There's nothing to match curling up with a good book when there's a repair job to be done around the house.

Joe Ryan

 
 
 
 
 
Tác giả: Jinie Lynk
Thể loại: Tùy Bút
Biên tập: Thái Ngọc BÍch
Upload bìa: Thái Ngọc BÍch
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 5111 / 111
Cập nhật: 2017-09-14 17:45:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 48 Đời Người Lắm Những Khắc Khoải
ời người, chỉ riêng việc đếm số người bước đến và rời đi khỏi thế giới của mình là đủ khắc khoải.
***
Đời người ấy mà, đừng đòi hỏi phải có được cái gì mà không cần đánh đổi. Cũng đừng vội nghĩ hôm nay có được thì ngày mai không mất đi.
Có những thứ phải mất đi rồi mới thấy trân quý, cũng có những thứ, dù quý đó, nhưng vẫn cam tâm để mất đi.
Đối với người bên cạnh cũng vậy, khi họ còn ở bên thì cứ mặc nhiên nghĩ họ là của mình, họ sẽ ở yên vị trí đó, rồi cũng chẳng để tâm giữ lấy họ. Rồi đến ngày họ bỏ đi cũng là ngày họ dạy cho ta biết rằng họ đáng quý với ta đến thế nào.
Nhưng cũng có những người, ta yêu thương họ rất nhiều, yêu hơn cả sinh mạng, nhưng vẫn đành buông tay vì tự ta hiểu rõ, cuộc sống của cả hai vốn không thể dung hòa với nhau để bên nhau dài lâu nên có yêu có thương thì cũng chẳng thể bước tiếp cạnh nhau được nữa.
Mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút trong cuộc đời ta luôn có ai đó bước đến hay rời đi, thân thiết hơn cũng có thể xa cách hơn. Chuyện ta có thể làm là níu lấy cái nên níu và từ bỏ cái không thuộc về thôi.
Người muốn đi còn có thể giữ lại sao?
Người nên giữ nếu không giữ rồi cũng đi mất đấy.
Cuộc đời vốn chẳng có là bao, nháy mắt một cái đã thấy mình già đi.
Có thể hôm nay cứ nghĩ rằng, nếu một ngày không có ai đó thì mình nguy mất, chết mất. Nhưng thời gian sẽ chứng minh cho bạn thấy, kể cả khi họ bỏ lại bạn mà đi thì bạn vẫn không sao cả. Vì cuộc đời này không ai vì ai ra đi mà chết cả.
Cái gì không là của mình thì có nghĩa nó thuộc về người khác, có giành cố giật nó cũng không toàn vẹn về bên mình được, hà cớ gì phải phí hoài thanh xuân tuổi trẻ vào những điều đã mất đi.
Thậm chí, dù có là yêu đến chết đi sống lại thì khi người ta quay lưng rẽ lối rồi bản thân ở lại cũng phải ngẩng cao đầu lên mà sống, sống cho tốt, sống cho kiêu hãnh là đằng khác. Tại sao người ta bỏ đi mình lại quỵ lụy yếu đuối, làm vậy để ai xem, làm vậy chỉ để người ta thương hại thôi biết không?
Con người ấy mà, họ dễ dàng chấp nhận mình thay đổi, nhưng sẽ là cả vẫn đề khi họ thấy một ai đó bên cạnh họ thay đổi.
Họ tự cho mình quyền làm tổn thương người khác, nhưng lại oán hận người đã làm tổn thương họ.
Họ mặc nhiên cho rằng sự rời đi của họ đối với một ai đó là hiển nhiên khi họ không muốn tiếp tục mối quan hệ đó nữa, nhưng lại không cho phép bất kì ai bỏ họ mà đi.
Dù có hay không thừa nhận thì đã là con người, ai cũng có cái máu ích kỷ cho bản thân, lúc nào cũng muốn mình có được cái tốt nhất, dễ gì chịu thua thiệt ai đâu, đúng không?
Nhưng kể cả cái bóng cũng bỏ ta đi khi ta ở trong bóng tối thì ai có thể bên ta cả đời đây?
Chỉ trách tai sao họ cứ bước vào rồi đi ra khỏi cuộc đời người khác mà dửng dưng như vào một căn phòng khác sạn, ở tạm dăm ba hôm rồi đi chẳng bận tâm lưu luyến gì như thế.
Con người mà, họ dù có mạnh mẽ, cứng rắn đến đâu thì cũng có cảm tình, cũng biết suy nghĩ, ý thức, đừng xem họ như vô tri vô giác. Mình biết yêu, biết đau, lẽ nào họ không biết?
Có những người dù đi rồi vẫn làm kẻ ở lại nhớ đến mà có thể mỉm cười an yên, nhưng có những người họ đã đi rồi chỉ mong họ bốc hơi luôn khỏi Trái đất này, mãi mãi không hẹn ngày gặp lại.
Đừng Lãng Phí Những Ngày Đẹp Trời Đừng Lãng Phí Những Ngày Đẹp Trời - Jinie Lynk Đừng Lãng Phí Những Ngày Đẹp Trời