A blessed companion is a book, - a book that, fitly chosen, is a lifelong friend,... a book that, at a touch, pours its heart into our own.

Douglas Jerrold

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Sakitabi
Số chương: 120
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2415 / 48
Cập nhật: 2016-03-20 21:00:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 60
iễn viên hài John Rooney không biết là mấy giờ lúc anh thôi giả vờ ngủ, nhưng dựa vào ánh sáng nhợt nhạt ở đằng sau lớp kính màu phía trên, anh đoán khoảng chín giờ.Các ghế dài mỏng, hẹp gần như không thoải mái để nằm, nên bọn cướp đã cho phép họ dùng các tấm nệm ngồi hoặc quỳ để ngủ trên sàn đằng trước ban thờ.
Tuy vậy, nệm thì nhỏ và sàn đá hoa hút hết hơi ấm cơ thể, và nếu đem so sánh, vỉa hè của thành phố dường như là một tấm đệm ấm áp hơn.Có lẽ nào mệt lử là một khía cạnh của sợ hãi? Rooney vừa nghĩ, vừa chà xát nắm tay lên mắt lúc anh ngồi dậy, dựa vào chấn song ban thờ.
Ờ, quá mệt. Do bọn bắt cóc.Ở đằng sau điện thờ, ba tên cướp đeo mặt nạ ngồi trên các ghế gấp, uống cà phê trong cốc giấy. Rooney không nhìn thấy John Bé và tên cầm đầu Jack ở đâu. Bọn chúng đeo mặt nạ và áo choàng, khó mà biết thực ra có bao nhiêu tên. Tám hay mười hai. Có khi nhiều hơn.
Hình như bọn chúng làm việc theo ca, mọi thứ rất có tổ chức.Rooney quan sát, nỗi tức giận dâng lên lúc một tên trong bọn ngả về phía anh và châm thuốc lá ở ngọn nến thờ.Một bàn tay đặt lên vai anh lúc Charlie Conlan ngồi dậy bên cạnh.- Chào cậu, - Conlan khẽ nói, không nhìn anh.
- Tối qua cậu chống trả thật dũng cảm.- Ý cậu là ngu ngốc chứ gì, - Rooney nói, sờ lớp vảy trên mặt.- Không, - Conlan nói. - Cực can đảm. Bây giờ ta sẽ làm thế lần nữa, chỉ cần đúng lúc thôi.- Cậu vẫn muốn chống lại chúng ư? - Rooney nói. Conlan điềm đạm gật đầu, và Rooney hiểu cái nhìn sắt đá của ngôi sao ca nhạc.
Trong đời thường, hình như Charlie Conlan nổi tiếng trong giới là người hay gây gổ nhiều hơn với tư cách ngôi sao Rock- and- Roll.- Này, - một giọng thì thầm sau lưng họ. Mercedes Freer, vốn được tạp chí nguồn gán cho biệt danh "thần tượng của giới trẻ", đã được thả khỏi phòng xưng tộitừ đêm trước, ngồi dậy từ chỗ cô đang ngủ.
- Mấy anh chàng xấu tính định làm gì đấy hở? - Cô nói.Rooney cân nhắc xem có nên để cô tham gia không, rồi cuối cùng anh gật đầu.- Chỉ đang chuẩn bị thôi.- Cầu phúc cho chuyện dấm dớ ấy, - cô ca sĩ nói. - Làm đi. Một trong những tên đó mê tít tôi. Tối qua, hắn đã nói chuyện với tôi qua cánh cửa phòng xưng tội.
Cái tên gày nhom đeo súng, ngồi ở giữa kia kìa. Chúng ta có thể lợi dụng hắn. Tôi có thể làm như thuận tình với hắn hoặc đại loại thế.Đúng lúc đó, John Bé từ đằng sau điện thờ đi tới, mang đồ uống lạnh và một khay cà phê.- Dậy và tươi lên nào, hỡi những người cắm trại, - hắn gào to lúc đứng ở lối đi.
- Tất cả ngồi lên ghế. Đến giờ ăn rồi.Một âm thanh đột ngột, ngân vang bắt đầu từ chỗ Đức cha Solstice ở sau Rooney ba hàng ghế. Lúc đầu, anh tưởng vị mục sư da đen bị đau tim. Nhưng âm thanh vang lên du dương và vút cao, Rooney nhận ra ông ta đang hát.Đức cha Sparks ngồi cạnh Soltice, bắt đầu hát theo.
Rooney trố mắt. Sao lại có chuyện ngớ ngẩn này? Nhưng lát sau, kể cả anh cũng thấy giọng hát say sưa của hai người hình như truyền hơi ấm dễ chịu vào ngôi nhà thờ lạnh giá. Nhiều người bắt đầu hòa theo, và lúc Rooney nhìn thấy John Bé lắc đầu phản đối, anh cũng hát theo.Càng sửng sốt hơn khi sau đấy, Mercedes Freer đứng dậy và hát Silent Night 1.
Rooney há hốc miệng vì vẻ đẹp cổ điển thuần khiết trong giọng hát của Mercedes. Cô gái chanh chua, ăn nói thô lỗ có thể thành nghệ sĩ độc tấu trong một vở nhạc kịch.Giấc ngủ yên bình, - cô hát. - Hãy ngủ thật say...Một tiếng súng khô giòn, đanh gọn thế vào nốt cuối cùng của Mercedes.
Mọi người bất bình quay lại các hàng ghế hướng thẳng tới nhà thờ lớn hơn, nơi phát ra tiếng nổ vang ớn lạnh của tiếng súng ép mạnh vào nút điều chỉnh trong tâm trí Rooney. Anh cảm thấy quyết tâm của mình tắt ngấm như ngọn nến bị gió thổi.Xin Chúa cứu giúp chúng con, anh nghĩ và lần đầu tiên cảm thấy tác dụng thực sự của những lời cầu xin.
Chú thích
1.Đêm yên bình, lời thơ của Joseph Morh, giáo sĩ Áo, được Franz Gruber phổ nhạc vào đêm trước Giáng sinh năm 1818. Năm1839, bài hát này lan sang Mỹ và từ giữa thế kỷ XIX, đã thành bài ca mừng Giáng sinh phổ biến trên toàn thế giới.
Cạm Bẫy Mong Manh Cạm Bẫy Mong Manh - James Patterson & M.ledwidge Cạm Bẫy Mong Manh