Số lần đọc/download: 1807 / 73
Cập nhật: 2015-09-24 02:51:05 +0700
Quan Hệ Hữu Nghị
(Phòng họp của hội đồng bộ trưởng quốc gia Tôracanxi: thủ tướng, bộ trưởng Ngoại giao, đại tướng Tổng tư lệnh, bộ trưởng các vấn đề tôn giáo và tín ngưỡng, cùng nhiều vị khách).
Bộ trưởng ngoại giao:
-Kính thưa ngài thủ tướng, kết thúc bản báo cáo, tôi muốn nhấn mạnh một tình hình đặc biệt nghiêm trọng là vua Hôpantômôla đang tiếp tục các hoạt động khiêu khích chống chúng ta. Tôi vừa được tin cho biết ông ta đang điều quân về các vùng gần biên giới nước ta. Không còn nghi ngờ gì nữa, kẻ thù vĩnh viễn của chúng ta, vua Hôpantômôla, đang có âm mưu đen tối đối với chúng ta. Thủ tướng:
-A! Đồ con lợn! Hắn lại dám dòm ngó nước ta à!!!
Bộ trưởng ngoại giao:
-Vâng, hắn định dòm ngó nước ta.
Thủ tướng:
-Cầu chúa cho hắn mù đi!
Bộ trưởng ngoại giao:
-Cầu chúa cho hắn mù đi!
Thủ tướng:
-Thế ta đã có biện pháp nào đối phó chưa? Ông tổng tư lệnh có thể cho biết ý kiến chăng?
Đại tướng tổng tư lệnh:
-Chúng tôi đã cho củng cố hệ thống phòng thủ dọc biên giới rồi ạ!
-Tốt! Còn làm gì nữa?
Tổng tư lệnh:
-Đồng thời kéo quân đội ở hậu phương lên biên giới ạ!
Thủ tướng:
-Tốt! Còn gì nữa không?
Đại tướng tổng tư lệnh:
-Ngoài ra còn động viên thêm hai lứa tuổi nữa ạ!
Thủ tướng:
-Hay lắm! Còn các biện pháp ngoại giao thì sao nhỉ?
Bộ trưởng ngoại giao:
-Dạ, thưa ngài thủ tướng, ngài cho phép tôi báo cáo. Chúng tôi đang khẩn cấn tìm mọi biện pháp ứng phó. Vua Hôpantômôla…
Thủ tướng:
-Cầu chúa cho hắn bị sụp đổ!
Bộ trưởng các vấn đề tôn giáo và tín ngưỡng:
-A-m-e-n! Xin thánh Insalác cho lão ta chóng về chầu trời!A -men!
Thủ tướng:
-Ông định nói gì về cái thằng sỏ lá ấy thì nói tiếp đi!
Bộ trưởng ngoại giao:
-Dạ, thưa thủ tướng, ba ngày nữa sẽ là ngày vua Hôpantômôla tròn tám mươi tư tuổi.
Thủ tướng:
-Chà! Sao cái thằng già sống dai thế! Hắn không bao giờ nghoẻo được chắc?
Bộ trưởng ngoại giao:
-Theo ý tôi, để giữ đúng thủ tục ngoại giao, ta nên gửi hắn ta một bức điện mừng. Tôi đưa ra đề nghị như thế, xin thủ tướng kính mến, ngài cho biết ý kiến.
Thủ tướng:
-Hay lắm! Làm như vậy là rất kịp thời!
Bộ trưởng ngoại giao:
-Nội dung bức điện đã được thảo xong, tôi xin đọc cho thủ tướng nghe (đọc): Kính gửi Quốc vương Mađragan Đệ Tứ, Quốc vương nước Hôpantômôla, nhân dịp kỉ niệm lần thứ tám mươi tư ngày sinh hạnh phúc của Quốc vương…
Thủ tướng:
-Ngày ra đời bất hạnh thì đúng hơn!
Bộ trưởng các vấn đề tôn giáo và tín ngưỡng:
-Đúng đấy ạ!
Bộ trưởng ngoại giao (đọc tiếp):
-Nhân danh cá nhân và thay mặt quốc gia Tôracanxi mà tôi là thủ tướng, tôi xin chúc mừng Quốc vương nhân sự kiện vui mừng đối với cả hai nước anh em chúng ta này.
Thủ tướng:
-Thêm mấy chữ “tự đáy lòng” thì hay hơn.
Bộ trưởng ngoại giao:
-Dạ!…”Tự đáy lòng tôi xin chúc mừng Quốc vương và nhân dân Hôpantômôla…
Thủ tướng:
-Nên nói thêm là “nhân dân Hôpantômôla anh em”.
Bộ trưởng ngoại giao:
-Dạ, vâng! (đọc tiếp)…nhân dân Hôpantômôla anh em được hạnh phúc muôn đời. Nhân dịp này xin Quốc vương nhận lấy ở tôi những tình cảm tôn kính chân thành nhất. Phônxica. Thủ tướng quốc gia Tôracanxi.
Thủ tướng:
-Tuyệt lắm! Đã xoát lại các lỗi chính tả chưa?
Bộ trưởng ngoại giao:
-Dạ, tôi đã đưa thằng con trai tôi soát lại rồi ạ. Nó thì môn ngữ pháp khá lắm.
Thủ tướng:
-Các dấu chấm phẩy đúng cả đấy chứ?
Bộ trưởng ngoại giao:
-Dạ, đúng cả ạ! Xin ngài yên tâm.
Thủ tướng:
-Được, đưa tôi kí. (kí). Thế nào, ông thấy mấy biện pháp như thế đã đủ chưa?
Bộ trưởng ngoại giao:
-Đủ để đánh quỵ vua Hôpantômôla ấy ạ?
Thủ tướng:
-Phải nói là “tên vua khốn khiếp”.
Bộ trưởng ngoại giao:
-Dạ, vâng, theo tôi, chúng ta đã chuẩn bị xong những biện pháp cần thiết để đối phó với tên vua khốn khiếp ấy!
Thủ tướng:
-Tốt lắm! Tôi rất sung sướng được nghe ông nói như thế!
(Phòng Đại nghị thuộc Hoàng cung nước Hôpantômôla. Vua, bộ trưởng ngoại giao, bộ trưởng quốc phòng, bộ trưởng các vấn đề tôn giáp và tín ngưỡng và nhiều vị khác).
Bộ trưởng ngoại giao:
-A! Quân phản bội! Đồ quái thai nuôi bằng sữa lừa thối!
Bộ trưởng các vấn đề tôn giáo và tín ngưỡng:
-Tâu hoàng thượng, đúng thế ạ!
Vua:
-Ông bảo gì?
Bộ trưởng các vấn đề tôn giáo và tín ngưỡng:
-Tâu hoàng thượng, thần muốn nói đúng như ý hoàng thượng vừa nói ạ!
Vua:
-Thế ta đã có biện pháp gì chưa?
Bộ trưởng ngoại giao:
-Hoàng thượng cho thần được báo cáo: trước hết, thần đã thảo xong thư trả lời điện mừng của thủ tướng Tôracanxi nhân dịp hoàng thượng thọ tám mươi tư tuổi. Hoàng thượng cho phép thần đọc…
Vua:
-Được!
Bộ trưởng ngoại giao:
-Kính gửi ngài Phôxica, thủ tướng quốc gia Tôracanxi. Tôi hết sức cảm động vì bức điện của ngài chúc mừng tôi nhân ngày sinh nhật…
Vua:
-Nên thêm mấy chữ “khả ái”!
Bộ trưởng ngoại giao(đọc):
-…Vì bức điện khả ái của ngài chúc mừng tôi nhân ngày sinh nhật. Hai nước chúng ta…
Vua:
-Nên nói thêm là “hai nước anh em”.
Bộ trưởng ngoại giao:
-…hai nước anh em chúng ta từ lâu đã gắn bó với nhau bởi mối tình hữu nghị keo sơn và do cùng chung số phận. Tôi hy vọng rằng trong tương lai sẽ không có gì có thể làm vẩn đục được tình anh em trong sáng giữa hai nước chúng ta. Nhân dịp hết sức may mắn này tôi lấy làm hân hạnh bày tỏ với ngài, và qua ngài, với nhân dân Tôracanxi, mà ngài là đại diện xuất chúng, lòng biết ơn của tôi.
Vua:
-“Lòng biết ơn sâu sắc”. Phải thêm mấy chữ “sâu sắc” vào! Lòng biết ơn là bao giờ cũng phải sâu sắc!
Bộ trưởng ngoại giao:
-Tâu hoàng thượng, hai tuần nữa là đến kỉ niệm hai mươi năm quốc gia Tôracanxi được giải phóng…
Vua:
-Giá nó đừng bao giờ được giải phóng còn hơn!
Bộ trưởng ngoại giao:
-Nhân dịp này thần đã thảo một bức điện mừng, tâu hoàng thượng!
Vua:
-Thế à? Hay lắm! Trong bức điện, tất nhiên khanh có nói đến những tình cảm “chân thành” của ta, và “công lao to lớn đóng góp cho sự nghiệp hòa bình” của những thằng đểu Tôracanxi ấy chứ?
Bộ trưởng ngoại giao:
-Tâu hoàng thượng, tất nhiên ạ!
Vua:
-Khanh đọc cho ta nghe đoạn cuối xem nào!
Bộ trưởng ngoại giao(đọc):
-Nhân dịp kỉ niệm ngày giải phóng nước Tôracanxi anh em, xin ngài Phôxica rất đỗi kính mến hãy nhận lấy ở tôi và dân tộc tôi những tình cảm chân thành vô hạn…
Vua:
-Thôi, được rồi! Hừm! Cái thằng Phôxaca khốn kiếp ấy mà rơi vào tay thì ta thề sẽ lột da nó ngay lập tức!
Bộ trưởng các vấn đề tôn giáo và tín ngưỡng:
-Cầu đức Ala anh minh chi hắn rơi vào tay hoàng thượng để hoàng thượng lột da hắn. Tất cả những anh em cùng chung tôn giáo chúng thần cầu nguyện như thế.
Vua:
-Tốt! Các khanh cứ tiếp tục cầu nguyện đi! Bây giờ bộ trưởng Quốc phòng, đến lượt khanh cho ý kiến.
Bộ trưởng Quốc phòng:
-Tâu hoàng thượng, thần đã cho lau chùi và bôi mỡ lại súng ống. Hoãn lại tất cả các chuyện nghỉ phép. Suốt tám tháng nay quân đội vẫn trong tình trạng báo động khẩn cấp và đang chờ…
Vua:
-Chờ cái gì?
Bộ trưởng quốc phòng:
-Tâu hoàng thượng, chờ lệnh hoàng thượng ạ!
Vua:
-Tốt lắm! Cứ để họ chờ!
(Phòng họp của hội đồng bộ trưởng quốc gia Tôracanxi thủ tướng. Bộ trưởng ngoại giao. Bộ trưởng nội vụ. Đại tướng tổng tư lệnh và các vị khác)
Thủ tướng:
-Có tin tức gì về kẻ thù của chúng ta không?
Đại tướng tổng tư lệnh:
-Thưa thủ tướng, rất tiếc là chưa có tin tức gì đáng mừng cả. Vua Hôpantômôla lại vừa ra lệnh động viên ba lứa tuổi.
Thủ tướng:
-Hừm! Đồ súc sinh khốn nạn! Ta mà bắt được hắn thì ta phải moi gan hắn ra mới được!
Bộ trưởng các vấn đề tôn giáo và tín ngưỡng:
-Inxalắc! Amen!
Thủ tướng:
-Thôi được. Thế các ông đã có biện pháp gì chưa?
Đại tướng tổng tư lệnh:
-Dạ, chúng tôi đã dự định…
Thủ tướng:
-Tôi không hỏi các biện pháp quân sự! Những chuyên gia quân sự các ông tất nhiên phải lo tất cả mọi chuyện đó rồi! Tôi hỏi là hỏi các biện pháp ngoại giao kia!
Bộ trưởng ngoại giao:
-Thưa thủ tướng, quan hệ giữa nước ta với nước họ quả là quan hệ đặc biệt thân thiện. Như ngài đã biết,riêng trong tháng trước, ta và họ đã trao đổi với nhau tất cả chín thông điệp ngoại giao tất cả.
Thủ tướng:
-Rất tốt!
Bộ trưởng ngoại giao:
-Mới đây ta vừa gửi điện mừng nhân lễ thành hôn của con trai vua Hôpantômôla.
Thủ tướng:
-Tốt lắm! Còn gì nữa?
Bộ trưởng ngoại giao:
-Và một bức điện nữa nhân kỷ niệm ngày vua Hôpantômôla đăng quang.
Thủ tướng:
-Tốt! Ước gì cái ngai vàng của con chó già ấy đổ mẹ nó đi, cho nó vỡ sọ ra!
Bộ trưởng các vấn đề tôn giáo và tín ngưỡng:
-Amen!
Thủ tướng:
-Thôi được rồi. Thế sắp tới ông còn định làm gì nữa không?
Bộ trưởng ngoại giao:
-Thưa thủ tướng, tôi đang nghĩ, nhưng chưa tìm được cớ gì cả.
Thủ tướng:
-Đáng lẽ ông phải tìm được rồi mới phải! Nhiệm vụ chính của bộ ngoại giao các ông là phải luôn luôn tìm được những cớ mới.
Bộ trưởng ngoại giao:
-Dạ thưa thủ tướng, tất nhiên là như thế. Nhưng xin thủ tướng lưu ý cho là từ hôm ấy đến nay tôi đã tìm được khá nhiều cớ hay đấy chứ, phải không ạ?
Thủ tướng:
-Nhưng kẻ thù của chúng ta có chịu ngồi yên đâu! Mới vừa đây thôi, nhân ngày bà nhạc tôi mất, lão vua Hôpantômôla đã gửi cho tôi một bức điện chia buồn. Hắn đã khéo kiếm cớ để tỏ tình thân thiện. Cái thằng chó đẻ ấy không từ cả cái chết của bà nhạc tôi để sử dụng vào các mục đích chính trị của hắn.
Đại tướng tổng tư lệnh:
-Và vào đúng hôm hắn gửi cho ngài bức điện ấy, thì ba chiếc máy bay của vua Hôpantômôla đã xâm phạm lãnh địa của ta.
Bộ trưởng ngoại giao:
-Còn đúng hôm ta gửi cho vua Hôpantômôla điện mừng nhân dịp sinh nhật đứa cháu nội hắn, thì quân lính của hắn đã tóm gọn một toán biệt kích của ta.
Thủ tướng:
-Lần cuối cùng ta gửi cho vua Hôpantômôla thông điệp tỏ rõ tình thân thiện là khi nào nhỉ?
Bộ trưởng ngoại giao:
-Thưa, cách đây chưa đầy hai tuần ạ!
Thủ tướng:
-Ồ, thế thì không được! Lâu quá không có thông điệp hữu nghị như thế là không nên. Có thể gây ra những mối nghi ngờ. Bộ Ngoại giao các ông ngủ gật cả rồi hay sao vậy? Phải tìm ra một cái cớ gì để gửi điện đi chứ! Nào, các ông! Ta hãy cùng suy nghĩ xem có cớ gì không nào? Tỉ dụ như là…
Đại tướng tổng tư lệnh(đi đi lại lại):
-Tỉ dụ như là…Tỉ dụ như là…Tỉ dụ như là…
Bộ trưởng ngoại giao:Tỉ dụ như là…Tỉ dụ như là…Tỉ dụ như là…Tỉ dụ như là…Tỉ như là…Tỉ như là…Tỉ như là…Tỉ là…Như là…Như là…
Thủ tướng:
-À, tôi nghĩ ra rồi! Nhân dịp kỉ niệm một năm ngày kí hiệp định thương mại giữa ta và vương quốc Hôpantômôla!
Bộ trưởng ngoại giao:
-Nhưng thưa thủ tướng, mới có tám tháng chứ đã được một năm đâu ạ!
Thủ tướng:
-Ồ, việc quái gì!…Thì ta nói là nhân dịp tám tháng ngày kí hiệp định thương mại, chúng tôi xin bày tỏ tình cảm chân thành của chúng tôi, vân vân…
Đại tướng tổng tư lệnh:
-Đồng thời ta phải tung thêm xe tăng lên biên giới…
Thủ tướng:
-Tất nhiên rồi! Gửi điện xong là phải tung xe tăng và các đơn vị dự trữ khác lên biên giới ngay! Chà! Chỉ mong sao tóm được tên vua Hôpantômôla để ta xé xác hắn ra, đồ súc sinh hèn mạt! Nhưng thôi, ta vẫn cứ phải gửi thêm cho hắn một bức điện nữa. Các ông tìm cớ đi! Cớ, cớ, cớ…!
Tất cả (đi đi lại lại):
Bộ trưởng canh nông:
-À! Tôi nghĩ ra rồi! Vương quốc Hôpantômôla vừa bị một trận hạn hán khủng khiếp. Mãi tuần vừa rồi mới có mưa!
Thủ tướng:
-Lạy giời cho mưa làm lụt mẹ cả nước chúng nó chết hết đi! Cho cả thằng vua bỉ ổi ấy trôi luôn đi rồi!.
Bộ trưởng canh nông:
-Chúng ta sẽ gửi điện mừng nhân dịp trận mưa cứu tinh này…
Thủ tướng:
-Đúng, đúng! Ông viết đi:”Kính gửi Quốc vương Hôpantômôla Mađragan Đệ tứ. Tôi xin bày tỏ với Quốc vương lòng sung sướng vô hạn của chúng tôi khi được tin, sau một thời gian hạn hán kéo dài, những trận mưa vàng bạc đã bắt đầu rơi trên mảnh đất châu báu Hôpantômôla anh em thân thiết. Nhân dịp này xin Quốc vương nhận lấy…”
(Phòng Đại nghị của Hoàng cung nước Hôpantômôla. Vua, bộ trưởng ngoại giao, bộ trưởng canh nông, bộ trưởng quốc phòng và các vị khác)
Bộ trưởng quốc phòng:
-Tâu hoàng thượng, tin tức mà thần đã báo cáo với hoàng thượng đều là đúng sự thật. Nó ăn khớp với những tin tức tình báo của ta ở Tôracanxi gửi về. Không nghi ngờ một chút nào nữa, thủ tướng Tôracanxi đang xúc tiến những âm mưu rất nham hiểm chống lại chúng ta.
Vua:
-Chà! Đồ nhãi ranh! Cầu chúa cho ta tóm cổ được cái thằng chó đẻ này! Ta thề sẽ không là vua Hôpantômôla Mađragan Đệ tứ nữa, nếu ta không làm cho mẹ nó phải rơi nước mắt! Thế các ông định đối phó ra sao?
Bộ trưởng quốc phòng:
-Tâu hoàng thượng! Cách phòng thủ tốt nhất là tấn công. Nên chúng ta phải đề phòng trước cuộc tấn công của chúng…
Vua:
-Ta muốn hỏi các biện pháp ngoại giao kia!
Bộ trưởng ngoại giao:
-Tâu hoàng thượng! Chúng thần đang suy nghĩ ạ!
Vua:
-Suy nghĩ ư?
Tất cả đồng thanh:
-Tâu hoàng thượng vâng, đang suy nghĩ ạ! Nào chúng ta thử suy nghĩ xem nào…
Bộ trưởng ngoại giao:
-Tâu hoàng thượng, thần đã nghĩ xong phần chính của bức thư rồi ạ!
Bộ trưởng ngoại giao:
-Tâu hoàng thượng, vâng! (đọc thuộc lòng):”Thưa ngài thủ tướng Phôxica kính mến! Nhân dịp…gì đó, nhân danh cá nhân và thay mặt muôn dân Hôpantômôla, một lần nữa tôi xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc nhất của tôi đối với nhân dân Tôracanxi anh em chí thiết vì tấm lòng hào hiệp đáng quí, và nhân dịp này…”
Vua:
-Dịp này là dịp gì? Phải tìm ra cớ mới được chứ!
Tất cả đồng thanh:
-Cớ, cớ, cớ…
Vua:
-Ông bộ trưởng ngoại giao thử nghỉ ra một cớ gì cho hợp xem nào! Nhân dịp gì được nhỉ? Hay là nhân dịp năm mới có được không?
Bộ trưởng ngoại giao:
-Nhân dịp năm mới ta đã có điện mừng rồi, tâu hoàng thượng! Rồi nhân dịp đứa con trai út của thủ tướng mọc răng, rồi cả dịp Quốc khánh nữa, ta cũng đều có gửi điện. Nói chung là ta sử dụng hết mọi cớ rồi, tâu hoàng thượng!
Vua:
-Chà! Không biết bao giờ ta mới tóm cổ được cái thằng đểu cán ấy! Tại sao các âm mưu của ta cứ bị thất bại và cái thằng chó chết ấy cứ sống nhăn răng ra thế nhỉ? Ông bộ trưởng ngoại giao đâu rồi? Tìm cớ nhanh lên chứ, không ta cách chức ông bây giờ!
Bộ trưởng canh nông:
-Thần nghĩ ra kế rồi, tâu hoàng thượng! Theo tin tức mà bộ thần vừa nhận được thì vụ dưa chuột đầu tiên trong năm ở Tôracanxi đã bắt đầu chín. Nhân dịp này thủ tướng Tôracanxi đã đọc một bài diễn văn quan trọng…
Bộ trưởng ngoại giao:
-Thế thì ta có thể gửi điện mừng được rồi!
Vua:
-Điện thế nào, thử đọc ta nghe!
Bộ trưởng ngoại giao:
-“Thưa ngài Phôxica, thủ tướng Tôracanxi kính mến! Nhân dịp ở nước Tôracanxi anh em và thân thiết, đất nước đã gắn bó với chúng tôi bởi số phận lịch sử chung, những cánh đồng dưa chuột đầu tiên đã bắt đầu chín, tôi lấy làm vô cùng hân hạnh được gửi tới ngài thủ tướng kính mến mà ngài là đại diện xứng đáng nhất, những lời chúc mừng chân thành và nồng nhiệt…”
Vua:
-Sau khi gửi bức điện này đi, phải ra lệnh chi quân lính tấn công ngay lập tức!
Bộ trưởng quốc phòng:
-Dạ, tâu hoàng thượng. Nhưng thần lo không khéo chúng ta lại bị tấn công trước!
Vừa lúc đó có những tiếng nổ rất lớn: Ùng! Oàng! Ùng! Oàng!
Vua:
-Quái! Tiếng gì thế nhỉ?
Bộ trưởng quốc phòng:
-Tâu hoàng thượng, không kịp rồi! Bọn chúng đã bắt đầu tấn công! Vừa rồi là tiếng súng của bọn chúng đấy ạ!
Vua:
-Mẹ chúng nó chứ!
-Điện!…Điện!…Gửi điện ngay!
Bộ trưởng ngoại giao:
-“Tôi xin thông báo…để ngài biết rằng tôi lấy làm vô cùng xúc động…Khi được tin quân lính của ngài…đã bắt đầu tấn công chúng tôi. Nhân dịp này, xin ngài hãy nhận lấy ở chúng tôi lòng biết..biết…ơn…ơn…ơn..sâu…sắc…n hất…”.