Số lần đọc/download: 1337 / 12
Cập nhật: 2021-12-13 17:32:01 +0700
Chap 56:
K
ể từ ngày Bảo bảo nói ghét Sư. Bảo đã hoàn toàn thay đổi khiến Sư rất khổ sở. Bảo k ngồi ăn cơm cạnh Sư như trước, nếu như Sư ngồi coi ti vi thì Bảo sẽ lên phòng đóng cửa. Bảo k đi cạnh hay nói chuyện gì với Sư, thậm chí cô còn xin chuyển xuống cái bàn cuối lớp của Hara để ngồi. Thái độ của cô khiến Sư ngỡ ngàng đã đành còn khiến cho cả đám không hiểu gì hết.
Sư bao nhiêu lần cố gắng tìm cách nói chuyện với Bảo nhưng đến 1 cái liếc mắt của cô cũng k có thì lấy đâu 1 câu mở miệng.
~
Tiếng chuông báo hiệu ra chơi, Bảo đang định đứng dậy thì bỗng chuông điện thoại reo
"Last Friday night
Yeah we danced on tabletops
And we took too many shots
Think we kissed but I forgot
Last Friday night
Yeah we maxed our credit cards
And got kicked out of the bar
So we hit the boulevard
Last Friday night
We went streaking in the park
Skinny dipping in the dark
Then had a manage a trois
Last Friday night
Yeah I think we broke the law
Always say we're gonna stop-op " - [ Last Friday night - Katy Perty ]
Bảo vội rút điện thoại ra nghe
- A lô
-......
- Em đây..sao vậy chị?
-......
- Sao cơ?
-......
- Vâng..em đến ngay
Bảo vội cúp máy, tay run run cầm điện thoại, chân đứng k vững vừa định bước đi thì ngã xuống.
- Bảo bảo - Sư thấy vậy vội chạy lại đỡ
Bảo hất tay Sư ra, bám vào bàn cố gắng đứng dậy, vì giờ ra chơi nên k có ai trong lớp cả. Bảo đang định đi thì điện thoại reo, còn Sư thấy Bảo k đi cũng ở lại trong lớp với cô.
Bảo vịn vào bàn đứng dậy, người run rẩy, khuôn mặt lộ rõ sự sợ hãi. Sư k biết Bảo đã gặp chuyện gì nhưng thấy cô như vậy thì rất đau lòng.
- Bảo..cậu làm sao vậy? - Sư đỡ cô đứng dậy
- Tránh ra - Bảo hất tay Sư ra rồi bước về phía cửa
- Bảo..rốt cuộc đã tớ làm gì sai mà cậu lại đối xử với tớ như vậy? - Sư nổi giận kéo tay Bảo lại giữ chặt vai cô hét
- Bỏ ra - Bảo đẩy tay Sư ra nhưng cậu vẫn k buông
- Bảo..cậu nói rõ đi..nếu hôm nay cậu k nói rõ tớ sẽ k buông cậu ra - Sư ghì chặt vai Bảo lay mạnh
Bảo đang cảm thấy rất sợ hãi, người cô run rẩy đứng k vững, tinh thần cô đang vô cùng hoảng loạn k biết phải làm sao. Sư cứ ghì chặt lấy vai cô lay mạnh, Bảo k chịu đựng nổi nữa.
- Bảo bảo..cậu sao vậy? Bảo bảo..tỉnh lại đi Bảo bảo - đột nhiên Bảo ngất xỉu làm Sư hoảng hốt. Cậu ôm Bảo vào lòng lay mạnh cô nhưng cô vẫn k tỉnh lại. Cậu lo sợ liền bế cô đi xuống phòng y tế.
Mọi người từ căn tin trở về lúc bước đến cầu thang thì thấy Sư bế Bảo chạy đi rất vội vàng. Mọi người lo lắng k biết chuyện gì liền vụt chạy theo.
~~
- Sư
- Mọi người
- Có chuyện gì vậy? - Xử bước lại hỏi
- Bảo đột nhiên bị ngất xỉu - Sư buồn bã nói
- Ngất xỉu? Tại sao lại ngất xỉu? - Ngư nhìn Sư thắc mắc
- Tớ k rõ, lúc nãy Bảo nghe điện thoại của ai đó xong thì nhìn cậu ấy có vẻ rất sợ hãi, sau đó đột nhiên ngất xỉu - Sư hướng ánh mắt về chiếc giường mà Bảo đang nằm
- Có chuyện gì nhỉ? - Xử nhìn khuôn mặt tái mét của Bảo trên giường bệnh thì rất lo lắng.
Mọi người ngồi ở phòng y tế trông coi Bảo nhưng mãi vẫn chưa thấy Bảo tỉnh. Sư lo lắng ngồi bên giường bệnh nắm tay Bảo.
- Anh..anh..ơi - Bảo nói mớ trán vã mồ hôi
Mọi người thấy vậy vội chạy lại
- Bảo bảo..cậu tỉnh rồi à?
- Cậu k sao chứ?
- Cậu có thấy đau ở đâu k?
Mọi người thấy Bảo dần mở mắt thì liên tục hỏi
- Đây là đâu? - Bảo nhìn mọi người hỏi
- Phòng y tế - Xử nói
- Sao tớ lại ở đây? - Bảo ngơ ngác
- Vì cậu đột nhiên ngất xỉu cho nên Sư đã bế cậu xuống đây - Xử giải thích
- Sư? - Bảo ngạc nhiên sau đó quay qua nhìn, thấy Sư đang lo lắng nhìn cô, còn đang nắm tay cô
Bảo vội giựt tay ra khiến Sư bỡ ngỡ, rồi ngồi bật dậy.
- Bảo bảo..có chuyện gì vậy? - Ngưu nhìn Bảo thắc mắc
Bảo k nói gì, cố gượng dậy định bước xuống giường.
- Bảo..cậu định đi đâu vậy? - Xử thấy vậy ngạc nhiên hỏi
- Bệnh viện - Bảo thờ ơ đáp
Mọi người vẫn k hiểu chuyện gì, nhưng vẫn đưa Bảo đến bệnh viện.
~
- Chị - Bảo thấy Liên đang ngồi bên ngoài liền chạy đến
- Bảo bảo - chị cô thấy cô liền đứng dậy
- Chị..đã xảy ra chuyện gì? - Bảo vội vã hỏi
- Anh Kiệt..anh Kiệt bị tai nạn..hiện đang cấp cứu vẫn chưa ra - Bảo Liên run run nói
Bảo bảo im lặng đỡ chị cô ngồi xuống còn mình ngồi bên cạnh. Hai chị em im lặng nắm chặt lấy tay nhau thầm cầu nguyện sẽ k có chuyện gì xảy ra.
Mọi người thấy vậy cũng đã phần nào hiểu ra được chuyện gì, nhưng điều họ thắc mắc, đặc biệt là Sư đó chính là người đang cấp cứu kia là ai, có quan hệ gì với Bảo mà lại khiến Bảo hoảng loạn như vậy. Đang nghĩ lung tung bỗng đèn cấp cứu vụt tắt. Bác sĩ cùng ý tá đi ra
- Bác sĩ..anh ấy sao rồi? - Bảo liên thấy vậy vội chạy lại
- Bệnh nhân hiện tại đã qua cơn nguy hiểm, cũng may chỉ bị chấn thương cơ thể, k có ảnh hưởng đến phần đầu cho nên có thể sẽ nhanh chóng tỉnh dậy - bác sĩ nói
- Cảm ơn bác sĩ - Cô cúi đầu chào ông bác sĩ
Sau khi bác sĩ cùng đoàn y tá quay đi, Bảo và Liên yên tâm ngồi xuống ghế. Thật may là anh ấy đã qua cơn nguy hiểm. Sư quan sát nét mặt của Bảo thấy khuôn mặt lo lắng của cô đã dẫn giãn ra khiến cậu cảm thấy yên tâm hơn. Nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng khó chịu, k biết người đang nằm trong kia là ai mà Bảo bảo lại quan tâm lo lắng đến như vậy.
---------------------------------------
Sr vì ra chap k nhanh như trước, đợt này mình chuẩn bị nhập học cho nên hơi bận 1 xíu. Với lại hơi cạn ý tưởng nên sẽ lâu ra chap hơn 1 chút.
Mình sẽ cố gắng dành thời gian viết để nhanh ra chap cho mấy thánh đọc. Nhưng mà nếu ra chậm quá thì mấy thánh thông cảm với nha.
Thanh kiu ve ri mớt:))