No entertainment is so cheap as reading, nor any pleasure so lasting.

Mary Wortley Montagu

 
 
 
 
 
Tác giả: Trần Thanh Vân
Thể loại: Kiếm Hiệp
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Số chương: 94
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2415 / 35
Cập nhật: 2016-02-25 18:12:14 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Hồi 54: Tên Ma Đầu Giảo Hoạt
hi Bằng đã chỉnh trang y phục, gã bước lại gần Linh Phụng, gương mặt nhăn nhó:
- Trời ơi... Linh muội, huynh cũng chẳng hiểu gì hết, thật tình đây chẳng phải ý muốn của huynh.
Vung cánh tay lên, Linh Phụng trừng mắt:
- Dang ra, đừng bước lại gần ta.
Nhưng Phi Bằng cứ xáp lại gần, miệng nói nhanh:
- Muội hãy bình tĩnh, chuyện này quái lạ lắm.
Giận run lên, Linh Phụng nhìn cổ tay mình và đau xót nhận ra cái vòng kỷ niệm... vật đính ước với Vương Hán Sơn.
Nàng rít giữa kẽ răng:
- Câm đi, khốn nạn, ngươi đã tàn hại đời con gái của ta rồi.
Chuyển vận nội lực, Linh Phụng vỗ một luồng chưởng khí dữ dội vào gã trai trước mặt.
Phi Bằng thấy rõ ngọn chưởng đầy thù hận của cô gái. Gã chỉ cần dựng song thủ Tống Linh hỏa chưởng là sẽ hất văng Linh Phụng ra ngay. Nhưng đôi mắt gã cứ trừng trừng nhìn cô gái và thản nhiên nhận lãnh ngọn kình phong ghê gớm dưới tay nàng.
Bùng.
Phi Bằng vận lực chịu đựng, những gã vẫn bị hất vào vách đá, mặt gã trắng bệch như tờ giấy, nơi khóe mép rỉ ra hai dòng máu. Song gã chỉ nhìn Linh Phụng bằng ánh mắt đầy ân hận xót xa.
Dồn cả cơn thịnh nộ vào song chưởng, Linh Phụng đã quật Phi Bằng một đòn đích đáng.
Chiếc vòng sừng trên cổ tay nhắc tới Hán Sơn càng làm cô gái tấm tức. Nàng đã sẵn sàng vỗ thêm một chưởng dữ dội. Nhưng Phi Bằng không phản ứng, và ánh mắt kỳ lạ của gã khiến Linh Phụng bàng hoàng, dừng vội luồng kình khí sắp tuôn ra.
Dù sao thời gian qua Phi Bằng cũng đã sát cánh bên nàng, cùng chia sẽ bao khổ cực hiểm nguy... và gã luôn miệng hứa giúp nàng tìm bá phụ Thượng Quan Kỳ Long với gia quyến nàng đang thất lạc.
Linh Phụng chợt có hơi ân hận bởi ngọn chưởng vừa rồi. Nhưng hành động tội lỗi của gã khiến nàng không thể vơi đi cơn giận dữ.
Phi Bằng đưa tay chùi máu trên khóe mép...
Giọng gã rất trí trá cất giọng thiết tha, thảm thương:
- Muội cứ đập chết huynh đi, trong lúc này huynh chưa hiểu gì cả, song huynh không hề ân hận với cái chết dưới tay người mình yêu quý.
Tinh thần vừa căng thẳng, vừa bàng hoàng, Linh Phụng đã giương hữu thủ, song thái độ cam chịu của Phi Bằng làm nàng bối rối. Đôi mắt nàng chợt tuôn hai hàng lệ thảm. Linh Phụng cất tiếng tức tưởi nghẹn ngào.
- Ngươi... ngươi...
Đột ngột và hoang mang quá, nàng chẳng biết nói sao... cổ họng cứ như tức nghẹn.
Trong lúc ấy, Phi Bằng vẫn trầm giọng:
- Linh muội, quả thật đây là chuyện quái lạ. Nếu huynh là kẻ có tà tâm thì thời gian qua có biết bao dịp để huynh hành động mờ ám. Nhưng có lẽ muội đã thấu hiểu, huynh yêu muội tha thiết chân thành với tình yêu trong sáng. Huynh vẫn mong sát cánh cùng muội tìm ra bá phụ để sau này đôi ta sẽ có một hôn lễ long trọng, huy hoàng... nếu sự thật muội cũng yêu huynh. Vậy mà... việc vừa xảy ra đối với huynh thật là kinh dị... trong một đêm huynh mê muội, mất cả lương tri huynh đã hành động khốn nạn mà chẳng hề hay biết gì cả? Tội huynh thật đáng chết.
Những lời tha thiết của Phi Bằng càng làm Linh Phụng bối rối và khó hiểu. Nàng không thể nhìn vào gương mặt vừa đáng thương, vừa đáng giận của gã trai kia.
Thình lình Linh Phụng nổi giận quật một chưởng xuống nền mật thất như trút tất cả căm hận vào đấy.
Bình...
Chiêu bạo chưởng xoáy sâu vào nền đá một lỗ lớn xâu hoắm rợn người.
Rồi nàng tung mình phóng vụt ra ngoài như điên loạn.
Phi Bằng hoảng hốt nhìn theo.
Gã biết chiêu bạo chưởng vừa rồi Linh Phụng định quật nát thân thể gã. Nhưng nàng lại quật xuống nền đá và phóng ra ngoài. Vậy tâm tình của nàng đối với gã còn có cơ cứu vãn.
- Nơi đây là chốn nào?
Câu hỏi của Linh Phụng dội lại trong đầu óc gã.
Nhìn quanh căn phòng đá, Phi Bằng đã biết đây là một trong những gian mật thất của Giáo chủ Vạn Độc Quỷ môn.
Trí nhớ đã tập trung, Phi Bằng thấy rõ những sự kiện vừa qua hiện dần trong tâm thức.
Gã phát hiện Linh Phụng bị mất tích sau Thiền Lâm cổ tự và dấu vết của Bách Độc mê hương khiến gã nổi giận đột nhập Âm Phong cốc để bị hạ thê thảm, ngất lịm giữa bọn ma đầu... cho đến nửa khuya, Phi Bằng bỗng bừng tỉnh với men rượu lạ kỳ làm dục vọng bừng lên dữ dội. bên cạnh gã lúc ấy lại là thân thể thơm tho mát rượi của Linh Phụng tiểu thư...
Bây giờ thì gã hiểu ra tất cả. Chính là Vạn Độc giáo chủ Dương Sùng đã sắp xếp mọi chuyện. Bàn tay Vạn Độc Quỷ môn đã đưa gã và Linh Phụng vào mật thất này với những mê hương, dâm tửu. Gã chợt giật mình không hiểu Linh Phụng sẽ đi đâu khi nàng dời khỏi mật thất tai hại này?
Phi Bằng cũng phóng vụt ra hành lang.
Từ dưới lên trên là những đường dốc thoai thoải, Phi Bằng chạm tất cả chín cánh cửa đá kiên cố nhưng khi gã vừa đụng tay vào là cửa mở ngay... như đã có bàn tay nào bật mở sẵn, cho kẻ sắp qua được dễ dàng như chẳng hề có cửa.
Phi Bằng lẩm bẩm:
- Linh Phụng cũng đã thoát qua chín cửa đá như ta... Phải gấp rút theo nàng để tránh cho Linh Phụng những hiểm nguy trong vòng lãnh địa của bọn Vạn Độc Quỷ môn.
Vừa rời khỏi khung cửa đá cuối cùng, Phi Bằng nhận thấy mình đã ở trên một khu rừng nhỏ tốt tươi.
Gã đảo mắt nhìn quanh và lên tiếng kêu với tâm trạng đầy lo ngại:
- Linh muội... Linh muội đâu rồi?
Chẳng nghe lời đáp lại nên Phi Bằng cứ tiến sâu mãi vào khu cỏ cây tươi tốt đang vang lên tiếng hót của những loài chim.
Phi Bằng đâu ngờ được rằng trên một đọt cây cao có tàn lá che kín. Tổng đàn chủ Vạn Độc Quỷ môn Trương Chu Lục đang bí mật quan sát gã.
Lão Trương mỉm cười, lẩm bẩm một mình:
- Giáo chủ sắp bày hay thật... Cứ việc tự do đi các con nhé... từ nay tụi bay là vợ chồng và Giáo chủ sẽ dễ dàng tìm ra bí mật của pho võ công Thiên Chiêu Sưu Lục trong tổ uyên ương của tụi bay đó.
Lúc ấy, tiếng kêu của Phi Bằng vẫn vang vọng trong rừng:
- Linh muội ơi... Linh muội...
Vạn Độc Quỷ Môn Vạn Độc Quỷ Môn - Trần Thanh Vân Vạn Độc Quỷ Môn