Nếu bạn chưa từng nếm mùi thất bại, tất bạn chưa gặp thử thách thực sự.

Dr Porsche

 
 
 
 
 
Tác giả: Dennis Lehane
Thể loại: Kinh Dị
Nguyên tác: Shutter Island
Dịch giả: Quỳnh Lê
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 53
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3147 / 62
Cập nhật: 2016-01-13 17:20:27 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 47
ọ dẫn anh về Khu C, chân tay anh bị xiềng xích.
Khi dã vào tới bên trong họ dẫn anh đi dọc theo dãy xà lim nơi các tù nhân khác réo gọi anh từ trong buồng giam của họ. những người này thề sẽ đánh đập, sẽ cưỡng hiếp anh, có người còn thề sẽ róc anh như róc một con cá trắm và ăn thịt anh tới từng ngón chân.
Khi anh vẫn còn bị xích, người lính gác đứng bên cạnh anh để cho một nữ y tá tiêm cái gì đó vào cánh tay anh.
Cô ta có mái tóc màu dâu tây và thơm mùi xà phòng. Hơi thở của cô ta khẽ phả vào mặt anh khi cô ta cúi xuống thêm, và anh nhận ra cô ta.
"Cô là người đóng giả Rachel," anh nói.
"Giữ lấy anh ta," cô ta nói.
Người lính gác giữ chặt lấy hai vai anh và duỗi thẳng tay anh ra.
"Chính là cô. Cô đã nhuộm tóc. Cô là Rachel."
"Đừng có động đậy," cô ta nói và chọc kim tiêm vào tay anh.
Anh bắt gặp ánh mắt của cô ta. "Cô đúng là một diễn viên xuất sắc. Ý tôi là, cô thật sự đã lừa được tôi, với tất cả những câu chuyện về anh chàng Jim thân yêu xấu số của cô. Rất là thuyết phục, Rachel."
Cô ta rời mắt khỏi anh.
"Tôi là Emilly," cô ta nói và rút chiếc kim tiêm ra. "Giờ thì anh sẽ ngủ."
"Làm ơn," Teddy nói.
Cô ta dừng lại ở cửa buồng giam và quay lại nhìn anh.
"Đó chính là cô mà," anh nói.
Nhưng cái gật đầu không tới từ chiếc cằm của cô. Nó tới từ đôi mắt, một cái chớp mắt nhìn xuống, rất nhanh và rồi cô mỉm cười với anh, một nụ cười rất đỗi buồn bã khiến anh những muốn hôn lên tóc cô.
"Ngủ ngon," cô nói.
Anh không hề cảm thấy người lính gác tháo bỏ xiềng xích trên người anh, không hề nghe thấy họ bỏ đi. Tiếng động từ các buồng giam khác tắt ngấm và không khí trước mặt anh biến thành màu hổ phách và anh cảm thấy như thể anh đang nằm ngả lưng giữa một đám mây ướt và chân tay anh giống như bọt biển.
Và anh mơ.
Trong giấc mơ, anh và Dolores sống trong một ngôi nhà gần hồ.
Bởi vì họ phải rời khỏi thành phố.
Bởi vì thành phố xấu xa và đầy bạo lực.
Bởi vì cô đã phóng hỏa đốt căn hộ của họ trên đường Buttonwood.
Để cố thoát khỏi những bóng ma của nó.
Anh mơ tình yêu của họ bền như sắt thép, không ngại mưa gió, không ngại lửa hay những nhát búa dập vùi.
Anh mơ thấy Dolores bị điên.
Và mơ thấy cái đêm con gái Rachel của anh nói với anh lúc anh đang say, nhưng không say tới mức bỏ qua việc kể chuyện đêm khuya cho con bé, rằng, "Bố ơi?"
"Gì cơ, con yêu?"
"Thỉnh thoảng mẹ lại nhìn con rất lạ."
"Lạ như thế nào?"
"Chỉ là rất lạ thôi ạ."
"Nó làm con buồn cười à?"
Con bé lắc đầu.
"Không à?"
"Không ạ," nó nói.
"Thế thì mẹ nhìn con như thế nào?"
"Giống như con đã làm mẹ rất buồn."
Và anh đắp chăn cho con bé, hôn tạm biệt, dụi mũi vào cổ nó và nói con bé đã không làm ai buồn cả. Nó không thể làm ai buồn. Không từng, không thể. Mãi mãi là vậy.
Một đêm khác, lúc anh tới bên giường, Dolores xoa xoa những vết sẹo trên cổ tay cô rồi nhìn anh nói, "Khi anh tới những nơi khác, một phần nào đó của anh không quay trở lại nữa."
"Những nơi khác là những nơi nào hả em?" Anh tháo đồng hồ đeo tay và đặt xuống cạnh giường."
"Và cái phần quay trở lại của anh?" CÔ cắn môi như thể sắp tự thụi vào mặt mình bằng cả hai nắm đấm. "Thì cũng không nên quay trở lại."
Cô nghĩ người bán thịt ở góc phố là một tên gián điệp. Cô nói ông ta cười với cô trong khi máu chảy ròng ròng từ con dao phay của ông ta và cô chắc rằng ông ta biết nói tiếng Nga. Cô nói đôi khi cô có thể cảm thấy cái con dao phay ấy nằm ở giữa ngực cô.
Đảo Kinh Hoàng Đảo Kinh Hoàng - Dennis Lehane Đảo Kinh Hoàng