You carry Mother Earth within you. She is not outside of you. Mother Earth is not just your environment. In that insight of inter-being, it is possible to have real communication with the Earth, which is the highest form of prayer.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Harlan Coben
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: hoang viet
Số chương: 57
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1433 / 33
Cập nhật: 2017-08-25 08:10:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 46
laire nhấc điện thoại lên chỉ sau vài giây. Cô nhấn số di động của Myron. Khi anh trả lời, cô nói, “Aimee vừa mới lên mạng! Hai đứa bạn của nó đã gọi đến.”
Erik Biel ngồi bên chiếc bàn và lắng nghe. Hai bàn tay anh chắp lại. Anh ta đã mất cả ngày qua hoặc hơn thế để lên mạng, tìm kiếm những người sống quanh quanh cái ngõ cụt nọ theo hướng dẫn của Myron. Giờ đây, tất nhiên, anh ta biết rằng mình chỉ uổng phí thời gian. Ngay lúc đó Myron đã phát hiện ra chiếc xe có cái đề can của trường trung học Livingston. Anh đã lần ra nó là của một trong những giáo viên của Aimee, một người đàn ông tên là Harry Davis, chính đêm hôm đó.
Chỉ đơn giản là anh muốn giữ Erik đứng ngoài cuộc.
Vì vậy anh đã giao cho anh ta mấy việc làm anh ta bận bịu.
Claire lắng nghe và sau đó thốt lên mấy tiếng nho nhỏ. “Ôi không, ôi lạy Chúa...”
“Sao cơ?” Erik nói.
Cô giơ tay ra hiệu bảo anh ta yên lặng.
Thêm một lần nữa Erik cảm thấy giận điên lên. Không phải giận Myron. Thậm chí không phải giận Claire. Giận chính bản thân mình. Anh ta nhìn chằm chằm xuống mấy chữ lồng trên chiếc cổ tay áo kiểu Pháp của mình. Quần áo của anh ta là đồ may đo, vừa như in. Ghê gớm lắm đấy. Anh ta nghĩ mình đang gây ấn tượng với ai cơ chứ? Anh ta ngước mắt lên nhìn vợ mình. Anh ta đã nói dối Myron về cảm xúc của anh. Anh ta vẫn muốn cô. Hơn bất cứ thứ gì, anh ta muốn Claire nhìn anh theo cái cách cô đã từng nhìn. Có lẽ Myron đã đúng. Có lẽ Claire đã thực sự yêu anh ta. Nhưng cô chưa bao giờ tôn trọng anh ta. Cô không cần anh ta.
Cô không tin tưởng anh ta.
Khi gia đình họ khủng hoảng, Claire phải chạy đến tìm Myron. Cô đã không đếm xỉa gì đến Erik. Và tất nhiên, anh ta đã chấp nhận điều đó.
Erik Biel đã làm như vậy suốt cả đời mình. Chấp nhận nó. Cô nhân tình của anh ta, một sinh vật nhút nhát ở sở làm việc, là người đáng thương và thiếu thốn tình cảm, xem anh ta như ông hoàng. Nó khiến anh ta cảm thấy mình là một người đàn ông. Claire thì không. Điều đó đơn giản làm sao. Và cũng thảm hại làm sao.
“Sao cơ?” Erik hỏi lần nữa.
Cô lờ anh đi. Anh chờ đợi. Cuối cùng Claire cũng bảo Myron giữ máy một lát. “Myron nói anh ấy cũng nhìn thấy con bé ở trên mạng. Anh ấy đã bảo Erin hỏi nó một câu. Nó trả lời theo kiểu... đó chính là con bé, nhưng nó đang gặp rắc rối.”
“Nó nói gì?”
“Em không có thì giờ để kể lể chi tiết ngay lúc này.” Claire lại đưa ống nghe lên tai và nói với Myron - với Myron! - “Chúng ta cần phải làm gì đó.”
Làm gì đó.
Sự thật là, Erik Biel không được đàn ông cho lắm. Anh ta biết điều đó từ rất sớm. Khi lên mười bốn, anh ta đã rút lui khỏi một cuộc đánh lộn. Cả trường đều có mặt ở đó. Thằng nhóc đầu bò đã sẵn sàng nhào vô. Erik đã bỏ đi. Mẹ anh ta bảo anh ta khôn ngoan. Trên các phương tiện truyền thông, bỏ đi là một hành động “dũng cảm”. Rặt những thứ rác rưởi. Bị đánh đập, bị nằm viện, bị chấn thương hay bị gãy xương cũng không thể làm Erik Biel tổn thương nhiều hơn việc đã không phản kháng. Anh ta đã không bao giờ quên được, không bao giờ vượt qua được điều đó. Anh ta đã lẩn trốn một trận chiến. Cái cách đó cứ lặp lại mãi. Anh ta bỏ mặc bạn bè khi họ bị đánh hội đồng trong bữa tiệc của hội nam sinh. Trong một trận đấu của đội Jets, anh ta để một đứa khác đổ bia lên người bạn gái mình. Nếu một gã trai nhìn đểu, Erik Biel luôn luôn nhìn lánh đi chỗ khác trước.
Anh có thể che đậy nó bằng những ngôn ngữ chuyên ngành tâm lý về nền văn minh hiện đại - tất cả những thứ rác rưởi về sức mạnh xuất phát từ tâm hồn và rằng bạo lực không bao giờ giải quyết được việc gì - nhưng tất cả những thứ đó chỉ là một đống những lý luận để tự hợp lý hóa. Anh có thể sống với việc lừa dối mình theo kiểu đó, dù sao cũng chỉ trong một sớm một chiều. Và rồi một cuộc khủng hoảng ập đến, một cuộc khủng hoảng như thế này, và anh nhận ra mình thực sự là cái gì, rằng bộ đồ đẹp đẽ, xe hơi hào nhoáng và quần là thẳng nếp cũng không giúp anh trở thành một kẻ có ích hơn.
Anh không phải một thằng đàn ông.
Nhưng dù sao, ngay kể cả với những thằng hèn như Erik, vẫn có một ranh giới mà anh không bao giờ bước qua. Bước qua nó, anh không bao giờ quay trở lại nữa. Nó liên quan đến con cái anh. Một người đàn ông sẽ bảo vệ gia đình của anh ta bằng mọi giá. Dù phải hy sinh bất cứ thứ gì. Anh chấp nhận bất cứ mất mát nào. Anh sẽ đi tới cùng trời cuối đất và đánh đổi mọi thứ để bảo vệ nó khỏi nguy hiểm. Anh sẽ không lùi bước. Không bao giờ. Chừng nào anh chưa trút hơi thở cuối cùng.
Có kẻ nào đó đã đem đứa con gái bé bỏng của anh ta đi.
Anh không ngồi ngoài cuộc chiến đó được.
Erik Biel lấy khẩu súng ra.
Đó là khẩu súng của bố anh ta. Một khẩu Ruger 0.22. Đó là một khẩu súng cũ. Có lẽ chưa được khai hỏa đã ba thập niên. Sáng nay Erik đã đem nó tới một hiệu súng. Anh ta mua đạn và mấy thứ lặt vặt có thể sẽ cần đến. Gã đứng sau quầy thu ngân đã lau chùi khẩu Ruger cho anh ta, thử nó, cười tự đắc trong nỗi ghê tởm gã đàn ông bé nhỏ đứng trước mặt, thảm hại tới mức thậm chí không biết cách nạp đạn và sử dụng khẩu súng chết toi của chính mình.
Nhưng khẩu súng giờ đã được nạp đạn.
Erik Biel đang lắng nghe vợ anh ta nói chuyện với Myron. Họ đang cố gắng tính toán xem phải làm gì tiếp theo. Drew Van Dyne, anh ta nghe thấy họ nói, không có ở nhà. Họ đang thắc mắc về Harry Davis. Erik mỉm cười. Anh ta đã đi trước họ trong vụ này. Anh ta đã sử dụng dịch vụ Ẩn Cuộc gọi và quay số của ông thầy này. Anh ta đóng giả một tay môi giới thế chấp. Davis đã nhận cuộc gọi và nói ông ta không quan tâm.
Đó là nửa tiếng trước.
Erik tiến về phía chiếc xe của mình. Khẩu súng nhét trong quần.
“Erik? Anh đi đâu vậy?”
Anh ta không trả lời. Myron Bolitar đã đối đầu với Harry Davis ở trường. Ông thầy đã không nói chuyện với Myron. Nhưng bằng cách này hay cách khác, ông ta chắc chắn sẽ nói chuyện với Erik Biel.
Myron nghe thấy Claire nói, “Erik? Anh đi đâu vậy?”
Điện thoại của anh kêu bíp.
“Claire, có người gọi anh ở đường dây khác. Anh sẽ gọi lại cho em.” Myron bấm máy chuyển sang đường dây bên kia.
“Myron Bolitar phải không?”
Giọng nói quen quen. “Phải.”
“Tôi là Thanh tra Lance Banner ở Sở Cảnh sát Livingston đây. Chúng ta đã gặp nhau hôm qua.”
Có phải chỉ mới hôm qua không? “Phải rồi, Thanh tra, tôi có thể làm gì cho anh?”
“Anh đang ở cách bệnh viện St. Barnabas bao xa?”
“Mười lăm, hai mươi phút, sao?”
“Joan Rochester vừa mới được đưa đến cấp cứu.”
Người Hùng Trở Lại Người Hùng Trở Lại - Harlan Coben Người Hùng Trở Lại