Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Quyển 2 - Chương 57 - Trần Lộ Khiêu Khích Ly Gián
N
ửa người trên của Chử Đồng lui về phía sau, phần eo bị bẻ ra một độ cong không thể tưởng tượng được, hai tay Giản Trì Hoài ôm cô, đôi môi mềm mại chỉ hôn lướt qua trên cánh môi, Chử Đồng tránh mặt qua một bên, " để em đứng ngay ngắn coi, mệt quá. "
Hai tay Giản Trì Hoài nhấc cô lên ngồi trên bồn rửa mặt, " thể lực quá kém, cần tăng cường vận động. "
" anh vào đây làm gì? "
" không yên tâm, chỉ sợ em uống say. "
Chử Đồng lau khoé miệng, " tửu lượng của em không có kém như vậy, chẳng qua là nghe được chị của em nói như thế, em không muốn khóc trước mặt chị ấy mà thôi. "
Hai tay Giản Trì Hoài áp vào khuôn mặt của cô, " chị của em nói không sai, em nên nghe lời chị ấy. "
Chử Đồng gạt tay của anh ra, hai tay Giản Trì Hoài chống ở bên người cô, " cùng anh trở về Bán đảo hào môn đi. "
Cô nhẹ lắc đầu, ngón tay người đàn ông nâng cằm của cô lên, " cho anh một lý do. "
" em cảm thấy em vẫn chưa thể định thần lại, tối nay, em chỉ muốn uống một chút rượu, trò chuyện với chị của em, không muốn nói chuyện gì khác. "
Giản Trì Hoài tiến lên phía trước hôn môi của cô, khó có khi thấy cô không đẩy anh ra như thế này, người đàn ông liền được voi đòi tiên, xâm nhập vào từng chút một, đôi mắt Chử Đồng phủ đầy sương mù, tâm tình khó mà tự kiềm chế, hai tay vòng lên cổ của anh. Cả người Giản Trì Hoài run lên, tay đang ôm lấy cô càng thu càng chặt. Anh từ từ có chút kìm nén không được nữa, ngón tay kéo vạt áo của cô ra chui vào trong, bên trong lòng bàn tay chạm được tới da thịt trơn mềm như tơ lụa, toàn thân anh căng thẳng, cả người càng lúc càng nghiêng về phía cô đè ép tới.
Chử Đồng mở mắt ra, hai tay chống trước ngực anh chợt đẩy đi, bản thân cũng tỉnh táo định thần lại, cô đè thấp giọng nói, " anh đủ rồi nha, càng ngày càng quá đáng, đây là nhà của em. "
" em không nghe mẹ em nói gì sao? Bảo anh đừng ngại, nơi này cũng là nhà của anh. "
Chử Đồng sửa sang lại áo len trên người, " nếu không đi ra ngoài, ba mẹ sẽ nghi ngờ. "
" nghi ngờ cái gì? " Giản Trì Hoài nghiêng đầu mỉm cười, " suy nghĩ của ba mẹ rất đơn giản, sẽ không cho là chúng ta có thể làm cái gì ở nơi này. "
" anh rốt cuộc đã thừa nhận anh là một kẻ có tâm tư phức tạp, đồ nham hiểm. "
Giản Trì Hoài từ chối cho ý kiến, ngoài cửa truyền tới giọng nói của Lý Tĩnh Hương, " Đồng Đồng, con không sao chứ? "
" không sao! " Chử Đồng đáp lời, từ trên bồn rửa mặt nhảy xuống, cô dẫn đầu mở cửa ra, ung dung nhàn nhã đi ra ngoài, Lý Tĩnh Hương ân cần tiến lên, " đã bảo con đừng uống rượu. "
" mẹ, con thật sự không có gì. "
Hai người trở lại trước bàn ăn, Giản Trì Hoài tiếp tục uống rượu cùng Chử Cát Bằng, Chử Nguyệt Tình trở về phòng nhận điện thoại của Cố Thanh Hồi, Chử Đồng tay chống má, thấy hai người càng uống càng hăng say, bình rượu thứ hai đã sắp thấy đáy. " ba, đừng nữa uống, thân thể quan trọng hơn, lại nói lát nữa Giản Trì Hoài còn phải về nhà. "
" uống nhiều quá thì ở lại đây, nơi này cũng là nhà của nó. "
Giản Trì Hoài nghe xong, thấy cái chủ ý này cũng không tệ, trong miệng anh còn ngậm gần nửa ly rượu, uống một hơi cạn sạch, Lý Tĩnh Hương cũng cao hứng, " hai người uống đi, thức ăn cũng nguội rồi, mẹ lại đi hâm lại. "
" mẹ, " Chử Đồng nắm tay của bà, " mẹ cũng hăng hái hùa theo họ, uống nhiều quá sẽ hại thân, vừa vừa phải phải thôi. "
" khó mà có được thời điểm giống như tối nay vậy, ba con cũng lâu rồi không uống. "
Chử Đồng bất đắc dĩ buông tay ra, nhẹ chọc đôi đũa vào trong chén, cô lúc này rất thông minh, đã sớm nhìn ra ý đồ của Giản Trì Hoài, " em có số điện thoại của tài xế, đợi lát nữa anh uống say, em sẽ gọi điện thoại cho anh ta, bảo anh ta tới đón anh về. "
" ừ, " sắc mặt của Giản Trì Hoài rất tự nhiên, " lát nữa em cứ gọi. "
Chử Cát Bằng ngại Chử Đồng làm mất hứng, đuổi cô đi, Chử Đồng trở về phòng tắm rửa trước rồi đi ra xem TV một lát, Giản Trì Hoài cũng sắp gục. Mặt Chử Cát Bằng đỏ lên như cái mông khỉ, ông lớn tiếng sai bảo Lý Tĩnh Hương, " kêu Đồng Đồng ra đây, đỡ Trì Hoài vào phòng nghỉ ngơi đi. "
" không cần! " Chử Đồng vội vàng lên tiếng ngăn lại, " con sẽ gọi điện thoại cho tài xế ngay lập tức, bảo anh ta tới đón người. "
" đây là chồng của con! " Chử Cát Bằng chỉ chỉ vào con gái út, " nào có bà vợ nào giống như con vậy? Uống rượu quá chén đã không chăm sóc, còn đem nó ném cho tài xế. "
Chử Đồng không phản bác, Chử Cát Bằng mỗi lần uống rượu say đều dài dòng muốn chết, Chử Đồng lấy điện thoại di động ra, gọi đến số điện thoại của tài xế. Bên kia rất nhanh truyền tới một giọng nữ máy móc, " xin lỗi, số điện thoại bạn vừa gọi hiện đã tắt máy......"
Chử Đồng cho là mình nghe lầm, tài xế của Giản Trì Hoài từ trước đến giờ rất chuyên nghiệp, coi như là rạng sáng hai ba giờ, điện thoại cũng sẽ luôn duy trì liên lạc, thế nào mà mới chưa tới mười giờ đã tắt máy?
" đứng đó làm gì? " Chử Cát Bằng lại lên tiếng ra lệnh, " mau tới đây. "
Chử Đồng cất điện thoại di động lại vào trong túi, cô đi tới trước bàn ăn, Chử Cát Bằng nhìn cô, " hoặc là đưa Trì Hoài về phòng con nghỉ ngơi, hoặc là con lái xe đưa nó trở về......"
" vậy con sẽ đưa anh ấy về. "
" được, để mẹ thu dọn hành lý cho con, sau khi đưa về, con cũng về đó ở luôn đi. "
Chử Đồng tiến lên kéo cánh tay của Giản Trì Hoài, " dậy, dậy, dậy, anh ấy thế này, có thể đi được sao? "
Lý Tĩnh Hương tới giúp một tay, hai người hợp lực đỡ Giản Trì Hoài vào trong phòng, Chử Đồng để anh nằm dài trên giường, trong phòng ăn vẫn còn một người nữa, Lý Tĩnh Hương còn phải quay lại chăm sóc, Chử Đồng giúp Giản Trì Hoài đắp chăn kín lại, cửa phòng ngủ không đóng kỹ, Chử Nguyệt Tình đẩy cửa đi vào. " Đồng Đồng. "
Chử Đồng ngồi ở mép giường, ngẩng đầu mỉm cười, " chị. "
" uống say à? "
" còn không phải sao? Hai người ít nhất cũng uống hơn hai cân, điên rồi. "
Chử Nguyệt Tình đi tới bên cạnh Chử Đồng, nhìn người đàn ông đang nằm ở trên giường, " hôm nay cũng coi là ngày vui, chỉ cần thân thể không sao là tốt rồi, uống thì cứ uống đi. "
" chị, gọi điện thoại cho bác sĩ Cố nói những gì vậy? "
Chử Nguyệt Tình cúi đầu, khẽ mỉm cười, " không nói cho em biết. "
" ô ô, còn ngại ngùng nữa? " Chử Đồng hướng Chử Nguyệt Tình vẫy vẫy tay, ý bảo cô ngồi vào bên cạnh mình, nhưng Chử Nguyệt Tình vẫn đứng ở đó, " nếu không có chuyện gì, nghỉ ngơi sớm một chút đi. "
" chị, tối nay em ngủ với chị nhé? "
Chử Nguyệt Tình nâng chân mày lên, " anh ta không cần em chăm sóc sao? "
" cũng đã say đến như vậy, để cho anh ta quấn chăn là được rồi, em muốn cùng chị trò chuyện thật vui vẻ. "
Chử Nguyệt Tình cười khẽ, " vậy cũng được, chị về phòng tắm rửa trước. "
" dạ. "
Sau khi Chử Nguyệt Tình rời đi, Chử Đồng cầm điện thoại di động và máy vi tính định qua bên kia, không khí trong phòng không được ấm áp lắm, lại không mở máy điều hòa không khí, tướng ngủ của Giản Trì Hoài rất xấu, Chử Đồng mới đi ra khỏi được hai bước, liền thấy anh lật qua đem chăn đè ở dưới người, nửa người trên chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng lộ ra trong không khí, tựa hồ đã cảm thấy lạnh lẽo, anh gập hai chân lại, co lên thành một khối. Chử Đồng quay lại bật máy điều hòa không khí lên, nắm một góc chăn kéo ra muốn đắp lại cho anh, nhưng cả tấm chăn cũng bị Giản Trì Hoài đè lên, cô gắng sức lôi kéo mấy lần, vẫn không nhúc nhích, Chử Đồng vỗ vỗ mấy cái lên đầu vai anh, " Giản Trì Hoài, dậy, dậy, để em kéo chăn ra nha! "
Người đàn ông hình như đã ngủ say như chết, hai tay Chử Đồng ôm lấy nửa người trên của anh, muốn đẩy anh ra, nhưng anh thật đúng là quá nặng, cô không thể làm gì khác hơn là bỏ cuộc, " quên đi, lấy cho anh cái chăn khác vậy. "
Một lát sau, Chử Đồng ôm một tấm chăn khác đi tới mép giường, cô khom lưng giúp anh đắp kín, nhưng không nghĩ tới người đàn ông lại đột nhiên vươn tay ra tóm lấy cô, Chử Đồng lảo đảo đứng không vững, một phát ngã vào trong ngực anh, Giản Trì Hoài thuận thế gắt gao ôm chặt lấy cô, " lạnh quá. "
" em đã lấy chăn cho anh rồi. "
" vẫn lạnh, " Giản Trì Hoài lật người một cái, tựa như đang kéo Chử Đồng lên giường, người đàn ông hai mắt nhắm nghiền, trong miệng lẩm bẩm nói, " ấm áp quá, giống như một cái lò sưởi vậy. "
" anh đừng giả vờ say nha, em cũng thiếu chút nữa quên mất Giản Trì Hoài anh tửu lượng kinh người, được chưa, buông ra. "
Giản Trì Hoài ôm lấy cô càng lúc càng chặt hơn, hai vai Chử Đồng giãy giụa, dậy cũng không dậy nổi, chân cũng bị cố định ở giữa hai chân anh, Chử Đồng khẽ cắn cánh môi dưới, ánh mắt nhẹ mị, lại toát lên sự đùa nghịch tinh quái. " mau buông em ra đi, em còn phải gọi điện thoại cho Đường Minh Lục nữa. "
Giản Trì Hoài vẫn nhắm chặt đôi mắt như cũ, Đường Minh Lục? Tình huống này, đang trong khung cảnh lãng mạn nên thơ, anh níu lấy chuyện ấy đạp vào một cước làm cái gì?
Chử Đồng thấy hô hấp anh vẫn trầm ổn, một bộ dáng hoàn toàn chân chính ngủ say, tay cô khẽ đẩy bụng anh ra, " Giản Trì Hoài, anh biết sau khi chúng ta giả vờ ly hôn, em và Đường Minh Lục vẫn chưa tiến triển đến một bước kia sao? "
Cô chỉ hỏi anh, cũng không lập tức nói tiếp, Giản Trì Hoài vốn đã sớm đem cái người tên Đường Minh Lục này ném ra sau gáy, anh cảm thấy, giữa anh và Chử Đồng vẫn còn một tờ giấy hôn ước, người khác đối với bọn họ không gây ra bao nhiêu sức ảnh hưởng cả. Nhưng Chử Đồng lại hết lần này tới lần khác lôi ra chọc ngoáy, gợi lên cảm xúc mà anh luôn che giấu, giống như có vô số con côn trùng nhỏ bò vào tận đáy lòng anh, không quấy nhiễu đến khi anh cầu xin tha thứ thì không bỏ qua.
Chử Đồng giơ ngón tay lên, ngoắc ngoắc cằm người đàn ông, cô khẽ thở dài, khóe miệng cũng câu lên, " em lúc ấy thiếu chút nữa đã chấp nhận Đường Minh Lục, dù sao gia đình anh ấy cũng có học thức, con người lịch sự, phẩm chất lại tốt, đối với em luôn dùng mọi cách để quan tâm, giúp đỡ, then chốt nhất là, em rất coi trọng giá trị ngoại hình, mà dáng dấp của anh ta lại đẹp trai như vậy......"
Đầu ngón tay Giản Trì Hoài khẽ nhúc nhích, Chử Đồng muốn nghiêng người qua, bất đắc dĩ người đàn ông ôm cô quá chặt, mặt cô dán sát vào Giản Trì Hoài, thổi nhẹ một hơi lên cần cổ anh, " anh biết không? Đường Minh Lục vẫn luôn đang chờ câu trả lời chắc chắn của em, anh ta cũng không quan tâm đến chuyện của em và anh. Em cũng đã nghĩ tới, nếu như ở cùng với anh ta, em nhất định sẽ sống rất tốt, nhà hàng của anh ta nhiều như vậy, nói không chừng tùy ý cho em một cái để quản lý, em kinh doanh a......"
" ai nha --" Chử Đồng chợt thét chói tai, Giản Trì Hoài mở mắt ra, ngón tay vẫn còn đang dùng lực véo hông của Chử Đồng, cô vừa nhột lại vừa đau, " mau buông em ra. "
" dùng một câu chuyện như vậy cũng không bằng tự em tới kích thích anh, em đối với bản thân lại thiếu tự tin như vậy sao? "
" Đường Minh Lục so ra lại kém hơn anh sao? " Chử Đồng nghiêm túc hỏi ngược lại, " ít nhất người ta có nhân phẩm tốt. "
Giản Trì Hoài đỡ trán, " đầu anh đau quá, đừng kích thích anh. "
" người nào kích thích anh? "
" kích thích anh, coi chừng chuyện gì anh cũng có thể làm ra được đấy. "
Chử Đồng gạt bàn tay đang đặt tại thắt lưng mình ra, " mới vừa rồi, em và chị của em nói chuyện, anh cũng nghe thấy đúng không? "
" không nghe thấy, " Giản Trì Hoài tựa đầu vào bả vai Chử Đồng, " đầu anh đau dữ dội. "
" nhức đầu thì anh đi ngủ đi. "
Giản Trì Hoài cười khẽ, " không có lý do gì khiến hai vợ chồng phải chia giường ngủ cả. "
Chử Đồng hướng anh liếc mắt, còn nói ' không nghe thấy ', " em muốn trò chuyện thoải mái với chị em tới sáng. "
Hai cánh tay Giản Trì Hoài ôm chặt lấy cô, " sức lực của em không sánh bằng anh đâu, nói chuyện phiếm, sáng mai cũng được, lúc nào cũng được, em nếu nhắm chạy trốn nổi, em hãy thử một chút đi. "
Chử Đồng nhìn chằm chằm lên trần nhà, giường của cô cũng không lớn, chỉ khoảng một mét rưỡi, bình thường một người ngủ khá rộng rãi, hôm nay thêm một người đàn ông thân thể cao lớn, tay dài chân dài, tay chân cô cũng không mở rộng ra được. Giản Trì Hoài nghiêng người qua, ôm cô vào trong ngực, Chử Đồng đề cao tính cảnh giác, " đây chính là nhà em, anh đừng làm loạn! "
" làm loạn? Làm cái gì với em? " Trong giọng nói của Giản Trì Hoài có vẻ coi thường, " yên tâm đi, anh nếu muốn làm, còn phải chú trọng đến độ thoải mái, chiếc giường này của em sao? " Sự chán ghét trong lời nói của anh càng toát ra mạnh hơn, " chỗ không tiến hành được, anh cho tới bây giờ cũng không lãng phí thời gian. "
Chử Đồng thật sự là lần đầu tiên gặp phải một nhân vật như vậy, cô chỉ chỉ đầu giường, " tắt đèn đi. "
Giản Trì Hoài vươn tay ra, đèn liền tắt.
Hôm sau, hai người rời khỏi giường, Lý Tĩnh Hương đã mua đồ dùng cá nhân cho Giản Trì Hoài, cả nhà ngồi ở trước bàn ăn bữa sáng, Chử Đồng cầm đũa lên nhìn Chử Nguyệt Tình ở đối diện, " chị, thật xin lỗi nha, tối hôm qua đã nói ngủ cùng chị. "
Chử Nguyệt Tình da mặt tương đối mỏng, vốn là muốn coi như Chử Đồng chưa từng nói qua chuyện muốn ngủ với cô, không nghĩ đến Chử Đồng cư nhiên ở trên bàn ăn nhắc lại, Chử Nguyệt Tình cúi thấp đầu, " không sao, không sao đâu, chị cũng quên mất, tắm táp xong chị cũng ngủ thiếp đi. "
Chử Đồng cười cười, bên cạnh Giản Trì Hoài cắm vào thêm một câu, " trong nhà chỉ có ba căn phòng, vậy tối hôm qua em ngủ ở đâu? "
Chử Đồng gò má ửng đỏ, hướng anh trợn mắt, người này có ý gì? Vốn chỉ là thuận miệng nhắc tới chuyện đó, lại bị tên Giản Trì Hoài này hỏi ngược lại, cố tình nhấn mạnh thêm. Giản Trì Hoài ăn cháo trắng, " tối hôm qua anh uống say, thật sự không biết. "
Chử Đồng dứt khoát ngậm chặt miệng, Lý Tĩnh Hương cũng cười, bảo Giản Trì Hoài ăn nhiều hơn.
Hai người ăn xong bữa sáng, đi ra cửa, mới vừa vào thang máy, Chử Đồng cũng không ngần ngại chút nào mà nói, " Giản Trì Hoài, anh có ý gì? Đồ trẻ con! "
" tình thú, không hiểu sao? " người đàn ông vươn tay ấn vào nút xuống lầu một, " suy nghĩ kỹ một chút, thật ra thì em hẳn phải cảm thấy đáng thương. "
" tại sao? "
Cửa thang máy ' đinh ' một tiếng mở ra, Giản Trì Hoài bước chân đi tới, " vợ chồng cùng giường, cũng giống như em ngày ngày cần phải ăn cơm vậy, đó là chuyện hết sức bình thường, nhưng em lại nói ' trẻ con ', chứng tỏ em đã bị thiếu hụt sự thoả mãn quá lâu rồi. "
" khốn kiếp! "
Bên dưới toà nhà cho thuê, một người phụ nữ mang khăn quàng cổ, trên mặt được bịt kín bằng một tấm khăn đen ngòm, cô ta nhấn chuông nửa ngày, trên màn hình chuông cửa mới có người lên tiếng, " alo. "
" Lộ Lộ, là mình, mở cửa đi. "
Cửa chính mở ra, người phụ nữ sau khi bước lên lầu, đi vào trong phòng, Trần Lộ ngã vào ghế sa lon, Ngải Nhân nhìn bốn phía, " làm sao lại trở thành bộ dáng này? "
" cái gì bộ dáng? Không phải vẫn đang tốt vô cùng sao? " Trần Lộ tóc tai bù xù, áo ngủ trên người nhăn nhúm đầy nếp, Ngải Nhân ngồi vào bên cạnh cô ta, " mình biết cậu không chấp nhận nổi, ai có thể nghĩ tới Chử Đồng và Tứ ca lại còn có mối quan hệ như thế này. "
" mình bây giờ đóng phim cũng không đóng được, đắc tội Chử Đồng rồi, cô ta làm sao có thể bỏ qua ình đây. "
Ngải Nhân bước chân tiến về phía trước, đá phải chai thức uống ở bên cạnh, " Lộ Lộ, cậu không cảm thấy chuyện này rất kỳ quặc sao? Chúng ta nghi ngờ Tứ ca, cũng không phải là bịa đặt không có cơ sở, mà là trong từng lời nói của anh ta có manh mối, sau khi vạch trần ra ngoài, hành vi cử chỉ của cậu cũng hết sức cẩn thận không để cho người ta bắt được sơ hở, nhưng Chử Đồng lại đến chất vấn cậu, nói cậu đi khắp nơi rêu rao Tứ ca không được. Mình thế nào cũng có cảm giác đây là do Chử Đồng tự biên tự diễn cái vở kịch này? Cậu xem, cô ta dễ dàng công bố mối quan hệ với Tứ ca, mà cậu thì lại dễ dàng bị đá lăn qua một bên. Theo mình thấy, Tứ ca là thật sự có bệnh, hôm nay Chử Đồng lấy thân phận vợ hiền quay lại bên cạnh anh ta, trong lòng anh ta quá cảm động, liền đón nhận ngay. "
" phải không? " Trần Lộ ngồi dậy, " đúng vậy, thật sự là như vậy, mình đã bị Chử Đồng chơi xỏ rồi. "
" cậu đấy, thật là quá ngây thơ, " Ngải Nhân tháo khăn choàng cổ trên mặt xuống, " lần dạy dỗ hắt rượu hôm đó còn chưa đủ sao. "
" nhưng mình không có cách nào nữa, giống như bây giờ, mình không còn năng lực chống đối cô ta. "
Ngải Nhân vuốt ve vết sẹo trên tay mình, " mình có một kế hoạch, có thể thử một chút xem sao. "
" kế hoạch gì? "
" trước tiên cậu nói ình biết, tiếp xúc với Tứ ca lâu như vậy, cậu cảm thấy tình cảm của anh ta đối với Chử Đồng như thế nào? "
Trần Lộ lắc đầu, trong mắt tràn ngập vẻ khinh thường, " cũng không như thế nào cả, thời điểm anh ta ở riêng với mình, đối xử với mình tốt vô cùng, từ trong mắt của anh ta, mình có thể nhìn ra được anh ta có thích mình. Hơn nữa anh ta cũng không nói nhiều lắm về Chử Đồng, chẳng qua là lúc mình tranh chấp với Chử Đồng, anh ta cũng chỉ che chở cô ta. "
" chuyện này cho đến bây giờ cũng rất dễ hiểu, bọn họ dù sao cũng là vợ chồng, dạ tiệc từ thiện là một sự kiện lớn như vậy, không chừng vẫn có người biết mối quan hệ của bọn họ, dù sao Chử Đồng cũng là người vợ hợp pháp, Tứ ca không thể tự làm mất thể diện của mình......"
" đúng đúng, " sau khi nghe Ngải Nhân phân tích như vậy, Trần Lộ trong nháy mắt cảm thấy tất cả gút mắc đều được tháo gỡ, " chuyện sau đó anh ta bảo tài xế đưa lễ phục ình chính là bằng chứng tốt nhất, có phải không? "
" đương nhiên rồi. "
" vậy mình nên làm gì? " Trần Lộ hỏi tiếp.
" gây xích mích ly gián bọn họ. " cái từ này mặc dù mang ý nghĩa xấu xa, nhưng từ xưa đến nay, một chiêu này bất kể đối với nam hay nữ mà nói, đều là thử thách khó khăn.
Sau khi Chử Đồng quay lại làm việc ở Dịch Lục Soát, các đồng nghiệp đối xử lễ phép với cô thì khỏi cần phải nói, cô ngồi trước máy vi tính sửa sang lại tài liệu, nhưng lại có chút không yên lòng.
Trần Lộ đi tới Dịch Lục Soát, cô ta cho là sẽ hao tổn rất nhiều công sức mới có thể lên lầu, không nghĩ tới lễ tân lại để cho cô ta đi tự do. Cô ta hăng hái đi thẳng đến phòng làm việc ở tầng chót, cũng không ai ngăn cản cô ta lại, chỉ đến khi nhìn thấy thư ký của Giản Trì Hoài đang đứng ở cửa, Trần Lộ mới hạ xuống sự kiêu ngạo, " xin chào, cho hỏi Tứ ca có ở đây không? "
" Giản tiên sinh đang ở trong phòng làm việc. "
Trần Lộ hớn hở, " tôi muốn gặp anh ấy. "
" vâng, ngài chờ chút. " thư ký mở cửa đi vào, cũng không lâu lắm liền đi ra, " xin mời ngài vào. "
Trần Lộ đi theo thư ký tiến vào phòng làm việc, một không gian rộng lớn như thế, cũng chỉ có một mình Giản Trì Hoài đang ở bên trong. Thư ký tiện tay đóng cửa lại, Trần Lộ nổi lên xúc động, cô ta đi đến trước bàn làm việc, " Tứ ca. "
" lúc này đang là đầu sóng ngọn gió, em tới đây làm gì? " Giản Trì Hoài ngẩng đầu lên.
Trần Lộ hốc mắt ửng đỏ, hai tay cô ta chống dọc theo bàn làm việc, " Tứ ca, có phải sau này anh cũng không muốn gặp em hay không? "
Giản Trì Hoài thả cây bút trong tay xuống, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm Trần Lộ, " tin tức hôm đó, là do em tung ra? "
" không, không phải thế, " Trần Lộ dĩ nhiên không thể thừa nhận, " em chính là vì chuyện này mà đến. "
" oh? " Giản Trì Hoài nổi lên một chút hứng thú, " em muốn giải thích cái gì? "
" em nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy đây là một âm mưu. "
Người đàn ông dựa vào lưng ghế phía sau, tầm mắt hai người chạm nhau, một ngồi, một đứng, ánh mắt khó tránh khỏi phân chia cao thấp, mặc dù Trần Lộ đang đứng ở trên cao, nhưng trong trường hợp thế này, cô ta lại không có một chút cảm giác an toàn nào cả, " Tứ ca, tin tức là do Chử Đồng tung ra ngoài, trong đêm dạ tiệc từ thiện đó cô ta cũng đã nói, cô ta sẽ quay lại bên cạnh anh, dù phải dùng bất cứ thủ đoạn nào, cô ta bảo em phải tự biết nhường đường, sau đó, lập tức lại xảy ra chuyện tin tức bị đăng lên như vậy. Còn nữa, cô ta buộc tội em nói với giới truyền thông chuyện anh bị bệnh, trời đất làm chứng, đó hoàn toàn là bịa đặt vu không, anh có thể xem một chút tin tức mấy ngày nay, cô ta thật là hết sức vô đạo đức! "
Giản Trì Hoài nâng chân mày lên, Trần Lộ cũng không hề biết được sự thật bí mật đằng sau chuyện này, Giản Trì Hoài nhẹ nhếch khoé miệng, cô ta thật là gan to hơn trời, dám ở ngay trước mặt anh mà mắng anh vô đạo đức.
" em cảm thấy tôi sẽ tin tưởng lời của em nói? "
Trần Lộ nghe xong, thái độ càng tỏ ra mềm mỏng, " Tứ ca, từ khi em đi theo bên cạnh anh, chưa bao giờ dám làm chuyện gì quá đáng, bây giờ biết anh là người đã có gia đình, em càng không thể dây dưa với anh. Chẳng qua là em sợ mắt anh mơ hồ, không nhìn thấy rõ bộ mặt thật của người bên cạnh. "
" ý của em là Chử Đồng trăm phương ngàn kế, không tiếc làm tổn hại danh dự của tôi, sau đó sẽ giả vờ như bảo vệ tôi, yêu thương con người của tôi, nguyện ý trở lại bên cạnh tôi là để khiến cho lòng tôi cảm động, biết ơn phải không? "
Trần Lộ vốn là vẫn còn rất nhiều lời quanh co dông dài muốn nói với Giản Trì Hoài, không nghĩ tới người đàn ông này lại quá thông minh, mới nói vài ba câu đã nắm được trọng điểm, làm hại Trần Lộ không thể phát huy lời thoại học thuộc lòng vốn đã tỉ mỉ chuẩn bị. Cô ta chỉ có thể gật đầu, " đúng vậy. "
Giản Trì Hoài im lặng không nói, ở trong mắt Trần Lộ, cô ta chỉ cho là anh đang suy nghĩ, ngay sau đó cô ta lại nói, " Tứ ca, em là thật lòng mong anh hạnh phúc, không muốn nhìn thấy anh bị cô ta lừa gạt như vậy. "
Ngón tay Giản Trì Hoài đặt trên khoé miệng khẽ vuốt, sau đó nghiêng người đứng dậy cầm điện thoại lên, bấm gọi một dãy số.
Điện thoại trên bàn làm việc của Chử Đồng vang lên, cô tiện tay nhận máy, " alo, xin chào, tôi là Chử Đồng của bộ phận đời sống. "
" tới phòng làm việc của anh một chuyến. "
Chử Đồng không nghĩ tới lại là anh, cô đè thấp giọng nói, " anh làm cái gì vậy, em đang làm việc. "
" ở đây có người mà em muốn gặp nhất, không tới, em sẽ hối hận. " Giản Trì Hoài nói xong, cúp điện thoại.
Chử Đồng nhìn chằm chằm ống nghe hồi lâu, ' người mà cô muốn gặp nhất'? Đó là ai? Ngay cả chính cô cũng không biết. Cô đẩy cái ghế ra, tính toán chạy qua xem thử.
Trần Lộ nghe anh nói chuyện điện thoại xong, không khỏi siết chặt lòng bàn tay, trong lòng ngược lại cảm thấy không uổng phí chút nào, " Tứ ca, anh gọi cô ta tới đây, là muốn hai mặt một lời sao? "
" tôi cũng không thể nghe lời từ một phía của em, có đúng không? "
Trong lòng Trần Lộ cũng trấn định, " vâng, chỉ cần anh nguyện ý tin tưởng em, em nhất định sẽ khiến cho cô ta lộ ra bộ mặt thật. "
Chử Đồng đi tới tầng chót của Dịch Lục Soát, thư ký thấy cô, sự nghiêm túc trên mặt chợt bị thay thế bằng một khuôn mặt vui vẻ, " Giản phu nhân. "
" Giản Trì Hoài ở bên trong à? " cô gọi thẳng tên anh.
Thư ký có chút khổ sở, " đang, dạ, ở......" nhưng dù sao vẫn còn có người khác, " nếu không tôi đi thông báo giúp ngài một tiếng. "
" tôi vào đó còn cần phải thông báo sao? Bước thẳng vào là được. " Chử Đồng đẩy cửa ra, vốn chính là Giản Trì Hoài gọi điện thoại bảo cô đi lên đây mà.
Bước vào phòng làm việc, Chử Đồng liếc mắt liền thấy Trần Lộ, cô vặn chặt chân mày, Giản Trì Hoài lại còn nói, cô ta là người mà cô muốn gặp nhất? Đầu óc bã đậu mà.
Tầm mắt người đàn ông lướt qua Trần Lộ, cười như không cười nhìn chằm chằm vào Chử Đồng, Trần Lộ đã bày ra một bộ dáng hăng hái chuẩn bị chiến đấu, Chử Đồng ung dung thong thả bước tiến lên, " bảo em tới đây làm gì? "
Trần Lộ cười lạnh, đang định mở miệng, Chử Đồng liền thấy Giản Trì Hoài hướng Trần Lộ chỉ chỉ, " người ở ngay đây, trước kia đã đắc tội chỗ nào với em, em đem toàn bộ liệt kê ra hết đi, muốn xử lý thế nào, tùy em đấy. "
Bởi vì Trần Lộ quay lưng về phía Giản Trì Hoài, nên cũng không ý thức được lời này là hướng về phía Chử Đồng mà nói, phản ứng đầu tiên của cô ta chính là vô cùng sung sướng, khoé mắt bờ mi tràn ngập vui vẻ, Giản Trì Hoài lại còn nói để cho cô ta tha hồ xử lý Chử Đồng.