The mere brute pleasure of reading - the sort of pleasure a cow must have in grazing.

Lord Chesterfield

 
 
 
 
 
Tác giả: Uyển Tư Không
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 76
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 474 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 01:36:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 61
ả tự:
9h sáng, Lâm Gia và Dương Kiện đúng giờ đi đến nơi làm việc của Rick.
Văn phòng của người đứng đầu Federal State cũng không quá khí thế, bài trí và trang hoàng phục cổ mà đơn giản, Lâm Gia thoáng nhìn còn cho rằng mình đang đến phòng tiếp khách của quý tộc Anh quốc.
Thấy bọn họ đến, thượng tướng Rick buông văn kiện trên tay ra, đứng lên từ sau bàn công tác đi ra.
Trước khi nhìn thấy Rick, Lâm Gia từng đoán rằng hắn hẳn là một quân nhân đã qua tuổi 40 hoặc tướng mạo uy nghiêm, dáng người khôi ngô. Nhưng không ngờ rằng khi thật sự được nhìn thấy hắn mới phát hiện hắn đúng là một thanh niên diện mạo tuấn mỹ khí chất nho nhã.
Toàn thân quân phục đen, dáng người hắn cực kì thon dài kiện mỹ, trên vai rộng lớn là ba huy hiệu bằng vàng rạng rỡ phát sáng, tóc đen mắt đen thần thái phấn chấn, bộ dáng nhìn qua nhiều nhất chỉ gần ba mười tuổi. Tóm lại, tuy rằng nụ cười hòa nhã nhìn qua rất thân thiết, nhưng trong ánh mắt lại dấu không được vẻ uy nghiêm.
Thượng tướng Rick nhìn thấy Lâm Gia cũng không có lộ ra nửa điểm biểu tình kinh diễm, ánh mắt đánh giá cô bình tĩnh mà xa cách.
Rick ra hiệu bọn họ ngồi xuống, nhìn Lâm Gia đi thẳng vào vấn đề nói: "Quý cô Lâm Gia, Liên Bang gặp phải nguy cơ lớn nhất từ trước tới nay. Hy vọng ngài và các người bạn nửa thú của ngài có thể giúp chúng tôi giành được chiến tranh thắng lợi."
Lâm Gia không có lảng tránh ánh mắt Rick, cô nghĩ nghĩ, bình tĩnh nói: "Thật xin lỗi ngài tướng quân. Tôi chỉ có thể đại biểu cho bản thân tôi, không thể quyết định thay Dick bọn họ. Cá nhân tôi cực kì nguyện ý góp sức cho Liên Bang, chỉ không biết tôi có thể làm chút gì được cho các người hay không?"
Rick tựa hồ sớm đoán được cô sẽ nói như vậy, không có hiện ra biểu tình ngoài ý muốn, vẫn duy trì mỉm cười khéo léo: "Cô nói rất đúng, vậy bây giờ liền trưng cầu một chút ý kiến của bọn họ đi." Trong lúc Lâm Gia sững sờ, hắn đã ấn nút điện thoại truyền lời trên bàn: "Mời thủ lĩnh thú Dick và Ngân Hổ vào đi."
Mấy phút sau, Dick và Ngân Hổ được cảnh vệ mang đến văn phòng. Thì ra đêm qua hai người bọn họ đã lần lượt hoàn toàn tiến vào kỳ bài xích, biến thành hình người.
Ngân Hổ vừa nhìn thấy Lâm Gia liền hưng phấn mà xông đến mở hai tay ra ôm cô lên khỏi mặt đất, không chút kiêng kị nào liếm hôn môi và khuôn mặt của cô.
Lâm Gia bị anh náo loạn làm đỏ mặt, cô cũng không có phóng khoáng như Ngân Hổ, không có gan không coi ai ra gì thân thiết trước công chúng.
"Ngân Hổ đừng quậy nữa, mau buông em xuống! Chúng ta đang nói chuyện chính sự mà!" Lâm Gia theo thói quen định giơ tay tóm lấy lỗ tai tròn của Ngân Hổ, ai ngờ sờ soạng phải không khí, lỗ tai tròn của Ngân Hổ đã biến mất!
Lâm Gia cả kinh, ánh mắt quét đi xuống, quả nhiên phát hiện sau mái tóc vàng bên sườn mặt Ngân Hổ là hai lỗ tai màu da của con người.
Cô còn nhớ rõ trước kia lúc Ngân Hổ cọ đến thân thiết với cô thì cái đuôi lớn sẽ cuốn lấy thắt lưng cô, nhưng lần này bên hông lại không có loại trói buộc nào. Lại cẩn thận xem lần nữa, răng nanh sắc nhọn của Ngân Hổ đã trở nên chỉnh tề trắng như tuyết, đẹp đến làm cô lóa mắt. Còn có cái lưỡi mềm linh hoạt ướt át liếm trên mặt, hai má cô kia cũng hoàn toàn không còn cảm giác đau đớn, chứng minh đầu lưỡi Ngân Hổ đã không còn xước mang rô nữa. Tất cả biến hóa này chứng minh Ngân Hổ đã sớm hơn vài tháng hoàn toàn tiến vào giai đoạn dị biến!
Lâm Gia vừa mừng vừa sợ, càng gấp rút muốn nhìn xem bộ dạng Ngân Hổ. Không còn lỗ tai tròn để nắm, Lâm Gia đành phải nâng tay dùng sức chụp mặt anh.
Ngân Hổ đang liếm hăng say, đột nhiên trên mặt bị hai bàn tay vỗ trúng. Anh rất bất mãn ngẩng đầu, trong mắt xanh tràn đầy ủy khuất: "Thật lâu không gặp Gia, nhớ lắm. Đừng đánh Hổ." Nói xong lại đưa lưỡi liếm chóp mũi của cô, than thở nói: " Hương vị Gia thơm quá, Hổ rất nhớ Gia."
Lâm Gia hắc tuyến đầy mặt, thân thể Ngân Hổ tiến hóa nhanh chóng, nhưng khả năng ngôn ngữ này lại tiến triển thật sự chậm, đến bây giờ còn chưa thể nói chuyện lưu loát như Dick.
Lâm Gia vội che cái miệng làm loạn của Ngân Hổ, một tay khác thì trấn an sờ sờ mặt anh: "Thượng tướng đang thương lượng công việc với chúng ta, nếu anh lại không nghe lời em liền không quan tâm anh. Ngoan, mau buông em xuống."
Ngân Hổ khò khè cọ cọ mặt Lâm Gia, vạn phần không muốn buông cô ra, nhưng vẫn ôm thắt lưng của cô không muốn buông. Lâm Gia thở dài, ôm thì ôm đi, chỉ cần đừng nữa loạn hôn loạn liếm là được.
Dương Kiện nhìn bọn họ, trên mặt mặc dù còn đang cười, nhưng trong mắt lại lặng yên xẹt qua một tia ảm đạm. Bàn tay đặt trong túi quần của anh bất giác nắm chặt, lòng khó chịu tựa bị lửa đốt.
Dương Kiện xuyên qua đã hơn nửa năm, đến nay vẫn như cũ không có cách gì hoàn toàn thích ứng chế độ phối ngẫu nơi này. Lúc anh vừa gia nhập quân đội Liên Bang, cấp trên thấy anh là sĩ quan do thượng tướng Rick tự mình đề bạt, vì muốn lấy lòng anh mà từng sắp xếp cho anh một cô gái trẻ mà khi đó đã có được sáu bạn đời làm phối ngẫu. Lúc ấy anh không hề nghĩ ngợi liền từ chối.
Có hai lý do, một là anh không có cách nào chấp nhận cùng với tên đàn ông khác đồng thời có được một cô gái; mặt khác là từ đầu tới cuối trong lòng anh đều chỉ có một mình Lâm Gia.
Dương Kiện không phải loại đàn ông có thể chia sẻ tình yêu với người khác, anh rất một lòng, chỉ là đối với tình cảm còn có chút trì độn không giỏi biểu đạt. Anh thích Lâm Gia, nhưng mãi đến sau nhiều năm hai người quen biết anh mới phát hiện tâm ý của mình. Mà khi đó, tình yêu dành cho Lâm Gia đã trở thành một loại thói quen của anh.
Quan tâm chăm sóc cô là thói quen, bất luận cô chạy đi đâu làm gì anh đều yên lặng đi theo cũng là thói quen. Dần dần, anh cảm thấy tâm ý của mình có nói ra hay không hình như cũng không quan trọng, dù sao trong lòng anh cũng không thể cất chứa người phụ nữ khác, hơn nữa anh cho rằng chỉ cần có thể ở cạnh Lâm Gia bên thì sớm hay muộn cô cũng sẽ nhận lời mình.
Lúc đầu Dương Kiện cho rằng Lâm Gia và anh đều là người xuyên qua, chế độ hôn nhân một chồng một vợ của thế kỷ 21 đã ảnh hưởng khắc sâu vào tư tưởng, cô tuyệt sẽ không chấp nhận loại chế độ giống như cộng thê này. Nhưng sau khi nghe được tin tức thì anh không thể không đối mặt sự thật, Lâm Gia đã chấp nhận quy tắc của thế giới này. Mà anh cũng dần dần nhận thức được mình kiên trì có chút buồn cười. Thế giới này tỉ lệ nam nữ chênh lệch quá mức, cho dù Lâm Gia có không muốn đi nữa thì cô vẫn bị cưỡng chế đưa cho nhiều tên đàn ông, cùng với tiếp nhận đàn ông không quen biết thì anh tình nguyện để Lâm Gia chủ động lựa chọn đàn ông cô thích làm bạn đời, cho dù đối phương có là nửa thú nửa người...
Nhưng nghe là một chuyện, chính mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác, nhìn cô và đàn ông khác thân thiết, trong lòng Dương Kiện vẫn rất không thể chịu được.
Rốt cuộc Dick vẫn là thủ lĩnh thú, ít nhiều gì cũng đoán được ý tứ Rick: "Tôi biết ngài là thủ lĩnh của con người. Không phải là ngài muốn chúng tôi đi đối phó với đám mãnh thú kia chứ?"
Lâm Gia thầm nghĩ, Dick quả nhiên đủ trực tiếp, bất quá nhóm thú thú đơn thuần liền là như thế này, có chuyện thì nói không quanh co lòng vòng.
Rick cũng không cảm thấy Dick đường đột, vẫn mỉm cười nói: "Không sai. Chuyện liên quan đến sinh tồn của con người, Liên Bang cần các người giúp."
Dick nghĩ nghĩ, thành thực nói: "Chúng tôi có từng chiến đấu với Kim Điêu, nói thật, sức lực mãnh thú cường đại hơn chúng tôi rất nhiều." Ngân Hổ nghe xong có chút không phục, tuy rằng đêm đó anh bị Kim Điêu đánh cho thật sự thảm, nhưng lúc đó anh đảm là đang ở hình người, không có khả năng chiến đấu.
Ngân Hổ không phục ưỡn ngực nói: "Bây giờ Hổ so với trước kia mạnh hơn nhiều, nhất định có thể đánh bại đám quái vật kia! Dick sợ hãi, đừng kéo theo ta!" Sắc mặt Dick trầm xuống, nhìn chằm chằm Ngân Hổ, ánh mắt uy nghiêm lạnh lùng.
Ngân Hổ vốn muốn không yếu thế trừng trở về, lỗ tai liền bị Lâm Gia mạnh nhéo, đau đến anh đã quên mất hung ác, ngao ngao gọi cúi đầu chớp mắt xanh nhìn về phía Lâm Gia: "Gia..."
"Ngân Hổ, Dick nói đúng, lực công kích của đám mãnh thú kia rất cường đại, bây giờ anh còn chưa phải là đối thủ của bọn chúng." Đối mặt nỗ lực của Ngân Hổ, Lâm Gia một chút cũng không mềm lòng, ngược lại càng tăng lực tay.
Cô lo lắng nhất là nhóm nửa thú không đoàn kết, Ngân Hổ cái gì cũng tốt, chỉ là thích tranh cường háo thắng. Nếu bình thường thì không có gì, hơn nữa dùng quan điểm con người mà nhìn thì Ngân Hổ có lòng tranh đấu làm thủ lĩnh thú, là biểu hiện "Cố gắng tiến tới". Nhưng trước mắt đã là giai đoạn cực kì quan trọng, anh rõ ràng năng lực không bằng Dick, nhưng lại còn nhớ thương muốn tranh đấu với Dick làm thủ lĩnh thú như vậy liền không được, sẽ nháo ra nội chiến.
Tận Thế Đàn Thú Tận Thế Đàn Thú - Uyển Tư Không