Books can be dangerous. The best ones should be labeled "This could change your life."

Helen Exley

 
 
 
 
 
Tác giả: Yasutaka Tsutsui
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Trần Hà Thương
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 12
Cập nhật: 2020-11-19 09:00:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17
tsuko cũng sợ hãi việc ngủ không kém gì Osanai. Nhưng cô vẫn còn nhiệm vụ phải hoàn thành, ấy là đoạt lại những chiếc DC Mini. Đó là lý do cô ở thế tấn công trong những cuộc đối đầu với Osanai, Inui và Hashimoto. Chiếm ưu thế trong giấc mơ có ý nghĩa thế nào? Atsuko có thể điều khiển bối cảnh và diễn biến của những giấc mơ, đồng thời cũng có khả năng tự do xâm nhập vào giấc mơ của chúng.
Atsuko lo sợ rằng cô sẽ rơi vào giấc ngủ sâu khi đang mơ, rồi bị tiềm thức kẹp chặt lấy, không thể thoát ra được nữa. Dù biết về lâu về dài có hại cho sức khỏe, cô vẫn cố giữ mình ngủ thật nông. Cô dùng thuốc, thiết bị đánh thức tự động và ngủ ngồi trước máy PT.
Đêm đó, Atsuko quyết định dùng thiết bị đánh thức tự động. Cô chỉnh chế độ cài đặt để bản thân không ngủ sâu được. Cô cũng đặt điện thoại bên gối, trước đó cô, Shima và Tokita đã hẹn trước cứ vài tiếng lại gọi cho nhau, phòng ngừa trường hợp thiết bị đánh thức không hoạt động.
Tuy vậy, trong giai đoạn ngủ REM, cơ thể của Atsuko vẫn rơi vào giấc ngủ sâu, chỉ số sóng não vẫn không khác gì so với lúc thức. Gần như không thể điều khiển thiết bị PT khi mơ trong giai đoạn này, thậm chí cô còn không biết mình đang mơ.
Chuyện xảy ra có lẽ vào giai đoạn ngủ REM đầu tiên của đêm đó. Atsuko đang mơ nhưng không biết mình đang mơ. Cô đang ở trong phòng thí nghiệm với Hashimoto, thời hai người vẫn còn thân thiết. Nhìn như phòng thí nghiệm sinh học, hoặc có lẽ là hóa học. Trước mặt hai người là những ống nghiệm chứa vi khuẩn, có vẻ như họ đang thực hành thí nghiệm trên ác vật ăn vi khuẩn. Atsuko tự nhiên cảm thấy khát không chịu được, cô định hớp một ngụm từ bình nước khoáng. Khi nhìn kỹ, cô thấy trong bình nhung nhúc những vật thể màu xanh dài mỏng đang ngọ nguậy.
“Vi khuẩn!”
“Cô phải đun nó lên”, Hashimoto đứng cạnh Atsuko lên tiếng. Cô cho nước vào ấm, chuẩn bị bật bếp lên.
“A”, Atsuko tắt bếp đi và giơ chiếc bình lên quan sát kỹ.
Con vi khuẩn đang sinh trưởng.
“Có khi đây là nấm?”
Hashimoto gật đầu. “Ừ, là nấm bất toàn, vẫn chưa hoàn thiện đâu. Chắc nó đang trong quá trình biến đổi.”
Trong bình có ba mẫu nấm màu xanh lá, đỏ thẫm và vàng đậm, nhìn đã thấy đầy độc tố. Có lẽ vì vừa mới tiếp xúc với không khí bên ngoài, mẫu nấm đó giờ đã dài đến ba xen-ti-mét. Phần trên có đầu, thân chúng hình thoi, nhìn hệt như một con ấu trùng khổng lồ. Thậm chí còn có thể nhìn ra được mắt và mũi trên mặt chúng.
“Nước thế này sao uống nổi”, Atsuko nói, nhưng cơn khát lại thiêu đốt cổ họng cô.
“Chỉ là carbonhydrat thôi mà”, Hashimoto cho đũa vào ấm, lôi ra vật thể dài ngoằng màu vàng và cắn đứt đầu nó.
Atsuko thấy nhộn nhạo trong ngực khi nhìn vào bình và thấy gương mặt của chính cô trên thân mẫu nấm màu đỏ.
“Hahahahaha”, Hashimoto cười lớn, anh ta biến thành mẫu nấm màu xanh thẫm kia, còn khuôn mặt đổi thành mặt của Inui Seijirou. Hashimoto dùng nửa thân dưới hình thoi của mình cuốn quanh Atsuko.
“Là mơ!”, sự xuất hiện đột ngột của Inui làm Atsuko bất chợt nhận ra sự thực. Phần thân cô lập tức biến thành chiếc áo phông đỏ. Cô đã hóa thành Paprika. Hóa ra Inui cũng ngủ sớm vậy, lúc đó mới 7 giờ tối. Có lẽ hắn cũng như cô, muốn ngủ một giấc say sưa, thoải mái, không phải gặp ai trong mơ cả. Nhưng Inui không để ai nhìn thấu ý định của mình. Hắn có khả năng thượng thừa trong việc kiểm soát và tiết chế cảm xúc của bản thân.
Hashimoto. Cứu tôi với, cứu tôi với. Paprika thử gọi tên Hashimoto. Người xuất hiện ban nãy có thể là Hashimoto thật cũng nên. Anh ta chắc cũng đi ngủ sớm và trải nghiệm cùng một giấc mơ với Atsuko. Nếu vậy, chắc hẳn Inui và Osanai cũng đã cố tình ngủ sớm để Hashimoto không bị chèn ép rồi làm lộ thêm bí mật.
Bối cảnh chuyến sang tiệm mỳ ramen yêu thích của Hashimoto. Anh ta đang với tay qua bàn, cố tách phần thân dưới khô quắt đã trở thành ấu trùng quấn chặt của mình ra khỏi Paprika. Tiềm thức của Hashimoto vẫn còn mắc kẹt trong quá khứ, thời anh ta và Atsuko còn thân thiết. Cô nhận ra một điều, rằng Hashimoto đã đem lòng yêu cô, dù biết bản thân không thể với tới cô được.
“Đúng là đang ngủ có khác.” May quá, Paprika thở phào nhẹ nhõm.
Đồ ngu này! Inui hằn học và lao vào tấn công Hashimoto. Paprika có thể đọc được ý đồ xấu xa của hắn ta. Inui, nếu không giết Hashimoto, ít nhất sẽ khiến anh ta hóa điên không còn đường quay lại. Bởi lẽ là đồng minh, nhưng anh ta vẫn chưa đem lại được gì ngoài thất bại, đã vậy lần này còn có hành động phản trắc. Hashimoto, chạy đi! Dậy đi! Paprika hét lên. Lửa cháy bùng lên từ chảo dầu trong bếp.
Inui biến thành quỷ Amon, đuôi rắn quấn quanh người hắn ta. Lửa phun ra từ miệng hắn. Gương mặt Inui giờ đây giống hệt mặt cú. Quỷ Amon. Hầu tước của Địa ngục. Chỉ sự hiện diện sống động đến kinh hoàng của một nhân vật quỷ quái vốn chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng đã đủ khiến cho Hashimoto thất kinh. Anh ta hét lên thảm thiết, bất giác nhận ra việc giúp đỡ Paprika cũng đồng nghĩa với phản bội chủ nhân. Kinh hoàng khi nhận ra mình sẽ phải lãnh chịu hậu quả thế nào: hoặc chết, hoặc hóa điên, Hashimoto biết mọi lối thoát của anh ta, kể cả trong mơ hay hiện thực, đã đều bị bít kín. Trong cơn hoảng sợ đến tột cùng, Hashimoto đã đi tiểu mất kiểm soát.
Bỗng chốc, anh ta và quỷ Amon biến mất ngay trước mắt Paprika. Khi cảm nhận được mùi khai của nước tiểu và cảm giác âm ấm nơi hạ bộ của Hashimoto, cô biết anh ta đã bĩnh ra quần, đồng nghĩa với việc chắc hẳn đã tỉnh giấc rồi. Nhưng tại sao quỷ Amon, hiện thân của Inui Seijirou trong giấc mơ cũng biến mất luôn? Paprika rùng mình sợ hãi. Cô cảm giác như mình có thể nghe thấy tiếng thét gào thảm thiết của Hashimoto vọng về từ thế giới thực. Phải chăng Hầu tước Địa ngục đã cùng Hashimoto quay về từ giấc mơ, trong khi đang siết cổ anh ta?
Nhưng Hashimoto không ngủ trên chiếc giường trong căn hộ. Anh ta đã thiếp đi trên ghế sofa trong phòng làm việc của mình. Từ giấc mơ, Hashimoto đã mang về hiện thực nỗi đau quằn quại của cái chết, và tỉnh giấc cùng chính nỗi đau ấy. Chua xót làm sao, khi bản thân cố vùng vẫy thoát ra khỏi giấc mơ chỉ để chạy trốn khỏi sự sợ hãi, vậy mà hiện thực lại kinh hoàng gấp muôn vàn lần. Cay đắng làm sao, khi không còn cách nào trốn chạy hiện thực, chờ đợi phía trước chỉ còn cái chết. Lồng ngực Hashimoto bị phần đuôi rắn của quỷ Amon siết chặt, móng vuốt nhọn hoắt của hắn bấu vào hạ thân anh ta. Ngọn lửa từ miệng Amon phun ra, đốt cháy gương mặt anh. Nghẹt thở vì lửa, bộ phận nam tính bị bóp nát, xương sườn vỡ vụn. Hashimoto chết ba cái chết cùng một lúc: cái chết màu đỏ, màu vàng và màu tím. Thỏa mãn tận hưởng ba cái chết kinh hoàng của nạn nhân, Hầu tước Địa ngục rên lên sung sướng và tan biến.
Chọn cách giết tên thuộc hạ phản trắc chỉ vì một sơ suất nhỏ, thậm chí bỏ qua cả kẻ thù, quả nhiên là một động thái rất ra dáng Hầu tước Amon, con quỷ cai quản bốn mươi binh đoàn nơi Địa ngục. Hoặc phải chăng nhờ sức mạnh tiên tri, hắn có thể nhìn thấu được việc Hashimoto sau này sẽ phản lại hắn? Sau khi trừng phạt tên tội đồ một cách đích đáng, quỷ Amon quay trở lại giấc mơ, nơi kẻ thù thực sự của hắn đang phục kích.
Còn lại một mình trong giấc mơ, Paprika nhớ ra nhiệm vụ của mình. Cô đang ở gần lối ra lặng như tờ của một nhà ga giữa lòng Tokyo. Khi bước ra khỏi tòa nhà, cô nhìn thấy một vũng bùn trải rộng dưới chân, đối lập với khu phố mua sắm sầm uất với những tòa nhà cao tầng ngay đối diện. Chân lội qua vũng bùn, cô đi loanh quanh, cố đánh hơi ra mùi của Osanai Morio.
“Anh Osanai?”
Cô thử gọi, nhưng không ai đáp lại. Hay hắn ta chưa ngủ? Nếu vậy, Paprika không thể định vị DC Mini lúc này được. Dù thế, việc lơi là cảnh giác lúc này vẫn quá nguy hiểm. Trong trường hợp xấu nhất, Inui đã thức dậy cùng Hashimoto trong hình dạng quỷ Amon, nhưng chẳng sớm thì muộn sẽ quay trở lại đây ngay. Lựa chọn duy nhất của Paprika là đối đầu với Inui, ép hắn tiết lộ vị trí của DC Mini. Nhưng làm sao cô có thể đánh bại ý chí và sự tỉnh táo của hắn ta khi chúng đã được bao bọc chắc chắn bởi một thứ dị giáo ngoan cố? Có lẽ trước hết cô nên tỉnh dậy.
Vài người đàn ông, có vẻ là dân lao động hay phường dạt nhà, chậm rãi loanh quanh nơi vũng bùn. Họ liếc nhìn Paprika. Linh cảm phụ nữ cảnh báo cô nguy hiểm đang cận kề. Những người đàn ông này có thể là thuộc hạ của Inui trong giấc mơ, vũng bùn này có khả năng là một hình ảnh được tạo nên trong tâm trí Inui. Paprika vội vã thay đổi khung cảnh. Cô đang ở trong thư viện, một phòng đọc được bao trùm trong bầu không khí khô và lạnh. Không gian rộng rãi và thoáng đãng, trần nhà cao. Không có ai ở đó, có lẽ cô sẽ được an toàn ở đây. Paprika mở cuốn bách khoa toàn thư bằng hình ảnh trên bàn ra. Tiêu đề là “Sách tranh Thiếu niên của Bertuch”.
Ôi không! Quả nhiên hắn ta đã quay trở lại, Paprika lo sợ. Một trong những bức tranh là hình Điểu Sư. Đầu và cánh của chim, thân sư tử. Con quái thú được vẽ dưới góc nhìn nghiêng. Ngay sau khi Paprika nhận ra đó là Inui, con thú cựa quậy và quay lại nhìn thẳng vào mắt cô. Mặt nó biến thành mặt Inui, nhe răng cười tinh ranh như một con mèo.
“DC Mini”, Paprika tấn công phủ đầu. “DC Mini, ông giấu chúng ở đâu rồi?”
Con Điểu Sư với gương mặt Inui run lên, cánh vỗ phần phật.
“Không!”
Inui cố gắng áp chế ý thức của bản thân, nhưng Paprika đã kịp nhìn qua khe hở của tâm trí hắn. Cô thoáng bắt gặp hình ảnh phòng nghiên cứu của ai đó. Trong góc phòng là một chiếc hộp chứa chất hóa học nguy hiểm.
“Bên trong chiếc hộp đó chứ gì?”, Paprika hét. Ra vậy. Chiếc hộp đó làm bằng chì. Chắc chắn vậy rồi. Chúng đã đặt thiết bị vào đó để chặn công dụng của thiết bị. “Phòng của ai đây?”
“Gao!”
Biết được Paprika đã đọc ra suy nghĩ của hắn, Inui trong lốt con Điểu Sư phát điên lên. Sự kiềm chế của hắn đã đến giới hạn. Con đàn bà này! Nó còn tiếp tục nhìn đến bao giờ? Ta phải chạy đi đâu đây. Con quái thú vỗ cánh, bay ra khỏi trang giấy. Quyển bách khoa toàn thư bị gió thổi tung, các trang liên tục lật mờ. Điểu Sư bay về phía trần nhà hình vòm của phòng đọc, nó chuyển hướng, giơ hai bên móng vuốt và nhắm vào Paprika.
Cô bắt buộc phải tiếp tục ra đòn để bảo vệ bản thân.
“Của ai?”, cô quát lên. “Phòng thí nghiệm đó của ai? Khôn hồn thì khai mau!”
Con Điểu Sư biến mất. Chắc hẳn Inui đã chọn cách tỉnh dậy để không làm rò rỉ thêm thông tin.
Được thôi. Mình sẽ đến Viện Nghiên cứu. Chắc là phòng của Osanai thôi. Tất cả những việc mình cần làm là đến đó, lấy chiếc DC Mini ra khỏi hộp, cầm chắc nó trong tay và quay trở về hiện thực. Cô xuất hiện ở góc hành lang hơi được nới rộng một chút trước cửa phòng Y tế.
Kẻ Trộm Giấc Mơ Kẻ Trộm Giấc Mơ - Yasutaka Tsutsui Kẻ Trộm Giấc Mơ