TV. If kids are entertained by two letters, imagine the fun they'll have with twenty-six. Open your child's imagination. Open a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Louis Sacha
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Hương Lan
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1229 / 67
Cập nhật: 2016-06-09 04:42:48 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 46
ọ thong thả bước trở về trại. Người đàn ông cao chính là ngài Chưởng lý bang Texas, viên chức thừa hành pháp luật cao nhất của tiểu bang. Bà luật sư của Stanley tên là Morengo.
Stanley ôm chiếc va-li. Cậu mệt đến nỗi không thể suy nghĩ cho mạch lạc. Cậu cảm thấy như đang bước đi trong mơ, không thể nắm bắt được những gì đang diễn ra xung quanh mình.
Họ dừng lại trước văn phòng của trại. Ông Ngài đi vào bên trong để lấy đồ đạc của Stanley. Ngài Chưởng lý bảo ông Pendanski mang cho hai đứa chút đồ ăn thức uống.
Bà Cai xem ra cũng đang ngớ ngẩn hệt như Stanley.
- Mày thậm chí không biết đọc mà - mụ lầm bầm với Zero.
Zero chẳng nói năng gì.
Bà Morengo đặt tay lên vai Stanley và bảo cậu hãy kiên trì. Cậu sắp được gặp cha mẹ rồi.
Bà thấp hơn cả Stanley, nhưng không hiểu sao lại khiến người ta có cảm giác là bà cao.
Ông Pendanski quay lại với hai hộp nước cam ép và hai gói thức ăn. Stanley uống nước nhưng không thiết ăn gì.
- Chờ chút! - bà Cai bỗng gào lên - Tôi không nói chúng lấy cắp va-li. Đó là va-li của nó, đúng, nhưng nó nhét đồ lấy từ phòng của tôi vào đấy.
- Đó không phải là điều bà đã nói lúc đầu - bà Morengo nhắc nhở.
- Trong va-li có gì? - bà Cai hỏi Stanley - Nói cho mọi người biết bên trong va-li có gì. Sau đó chúng ta sẽ mở ra để kiểm tra.
Stanley không biết phải làm gì.
- Stanley, với tư cách là luật sư của cậu, tôi khuyên cậu không mở va-li của cậu ra - bà Morengo bảo.
- Nó phải mở ra! - bà Cai hùng hổ - Tôi có quyền kiểm tra vật dụng cá nhân của bất cứ trại viên nào.
Làm thế nào để tôi biết là không có ma túy, hay vũ khí ở trong đó? Nó còn ăn cắp xe hơi nữa! Tôi có chứng cứ! - mụ gần như cuồng loạn.
- Cậu ấy không còn thuộc quyền thực thi pháp lý của bà nữa - luật sư của Stanley nói.
- Nó chưa chính thức được thả - bà Cai hét - Mở va-li ra, Stanley!
- Không mở - luật sư của Stanley phản đối.
Stanley không làm gì hết.
Ông Ngài quay trở lại từ văn phòng, xách theo ba-lô và quần áo của Stanley.
Ngài Chưởng lý trao cho bà Morengo một tờ giấy.
- Cậu được tự do rồi - ông nói với Stanley - Tôi biết cậu ngại ra khỏi đây, cho nên cậu có thể giữ bộ đồ màu cam làm kỷ niệm. Hoặc đốt nó đi, hay làm bất cứ gì cậu muốn. Chúc may mắn, Stanley.
Ông chìa tay ra để bắt, nhưng bà Morengo vội đẩy Stanley đi khỏi.
- Mau lên, Stanley. Chúng ta còn rất nhiều việc cần nói - bà giục.
Stanley níu lại và quay nhìn Zero. Cậu không thể bỏ bạn mình ở đây.
Zero giơ ngón tay cái lên với Stanley.
- Cháu không thể bỏ Hector ở lại - Stanley quả quyết.
- Tôi đề nghị chúng ta nên đi - bà luật sư nói với vẻ sốt ruột.
- Mình ổn mà - Zero nói. Mắt nó chuyển từ ông Pendanski sang bà Cai rồi ông Ngài ở bên kia.
- Tôi không thể làm được gì cho bạn cậu - bà Morengo nói - Cậu được thả chiếu theo lệnh của tòa.
- Họ sẽ giết cậu ấy mất - Stanley kêu lên.
- Bạn của cậu không bị nguy hiểm đâu - ngài Chưởng lý trấn an - Sẽ có một cuộc tổng kiểm tra tất cả mọi việc đang diễn ra ở đây. Hiện tại tôi là người chịu trách nhiệm quản lý trại này.
- Đi, Stanley - bà luật sư của cậu thúc bách - Ba mẹ cậu đang đợi.
Stanley vẫn đứng nguyên tại chỗ.
Luật sư thở dài.
- Làm ơn cho tôi xem hồ sơ của Hector được không?
- Tất nhiên - ngài Chưởng lý nói - Cô Walker, làm ơn đi lấy hồ sơ của Hector.
Mụ Cai nhìn ông trân tráo.
- Sao?
Bà Cai quay qua ông Pendanski.
- Mang cho ta hồ sơ của Hector Zeroni.
Ông này trân mắt nhìn mụ.
- Lấy mau! - mụ ra lệnh.
Ông Pendanski đi vào văn phòng. Vài phút sau ông ta quay lại và thông báo hồ sơ đã bị thất lạc. Ngài Chưởng lý nổi xung thiên.
- Cô quản lý loại trại gì thế này, hả cô Walker? Bà Cai chẳng trả lời. Mụ nhìn trối chết vào chiếc va-li.
Ngài Chưởng lý bảo đảm với luật sư của Stanley là ông sẽ tìm được hồ sơ.
- Xin chờ tôi gọi điện cho văn phòng của tôi - Rồi ông quay qua bà Cai - Tôi chắc là điện thoại gọi được.
Ông bước vào văn phòng trại, đóng sầm cửa. Lát sau ông lại xuất hiện và bảo với bà Cai là ông muốn nói chuyện với mụ.
Mụ nguyền rủa, rồi cũng đi vào trong.
Stanley giơ ngón tay cái lên với Zero.
- Mọi Hang? Mày đó à?
Cậu quay lại thì thấy Nách và Mực Ống từ trong Phòng Đồ Nát đi ra. Mực Ống hét vào trong Phòng Đồ Nát:
- Mọi Hang với Zero ở ngoài này này!
Tức thì cả bọn con trai của nhóm D chạy ùa ra vây quanh cậu và Zero.
- Mừng gặp lại ông, chết tiệt - Nách la om xòm, bắt tay Stanley - Tụi này tưởng ông thành mồi cho chim ó rồi chớ.
- Hôm nay Stanley được thả - ông Pendanski thông báo.
- Hết xẩy - Nam Châm hồ hởi, đấm vào vai Stanley.
- Mày thậm chí không cần phải đạp lên rắn chuông - Mực Ống bảo.
Ngay cả Dích Dắc cũng bắt tay Stanley.
- Xin lỗi về chuyện... mày biết đấy.
- Tuyệt - Stanley nói.
- Tụi này phải khiêng xe tải lên khỏi hố - Dích Dắc nói với Stanley - Phải hò hét thêm cả đám nhóm C, D và E qua giúp. Tụi này nhấc bổng nó lên luôn.
- Hết ý - Cà Giật nói.
Tia X là đứa duy nhất không lại gần. Stanley thấy nó nhấn nhá ở đằng sau bọn kia một lát, rồi lại quay trở vào Phòng Đồ Nát.
- Đoán xem? - Nam Châm nói, liếc nhìn ông Pen-danski - Má nói là tụi này không phải đào hố nữa.
- Tuyệt - Stanley nói.
- Mày làm cho tao một việc được không? - Mực Ống hỏi.
- À được - Stanley đồng ý, hơi miễn cưỡng.
- Tao muốn mày... - Mực Ống quay qua bà Morengo - À, thưa bà, bà có giấy viết không cho tôi mượn?
Bà đưa giấy bút cho nó, Mực Ống liền viết ra một số điện thoại và đưa tờ giấy cho Stanley.
- Mày gọi cho mẹ tao giùm tao, được không? Nói với bà là... là... tao xin lỗi. Nói với bà là Alan xin lỗi.
Stanley hứa sẽ làm.
- Nào, giờ thì mày phải cẩn thận trong thế giới thật - Nách dặn dò - Không ai dễ thương như tụi này đâu.
Stanley mỉm cười.
Bọn con trai giải tán khi bà Cai ra khỏi văn phòng. Ngài Chưởng lý ra ngay sau mụ.
- Văn phòng của tôi gặp một số khó khăn trong việc xác định hồ sơ của Hector Zeroni - ngài Chưởng lý nói.
- Vậy ông không bảo lãnh cho cậu ta sao? - bà Morengo hỏi.
- Tôi không nói thế. Thông tin của cậu ta có ở trong máy tính. Chỉ có điều chúng tôi không thể truy cập hồ sơ của cậu ta. Cứ như là rơi vào một lỗ đen trong không gian ảo vậy.
- Một lỗ đen trong không gian ảo - bà Morengo lặp lại - Thú vị thật. Ngày cậu ta được thả là ngày nào?
- Tôi không biết.
- Cậu ta ở đây bao lâu rồi?
- Như tôi đã nói đấy, chúng tôi không thể...
- Vậy ông dự định sẽ làm gì đối với cậu ta? Cứ nhốt cậu ta vô hạn định, không có pháp lý, trong khi ông mò mẫm các lỗ đen trong không gian ảo ư?
Ngài Chưởng lý nhìn bà chăm chăm - Chắc chắn cậu ta bị giam phải có lý do chứ?
- Ồ đó là lý do gì?
Ngài Chưởng lý lặng thinh.
Luật sư của Stanley nắm tay Zero.
- Đi nào, Hector. Cậu sẽ đi với chúng tôi.
Những Cái Hố Những Cái Hố - Louis Sacha Những Cái Hố