Số lần đọc/download: 11864 / 514
Cập nhật: 2015-11-14 01:57:31 +0700
Chương 24: Bình Đao Lưu Phái
V
ài ngày sau tại Ân tư đặc học viện.Lâm Lôi ăn xong bữa sáng liền ra sau núi chuẩn bị tu luyện.Đi bộ trên đường trong học viện,tiểu ảnh thử đứng trên vai của Lâm Lôi nhìn tứ phía với ánh mắt vương giả.Tại Ân tư đặc học viện số người sở hữu ma thú kô ít nên kô có ai chú ý đến tiểu ảnh thử của hắn trong thời gian này.
“Đó là Lâm Lôi,đệ nhất ma pháp sư nhất cấp chánh thức của chúng ta”cách đó kô xa truyền tới thanh âm trong trẻo
Lâm Lôi kô khỏi nhìn về hướng phát ra giọng nói,thì ra là 2 tiểu cô nương đáng yêu đang lặng lẽ nói chuyện với nhau nhưng cũng thỉnh thoảng nhìn về phía Lâm Lôi,khi Lâm Lôi nhìn qua thì 2 tiểu cô nương thì thầm che miệng mỉm cười.
“ta cũng trở thành nổi tiếng” Lâm Lôi tự chế nhạo mỉm cười
Những ngày này,hắn thường xuyên nghe 1 số người bàn luận về hắn,có thể đánh bại đệ nhất của võ đài nhất cấp Lan Đức,hiện tại Lâm Lôi đã trở thành đệ nhất cao thủ nhất cấp.
“phía trước là?” Ánh mắt Lâm Lôi thình lình tập trung vào 1 thân ảnh xa xa
Tóc ngắn màu vàng,vóc người tương đương Lôi nặc,cả người lạnh như băng,thờ ơ đi bộ trên đường.
“Địch khắc tây?” đồng tử Lâm Lôi không khỏi co rụt lại.
Địch khắc tây (tiếng anh dịch là nồi quân dụng haha J)bây giờ cũng 9 tuổi,nếu tính toán theo tháng còn nhỏ hơn Lâm Lôi 1 tháng,đã có thể là hài tử 9 tuổi mà đã là tam cấp ma pháp sư,mặc dù nói ma pháp sư càng lên cao càng khó tu luyện nhưng 9 tuổi đã là tam cấp ma pháp sư điều này thật kinh người.
“Là Địch khắc tây đích da, nghe nói ngày hôm qua kết quả kiểm tra cuối năm,Địch khắc tây đã đạt tới tứ cấp ma pháp sư.Bên cạnh 1 vài cô gái 17-18 tuổi đang trò truyện.
Tại năm thứ 3,đa số đều vượt hơn 16t,chỉ có Địch khắc tây siêu cấp thiên tài này.
“Tứ cấp ma pháp sư!!”
Lâm Lôi cảm thấy tim 1 trận sôi sục,đồng dạng 9t,mà Địch khắc tây đã là tứ cấp ma pháp sư,mà hắn chỉ là nhị cấp ma pháp sư.
Địch khắc tây nọ mặt lạnh như băng đi qua bên cạnh Lâm Lôi
Tuyệt thế thiên tài « Địch khắc tây »,trong những người cùng lứa kô cách nào tìm được 1 người khả dĩ so sánh với hắn.
Một đạo lưu quang từ Bàn Long chi giới bay ra,Đức lâm kha ốc đặc bên cạnh cười nói : « Lâm Lôi, sự chênh lệch giữa các ngươi kô lớn,Địch khắc tây này lúc nhập học thì tinh thần lực đã gấp 68 người cùng lứa,cái này nói lên hắn kô cần tu luyện mức tinh thần lực của hắn đã đạt đến tam cấp ma pháp sư.Bây giờ hắn nhập học cũng gần 2 năm đạt tới tứ cấp ma pháp sư cũng là điều bình thường. »
Trong lòng Lâm Lôi cũng hiểu được đối phương thiên phú quá cao.Từ khi sinh ra lực tâm linh đã cường đại,hơn nữa nguyên tố thân hòa lực cũng siêu đẳng,tích trữ ma pháp lực dám chắc cũng rất nhanh.
« bây giờ hắn tu luyện rất nhanh,chính là từ tứ cấp đến ngũ cấp ma pháp sư ta phỏng chừng hắn cần 3-4 năm mà từ ngũ cấp đến lục cấp ma pháp sư phỏng chừng phải 4 -5 năm thời gian .Ngươi bây giờ là nhị cấp ma pháp sư,hắn là tứ cấp ma pháp sư nhưng ta có đủ tự tin để cho ngươi trong vòng 10 năm vượt qua hắn » Đức lâm kha ốc đặc tự tin nói.
Nhưng Lâm Lôi kô thể nào tin được
« Đức Lâm gia gia,thiên phú càng cao tốc độ tu luyện cũng càng nhanh,thiên phú của hắn so với ta lại cao hơn.Bây giờ so với ta lại cao hơn 2 cấp,ta như thế nào trong vòng 10 năm ngắn ngủn vượt qua hắn »Lâm Lôi kô phải là kẻ ngu tại Ân tư đặc học viện học tập hắn hiểu được ma pháp sư mỗi tăng 1 cấp đích thực gian nan.
Trước đây Đức Lâm kha ốc đặc có nói trong 10 năm để cho Lâm Lôi đạt tới lục cấp ma pháp sư,đối với điều này đáy lòng Lâm Lôi cũng có chút hoài nghi.Hiện tại dù sao tốc độ tiến bộ của hắn cũng tại đây.
Trong khi nói Lâm Lôi đã đi ra cửa sau của Ân tư đặc học viện,trực tiếp tiến vào phía sau núi.Rất nhanh biến vào rừng núi,đột nhiên Đức Lâm kha ốc đặc nói : « Lâm Lôi,phụ thuộc vào mặt cùng nhau vị trí »(chổ này khó hiểu quá L)
« phụ thuộc vào mặt ? » Lâm Lôi có chút nghi hoặc
« đừng hỏi nhiều vậy,tới đây ta sẽ nói cho ngươi biết »Đức lâm kha ốc đặc cười nói
Phía sau núi phần lớn bị bao trùm bởi cỏ dại,các loại đại thụ cao ngất che kín trời.Bất quá trong chốc lát Lâm Lôi cũng tìm thấy được 1 chổ Đức lâm kha ốc đặc yêu cầu.Nơi đó có ngon núi cao vài trăm thước,Lâm Lôi đang đứng vững tại chân núi.
« Đức Lâm gia gia,người dẫn cháu tới nơi này làm gì ? »Lâm Lôi nghi hoặc dò hỏi
Đức lâm kha ốc đặc cười nói : « Lâm Lôi,ngươi kô phải kô tin là ta trong 10 năm ngắn ngủn vượt qua hắn mà ? haha…Lâm Lôi ta thân là thánh vực ma đạo sư trên thực tế có 1 biện pháp đề cao tinh thần lực »
« Biện pháp đề cao tinh thần lực ?Kô phải rèn luyện bằng minh tưởng sao ? »Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Đức lâm kha ốc đặc
Đức lâm kha ốc đặc cười nói : « lâm Lôi,ta thừa nhận minh tưởng rèn luyện rất tốt,nhưng sau khi minh tưởng cả người phi thường mỏi mệt »
« Đương nhiên mỏi mệt,minh tưởng rèn luyện chính là kô ngừng sử dụng tinh thần lực,tiêu hao đến giới hạn,rồi sau đó để cho tinh thần lực tự hành khôi phục,kô mỏi mệt mới lạ » Lâm Lôi nhăn mày đáp
"Đương nhiên mỏi mệt, Minh tường rèn luyện chính là không ngừng sử dụng Tinh thần lực, tiêu hao đến một mức nhất định, rồi sau đó làm cho Tinh thần lực tự hành khôi phục, không mỏi mệt mới là lạ." Lâm Lôi cau cau mày.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc tự hào nói: "Biện pháp của ta lại khác biệt, căn bản không phải tiêu hao Tinh thần lực, mà là một loại hoạt động giải trí."
"Hoạt động giải trí?" Lâm Lôi có chút lờ mờ.
"Hoạt động giải trí này, chính là - điêu khắc!" Đức Lâm Kha Ốc Đặc trên mặt nổi lên tia thần sắc tự hào.
"Điêu khắc?" Lâm Lôi kinh ngạc nói, "Chính là cái loại thạch điêu của Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán?"
Đức Lâm Kha Ốc Đặc mỉm cười đáp: "Không sai, nghệ thuật điêu khắc này có thể phải hao phí tinh lực, thân thể mang đầy mồ hôi, thế nhưng phương pháp điêu khắc của ta ngay từ đầu có thể mệt đến chết, nhưng ở giai đoạn giữa và sau này, hiệu quả thât sự đặc biệt rất là tốt."
"Thật sự không phải giả chứ?" Lâm Lôi có chút không tin.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc trừng mắt: "Lâm Lôi, ngươi không tin ta ư? Nghĩ ta đường đường là Thánh vực ma đạo sư của Phổ Ngang đế quốc, lúc trước có vài món tác phẩm thạch điêu, không ít quý tộc ra giá trăm vạn kim tệ muốn mua mãi. Bất quá ta Thánh vực ma đạo sư thật sự tự hào về vài món tác phẩm đó của mình, sao có thể cho người khác?"
"Lợi hại như vậy sao, ta như thế nào cho tới bây giờ chưa có nghe nói qua tên Đức Lâm gia gia có trong những điêu khắc đại sư?" Lâm Lôi nghi hoặc nói.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc lúng túng: "Đúng, tác phẩm của ta đều bị ta giấu ở trong mật thất dưới lòng đất, không người nào biết, đã hơn năm ngàn rồi, ta cũng không biết vị trí mật thất lúc đầu ở nơi nào rồi." Hơn năm ngàn năm rồi, vật đổi sao dời, di tích Phổ Ngang đế quốc đều đã bị san phẳng, ai còn biết mật thất dưới đất đó ở đâu?
"Ồ, không một ai biết sao?" Lâm Lôi cười hì hì nói.
"Ngươi không tin ư?" Đức Lâm Kha Ốc Đặc trừng mắt, "Lúc trước mao đầu tiểu tử Phổ Lỗ Khắc Tư kia cũng chạy đến khẩn cầu ta dạy cho hắn một chút kiến thức về tác phẩm của ta, sau khi nghiên cứu tác phẩm của ta, tiểu tử Phổ Lỗ Khắc Tư này mới có chỗ đột phá, cuối cùng trở thành một đời đại sư, có thể nói rằng, hắn coi như là đệ tử của ta."
Lâm Lôi sửng sốt.
"Phổ Lỗ Khắc Tư?" Nó thật sự kinh hãi.
Từ cổ chí kim, đệ nhất nhân trong giới thạch điêu 'Phổ Lỗ Khắc Tư' vậy mà có thể xem như đệ tử Đức Lâm Kha Ốc Đặc.
"Đương nhiên, nếu nói tác phẩm của Phổ Lỗ Khắc Tư là theo đuổi sự hoàn mỹ, thì tác phẩm của ta thât sự theo đuổi một loại tột cùng. Với thạch điêu kỹ nghệ của ta, chính ta mệnh danh mình là 'Bình Đao' lưu phái. Bình Đao lưu phái, so với thạch điêu kỹ nghệ lưu phái hoàn toàn bất đồng, hướng tới một giá trị tột cùng khác, loại phương pháp điêu khắc này lúc bắt đầu thì mệt chết đi được, rất phiền toái, bất quá tới hậu kỳ, ngươi sẽ có được lợi ích chân thực nhất." Đức Lâm Kha Ốc Đặc trên mặt tuyệt đối tự tin.
Ánh mắt quét về phía Lâm Lôi, Đức Lâm Kha Ốc Đặc tươi cười: "Đương nhiên, Bình Đao lưu phái chỉ có một mình ta, từ hôm nay trở đi, Bình Đao lưu phái còn có thể có thêm ngươi."
Lâm Lôi trong lòng đối với Đức Lâm gia gia là đặc biệt tín nhiệm, tự nhiên cũng đã quyết định học tập điêu khắc.
Thay đổi này có huống chi ……
Nếu thật sự có thể theo như lời nói đó của Đức Lâm Kha Ốc Đặc, thực lực chính mình chẳng những có thể rất nhanh tăng trưởng, hơn nữa cũng có thể trở thành thạch điêu cao thủ, chỉ cần dựa vào thạch điêu, cũng đủ giúp đỡ được học phí của đệ đệ.
"Có văn bản ghi lại được khảo chứng lịch sử đến vạn năm, nhưng mà tại những năm tháng vinh quang cách đây đã lâu, văn tự còn chưa chính thức hình thành, nhưng thạch điêu thât sự từ lâu đã tồn tại." Đức Lâm Kha Ốc Đặc cảm thán, "Nói đến vài chục vạn năm trước, thậm chí vài triệu năm trước, tổ tiên môn hội chúng ta đã thấy, đã nghĩ đến việc đem điêu khắc để lại, đây là phương thức cổ kính nhất để truyền lại và nối tiếp văn minh."
Lâm Lôi cũng gật đầu.
Vô luận là một loại tác phẩm nghệ thuật nào, cũng không bằng được nghệ thuật khắc đá cổ.
"Từ cổ chí kim, trong vô số hình thức nghệ thuật, không có một loại nào có thể so với nghệ thuật khắc đá cổ, cũng không có một loại nào có thể so với nghệ thuật khắc đá để biểu đạt hình dáng của mỗi người, biểu đạt sự hỉ nộ ái ố trong lòng. Chính điều này cũng khiến cho nghệ thuật khắc đá qua vô số năm trường thịnh không suy!"
"Bản chất của đá là cứng rắn, điêu khắc rất khó khăn. Nhưng lại yêu cầu mỗi người phải có thần thái riêng biệt, khó khăn còn lớn hơn nữa. Càng khó khăn, tác phẩm thành công lại càng gia tăng giá trị." Đức Lâm Kha Ốc Đặc cảm thán nói.
Lâm Lôi trong lòng cũng đồng ý.
Cũng như là hội họa, ngươi có thể dễ dàng vẽ nên với chỉ một cây bút, nhưng với điêu khắc ngươi có thể dễ dàng khắc nên một tác phẩm không, điều đó là đặc biệt khó khăn a. Bởi vì tảng đá bản thân nó đã rất cứng rắn.
"Trong khối đá có hình dạng, tính chất, hoa văn, sắc thái những cái đó không ẩn chứa hình tượng cụ thể nào, vẻ đẹp phải ở tận sâu trong. Dùng đao khắc loại bỏ những bộ phận dư thừa của khối đá, khiến cho hình tượng tự nhiên đẹp hơn bên trong tỏa lộ ra ngoài, hiển hiện ra. Đấy gọi là điêu khắc."
"Phương pháp điêu khắc, trên thực tế là một loại phương pháp xử lý hình tượng và không gian. Thời điểm tiến hành điêu khắc, phải đi từ ngoài vào trong, từng bước một loại đi phế liệu, tuần tự dần dần tiến vào trong đem 'Hình Thể' phác thảo thành ra một bức tranh, trong quá trình lần lượt lược đi phế liệu, 'Hình Thể' sẽ càng ngày càng rõ ràng, lúc này bắt đầu sẽ khiến tác giả tự nhiên lĩnh hội được tác phẩm 'Thoát Xác Nhi Xuất' một cảm giác tuyệt vời."
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nói về vấn đề điêu khắc, là nói không ngừng nghỉ.
Bất quá Lâm Lôi cũng cảm giác được, Đức Lâm Kha Ốc Đặc đối với điêu khắc đá rất tôn sùng.
"Phương pháp điêu khắc thông thường, phải cần rất nhiều công cụ, như: dao tròn, dao thẳng, dao nghiêng, tam giác dao, ngọc oản dao, búa, cưa …… và còn rất nhiều công cụ nữa. Sở dĩ nhiều công cụ như vậy, cũng là do nguyên nhân tảng đá thân mình tương đối cứng rắn, bọn họ sẽ sử dụng dao tròn để xếp đặt, dao thẳng để cắt gọt, tam giác dao để……"
Nghe giải thích, Lâm Lôi với điêu khắc đá đại khái nguyên lý có thể hiểu rõ.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc đột nhiên nở nụ cười: "Nhưng phương pháp điêu khắc của ta so với tất cả mọi người đều khác biệt, bởi vì, phương pháp điêu khắc của ta chỉ sử dụng một loại công cụ - đao thẳng, cho nên ta tự xưng phương pháp điêu khắc của ta là 'Bình Đao Lưu'!"
"Sao có thể, chỉ dùng riêng bình đao để điêu khắc?" Lâm Lôi lập tức phản bác, "Người vừa rồi nói rằng, ví dụ như lớp vỏ của những chi tiết nhỏ, người sao có thể dùng bình đao để điêu khắc? Căn bản làm sao có khả năng đó?"
"Không, người khác thì không có khả năng, nhưng là Địa hệ ma pháp sư chúng ta thì có thể."
Đức Lâm Kha Ốc Đặc tự tin nói, " Địa hệ ma pháp sư hoàn toàn có thể cảm nhận được khối đá như chính mình, chỉ cần có đầy đủ cơ bắp, có thể đơn độc dựa vào bình đao tiến hành điêu khắc rồi. Đương nhiên Bình Đao Lưu phái này cũng không phải chỉ đơn giản như vậy, ngươi hôm nay nhiệm vụ phải đi mua sắm một đống đầy đủ bình đao sắc bén, từ ngày mai, ta mỗi ngày sẽ cần tốn hao ba giờ tiến hành dạy ngươi chạm khắc đá."