Số lần đọc/download: 4703 / 142
Cập nhật: 2014-12-06 23:08:04 +0700
Chương 16: trở Lại Chiến Trường
T
ôn Ngộ Không rất không tình nguyện đi theo mấy người tới Âu Dương phủ, Âu Dương Tình đã sớm nhận được tin tức nên đã nhanh chóng mang theo Mộ Dung Tuyết dương dương tự đắc ngồi chờ bọn Ngộ Không ở chính điện.
Khi chưa đến Âu Dương phủ, Ngộ Không đã thấy thái độ đáng ghét của Âu Dương Tình như thế, một thái độ có thể giống như thắng trận lớn trở về …Hồng Quân chỉ còn biết cười khổ, Cổ Bàn thì ngơ ngác không hiểu chuyện gì, còn mặt của Ngộ Không thì ….như khỉ ăn ớt, vẻ mặt đau khổ, căm tức…nhưng cuối cùng thì vẫn phải ngậm bò hòn làm ngọt tiến vào đại môn của Âu Dương Phủ.
Ba tháng sau, Hồng Quân cùng Cổ Bàn mới giải quyết xong việc “Xin lỗi đầy thú tính” của Ngộ Không. Mang tiếng là hắn đi xin lỗi nhưng thực ra là thái độ đi đánh nhau, vừa nghe Âu Dương Tình lớn tiếng vài câu đã không chịu nổi,vác bổng đập nát tiền viện của Âu Dương Phủ. Thái độ ngông cuồng đã khiến cho Âu Dương Khang – Âu Dương gia gia tộc kéo theo mười mấy Ma đế quyết tâm giết chết Tôn Ngộ Không. Cũng may cuối cùng Tu La đế quân phải đích thân đứng ra dàn xếp mọi chuyện mới tạm lắng xuống.
Phong ba qua đi, cuối cùng mọi chuyện yên lặng trở lại, ba người Hồng Quân an tâm ở lại Âu Dương thành. Tu la ma giới và Cương thi nhất tộc xảy ra hơn một lần đại chiến, nhưng thời gian không dài, Tu La đế quân cũng không dùng ba người vào cuộc chiến tranh này. Ba trăm năm sau, Phượng Hi đột phá Yêu vương kỳ trở thành nhất cấp yêu đế chính thức xuất quan. Khi xưa bốn người bọn họ bôn ba ở Tu La Ma giới chỉ có Ngộ Không có được cảnh giới ma đế, còn hiện gìơ thì cả bốn người đều có cảnh giới Ma đế cao thủ. Ba trăm năm qua, vô danh vật chất của Hồng Quân không phát triển nhanh được như ngày xưa ở chiến trường, do Tu La đế quân hạn chế hành động nếu không Hồng Quân đã trở lại chiến trường xem xét một chút. Hắn thực sự cũng tò mò là nguyên nhân gì mà thời gian đó hắn lại đột phá nhanh đến như vậy.
Nhưng trong thời gian này, Ngộ Không lại trở thành người nổi tiếng nhất tại Tu La tinh. Mười đại gia tộc ngoại trừ Hòang thấy La gia, chín gia tộc còn lại đều bị Ngộ không phóng hỏa một lần, hơn nữa mỗi lần đều chính thức khiêu chiến với bát cấp ma đế của gia tộc. Ngộ Không tuy không thể thắng cả chín người trong các đại gia tộc đó, nhưng cả tám cấp ma đế đó muốn thắng Ngộ Không đều phi thường gian nan, cơ hồ mỗi người đều bị bức đến đường cùng. Nếu không phải mỗi gia tộc đều có truyền thừa gia bảo thì muốn thắng Tôn Ngộ Không…ài thực sự không phải là một điều dễ dàng gì.
Tên của Tôn Ngộ Không thông qua Tu La tinh được loan truyền khắp Tu La Ma giới, chín gia tộc thì thông báo cho tất cả gia tộc đệ tử của mình, người này tuyệt đối không được dây vào, chỉ một chút chọc giận hắn thôi là hắn viện lý do này đến tận cửa gây rối, yêu cầu quyết đấu hoặc khiêu chiến, cái tên gia hỏa này đã khiến cho chín đại gia tộc phải đau đầu. Nguyên do chủ yếu là Ngộ Không ba người đều có tầm quan trọng đối với Tu La đế quân, thứ hai là hắn đáp ứng yêu cầu của Tu La đế quân, chín đại gia tộc cũng không biết phải đối phó với Ngộ Không như thế nào, chỉ còn biết dương mắt nhìn hắn đắc ý.
Cổ Bàn mấy trăm năm nay cũng không có việc gì làm nên thường xuyên thăm viếng Mộ Dung thành, cuối cùng là lần mò ở luôn trong Mộ Dung thành, Mộ Dung thành chủ đối với Cổ Bàn cũng có thái độ không tệ, cũng không phản đối mối quan hệ của hắn với Mộ Dung Tuyết, cũng chỉ có ba trăm năm đó, hai người cũng nảy sinh tình cảm, luôn luôn gần gũi với nhau.
Tâm tư cuối cùng cũng được cởi bỏ, tốc độ tu luyện của Cổ Bàn lại càng nhanh hơn tương hồ trong la bàn ngày càng đậm đặc, đã có dấu hiệu ngưng kết. Hình dáng vô danh vật chất của Hồng Quân từ trước đây mặc dù tăng trưởng chậm nhưng so với thời kỳ Hồng Quân sáng tạo ra Hồng Quân đạo thì đã có những bước phát triển rõ rệt, Vô Danh vật chất giờ này đã vượt quá Nguyên Anh, không ngừng bay lên.
Thời gian trôi qua, Hồng Quân bốn người cuối cùng đã ở Tu La tinh được ba ngàn năm, trong ba ngàn năm đó Ngộ Không giờ này đã là Bát cấp yêu đế, Hồng Quân, Cổ Bàn là thất cấp tiên đế, Phượng Hi cũng đạt được ngũ cấp yêu đế.
Ba ngàn năm qua, bốn người bọn Hồng Quân đã giúp Tu La ma giới chống lại cương thi nhất tộc, Ngộ Không đã có thể chống lại được Tử nhãn cương thi, nhưng đối với tốc độ thì vẫn bất lực trước Tử Nhãn, Kim bổng trên tay mặc dù là thiên thần khí nhưng tại yêu đế kỳ chỉ phát huy được trung phẩm thần khí mà thôi. Tuy vậy Ngộ Không cũng đã từng đánh trọng thương một Tử nhãn cương thi, giết chết được hai Hồng Nhãn cương thi. Trong ba ngàn năm qua vô danh vật chất đã bao trùm toàn bộ nguyên anh, nguyên anh được bao quanh bởi vô danh vật chất như được nước chảy qua, cảm giác thỏai mái vô cùng, Hồng Quân đạo tầng thứ nhất trung kỳ càng thêm ổn định.
La Bàn của Cổ Bàn cùng nguyên anh có kích thước như nhau, không hề lớn, vật chất trong la bàn đã ngưng tụ thành một đoàn, một viên tiểu nguyên điểm màu đen không ngừng hấp thu tương hồ vật chất dần dần tích lũy thành lớn hơn.
Những năm gần đây, việc vui nhất mà mọi người được chứng kiến đó là Cổ Bàn thành thân cùng Mộ Dung Tuyết. Hôn lễ của Cổ Bàn là một đại sự kiện ở Tu la tinh, Tu La đế quân cử người mang lễ vật đến mừng cho hôn lễ của Cổ bàn, danh tiếng của bốn người nghiễm nhiên lưu truyền tại Tu La tinh.
Cuộc sống an tĩnh cũng không thể là mãi mãi, ba ngàn năm sau, Tu la đế quân La Binh triệu tập chín đại gia tộc tại một hội nghị bí mật. Tu La đế quân quyết định dồn hết quân vào trận cuối cùng này, phát động chiến tranh quyết tâm tiêu diệt Cương thi nhất tộc. Cũng trong lần này, Tu la đế quân quyết định đích thân xuất binh, kiên quyết xóa xổ cương thi nhất tộc.
Khoảng năm ức thiên ma (nhật ma) là người trong Ma giới tạo thành quân đội tiền tuyến, ở phía sau có khoảng 15 ức (triệu) đến 20 ức(triệu) quân đội ma giới chính thức tiến vào lãnh địa của cương thi nhất tộc, triển khai điên cuồng chém giết. Bốn người Hồng Quân cũng được Tu La đế quân đem theo bên mình cùng Ma giới nhóm thứ hai đi vào trận chiến.
Ma giới phát động chiến tranh xâm lấn, cương thi nhất tộc cũng đứng lên chống lại, Ngân nhãn cương thi hòang Huống Nhật Minh thống lĩnh tám tử nhãn cương thi vương cùng hơn một trăm Hồng nhãn cương thi vương nghênh chiến đội quân của Tu La ma giới.
Năm ức quân của Ma giới đã chiến đấu cùng quân tiên phong của cương thi hơn một trăm năm. Tu La đế quân thống lĩnh Ma quân ma giới, Ngân nhãn cương thi hòang thống lĩnh cương thi nhất tộc luôn luôn túc trực ở trận tuyến.
Một lần nữa trở lại chiến trường, vô danh vật chất của Hồng Quân tăng trưởng rõ ràng, so với bình thường thì nhanh hơn nhiều, lần này thì Hồng Quân dám nắm chắc chính chiến trường đã trợ giúp cho vô danh vật chất tăng trưởng nhanh đến như vậy. Cuối cùng là cái gì thì ngay cả Hồng Quân cũng không nắm rõ.
Ma giới phát động mười ức quân sỹ, cương thi cũng có một ức năm ngàn vạn quân binh ở chiến trường, trong một trăm năm đó, đã có đến ngàn vạn ma giới chết trận, cùng mấy trăm vạn quân sỹ ma giới bị cương thi nhất tộc chuyển hóa thành người của cương thi, địch nhân của Tu La ma giới.
Việc Tu La đế quân đích thân xung trận đã được sự ủng hộ rất lớn của binh sỹ, cả đời người chỉ có trận đại chiến này là lớn nhất.
“Bệ hạ, nói cho đúng ra thì nên để cho ta xung trận cho” vừa mới tới chiến trường Ngộ Không đã không nhịn được, những người của Tu la ma giới bị hắn quấy nhiễu, không ai đồng ý cùng hắn luyện tập, vất vả lắm mới ra được chiến trường, cơ hội này làm sao hắn có thể bỏ qua được?
“Không vội, sẽ không thiếu người cho ngươi luyện tập, Ngân nhãn cương thi hàng đã xuất quân, lo gì không có người cho ngươi bồi luyện?” Tu La đế quân cười cười nói, trên người ông ta vẫn mang theo hắc vụ nên mọi người cũng không biết nụ cười của ông ta trông như thế nào.
“Âm dương cương thi hòang?” Ngộ Không con mắt sáng ngời, “Không biết phải đợi bao lâu? Tên Ngân nhãn này các người nhớ phải để dành cho lão Tôn, tưởng muốn đi tìm một tên tử nhãn để đánh nhau, ai ngờ có tên ngon hơn, thật tốt quá, tốt quá…”
“Không được, Ngẫn nhãn thi hoàng thì ngươi không phải là đối thủ, nhưng hắn còn có 8 tên tử nhãn đại tướng, ngươi đều có thể khiêu chiến. Chỉ cần ngươi giết chết được một người ta sẽ không quản tự do của ngươi nữa, nếu giết được hai người…có yêu cầu gì ngươi cứ nói”