Số lần đọc/download: 4703 / 142
Cập nhật: 2014-12-06 23:08:04 +0700
Chương 7: Hạ Nhị + Chương 8: Nhập Ông
C
ương thi nhất tộc có bảy đại tinh cầu, bảy vị hoàng giả ở bảy vị tinh cầu này chính là những người kiến tạo nên cương thi nhất tộc. Sau này chính bảy tinh cầu này trở thành trung tâm tín ngưỡng, tinh thần cho toàn bộ cương thi nhất tộc. Từ bao đời nay, các vị hoàng giả đều sống trong bảy tinh cầu này.
Hiện tại, tướng lĩnh của cương thi nhất tộc đang bị bọn người Hồng Quân uy hiếp, ngăn cản trong một khoảng thời gian ngắn, Thiên sinh tinh là một trong bảy đại hoàng tinh, hiện tại đang có quân đội cương thi trung lộ vây quanh, Huống Thiên Minh tự mình mang theo bốn người là tử nhãn cương thi nghênh chiến, chính vì thế Âu Dương Phạm chỉ còn cách là bao vây lấy tinh cầu này, không có cách tiến công thêm nữa.
Trong ba tháng, Tu La ma giới tổn thất mất bảy Ngũ cấp Ma đế, hai Lục cấp Ma đế, Trung lộ quân của Âu Dương Phạm không thể chấp nhận được điều này, liên tục hướng tới Tu la đế quân phát ra tín hiệu yêu cầu viện trợ.
Dưới tình huống này, Hồng Quân chỉ còn biết theo Tu La đế quân ra chiến trường.Thiên sinh tinh là một tinh cầu xinh đẹp, trên tinh cầu này có bảy mươi hai mặt trăng, cũng tại đây tụ tập mấy ngàn vạn Lam nhãn cương thi tu luyện.
Khi Tu La đế quân đến, Âu Dương Phạm tự động chuyển quyền chỉ huy về cho La Băng, căn bản đây chính là thời gian mấu chốt của cuộc chiến, chỉ cần đánh bại Ngân Nhãn cương thi hoàng giả, tấn công được Thiên Sinh tinh, đối với cương thi nhất tộc thì đây là một sự đả kích cực lớn.
Nhiệm vụ chính của Hồng Quân trong chiến dịch này đó là công phá Thiên sinh tinh, đặc biệt đối với việc chế trụ tử nhãn cương thi vương nhiệm vụ này đối với bọn họ có thể hoàn thành.
Hồng Quân đang lăng không đối diện với một Tử nhãn cương thi vương, từ sau khi trở thành bát cấp tiên đế Hồng Quân muốn thử nghiệp tu vi của mình như thế nào, hắn không thèm sử dụng trận pháp, đối diện ngạnh kháng với tử nhãn cương thi.
Đối với tử nhãn cương thi mà nói, lực công kích không được tính là cao, quan trọng là hắn có tốc độ quá mức biến thái, phòng ngự cũng rất khủng bố. Hiện giờ Hồng Quân là bát cấp tiên đế, có thể miễn cưỡng đối phó với tốc độ của cương thi khi trong tình trạng biến thân lần thứ nhất. Kim đao trên tay Hồng Quân đang không ngừng bay múa đuổi theo tử nhãn cương thi, trên Nguyệt lượng này chỉ có duy nhất Hồng Quân và Tử nhãn đang giao đấu mà thôi. Hồng Quân không biết, lần chiến đấu này tên Tử Nhãn cương thi đã nhận ra hắn, từ khi bắt đầu cũng không toàn lực ứng chiến. Lần trước Hồng Quân cũng đã giết chết một tử nhãn cương thi còn mạnh hơn gã, nếu lần này không phải bảo vệ Hoàng tinh cương thi thì Ngân nhãn cương thi cũng không để cho hắn xuất trận ngăn cản Hồng Quân.
Tu La đế quân và Ngân nhãn cương thi Hoàng đều chú ý đến Hồng Quân trong cuộc chiến này, đối với Ngân nhãn cương thi hoàng thì lần trước khi Hồng Quân bố trí một trận pháp tạo thành một rung động lớn, lúc đấy Ngân nhãn toàn lực công kích cũng không làm rung chuyển được trận pháp, Huống Nhật Minh cẩn thận tính toán, cuối cùng phải tiến hành “chung cực biến thân”, nhưng có thể phá được trận pháp kia hay không thì chính bản thân hắn cũng không nắm chắc.
Chiến đấu trên Nguyệt Lượng, tại Thiên Sinh tinh thoạt trông cực kỳ đẹp, bóng của hai người, thỉnh thoảng ánh trăng xuyên qua, nhãn quang của Tử nhãn cương thi lại lóe lên quang mang, bên cạnh đó kim đao trong tay Hồng Quân cũng lóe lên ánh sáng, tựa như hai vì sao lấp lánh liên tục di chuyển.
Từ khi bồi luyện cho Tôn Ngộ Không luyện thành kinh thiên thập bát côn, ngàn ngàn năm qua Hồng Quân không có đối thủ xứng đáng, tử nhãn cương thi sau khi biến thân làm sao có thể so với hắn là một trung phẩm thần nhân về mặt phòng ngự, không phải lo về phòng ngự như thế, Hồng Quân sẵn sàng khống chế kim đao nhắm những nơi yếu hại của Tử nhãn ra sát chiêu.
Không cần trận pháp, không cần kỹ xảo, chỉ cậy vào thân thể phòng ngự đã khiến cho Tu La đế quân cùng Ngân nhãn cương thi ngỡ ngàng, nhìn hắn đấu như vậy Tu La đế quân cũng cảm thấy yên lòng hơn.
Ba ngày, Hồng Quân đại chiến cùng cương thi trên Nguyệt Lượng suốt ba ngày, trong trận chiến này tâm tình của Hồng Quân trong ngàn ngàn năm qua đã cởi bỏ được nhiều, hắn càng đánh càng mạnh, Tử Nhãn cương thi lại một lần nữa biến thân và càng ngày càng cảm thấy khó nuốt được Hồng Quân, có vài lần suýt chút bị Hồng Quân chém trúng.
“Ngao….”
Hồng Quân gây cho Tử Nhãn áp lực quá lớn, hắn không thể chịu đựng được áp lực lớn như vậy liên tục nên cuối cùng đành phải biến thân. Hoa văn màu tím che kín trên mặt, tốc độ và phòng ngự đều tăng lên gấp bội.
Tử Nhãn biến hình cũng không làm khó được Hồng Quân, hắn vẫn tấn công ồ ạt không thèm lo lắng, tuy nhiên hắn cũng đã có chút phòng ngự trong chiêu thức, vì sau lần biến thân này lực công kích của Tử Nhãn cương thi đã gây ra cho Hồng Quân những thương tổn nhất định.
“Ngão……”
Tử Nhãn rống to một tiếng, trong nháy mắt gia tốc, Hồng Quân cũng kịp phản ứng đã bị tử nhãn cương thi một quyền đánh bay từ trên nguyệt lượng xuyên qua các tầng khí quyển rơi xuống Thiên Sinh tinh.
Trong nháy mắt gia tốc chính là bí kỹ của Cương thi vương, đấy cũng là một loại thương tổn của bản thân cương thi, vì trong khi gia tốc hắn phải tự đốt cháy huyết dịch trong cơ thể tạo thành năng lượng tăng thêm tốc độ cùng phòng ngự thân thể.
Từ lúc chiến với Hồng Quân, hắn cũng chỉ một mực giằng co vì nghĩ mình không hạ được đối thủ thì đối thủ cũng không hạ được mình. Tuy nhiên càng đấu thì hắn càng cảm thấy không ổn. Sau lần biến thân này, hắn đã nháy mắt gia tốc lực công kích so với biến thân ba lần còn cao hơn. Hắn đã thành công đánh trúng Hồng Quân. Lần này hắn đánh trúng đan điền Hồng Quân, cương thi cũng biết người tu ma điểm yếu nhất chính là đan điền nên khi thấy chiến thuật của mình thành công hắn hưng phấn kêu lên.
Nhất thời khinh thường đối thủ, Hồng Quân chỉ chăm chăm ngạnh kháng với Tử Nhãn và kết quả là bị đánh lén trúng đan điền. Hồng Quân từ đầu đã không mặc chiến y, hạt châu màu xám trong đan điền bị quyền kình của Tử nhãn đánh vào khiến đan điền rung lên một trận dữ dội. Một trận đau đớn kịch liệt dâng lên khiến Hồng Quân phun ra một búng máu.
“Tiểu Quân, Quân ca”
Những người vẫn đang chú ý Hồng Quân chiến đấu là Phượng Hi cùng Cổ Bàn, khi thấy Hồng Quân thụ thương, cả bọn kêu lên kinh hãi. Cả hai vội vàng thoát khỏi đối thủ thuấn chuyển đến bên cạnh Hồng Quân xem thương tích của hắn thế nào.
“Ta không sao, chỉ tại khinh thường đối thủ mà thôi, thật thống khoái…các ngươi nhìn ta thu thập tên cương thi này như thế nào.” Hồng Quân nhếch miệng cười, hạt châu mầu xám trong đan điền nhanh chóng ổn định trở lại, Hồng Quân chỉ nói thế thân thể đột nhiên tiêu thất, biến mất khỏi Thiên Sinh tinh, lập tức có mặt tại Nguyệt Lượng.
“Không thể nào, không lẽ hắn đi chịu chết?” Tử nhãn cương thi lại dấy lên một trận lo lắng. Hồng Quân quay trở về, Tử nhãn cũng không tấn công nữa lạnh lùng nhìn Hồng Quân nói.
“Nghe các ngươi nói thế ta cứ tưởng các ngươi đều không biết gì ha ha” Hồng Quân ha ha cười to, vung tay hoa lên một khối thần thạch từ trong tay Hồng Quân bay ra, tại Nguyệt lượng bố trí một cái khốn trận đơn giản.
“Muốn chết ta sẽ thành toàn cho ngươi, vì Sơn Hàn báo thù”
Tử nhãn cương thi ngửa mặt lên trời, rống to một tiếng, hai răng nanh của hắn dài ra hắn nhanh chóng xuất hiện trước người Hồng Quân, chỉ trong nháy mắt mấy ngàn quyền đều tập trung đánh lên người Hồng Quân.
“Bùng, bùng, bùng, bùng”
Hồng Quân liên tục bị đánh bay đi hơn một ngàn thước, cũng không đánh trả lại Tử nhãn cương thi, hắn vẫn lợi dụng cơ hội này xuất ra thần thạch để bố trí trận pháp. Tại Nguyệt lượng nho nhỏ, Hồng Quân đã bố trí được hai cái nhị cấp Khốn trận, một cái Sát trận. Hồng Quân muốn lợi dụng Tử nhãn cương thi lần này để câu cá to hơn.
“Bùng..”
Hồng Quân lại bị đánh bay, Tử nhãn cương thi lại phi thân tới để tiếp tục công kích. Hắn bỗng dưng khựng lại vì đột nhiên Hồng Quân biến mất, không còn thấy đâu nữa.
Tràng cảnh đột nhiên biến mất, Tử nhãn cương thi đột nhiên thấy không gian xung quanh không phải là Thiên Sinh tinh xin đẹp, nơi hắn đang đứng là Nguyệt Lượng nhưng…không gian xung quan chỉ còn là một màu trắng đục, mây mù màu trắng đục bay lượn khắp nơi, vô luận tử nhãn cương thi có di chuyển thế nào cũng không thể thoát khỏi đám mây màu đục này.
Trong lòng Tử Nhãn bỗng nổi lên một loại dự cảm không tốt, quyền kình đánh vào những mảng mây đó chỉ nghe thấy âm thanh phát ra mà không có một sự chuyển biến nào.
“Vô danh chi hỏa”
Những người đang xem bên ngoài thì chỉ thấy Hồng Quân đang đứng cách tử nhãn khoảng một ngàn thước, trong khi Tử nhãn cương thi thì đang nhảy dựng lên, người thông minh có thể nhìn ra ngay Tử Nhãn cương thi đang bị vây trong trận pháp – sát trận, lành ít dữ nhiều. Vô danh chi hỏa trong trận pháp đang thiêu đốt, tử nhãn cương thi chỉ còn biết chịu trận. Hồng Quân một bên điều chỉnh trận pháp, một bên quan sát tứ phía, vì trong phạm vi trận pháp này, nếu người nào xông vào hòng cứu tử nhãn thì sẽ bị hắn nhanh chóng đưa vào nhốt trong trận pháp.
Hồng Quân tăng mạnh cường độ của vô danh chi hỏa, linh hồn cảnh giới của Hồng Quân đã tiến vào cửu cấp tiên đế khiến cho khả năng điều khiển vô danh vật chất tăng lên rất nhiều, lần biến thân thứ hai của Tử nhãn cũng không có khả năng chịu được lâu dưới loại lửa này.
Cùng Phượng Hi đánh nhau chí tử là một Tử nhãn cương thi, cuối cùng hắn nhẫn nại không được liền quyết định thoát khỏi sự truy cản của Phượng Hi, nháy mắt đã xuất hiện bên trong trận pháp của Hồng Quân.
“Tốt, rốt cuộc đã đúng ý của ta, lại tên một con cá nhỏ nữa, giờ này Tử nhãn cương thi là mồi, ta không tin gã Ngân nhãn kia có thể chịu được kết quả này.” Lần này cũng giống như lần trước Hồng Quân gặp tử nhãn, môi hắn khẽ mỉm cười, lần này bố trí trận pháp chính là giăng bẫy, mục đích chính là nhằm vào Ngân nhãn cương thi hoàng.
“Tiểu Phượng, đến ngay đây cho ta” Hồng Quân vội vàng truyền âm cho Phượng Hi, hắn chỉ sợ Ngân nhãn cương thi sẽ nhanh chóng nhập cuộc nên vội vã nhờ hắc thần hỏa của Phượng Hi.
“Tuân lệnh, Quân ca” Phượng Hi thì phi thường biết sự lợi hại của trận pháp, lúc trước chính nàng cũng bị vây trong trận pháp của Hồng Quân nên mới trở thành linh thú của hắn. Vừa trông thấy gã tử nhãn bị vây trong trận pháp Phượng Hi cao hứng lập tức bay tới.
Khi Thần hỏa bay ra bao vây hai gã Tử nhãn cương thi nhất thời biến sắc. Một ngọn lửa màu đen nho nhỏ xuất hiện, giống như một ngọn lửa đòi mạng vậy, chậm rãi hướng hai gã cương thi bay tới. Ngọn lửa chậm rãi bay tới chính là do Hồng Quân muốn hành hạ bọn chúng, điều này cũng chính là mồi để câu Ngân nhãn cương thi hoàng nhảy vào.
“Bồng Bồng…”
Thần hỏa vừa xuất hiện, Ngân nhãn cương thi hoàng Huống Nhật Minh cuối cùng không chịu được liền xuất hiện tại bên ngoài trận pháp, toàn lực công kích vào trận pháp hòng phá trận.
Chỉ là chớp lên một chút, trận pháp do Hồng Quân bố trí không có gì thương tổn. Bên trong, thần hỏa đã áp tới hai gã cương thi, bọn chúng chỉ còn biết kêu lên thảm thiết.
Huống Nhật Minh sắc mặt thay đổi, ngửa đầu phát ra những tiếng rú hoang dã, tất cả mọi người trên Nguyệt lượng đều cảm thấy rung động. Vô số cương thi đang chiến đâu nghe tiếng rống này cũng ngửa mặt rống lên, bọn chúng đều biết Ngân nhãn cương thi hoàng đã thực sự nổi giận.
Một văn hoa nhỏ màu bạc bỗng nhiên xuất hiện trên mặt của Ngân nhãn, hai chiếc răng nanh vươn dài ra khỏi khóe miệng, một loại khí bạc cũng theo răng nanh thoát ra bên ngoài, Huống Nhật Minh không chút do dự nhẩy ngay vào trận pháp do Hồng Quân bố trí.
“Tới hay lắm” Hồng Quân một mực chú ý Huồng Nhật Minh nên khi thấy hắn tiến vào trận pháp của mình thì hưng phấn kêu lớn một tiếng. Lần này con cá lớn đã chui đầu vào lưới, sau này bốn người bọn Hồng Quân tại Tu la ma giới có thể coi là Hô Mưa Gọi Gió.(yếu vũ đắc vũ, yếu phong đắc phong)
Tu La đế quân La Băng cũng xuất hiện bên ngoài trận pháp, nàng cũng không biết trận pháp của Hồng quân nên chỉ còn biết từ phía xa trông lại, không có hành động gì.
“Bệ hạ, ngài như thế nào cũng không nên tới đây, đây chắc chắn là trận pháp của người tu ma, chỉ có điều trận pháp này cực kỳ cổ quái, ngài không nên tới đây mới phải” Hai tử nhãn cương thi thấy Huống Nhật Minh tiến đến thì sắc mặt lập tức biến thành tái nhợt, nếu Huống Nhật Minh tiến vào trận pháp mà có thương tổn gì, bọn họ sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của cương thi nhất tộc.
“Không còn cách nào, ta cũng muốn xem trận pháp này lợi hại như thế nào, đã cắn nuốt một huynh đệ của chúng ta, ta tuyệt đối không thể để cho hắn càn rỡ hơn nữa.” Huống Nhật Minh lắc đầu cười, tại bên trong trận pháp nhưng hắn cũng chẳng coi trận pháp ra gì cả.
“Huống Nhật Minh bệ hạ, bây giờ các người đang ở trong Khốn sát trận rất đơn giản, bây giờ sẽ tiếp các người một sát trận thuần túy, nếu bệ hạ có thể phá được thì Hồng Quân ta bộ phục”
Hồng Quân có chút cười cười, hai tay cấp tốc vũ động, tình huống ba người Huống Nhật Minh trong trận pháp nhanh chóng thay đổi, vây xung quanh ba người từ bốn phía đều là vô danh chi hỏa, bên cạnh đó còn có thiên lôi đánh xuống, từ nhị cấp khốn sát trận trở thành nhị cấp sát trận lực công kích đã tăng lên không biết bao nhiêu lần.
Trận thế biến đổi, khuôn mặt đang tươi cười của Huống Nhật Minh nhanh chóng chuyển thành nghiêm túc, lông mày khẽ nhíu lại, hiển nhiên sự biến đổi của trận pháp hắn đã biết trước, dưới loại trận pháp chỉ đơn thuần là sát trận như thế này, Huống Nhật Minh cũng không cảm thấy dễ dàng gì.
Vô danh chi hảo tiếp tục tăng mạnh, Phượng Hi biến thân nương theo vô danh chi hỏa phun tiếp ra hắc thần hỏa, lần này thần hỏa trực tiếp bao vây ba cao cấp cương thi. Hồng Quân chỉ một bên khống chế, lợi dụng trận pháp để chiếm ưu thế.
“Ngao …”
Hai tiếng hú của dã thú lại một lần nữa vang lên, hai tử nhãn cương thi biến thân lần ba, hai gã nhanh chóng biến thành hai tên quái vật, ngay lập tức phun ra hai đạo khí lưu cường đại. Cả hai đạo khí lưu nhanh chóng nhằm vào hắc thần hỏa nhằm ngăn cản loại lửa đáng sợ này.
Hai tử nhãn cương thi đồng thời biến về phía sau, cả ba người trong trận pháp đều căng thẳng đề phòng, vì họ không biết lửa sẽ từ phía nào bay tới, đánh vào vị trí nào trên người họ. Huống Nhật Minh vẫn như trước cau mày lăng không mà đứng, hai gã tử nhãn giờ phút này chỉ biết thúc động huyết năng nhằm ngăn chặn ngọn lửa.
Vô danh chi hỏa tạm thời bị hai gã cương thi hạn chế, nhưng ngọn lửa cũng nhanh chóng chống lại áp chế đó. Cương thi biến thân lần thứ ba không thể duy trì trạng thái này lâu được, nếu muốn thoát được ra ngoài thì phải phá được trận pháp, nhưng Huống Nhật Minh cũng không có hành động gì khiến hai gã tử nhãn cương thi bất ngờ trở nên nóng nảy hơn.
“Bệ hạ, ngài mau nghĩ biện pháp ra ngoài, nơi này chỉ cần chúng ta là được rồi” Một tử nhãn cương thi lớn tiếng kêu lên, hắn đã cảm giác huyết năng trong người không còn đủ, sợ rằng trạng thái biến thân này cũng không còn duy trì được bao lâu.
“Ngão…”
Một tiếng hống hoang dã vang lên, khuôn mặt của Huống Nhật Minh nhanh chóng thay đổi. răng nanh cũng vươn dài hơn, lân giáp màu bạc bao bọc cả da tay, bàn tay nhanh chóng biến lớn hơn, ngón tay biến dài hơn, móng tay dài cũng xuất hiện…hắn nhanh chóng biến thành bộ dạng của một quái thú.
“Huống Nhật Minh đã bị buộc biến thân ba lần” Tu la đế quân vẫn đang quan sát trận chiến, thấy như vậy con mắt bỗng nhiên sáng lên, gật đầu mỉm cười.
“Uỳnh…”
Sau khi biến thân lần ba, cương thi hoàng tiện tay chém ra hai đạo khí lưu cường đại, vô danh chi hỏa đang vây khốn ba người trong trận pháp tạm thời tản ra, trận pháp cũng bỗng nhiên được một trận rung động