn nhà khá rộng, lại một kiểu kiến trúc theo lối châu âu khác...nhìn vào có lẽ lại nhà của một thiếu gia giàu có nào đây. Ngoài cổng đậu một vài chiếc xe hơi, bên trong sân còn có 3-4 chiếc môtô, SH....Một người con trai trong bộ vest đen lịch lãm bước ra ôm chầm lấy nhỏ mĩm cười
- Em tới muộn quá đó Thy..anh chờ em từ chiều giờ
Nhỏ khẽ đẩy người đó ra...nói nhẹ nhàng
- Dạ em phải chờ bạn em tan làm nửa. Anh ko phiền khi em dẫn bạn theo chứ
Người đó nhìn qua nó...một lượt từ đầu tới chân rồi cười
- Ko sao...càng đông càng vui mà...- người đó chìa tay ra chào nó- chào em...anh tên Thành...nhìn chắc em nhỏ tuổi hơn anh đúng ko. Anh 28 tuổi
- Dạ...em hơn Thy có 1 tuổi thôi anh...
- Thôi 2 người vào trong...buổi tiệc sắp bắt đầu rồi...cứ tự nhiên nha..anh phải đứng đây đón thêm mấy người khách.
Thy kéo tay nó đi vào trong sân, mọi người có vẻ đang rất vui vẻ cười nói, ai cũng mặc đồ rất đẹp...ko thiểu những người con gái đẹp ở đây,...có cả nguời lớn nửa. Nó chẳng quen biết ai...chỉ có hết người này đến người kia đến chào Thy....phát hiện có mấy đứa bạn của nhỏ trong nhóm model...tất nhiên có cả nhỏ Hân...mọi người đều vui vẻ...trừ nó lạ lẩm ngồi một mình. Tiệc dc tổ chức theo kiểu búp-phê nướng nên mọi người đều đang tự do ăn uống vui vẻ. Nhỏ Thy cũng lấy cho nó một phần ăn nhẹ và một ly rượu vang...(đó là lần đầu tiên nó dc uống)..
- Em chào hỏi bạn bè tí...anh ngồi chờ em nghen...
Ngày hôm qua...đã từng Ngày hôm qua...đã từng - Nguyễn Mon Ngày hôm qua...đã từng