I would never read a book if it were possible for me to talk half an hour with the man who wrote it.

Woodrow Wilson

 
 
 
 
 
Tác giả: Trần Thanh Vân
Thể loại: Kiếm Hiệp
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Số chương: 94
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2415 / 35
Cập nhật: 2016-02-25 18:12:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hồi 64: Tử Bí Kíp
ã mấy ngày qua, Phi Bằng luyện những chiêu trong Tống gia bí pháp.
Chàng bảo Linh Phụng:
- Muội hãy xem kỹ bản chỉ dẫn tìm được trong trâm ngọc để tìm cho ra nơi chôn giấu pho võ công Thiên Chiêu Sưu Lục. Khi ta đã luyện được pho võ công tuyệt thế ấy thì chẳng còn sợ một võ phái hay bọn quỷ giáo, ma đầu nào nữa... Lo gì muội chẳng tìm được bá phụ và song thân? Bây giờ huynh ôn luyện Tống gia đại pháp, đề phòng việc truy tìm bí kíp sẽ gặp nhiều nguy hiểm. Ta còn phải giữ gìn được bí kíp tới khi luyện xong, trước bao đối thủ hai phái Hắc Bạch luôn rình rập.
Linh Phụng nắm mảnh giấy nhỏ của bá phụ Thượng Quan Kỳ Long trong tay. Nàng đã hiểu rõ và xác định được phương hướng nơi bá phụ giấu nơi bí kíp. Nhưng Linh Phụng chưa tỏ thật cho Phi Bằng biết, vì nàng còn lo ngại, phân vân, với bao điều trăn trở trong lòng. Nàng vẫn muốn tìm được bọn bá phụ rồi để người quyết định về pho võ công tuyệt thế kia... Nàng rất ngại tự mình mạo hiểm tìm pho bí kíp. Tuy nhiên nàng cười cũng nhận ra một điều là nàng khó lòng ngăn cản Phi Bằng, khi gã đã muốn truy tìm pho võ công gã thường ao ước từ lâu.
Hôm nay Phi Bằng ôn luyện Tống gia đại pháp đã mệt mỏi. Gã uống hết một bình rượu huyết sâm rồi lăn ra ngủ.
Còn một mình ngồi với mảnh giấy nhỏ trong tay, Linh Phụng nảy ra ý nghĩ thầm kín trong đầu.
Nàng lẩm bẩm:
- Phải rồi, ta nên một mình tìm pho võ công trước để xác định rõ địa điểm. Sau đó sẽ dễ dàng đối phó với Phi Bằng.
Trong hoàn cảnh bó buộc, Linh Phụng phải cùng đi với Phi Bằng, rồi cũng do tình trạng nghiệt ngã ấy nàng đã mất trọn tấm băng trinh với gã công tử này, nhưng trong tình cảm Linh Phụng chẳng bao giờ yêu gã. Bởi vậy đối với Phi Bằng nàng luôn tìm cách đối phó hơn là đồng tâm hành động. Còn tình yêu nồng nhiệt, Linh Phụng luôn hướng về Hán Sơn, chàng trai ấy nàng vẫn mòn mỏi đợi mong...
Đã lỡ thất thân với Phi Bằng, nàng biết chẳng bao giờ còn trở lại với Hán Sơn được nữa... Nhưng đau khổ thay, Linh Phụng vẫn không thể quên được Hán Sơn với mối tình đầu thơ mộng từ tuổi hoa niên. Tình yêu đã tan vỡ trong tim, Linh Phụng chỉ còn luyến tiếc cuộc đời vì hy vọng gặp lại phụ mẫu và phục hưng gia phái Thượng Quan, còn Phi Bằng nàng chỉ coi như chiếc bóng, một ngày nào đó nàng sẽ bứt ra khỏi cuộc đời mình...
Xem kỹ sơ đồ trong mảnh giấy, Linh Phụng phi hành vùn vụt. Nàng muốn hoàn thành công việc dò tìm bí kíp trước khi Phi Bằng kịp theo dõi nàng nên chiếc khăn thêu dắt trong dắt trong mình bị rơi hồi nào cũng không để ý.
Qua một cánh rừng, Linh Phụng tới một thung lũng đầy cây gai chằng chịt. Nàng dừng lại, đảo mắt nhìn...
Theo bản đồ, qua khỏi thung lũng cây gai này sẽ có đường xuống đáy vực sâu, nơi cất giấu pho bí kíp Thiên Chiêu Sưu Lục. Những kẻ không biết con đường này, khi tới miệng vực chỉ thấy sương khói bốc lên sẽ chẳng bao giờ mạo hiểm lao mình xuống vực sâu.
Linh Phụng rút thanh gươm đeo bên mình chém vẹt những cành cây gai để dẹp đủ một lối lách mình qua. Nàng không dám phát quang một con đường vì phải giữ bí mật lối vào vực thẳm.
Qua khỏi thung lũng gai góc Linh Phụng kêu nho nhỏ:
- Ôi, đường vào những hang động kia rồi.
Nàng lao đi thật nhanh bởi tin tưởng rằng trong những hang động dưới vực sâu kia chẳng có một người nào.
Cứ theo bản hướng dẫn, Linh Phụng tiến sâu vào vùng hang động, nơi bá phụ Thượng Quan Kỳ Long đã cất giấu pho bí kíp tuyệt thế võ công.
Vừa qua khỏi một rặng cây, thình lình cô gái nghe một tiếng roẹt khô khan. Tia mắt nàng lập tức đảo một vòng và Linh Phụng nhận ra một chàng trai xấu xí vừa xuất hiện trước mặt.
Ôi, thế là có kẻ đã lọt vào lòng vực bí mật này rồi? Gã ấy muốn gì nàng không cần biết. Linh Phụng chỉ lo sợ gã vô tình thấy được nơi cất giấu pho bí kíp võ công.
Chẳng nói một lời, Linh Phụng vung gươm chém nhanh như chớp vào mặt gã trai xấu xí một thế Thiên Vương Tróc Quái, tuyệt chiêu của kiếm pháp Kim Điêu. Gã trai nọ vội đưa thanh đại đao lên gạt ngang đường kiếm của Linh Phụng, đồng thời chuyển đao chém dứ vào ngực nàng một thế Cương Đao Phạt Mộc, khiến đối thủ phải lùi ba bước để đủ tầm kiếm chống đỡ thanh đại đao. Rõ ràng trong thế tấn công vừa rồi gã trai chỉ cố ý đẩy lùi cô gái chứ không chủ tâm sát hại nàng.
Song Linh Phụng chẳng cần hiểu điều đó. Vừa bị chém hụt và bị đẩy lùi nàng nổi giận múa gươm chém như mưa vào gã trai bằng nhiều thế bí hiểm của Kim Điêu kiếm pháp.
Chàng trai có gương mặt xấu xí chỉ giữ thế thủ và nhảy nhót né tránh. Dường như chàng muốn nói lên điều gì đó, nhưng đường gươm táo bạo của cô gái làm chàng trai phải im lặng điều khiển đại đao chống đỡ. Thình lình Linh Phụng thét to một tiếng, nàng xuất một hư chiêu chém một nhát gươm ngay mặt chàng... Biến hóa lanh lẹ với những đường gươm linh động, vậy mà hư chiêu vừa rồi nàng không gạt được chàng trai. Chàng đã kịp thời bạt mình né tránh, nhưng mũi gươm của Linh Phụng đã lia ngang mặt chàng làm mặt nạ che dung mạo chàng trai bị kiếm phong hút bật ra ngoài, không tài nào vuốt ngay lại được...
Gương mặt chàng trai vừa lộ rõ, Linh Phụng sửng sốt kêu lên:
- Trời ơi, Vương huynh.
Quả thật chàng trai chính là Hán Sơn...
Chàng cũng kêu lên tha thiết:
- Ôi, Linh muội...
Chàng sung sướng nhìn nàng với ánh mắt trìu mến thương yêu:
- Huynh tìm muội khắp nẻo núi sông, không ngờ hôm nay lại gặp muội ở chốn này, và thấy rõ đường gươm của muội điêu luyện hơn xưa nhiều lắm.
Linh Phụng bàng hoàng xao xuyến, trong tim nàng rung động bồi hồi... Nàng rất muốn bước tới ôm chầm lấy Hán Sơn. Nhưng chợt nhớ đến hoàn cảnh hiện tại của mình, nàng lại ngượng ngùng cúi mặt.
Hán Sơn nhanh chân tiến lại gần người yêu càng làm Linh Phụng xúc động. Nàng vội xua tay:
- Vương huynh, xin đừng lại gần muội.
Chàng trai ngỡ ngàng nhìn Linh Phụng.
Tuy là nam nhi tim chàng cũng chẳng phải là sắt đá, giọng nói của chàng rung cảm đến nghẹn ngào:
- Linh muội, sao muội không muốn cho huynh được ôm trọn vòng tay như bao ngày xưa cũ? Từ Tây An trở về huynh chẳng được gặp muội mà chỉ đau lòng thấy Thượng Quan sơn trang bị đốt phá tan hoang, song thân và hai đệ đệ của muội bị bọn Vạn Độc Quỷ môn tru sát. Huynh đã phải mang gương mặt hóa trang đi tìm muội... Vậy mà...
Hán Sơn còn muốn nói nữa. Nhưng chàng phải im bặt vì Linh Phụng vừa kêu lên một tiếng thét xé lòng:
- Trời ơi, phụ mẫu và hai đệ đệ tôi...
Sau tiếng thét đau đớn bởi nàng vừa nghe tin dữ, Linh Phụng lảo đảo và Hán Sơn vừa kịp đỡ thân thể nàng vào vòng tay rắn chắc của chàng...
Áp sát vào khuôn mặt kiều diễm của người yêu, Hán Sơn kêu lên những tiếng dịu dàng:
- Linh muội mau tỉnh lại...
Nhưng nàng đã ngất lịm trong tay chàng, hơi thở tưởng chừng đứt quảng.
Hán Sơn đặt Linh Phụng nằm xuống, chàng xoa nắn những huyệt đạo cho nàng và chỉ một lát sau nàng đã hồi tỉnh.
Vừa thấy Linh Phụng mở mắt nhìn mình, Hán Sơn đã vui mừng đưa tay đỡ nàng dậy.
- Hãy bình tĩnh, Linh muội... Huynh sẽ cùng muội rửa được mối thù với bọn Vạn Độc Quỷ môn.
Linh Phụng chợt kêu lên:
- Vương huynh, hãy quên đi đừng bao giờ tìm muội nữa.
Nàng vùng ra khỏi cánh tay chàng, phóng vút vào một lùm cây khiến Hán Sơn chới với.
Càng ngạc nhiên vì không hiểu tại sao Linh Phụng muốn bỏ chạy, Hán Sơn vội lao theo. Song chàng phải khựng lại, bởi Linh Phụng đã nhanh tay sử dụng môn Cách Không Điểm Huyệt phong bế các yếu huyệt làm chàng đứng như pho tượng.
Vạn Độc Quỷ Môn Vạn Độc Quỷ Môn - Trần Thanh Vân Vạn Độc Quỷ Môn