Ancient lovers believed a kiss would literally unite their souls, because the spirit was said to be carried in one’s breath.

Eve Glicksman

 
 
 
 
 
Tác giả: Dennis Lehane
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: Shutter Island
Dịch giả: Quỳnh Lê
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 53
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3147 / 62
Cập nhật: 2016-01-13 17:20:27 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 50
nh ngồi bật dậy trong bóng đêm và ngửi thấy mùi khói thuốc trước khi nhìn thấy ánh sáng lom rom của điếu thuốc đang hút dở lóe lên khi Sheehan hít một hơi dài và quan sát anh. Anh ngồi trên giường và khóc. Anh không thể ngừng lại được. Anh nhắc tên con bé. Anh nói:
"Rachel, Rachel, Rachel."
Và anh thấy đôi mắt con bé đang ngắm nhìn những đám mây và mái tóc trôi bồng bềnh xung quanh nó.
Khi cơn co giật chấm dứt, khi nh giọt nước mắt đã khô, Sheehan nói, "Rachel là ai?"
"Rachel Laeddis," anh nói.
"Và anh là?"
"Andrew," anh nói. "Tên tôi là Andrew Laeddis."
Sheehan vặn lên một ngọn đèn nhỏ, để lộ Cawley và một người lính gác ở phía bên kia song sắt. Người lính gác đứng xoay lưng về phía họ còn Cawley thì nhìn họ chằm chằm, hai tay đặt lên chấn song.
"Tại sao anh lại ở đây?"
Anh cầm lấy chiếc khăn mùi soa Sheehan đưa cho và lau mặt.
"Tại sao anh lại ở đây?" Cawley nhắc lại.
"Vì tôi đã giết vợ tôi."
"Tại sao anh lại làm thế?"
"Vì cô ấy đã giết các con của tôi và cô ấy cần được yên nghỉ."
"Có phải anh là một đặc vụ Mỹ?" Sheehan hỏi.
"Không. Tôi đã từng một lần. Giờ thì không còn nữa."
"Anh đã làm việc ở đó trong bao lâu?"
"Từ mùng ba tháng Năm năm 1952."
"Rachel Laeddis là ai?"
"Con gái tôi. Nó mới bốn tuổi."
"Ai là Rachel Solando."
"Cô ta không có thật. Tôi đã bịa ra cô ta."
"Tại sao?" Cawley hỏi.
Teddy lắc đầu.
"Tại sao?" Cawley nhắc lại.
"Tôi không biết. Tôi không biết…"
"Có, anh có biết. Andrew. Hãy nói cho tôi tại sao."
"Tôi không thể."
"Anh có thể mà."
Teddy ôm lấy đầu và giãy giụa.
"Đừng bắt tôi nói ra. Làm ơn, bác sĩ, hãy làm ơn?"
Cawley túm lấy song sắt. "Tôi cần phải nghe anh nói ra điều đó, Andrew."
Anh nhìn Cawley sau song sắt, chỉ muốn lao về phía đó và cắn rụng mũi ông ta.
"Bởi vì," anh nói rồi dừng lại. Anh hắng giọng, nhổ một bãi nước miếng xuống sàn. "Vì tôi không thể nào chấp nhận được việc tôi đã để vợ mình giết các con. Tôi đã phớt lờ mọi dấu hiệu. Tôi đã cố đẩy chúng ra khỏi suy nghĩ của mình. Tôi đã giết các con vì tôi không để người khác chữa trị cho cô ấy."
"Và?"
"Và chấp nhận điều đó vượt quá sức chịu đựng của tôi. Tôi không thể nào sống chúng với điều đó."
"Nhưng anh sẽ phải chấp nhận điều đó. Và anh biết thế."
Anh gật đầu. Anh co hai gối lại trước ngực.
Sheehan quay đầu nhìn về phía Cawley. Cawley vẫn nhìn xuyên qua những song sắt. Ông ta châm một điếu thuốc và nhìn Teddy không rời.
"Giờ là cái mà tôi lo sợ, Andrew. Trước đây, chúng ta cũng đã tới được đoạn này. Chúng ta đã đạt được bước đột phá này chín tháng trước. Và rồi anh lại thoái lui. Một cách nhanh chóng."
"Tôi xin lỗi."
"Tôi đánh giá cao điều đó," Cawley nói, "Nhưng ngay lúc này đây tôi không cần một lời xin lỗi. Tôi cần phải biết anh đã chấp nhận thực tế. Không ai trong chúng ta có thể chấp nhận một sự thoái lui nào nữa."
Teddy nhìn Cawley, cái người đàn ông còm cõi với hai hố mắt trũng sâu, thâm quầng đó, ông ta đã đến cứu anh. Ông ấy có thể là người bạn chân tình duy nhất mà anh từng có.
Anh nhìn thấy tiếng súng của anh nhói lên trong mắt cô, anh cảm thấy cổ tay các con trai anh ướt đẫm khi anh khoanh chúng lại trước ngực và mái tóc con gái anh khi anh nhẹ nhàng gỡ những sợi tóc rối ra khỏi khuôn mặt con bé. Anh nói. "Tôi sẽ không thoái lui. Tên tôi là Andrew Laeddis. Tôi đã giết vợ mình, Dolores, vào mùa xuân năm năm mươi hai…"
Đảo Kinh Hoàng Đảo Kinh Hoàng - Dennis Lehane Đảo Kinh Hoàng