The oldest books are still only just out to those who have not read them.

Samuel Butler

 
 
 
 
 
Tác giả: Dung Quang
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 82
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 822 / 13
Cập nhật: 2017-09-25 02:24:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 59
uổi sáng thứ tư tiến hành phỏng vấn vô cùng thuận lợi, đối với thi viết mà nói, nói mới là phần Thư Tình càng giỏi hơn.
Người phụ trách phỏng vấn chính là tổng giám đốc tiêu thụ của New Direction, rất có tên tuổi trong nghề (là người Hoa sinh ra ở nước Mĩ), thường xuyên dùng bộ dạng thong dong lấy một chọi mười đối ứng với những bẫy rập xảo trá dễ dnagf khiến người ta mắc câu trong giới truyền thông, ngược lại còn làm cho những phóng viên xưa nay mồm miệng lạnh lợi á khẩu không trả lời được.
Nếu như Thư Tình nhớ không lầm, tên anh ta là Eric, tên tiếng Trung là gì thì cô không nhớ rõ.
Cô từng thấy hắn mấy lần trên tin tức tài chính và kinh tế, hôm nay nhìn vào đôi mắt tỉnh táo lợi hại của hắn, cặp mắt kiếng màu vàng khiến anh có cảm giác xa cách, Thư Tình thoáng cái cảm thấy khẩn trương.
New Direction là nhãn hiệu mang tính toàn cầu, đồ trang điểm xa xỉ và trang phục nữ đều vang danh toàn cầu. Bởi vì là thương hiệu mới phát triển, đưa ra thị trường chưa đến hai mươi năm, lại dùng tư thái hắc mã nhanh chóng lọt vào top mười sản phẩm của phụ nữ trên thế giới, lại bị một vài công ty trong nghề xưng là nhà giàu mới nổi.
Thư Tình ngồi trong căn phong sáng rực, trước mặt là ba vị giám khảo, Eric vẫn luôn không nói chuyện, ngược lại hai giám khảo khác luôn hỏi một vài vấn đề cơ bản. Ví như, “Cô hiểu biết gì về New Direction, “Phiên dịch bán hàng cần có những kiến thức chuyên nghiệp, cô cảm thấy cô có đủ năng lực để đảm nhiệm công việc này chứ”, đều là những câu hỏi trước đó Thư Tình tự hỏi qua, cô miễn cưỡng nhẹ một hơi, trả lời vô cùng lưu loát.
Mài sau khi hai giám khảo hỏi vài vấn đề xong, lúc này Eric mới bắt đầu hỏi.
Lưng vốn đang dựa vào ghế cũng hơi thẳng lên, ngón tay tùy ý chuyển cây bút bi, mắt nhìn lê bàn, sau đó lễ phép hỏi: “Since you interpreted so much about our brand, I see you' ve really prepared well. So...” Ánh mắt của anh bình tĩnh nhìn vào đôi mắt Thư Tình, “What do you think of the judgement of New Dire from our rivals”
(Cô đã nói khá rõ về nhãn hiệu của chúng tôi, rõ ràng cô đã có sự chuẩn bị rất chu đáo, vậy thì... Xin hỏi cô thấy thế nào khi đối thủ đánh giá New Direction)
Tiếng của anh mang theo chút hương vị lười biếng, nghe vào khiến người ta rất thoải mái, nhưng mà ngữ điệu và tốc độ quá nhanh cộng thêm phát âm liề cũng khiến người ta nhanh chóng bỏ lỡ tin tức mấu chốt của anh.
Dù Thư Tình hiểu rõ ý tứ của anh nhưng vẫn không lĩnh ngộ được vấn đề này của anh rốt cuộc sẽ có ý gì, vì vậy cô lập tức khẩn trương, nói câu: “Pardon”.
Eric dừng một chút, thay đổi phương thức, trực tiếp nói: “I mean, what do you think of our name —— the newly rich?”.
(Ý của tôi là, cô có suy nghĩ thế nào khi người ngoài đặt nick name cho chúng ta —— nhà giàu mới nổi?)
Trong nháy mắt, Thư Tình bị vấn đề sắc bén này gây kinh hãi, đánh chết cô cũng không ngờ đối phương lại thẳng thắn nhắc đến ngoại hiệu này. Cái này giống như một người béo luôn treo cân nặng bên miệng, không mở bình ai mà biết trong bình có gì.
Cô khẩn trương cân nhắc một hồi lâu, cô trả lời hỗn tạp... không có cách nào, vấn đề này hoàn toàn giết cô trở tay không kịp, có thể thêu dệt một cái cớ đã không dễ dàng.
Nhưng khi cô ngẩng đầu lên, đột nhiên trông thấy ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu lên gọng kính vàng của Eric, phản xạ ra ánh sáng chới mặt, cô hóp hóp mắt lại, cũng trong nháy mắt này, trong đầu được khai sáng.
Cô nhớ tới, trong “Gates tài ba”. Người đàn ông trải qua gian khổ, từ một cậu bé nghèo trở thành một phú thương một đời, đứng bên bờ biển, một tay nắm chặt đoạn ký ức không muốn cho người biết, một tay phác họa bờ biển xanh biếc, trong mắt tràn ngập sự mơ hồ.
Đột nhiên Thư Tình bình tĩnh lại, dường như có một chút vui vẻ, hơi giảo hoạt lại không mất vẻ nghiêm túc nhìn Eric, chỉ dùng một câu để trả lời vấn đề của anh.
“Actually, I' m always admiring Gates”. (Thực ra, tôi vẫn luôn rất hâm mộ Gates)
Lấy New Direction để so sánh với Gates, ngụ ý, có Gates giỏi cũng có thể đổi lại là New Direction giỏi, toàn bộ đều là đối tượng cô ngưỡng mộ.
Mà đồng thời, một câu nói ngắn gọn như vậy không chỉ có một tầng hàm nghĩa, bởi vì Gates không những là một nhà giàu mới nổi không ngừng nỗ lực, mà Eric cũng biết được nước Mĩ như thế nào, phải cố gắng phấn đấu không ngừng mới có thể đại được cuộc sống tốt hơn. Đến với mọi người phải thông qua sự chăm chỉ, dũng cảm, sáng tạo và quyết tâm bước về phía phồn thịnh của mình, đừng ỷ lại cho giai cấp xã hội và sự viện trợ của người khác.
New Direction phải khắc phục địch ý và hoàn cảnh khó khăn trùng trùng từ bên ngoài, giống như Gates không thuận theo bất cứ ngoại lực nào, đi tới vị trí hôm nay.
Thư Tình từng đọc báo cáo của các anh chị khóa trên về Gate, hôm nay chỉ lấy bài diễn thuyết nhỏ để nói lại, có lẽ là cũng đủ, nói về lịch sử Gate phấn đấu phát triển doanh nghiệp ở nước Mỹ gần năm phút đồng hồ.
Ánh mắt Eric dừng lại trên người nàng một giây, khóe miệng cong lên, nở nụ cười nhẹ nhàng vui vẻ, anh gỡ gọng kính màu vàng xuống, đặt lên bàn: “Thư tiểu thư rất thông minh”.
Trong thời gian ngắn nghĩ ra một đáp án ngắn ngọn rõ ràng, sau đó trần thuật lại đúng trật tự rành mạnh, lại không hề thao thao bất tuyệt dong dài nói nhảm, vừa nói đến thân phận bối cảnh của anh, lại dùng nước Mỹ để thuyết phục anh, quả thật có chút ý tứ.
Mặt khác, hai vị giám khảo còn lại cũng không rõ ràng ý tức, thấy anh nở nụ cười cũng nhanh chóng đuổi kịp tiết tẩu, vô cùng vui vẻ cười rộ lên với Thư Tình.
Mà lúc này vẻ mặt Thư Tình sáng lên vì ba khuôn mặt tươi cười, thì Eric đột nhiên đứng dậy tới trước mặt cô, vươn tay ra, “Tôi thay mặt New Direction hoan nghênh cô vào công ty”.
Lúc này đây, là tiếng Trung Quốc vô cùng uyển chuyển.
***
Cô thảo luận với thư ký Ngô phụ trách người mới xong về việc khi nào thì đi làm, cùng với những công việc hạng mục cụ thể trong kỳ thực tập. Thư Tình được cho biết ngồi trên ghế ngoài phòng làm việc đợi năm phút đồng hồ, thư ký Ngô gọi điện thoại thông báo cho bộ phận nhân sự một vài chi tiết cụ thể.
Thư Tình thấy xung quanh không có người thì cầm điện thoại đi ra ngoài ban công lớn, vừa quan sát cả thành phố từ tầng 37, vừa gọi điện thoại cho Cố Chi.
Dường như bên kia vừa bắt máy, cô không chờ được mà nói: “Tối nay chuẩn bị mời em ăn hải sản đi! Em được New Direction tuyển chọn! New Direction đấy! New Direction tiếng tăm lừng lẫy! Chính là New Direction mà mỗi lần chúng ta đi siêu thị nhìn thấy ở quầy kinh doanh xa xỉ phẩm đó! Không phải New Blance, cũng không phải Ar, là New Direction!”.
(New Blance: nhãn hiệu thể thao, Ar: nhãn hiệu nước hoa)
Trong phòng học yên lặng, Cố Chi đứng trên bục giảng, học sinh đang vùi đầu làm bài đột nhiên nghe thấy tiếng hoan hô kỳ quái thì biến sắc, muốn ngẩng đầu nhìn phản ứng của anh nhưng lại không dám quanh minh chính đại khiêu khích quyền uy của thầy Cố, vẻ mặt như nghẹn đi tiểu được Cố Chi thu cả vào mắt.
Cố Chi dừng một chút ra khỏi phòng học, “Em không học nghiên cứu sinh nữa sao?”.
Thư Tình bắt đầu giải thích, nói rằng cô nhịn giờ mới nói cho anh biết là vì không muốn anh không vui, hôm nay qua được cửa ải phỏng vấn cuối cùng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm nói tin tức tốt cho anh biết.
Tâm tình của cô rất kích động, một người cứ nói nguyên một tràng, cứ tưởng rằng Cố Chi sẽ vui vẻ cùng cô, nhưng nào ngờ một lúc lâu sau, người ở đầu kia hít sâu một hơi, đột nhiên hỏi cô: “Là bởi vì anh sao?”
Cô dừng lại, “Cái gì?”.
“Rõ ràng em đã nói là học nghiên cứu, bây giờ lại không học, lại còn nhanh chóng nộp bản lý lịch, là vì....” Anh đột nhiên hiểu được rõ ràng, “Hà Lâm đã nói gì với em sao?”.
“Không phải bởi vì anh, cũng không phải do người khác nói gì với em, chính em cũng không thật sự muốn học nghiên cứu sinh. Lãng phí tiền và thời gian trong nhà, không bằng đi ra ngoài làm việc, dù sao cũng là trong thành phố A, sẽ không cách anh quá xa, trước đó em cũng nghĩ kỹ rồi.” Thư Tình tranh thủ giải thích.
“Em thật sự đã nghĩ kỹ rồi?”. Giọng nói Cố Chi có chút ẩn nhận, thay đổi tay cầm điện thoại, gần như là nhăn mày lại.
Thư Tình bởi vì anh mà thỏa hiệp nhượng bộ chuyện này khiến anh không biết làm sao, thói quen khống chế mọi chuyện trong tay làm sao có thể để một cô bé hi sinh vì anh như vậy?
Từ trong giọng nói của anh, Thư Tình phát giác tâm tình của anh không dược tốt lắm, lập tức ăn nói khép nép: “Không phải em cố ý tiền trảm hậu tấu đâu, em chỉ sợ anh lo lắng cho em. Anh yên tâm đi, em tuyệt đối không có ý tự làm mình oan ức, chẳng qua em cảm thấy lựa chọn này mới đẹp cả đôi đường. Anh suy nghĩ mà xem, đây chính là New Direction đấy! Bao nhiêu người mơ ước có cơ hội làm viêc! Anh nên vui vẻ cho em mới phải...”.
Cô không biết cửa ra vào ban công có một người đàn ông bởi vì vô cùng buồn ngủ, muốn ra ngoài hút điếu thuốc, kết quả ban công chuyên dụng xưa nay lại bị người khác chiếm giữ, phải đứng ở cửa ra vào, không bước vào được.
Cô còn đang chột dạ, hiếm khi dịu dàng, cố gắng nói sang chuyện khác, “... Em cũng bắt đầu đi làm rồi, về trường học thì quá xa, đến lúc đó còn phải cầu anh thu lưu em đấy, anh cũng không thể đòi tiền thuê nhà của em được!”.
Dường như cô thấy được người ở đầu dây bên kia điều chỉnh tâm tình, sau đó dùng giọng nói bí hiểm nói với cô: “Ý của em là muốn ở chung với anh?”
Cô thấy cảm xúc của thầy Cố bởi vì đề nghị này mà nhanh chóng tốt lên thì vội vàng gật đầu đưa ra lời thề son sắt, “Đúng vậy, đúng vậy, em muốn ở chung với anh, rất muốn, vô cùng muốn!”
Sau đó cả hai người đều không nói chuyện.
Cuối cùng tiếng chuông tan học vang lên đã giúp chấm chứt cuộc trò chuyện quỷ dị này.
Thư Tình thở nhẹ một hơi, cầm di động xoay người sau đó trong nháy mắt đứng nguyên tại chỗ.
Cửa ra vào có một người đàn ông đang đứng, hai tay tùy ý đút trong túi quần, lười biếng thư thái đứng ở đó, không có giọng kính vàng, nhìn anh bớt chút nghiêm túc lại thêm vài phần tùy ý tự nhiên.
Eric mỉm cười đọc tên của cô: “Thư Tình?”.
Thư Tình run rẩy cười với anh, vừa nghĩ lại xem vừa rồi mình nói những gì với Cố Chi. Đến khi cô nhanh chóng nhớ lại câu nói chủ động mà chắc chắn biểu đạt sẽ ở chung với một người đàn ông thì dưới chân cảm thấy mềm nhũn.
... Eric có thể sẽ không tiếp nhận công nhân viên trong công ty có quan hệ nam nữ bừa bãi hay không?
Cô đang ở ngoài phòng làm việc điền bảng biểu, cô nhỏ giọng hỏi thư ký Ngô nhìn có vẻ hòa thuận: “Tổng giám đốc luôn xuất quỷ nhập thần như vậy sao? Em vừa rồi gọi điện thoại ngoài ban công, vừa quay đầu lại thì thấy ngài ấy đứng ở cửa, có phải rất nguy hiểm không? Em cảm giác, cảm thấy ngài ấy có có chút.... có chút...”
Cô đang cố gắng suy nghĩ một từ ngữ phù hợp.
“Đúng rồi, nhìn giống như đang cười nhưng trong thực tế trong lòng không có ý cười...”
“Có phải là tiếu lý tàng đao không?” Sau lưng truyền tới giọng nói lười biếng dễ nghe.
Thư ký Ngô không nói gì, vẻ mặt lúng túng nhìn cửa ra vào, da dầu Thư Tình tề rần, cả người cứng nhắc quay đầu lại, chỉ thấy Eric ngọc thụ lâm phong đang đứng ở cửa, vẻ mặt cười như không cười.
Cô quả thực ngổn ngang trong gió, đây là tình tiết, vừa trúng tuyển đã bị khai trừ sao?
Người Đàn Ông Của Tôi Người Đàn Ông Của Tôi - Dung Quang