Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Quyển 2 - Chương 46 - Nắm Nhược Điểm Của Anh, Đánh Trả
T
rần Lộ không có lá gan lớn như vậy, cô ta nhíu chặt chân mày, hồi lâu không nói lời nào. Ngải Nhân đặt tay lên mặt mình, muốn cào cấu, nhưng lại không dám, " Lộ Lộ, nếu mình có cơ hội giống như cậu, mình chắc chắn sẽ không bỏ qua đâu. Không nhờ cậy được người đàn ông này, cậu cho rằng người nào sẽ chịu nâng đỡ cậu? Đến lúc đó, cậu chính là một diễn viên vô danh lẫn lộn trong hàng ba hàng bốn ngoài rìa mà thôi, Giang Ý Duy ngày đó đã làm chuyện gì đối với cậu, cậu quên mất rồi sao? "
Trần Lộ không kiềm chế được, lắc đầu, cái loại cảm giác khó chịu khi ở trong nước hít thở không được khiến cho cô ta sau này lúc đang ngủ cũng sẽ từ trong mộng mà bừng tỉnh dậy hốt hoảng, " dĩ nhiên không quên được. "
" vậy thì trèo lên đầu cô ta, từ đó về sau, giẫm cô ta ở dưới bàn chân, Lộ Lộ, chẳng lẽ cậu không có vốn liếng sao? Cậu trẻ tuổi hơn so với cô ta, dáng dấp cũng đẹp, quan trọng nhất là, cậu bây giờ có người chống lưng. "
Trần Lộ nghe nói cũng hơi động lòng một chút, " vậy cậu bảo mình nên làm cái gì bây giờ? "
" theo mình thấy, trước tiên phải điều tra rõ chuyện của Tứ ca bên kia, chỉ cần người đàn ông này nguyện ý, Giang Ý Duy gì đó, Chử Đồng gì đó, còn không phải là mặc kệ cho cậu nhào nặn chơi đùa sao? "
Thần sắc của Trần Lộ chợt bừng sáng đắc ý, " cậu nói phải, nhưng mình sợ Tứ ca sẽ không ình cơ hội như vậy. "
" việc này phải xem cậu nắm chặt như thế nào, bất quá cậu đừng làm chuyện điên rồ, cái loại chuyện bỉ ổi như bỏ thuốc thì đừng làm, sẽ rất dễ dàng làm cho đàn ông ghét bỏ, cậu tốt nhất cứ ở bên cạnh Tứ ca, nhất định sẽ có cơ hội, người đàn ông sợ nhất cái gì cậu biết không? "
Trần Lộ lắc đầu một cái, Ngải Nhân miệng cười mà lòng không cười nói, " là người phụ nữ dịu dàng yếu đuối như nước, không tin cậu thử một chút mà xem, không có mấy người có thể chống đỡ được đâu. "
Trần Lộ đem lời của Ngải Nhân nhớ kỹ trong lòng, ở trong chuyện tình cảm, Ngải Nhân so với cô ta có nhiều kinh nghiệm hơn, cô ta cần phải nghe ý kiến của Ngải Nhân nhiều một chút mới được.
Lúc Chử Đồng đang thu thập tin tức ở bên ngoài, chợt nhận được điện thoại của Giản Trì Hoài gọi đến, trong lòng cô bỗng thấy vui sướng, " alo? "
" đang bận sao? "
" cũng không đến nỗi, " Chử Đồng ngồi xuống một cái ghế, " còn anh? "
" tôi mới vừa dạy xong một tiết, " trong điện thoại, có tiếng ồn ào trong sân trường xuyên vào màng nhĩ của Chử Đồng, Giản Trì Hoài tựa hồ quay trở lại trong phòng làm việc, đột nhiên yên tĩnh khiến Chử Đồng có chút không thích ứng, " em có rảnh không? "
Nghe được mấy chữ này, trong lòng Chử Đồng lại rơi xuống lộp bộp, " anh có chuyện gì? "
" chúng ta lần trước đã nói......"
Anh lại nhắc đến chuyện ly hôn, Chử Đồng siết chặt lòng bàn tay, cắt đứt lời của người đàn ông, " Giản Trì Hoài, anh đối với người tên Trần Lộ kia, là động lòng rồi đúng không? "
" tại sao nói như vậy? " người đàn ông đặt quyển sách trong tay xuống, dựa vào bàn làm việc.
Chử Đồng không tự nhiên mà đi suy đoán lung tung, Trần Lộ và Giản Trì Hoài mặc dù không tính là cùng chung sống với nhau, nhưng thời gian hai người bọn họ ở cùng một chỗ, cũng vượt rất xa thời gian cô ở với anh. " nếu như anh chỉ là muốn che giấu điều gì đó, cũng không đến mức phải thúc giục em, hơn nữa không cần phải mang theo Trần Lộ bên người mỗi giờ mỗi phút như vậy. "
Giản Trì Hoài nghe được sự tức giận trong giọng nói của Chử Đồng, anh vẫn không nhanh không chậm như cũ, " tôi cần cô ta, cô ta lại rất phối hợp, em xem ở trong mắt cũng cảm thấy chúng tôi là thật, vậy càng đừng nói tới người bên cạnh, Chử Đồng, thứ tôi muốn chính là hiệu quả như vậy. "
" Giản Trì Hoài, anh rốt cuộc câu nào là thật, câu nào là giả? "
" thế nào? " người đàn ông hỏi ngược lại, " tôi giống như đang lừa gạt em sao? "
" em hoàn toàn cảm thấy không rõ ràng, anh không sợ mình sẽ lún sâu vào đó sao? "
" coi như thật sự lún sâu vào, tôi cũng không mất mát gì, có phải không? " Giản Trì Hoài kéo ghế làm việc ra ngồi vào chỗ của mình, " Chử Đồng, nếu như Trần Lộ thật lòng có thể tiếp nhận tôi như vậy, tôi cũng nguyện ý cùng cô ta sống qua ngày, chỉ cần cô ta biểu hiện tốt với tôi, tôi cũng sẽ ân cần đối với cô ta, dù là không yêu, nhưng tôi sẽ cho cô ta những thứ tốt nhất có thể. "
Chử Đồng nghe xong, chỉ cảm thấy cả người toát ra lạnh lẽo, " Giản Trì Hoài, trước đây anh rõ ràng không phải nói như vậy. "
" nếu như tôi không đối xử tốt với cô ta, như vậy...... đối với cô ta cũng quá không công bằng. " Giản Trì Hoài chân dài vắt lên, tay trái đặt lên đầu gối, " Chử Đồng, có lẽ chúng ta thật sự không thích hợp để ở chung một chỗ. "
" Giản Trì Hoài, anh động lòng với cô ta có phải không? "
Người đàn ông không trả lời, trong thời gian chờ đợi anh, Chử Đồng chịu biết bao đau khổ, một trái tim giống như bị ném vào trong chảo dầu nóng bỏng, " đang nói chuyện với anh đấy. "
Đúng, cô không đè nén được tức giận, hoàn toàn không kiềm chế được cơn giận này, cô cảm thấy cô sắp điên rồi, bên trong điện thoại truyền tới âm thanh người đàn ông nhẹ giọng thở dài, " Chử Đồng, đừng như vậy. "
" em thế nào? " Chử Đồng mang theo giọng điệu hung hăng bức người, " Giản Trì Hoài, nếu như một ngày nào đó em và cô ta nổi lên tranh chấp, hoặc là em bị cô ta hãm hại, anh sẽ giúp ai? "
" còn phải hỏi sao? " giọng điệu của người đàn ông không chút do dự, " nếu như không phải là em, ngày đó ở trong hồ bơi, tôi đã bảo Trần Lộ nhấn Giang Ý Duy xuống dưới nước rồi. "
Trong lòng Chử Đồng thoáng dễ chịu hơn một chút, nhưng vẫn là tức nghẹn đến không chịu được, Giản Trì Hoài ngẩng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, hai người cũng không biết còn có thể nói gì, một hồi lâu sau, vẫn là Giản Trì Hoài mở miệng, " nếu như sớm muộn đều phải đi đến bước này, vậy thì, bước sớm một chút ngược lại là giải thoát. "
" Giản Trì Hoài, anh có thể nói cho em biết suy nghĩ chân thật trong lòng anh không? "
" em cảm thấy tôi động lòng với Trần Lộ, cho nên muốn ly hôn với em phải không? "
Bàn tay Chử Đồng phủ lên trán, " em không biết. "
Người đàn ông im lặng, cũng không lâu lắm, hỏi ngược lại cô một câu, " kết quả này, cho tới nay cũng là điều em mong mỏi có được, tôi tại sao lại đồng ý ly hôn, tại sao thúc giục em ly hôn, có quan trọng không? Chẳng lẽ tôi không mở miệng nói ra là có thể tiếp tục dối mình gạt người? Chử Đồng, không huỷ bỏ cuộc hôn nhân này, trong lòng em cũng không vượt qua được cánh cửa đó, mà hôm nay đây, tôi cũng có lý do của mình để không thể tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân này nữa. "
Chử Đồng im lặng, không biết nên làm thế nào để tiếp lời, Giản Trì Hoài cũng không muốn ép cô, " vậy tôi chờ điện thoại của em, dù sao tôi cũng cần có thời gian cùng Trần Lộ tìm hiểu, sau khi em xác định có thể vượt qua được, lại gọi điện thoại cho tôi. "
" hai người nếu là vì mục đích của mình, còn cần tìm hiểu rõ làm gì? " Chử Đồng bật thốt lên, cô biết mình có chút gây sự vô lý, nhưng trong lòng thật là không đè nén được cơn tức giận này.
Người đàn ông cười khẽ, " vì mục đích của mình cũng cần phải tìm hiểu, dù sao sau này sẽ phải sống cùng với nhau. "
" Giản Trì Hoài !"
" hả? "
" em cúp. "
" được. "
Chử Đồng siết chặt điện thoại di động, nhưng cuối cùng vẫn không đủ sức lực đem nó từ bên tai lấy xuống, trong tai chỉ có tiếng hít thở của anh như có như không truyền tới, Chử Đồng không kiên nhẫn được nữa, " em không thích Trần Lộ. "
Giản Trì Hoài kiềm chế sự vui vẻ, " tôi không cần em thích. "
" anh --" tay cô thả xuống, hung hăng cúp điện thoại.
Giản Trì Hoài đặt điện thoại di động lên trên bàn, nét cười trên khoé miệng anh càng toát ra rõ ràng, sau đó lắc đầu một cái. Chử Đồng ngồi xuống một chiếc ghế dài ở ven đường, giữa mùa đông lạnh, lại bị mặt trời trên đỉnh đầu làm toát ra một lớp mồ hôi, cô không muốn thấy anh và Trần Lộ ở chung với nhau, càng không muốn bọn họ kết hôn, nhưng nếu cô quay đầu lại, cô làm thế nào để đối mặt với hai năm thất vọng của chị cô? Nói một cách thẳng thừng, là tự mình trừng phạt. Cô cảm thấy bước này nhấc lên thật khó khăn, trơ mắt nhìn anh và người khác âu yếm, cô không làm được, bảo cô xoay người quay trở lại, cô lại càng làm không được.
Chóp mũi Chử Đồng rịn ra một lớp mồ hôi, tầm mắt có chút mơ hồ, cô lau lau, sau đó đứng dậy.
Giang Ý Duy từ trường quay trở về, một dáng vẻ tàn tạ vì phơi nắng phơi gió, cô gấp gáp đến như vậy, căn bản cũng không có thời gian để nghỉ ngơi, còn phải đi studio chuẩn bị chụp hình quảng cáo, nhận được điện thoại của Chử Đồng, các cô hẹn ở trong phòng nghỉ ngơi của studio để gặp mặt. Lúc Chử Đồng chạy tới, Giang Ý Duy cũng mới vừa vào, " cậu làm gì thế? Gấp gáp muốn gặp mình như vậy. "
Chử Đồng cũng không giấu giếm gì Giang Ý Duy, nói ngay vào điểm chính, " cậu có cách gì để ình gặp được Trần Lộ không? "
" cậu muốn gặp cô ta làm cái gì? " khuôn mặt Giang Ý Duy đầy nghi ngờ.
" trong hoàn cảnh công khai càng tốt, mình chỉ là gặp cô ta một chút, nói mấy câu mà thôi. "
Giang Ý Duy nheo mắt, tầm mắt đánh giá Chử Đồng, " cậu cũng đừng qua mặt mình, mình đối với cậu còn đi guốc trong bụng......" đáy mắt cô gái chợt sáng lên, " Chử Đồng, cậu có phải muốn chủ động đánh ghen hay không? "
" không có khoa trương như cậu nghĩ đâu. " Chử Đồng nghịch điện thoại di động trong tay, " mình nghĩ, cậu và Trần Lộ đều là diễn viên, cơ hội gặp mặt nhất định so với mình nhiều hơn, cho nên mới nghĩ đến chuyện tìm cậu. "
" vậy nghe cũng có lý, chẳng qua là mình nghĩ thứ người như vậy cũng hận không thể tránh xa cho khỏi phải nhìn thấy, cậu thì ngược lại, tự tìm xui xẻo sao? Nhìn người ta âu yếm nhau rất thú vị a? "
" cậu cũng đừng xía vào, cậu sắp xếp giúp mình là được rồi. " ngón tay Chử Đồng nhẹ vẽ ở trên bàn, Giang Ý Duy chợt cười cười, " cậu cảm thấy Trần Lộ này đối đầu với hai chúng ta coi là khôn ngoan sao? "
" vậy cậu cảm thấy thế nào? " Chử Đồng hỏi ngược lại.
" chỉ cần Tứ ca không nhúng tay vào, cô ta chính là châu chấu đá xe, gãi ngứa thôi. "
Chử Đồng cười cười, Giang Ý Duy tựa hồ hoàn toàn hiểu được ý tứ của Chử Đồng, cô vỗ bàn một cái, trên mặt nụ cười tung bay, " chuyện này giao hết lên người mình, cậu chờ đi !"
Chỉ cần Giang Ý Duy muốn, mấy cơ hội này còn không phải là cào một phát ra cả một xấp dày sao? Chử Đồng đi theo bên cạnh cô, giày cao gót dưới chân rất không nghe lời, Giang Ý Duy từ trên cao liếc nhìn cô một cái, " chả ra làm sao. "
" mình không giống cậu, cái người phát minh ra giày cao gót này, nhất định không phải là phụ nữ. "
Giang Ý Duy dáng đi yểu điệu, nâng vạt váy dài đi tới cửa phòng tiệc, cô đưa thiệp mời cho lễ tân, sau đó chỉ chỉ Chử Đồng bên cạnh, " đây là quản lý của tôi. "
Đối phương dùng tay làm dấu mời, Chử Đồng nắm chặt túi trong tay, tối nay có một buổi dạ tiệc từ thiện, đã làm diễn viên, ai cũng hy vọng đưa được hình tượng nổi tiếng của mình lên mặt báo, Trần Lộ mới ra mắt công chúng, người quản lý của cô ta nhất định cũng sẽ thu xếp để tới được đây. Sau khi Giang Ý Duy tiến vào bên trong buổi tiệc, có người mong mỏi tiến lên, cũng có nhân viên phục vụ đẹp trai giúp Chử Đồng và Giang Ý Duy buộc lại một đoá hoa lên cổ tay của mỗi người.
Giang Ý Duy hướng cách đó không xa chỉ chỉ, " cậu tới bên kia ngồi nghỉ trước đi, lấy ít đồ ăn, mình đi chào hỏi với vài người quen. "
" được. " Chử Đồng đi về phía trước ngồi xuống, làn váy nhạt màu của bộ lễ phục phủ lên trên ghế sa lon, dưới chân là một đôi giày cao gót màu nude, tóc là do thợ trang điểm của Giang Ý Duy xử lý giúp một tay, uốn thành những đường gợn sóng lớn phủ lên lưng, trang điểm thật tươi mát mà tự nhiên, làn da của cô khi để mặt mộc vốn đã đẹp, đôi môi dùng son nước màu cam tô nhẹ lên, lúc ấy thợ trang điểm kia đã nói, nhan sắc như vậy, không làm diễn viên ngược lại thật đáng tiếc. Chử Đồng chỉ nói một câu lịch sự với anh ta, tự nhiên cũng không xem là thật.
Giang Ý Duy ở trong hoàn cảnh của nơi này, nhập cuộc rất thành thạo, đã sớm đem Chử Đồng ném ra sau ót, bên trong khu nghỉ ngơi chỉ còn lại một mình Chử Đồng. Lúc Trần Lộ tiến vào, mang tới một trận xôn xao, Chử Đồng ngẩng đầu nhìn lại, thấy cô ta tự nhiên khoác lên cánh tay của Giản Trì Hoài, để anh sóng đôi bước cùng như vậy, người vây xem kéo tới nhiều như thế cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Chử Đồng nắm chặt túi trong tay, thấy Trần Lộ chào hỏi với những người kia, trong một sự kiện lớn như vậy, Giản Trì Hoài cũng tự mình đưa cô ta theo, chẳng lẽ anh còn có thể dối mình gạt người mà nói, anh đối với Trần Lộ không động một chút tình cảm nào? Cô ngồi ở tại chỗ, nhìn Trần Lộ dựa ở bên người Giản Trì Hoài, bọn họ nghiễm nhiên là một cặp đôi hoàn mỹ, bên cạnh có người nịnh nọt mà nói Trần Lộ xinh đẹp, còn nói Trần Lộ có phúc.
Khoé miệng của Giản Trì Hoài nhẹ vén, tựa hồ rất là hưởng thụ, sau khi đưa Trần Lộ đi hết một vòng, anh còn có một số việc, muốn đi chào hỏi với mấy người lớn ở đây, Trần Lộ nghe lời, buông tay ra, " vâng, em đi khu nghỉ ngơi chờ anh. "
Giản Trì Hoài dẫn đầu quay bước chân dài rời đi, Trần Lộ cầm ly rượu xoay người đi hướng khu nghỉ ngơi. Xa xa chỉ thấy bên trong khu nghỉ ngơi có một người duy nhất, nhưng đi tới gần mới phát hiện ra lại là Chử Đồng. " cô tại sao lại ở chỗ này? "
Chử Đồng ngẩng đầu ngắm nghía cô ta, " tại sao tôi lại không thể ở nơi này? "
" cô chẳng qua là một phóng viên mà thôi. " Trần Lộ nói chuyện cũng không nể nang, Chử Đồng nhìn bốn phía, bên ngoài rất đông người tới lui, cô đứng lên, hướng Trần Lộ liếc mắt, ánh mắt tựa hồ chứa đựng sự khinh bỉ, " còn cô, cô cho rằng cô là ai? "
" nói một chút cho rõ ràng, có ý gì? "
Chử Đồng cầm túi trên bàn lên, " cô mỗi ngày đứng trên cành à âu yếm với Giản Trì Hoài, cô có nghĩ tới, sẽ có một ngày bị đánh vào mặt bôm bốp hay không? " cô lướt qua trước mặt Trần Lộ, cười lạnh đầy ý vị sâu xa, Trần Lộ mắt thấy cô đi về phía trước, cô ta bước đuổi theo, " cô rốt cuộc có ý gì, đem lời nói cho rõ ràng !"
Chử Đồng lạnh lùng bỏ lại một câu, " cô chưa từng nghĩ qua, Giản Trì Hoài đã kết hôn, sau đó cô chính là một tiểu tam? " cô nói xong, sải bước đi về phía trước, Trần Lộ nơi nào có thể đè nén được sự nóng nảy kia xuống, cô ta giẫm giày cao gót bước nhanh đuổi theo, " không cho phép đi, cô nói ngay, lời này của cô là có ý gì? "
Chử Đồng thẳng tắp bước vào trong phòng rửa tay, theo sau lưng là Trần Lộ, cô đứng ở trước gương, đổ dung dịch rửa ra rồi kỳ cọ hai tay liên tục, Trần Lộ xanh cả mặt, lớp trang điểm tinh xảo cũng không che giấu được kinh hoảng của cô ta, " Chử Đồng, cô là cố ý muốn chọc tức tôi, muốn khiến cho tôi nổi đoá lên trong một sự kiện đang diễn ra công khai ở nơi này phải không? Cô tính toán mưu mô nhưng lại đánh giá tôi quá thấp, tôi cho cô biết, tôi sẽ không làm như vậy đâu. "
Chử Đồng vươn tay đặt vào dưới vòi nước rửa sạch, đầu cô cũng không ngẩng lên, trong lòng âm thầm bật cười, nếu đã không làm, còn đi theo cô tới đây làm cái gì? " Trần Lộ, chúng ta đều là phụ nữ, giác quan thứ sáu của người phụ nữ từ trước đến giờ là chính xác nhất, tôi chỉ hỏi cô một câu, ngày đó ở hồ bơi là chính tôi đẩy cô xuống nước, lúc ấy Giản Trì Hoài cũng nhìn thấy. Nhưng anh ta có làm gì được tôi không? còn có, thời điểm tôi với cô đều cần sự trợ giúp, anh ta đã đem người nào cứu lên khỏi hồ nước đầu tiên? "
Trần Lộ tắc nghẹn không trả lời được, vốn là đối với chuyện này luôn canh cánh nghi ngờ trong lòng, nhưng cô ta không thể ném đi mặt mũi của chính mình được, không khỏi hừ lạnh nói, " Tứ ca lúc ấy không nhìn rõ, mới kéo nhầm cô lên, chỉ bởi vì cô ở phía trước tôi, cô cản trở tôi. "
Chử Đồng chưa từng nghe qua câu nào buồn cười đến như vậy, cô không nhịn được bật cười, " cô có tinh thần tự dối mình gạt người như vậy, rất tốt, tôi bội phục cô. "
" nói chuyện với cô đừng có mờ mờ ám ám như vậy. " Trần Lộ chỉ Chử Đồng, " đem chuyện mới vừa rồi nói cho rõ ràng, cái gì tiểu tam? "
" cô biết tình trạng hôn nhân của Giản Trì Hoài không? "
Trần Lộ nghiến răng, " chẳng lẽ cô biết? Buồn cười !"
" tôi dĩ nhiên là biết, " Chử Đồng lấy tay vuốt ve mái tóc dài của mình, " sự tồn tại của cô, không phải là để kích thích tôi sao? Giản Trì Hoài nói, chỉ cần tôi chịu quay lại ở bên cạnh anh ta, anh ta lập tức có thể một cước đạp cô văng, oh, tiền đương nhiên là không thiếu được cô rồi. Cho nên tôi khuyên cô, bình thường đừng quá phách lối, cáo mượn oai hổ cũng phải có chừng mực, một ngày nào đó bị đánh cho hiện nguyên hình, những người trước kia cô đã đắc tội qua, mỗi đầu ngón tay của một người bọn họ cũng có thể bóp chết cô. "
Trần Lộ nghe xong lời của cô, đôi môi đã run rẩy, hai tay Chử Đồng chống lên mặt bàn, nhìn chăm chú vào chính mình trong gương. Cô thừa nhận, chính cô có chút hèn hạ, cô nhấc lên không nổi một bước kia, nên cô liền ép Giản Trì Hoài thu chân lại trước. Cô biết, sự tồn tại của Trần Lộ cũng không phải là vì kích thích cô, Giản Trì Hoài cũng đã sớm nói rõ với cô rồi. Chử Đồng rũ mi mắt, cô không tiếp thụ nổi, dù là Giản Trì Hoài nói sẽ không có tình cảm thật sự, cô cũng không tiếp thụ nổi.
" thật không khỏi quá tự mình ảo tưởng, " Trần Lộ ép buộc bản thân bình tĩnh lại, " Tứ ca đối với tôi như thế nào, tôi rõ ràng nhất, cô coi là cái gì? Nhiều lắm chính là muốn trèo cao thôi, a, đã thua tôi trước còn tưởng rằng bản thân mình không tệ. "
" cô nghĩ cảm thấy mình rõ ràng nhất, vậy tôi cũng không có gì hay để khuyên cô nữa, " ngón tay Chử Đồng phủ lên cánh môi, " bất quá, sớm muộn gì cũng có ngày tôi sẽ trở về, đến lúc đó, cô nhớ trả chỗ cho tôi là được. "
" dựa vào cái gì !" Trần Lộ hoàn toàn bị những lời này chọc giận, " tôi thấy cô là nổi cơn điên lại thêm nằm mơ giữa ban ngày. "
" chú ý lời nói của cô, " Chử Đồng ngồi dậy, cầm lấy túi bên cạnh lên, tựa hồ đang tìm thứ gì đó, " lựa chọn người nào, đó là do Giản Trì Hoài quyết định, anh ta đối xử tốt với cô, thế thì thế nào đây, vui đùa một chút mà thôi, không cần tưởng là thật, lại nói......" Chử Đồng tiến tới, gương mặt cơ hồ dán sát vào Trần Lộ, " anh ta đã chạm vào cô đâu? "
Sắc mặt cô ta một trận trắng bệch, " cô --"
" đừng hỏi tại sao tôi biết được, đó là anh ta cam kết đối với tôi, đời này ngoại trừ tôi ra, sẽ không chạm vào người phụ nữ khác, như thế nào? Tôi chính là chắc chắn như vậy. "
" cô, cô nói bậy, " hai tay Trần Lộ đang xuôi ở bên người chợt siết chặt lại, " chúng tôi đã từng có. "
" được thôi, cô nói có thì có, xem sắc mặt của cô tôi cũng đã biết, muốn tự tìm bực tức. " Tay Chử Đồng hướng sau lưng Trần Lộ vỗ một cái, sau đó hạ tay xuống, lại hướng trên hông cô ta đẩy tới, Trần Lộ lúc đó loạng choạng hướng về phía trước, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, cô ta kinh ngạc nghiêng đầu trừng hướng Chử Đồng. " cô, cái người này thế nào lại như vậy? Thật ác độc !"
Chử Đồng cười đến nhăn mày, " tôi ác độc đấy, cô ăn được tôi a? " hai tay cô giấu ở phía sau lưng, khóe miệng vẫn luôn vén lên cười, Trần Lộ bị chọc tức đến không kiềm chế được, nhưng nghĩ tới Ngải Nhân đã từng dặn dò, càng trong loại thời điểm này, cô ta lại càng phải nhẫn nhịn.
" cô chọc giận không được tôi đâu, bây giờ người ở bên cạnh Tứ ca là tôi, cô muốn quay lại phải không? Vậy thì xem thử một chút cô có số này hay không. " Trần Lộ nói xong, xoay người đi ra ngoài. Hai tay của Chử Đồng từ phía sau lưng thả ra, cô nhấn dung dịch rửa tay ra lòng bàn tay, bắt đầu nghiêm túc rửa thật sạch.
Trần Lộ trở lại trong buổi tiệc, cảm thấy phổi cũng sắp bị tức giận đến nổ tung, cô ta cầm lấy ly rượu hung hăng rót vào trong bụng, lúc này, cô ta nhất định phải kiềm nén cơn giận, Chử Đồng rất nhanh cũng trở lại, còn đi tới khu nghỉ ngơi, cô nâng ly rượu trên bàn lên, hướng Trần Lộ giơ giơ.
Trần Lộ lạnh mặt, bên cạnh có người đi ngang qua, ánh mắt quái dị hướng cô dòm ngó, tựa hồ muốn nói lại thôi, Trần Lộ vội vàng cúi đầu nhìn một chút, cũng không phát hiện có gì khác thường. Càng ngày càng nhiều người hướng cô nhìn lại, thậm chí còn có chỉ chỉ trỏ trỏ, sắc mặt Trần Lộ nóng lên, đưa tay sờ sờ tóc, lại sờ tiếp lên mặt, chẳng lẽ là mình trang điểm bị lem? Cô ta từ trong túi xách lôi ra một cái gương trang điểm nhìn lên, thật tốt a, không nghĩ lại quá xinh đẹp tinh sảo như vậy.
Trên gương mặt cô ta hiện đầy vẻ tươi cười, còn đi chào hỏi những người khác, tựa hồ có người không nhịn nổi, đối phương đi lên trước, " sau lưng cô tại sao có thể có dấu tay? "
" dấu tay? " mặt Trần Lộ đầy vẻ không hiểu.
Người kia tiến tới bên tai cô ta, " sau lưng và trên mông cô đều có, đây là một sự kiện lớn, phải chú ý hình tượng a. "
Trần Lộ nghe nói, như bị sét đánh, cô ta nghiêng đầu qua, lại không thể thấy rõ ràng, cô ta hận không thể dùng hai tay che mông, mà vừa khéo cô ta còn mặc một bộ lễ phục nhạt màu, cứ như vậy, người ta nhất định cho là vừa rồi mới làm cái chuyện mờ ám gì đó, cô ta vừa xấu hổ vừa tức giận, ánh mắt đối mặt Chử Đồng.
Chử Đồng đang ăn món tráng miệng, quanh nơi khoé miệng còn dính vụn bánh ngọt, Trần Lộ nước mắt cũng mau bị ép chảy ra. Bên cạnh có người đang bàn tán, " có lầm hay không, làm chuyện mờ ám cũng làm được tới dạ tiệc từ thiện, tại sao không thấy phóng viên ở đây nhỉ? Chụp hình đưa lên báo làm trò cười mới phải. "
" đúng vậy, không biết xấu hổ, còn để người ta sờ như vậy......"
Trần Lộ thẹn quá hoá giận, cô ta bước nhanh xông tới, Chử Đồng đặt món tráng miệng trên tay xuống, Trần Lộ đến trước gót chân cô, tay chỉ vào mặt cô, " tại sao cô lại hại tôi như vậy !"
Chử Đồng lắc đầu một cái, " tôi nghe không hiểu cô nói gì ở đây. "
" cô với tôi có thù oán gì, lại muốn làm mất mặt tôi như vậy? " Trần Lộ chỉ sau lưng mình, " tôi mới vừa rồi chỉ gặp qua cô thôi, nhưng tôi không nghĩ tới cô sẽ như vậy......"
" cô có thời gian như vậy, nên là nhanh chạy về đổi bộ quần áo khác đi, buổi dạ tiệc này rất long trọng, cô muốn sau này bị liệt vào danh sách đen sao? "
Sắc mặt Trần Lộ thay đổi liên tục, cô ta siết chặt quả đấm. " cô đem tôi hại thành như vậy, cô còn muốn phủi tay trốn tránh trách nhiệm sao? Cô nghĩ cũng đừng nghĩ !" cô ta cúi người xuống, chợt cầm ly rượu đỏ trên bàn hướng Chử Đồng hắt tới, Chử Đồng đã có tinh thần chuẩn bị sẵn, nhưng cô vẫn không tránh. Từng giọt rượu lạnh như băng chảy xuống cần cổ cô lan tràn ra, Chử Đồng nghe được giọng nói của Giang Ý Duy từ đằng xa truyền tới, " Chử Đồng !"
Cô lau cũng không lau, chẳng qua là mím mím cánh môi, Giang Ý Duy bước nhanh tới đây, trên mặt lạnh lẽo như băng tuyết, " Trần Lộ, cô làm cái gì vậy !"
Màu đỏ của rượu theo cổ áo của cô lan tràn đi xuống, cô ngồi ở đó, cả người trông thật nhếch nhác vô cùng, không ít người tới đây vây xem, Giang Ý Duy giận đến mức một khuôn mặt đang tươi cười cũng vặn vẹo lại khó coi, " Trần Lộ !"
Chử Đồng đúng lúc kéo cổ tay của cô, ý bảo cô đừng nổi giận, theo một loạt tiếng bước chân đang tiến tới gần, Giản Trì Hoài cầm đầu đi tới giữa đám đông, vành mắt Trần Lộ đỏ bừng, " Tứ ca. "
" chuyện gì xảy ra? " Giản Trì Hoài không có nhìn cô ta một cái, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào chỗ cổ áo của Chử Đồng.
" Tứ ca, cô ta hại em !" Trần Lộ hướng Chử Đồng chỉ một cái, Giản Trì Hoài nhìn về bốn phía, người xem náo nhiệt nhiều như vậy, anh không nói hai lời cởi
áo vest xuống, Trần Lộ hướng bên cạnh anh nhích lại gần, người đàn ông lại thẳng tắp bước tiến lên, đem áo vest ném xuống trong ngực Chử Đồng, " mặc lên !"