Số lần đọc/download: 2675 / 23
Cập nhật: 2017-09-14 22:16:22 +0700
Chương 46
H
ôm nay, tình cờ gặp lại một người quen từ lâu, hỏi thăm nhau vài câu, em nói: Em vẫn ổn.
Nhưng thật ra, em cũng không biết, "ổn" là như thế nào nữa.
Thời gian trôi, em vẫn sống tốt cuộc sống của riêng mình. Vẫn ăn những món ăn ngon, vẫn gặp những người tốt, vẫn đến những nơi thật đẹp. Những ngày nắng rực rỡ, kể cả những ngày mưa dài lê thê, em cũng đã trải qua hết. Chỉ là một mình. Chỉ là không có anh.
Chỉ là...
Chỉ là đôi lúc, nước mắt như chực trào ra khi có người vô tình nhắc đến tên anh – đến những kỷ niệm sâu đậm, những tháng ngày mà chúng ta đã cùng nhau trải qua.
Chỉ là đêm về, một mình trên chiếc giường trống vắng, nằm nghe những bản nhạc cũ, em lại thấy mình thật nhỏ bé, bản thân cũng trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết.
Chỉ là, em luôn là kẻ thích gom nhặt những kỷ niệm, là kẻ thích những thứ gắng bó lâu dài, và bởi em là kẻ chẳng chịu buông bỏ những thứ đã quá cũ kĩ đến người cũ có khi cũng đã quên từ rất lâu rồi.
Không biết bao nhiêu lần, em tự dặn lòng mình phải mạnh mẽ để quên anh, dùng sự tuyệt vọng của bản thân để xóa anh ra khỏi cuộc đời... nhưng cuối cùng vẫn là vô phương, vô cách. Hơi thở của anh, mùi nước hoa trên người anh, em cũng không quên nổi, huống gì hình bóng của anh. Nhìn thấy anh, cảm nhận được anh nhưng từ nay về sau, vĩnh viễn không còn khả năng chạm vào anh nữa...
Điều gì đau lòng nhất trên đời này? Có phải là mất đi một người ta yêu thương?
Điều gì thổn thức nhất trên đời này? Có phải là vẫn nhớ một người nhưng trong lòng người ấy, từ lâu mình đã không còn tồn tại...
****
Anh và cô là thanh mai trúc mã. Ngày bé, anh từng nắm tay cô, cười rạng rỡ:
"Sau này nhất định lấy cậu làm vợ".
Cô vì câu nói đó mà suốt những năm trung học từ chối tất cả những nam sinh khác. Cô vì câu nói đó mà chờ anh suốt mười năm thanh xuân khi anh đi du học.
Ngày anh trở về, mang theo cô gái ngoại quốc xinh đẹp. Anh nói rằng cô ấy sẽ làm vợ anh...
Cả thế giới quanh cô dường như sụp đổ...
Vậy mới nói, trên đời này, không có nỗi đau nào lớn hơn việc bị tổn thương bởi người duy nhất mà ta nghĩ sẽ không bao giờ làm ta bị tổn thương. Hóa ra, trong suốt những năm tháng ấy, chỉ có một mình cô vẫn luôn nhớ đến lời hứa đó. Còn anh thì không. Hóa ra, là do cô ngốc nghếch, luôn ảo tưởng về cái thứ hạnh phúc hời hợt, để rồi bị nó trêu đùa như một món đồ chơi không thương tiếc.
Khoảng thời gian ấy, cô đã khóc quá nhiều, khóc vì những việc không đáng và vì những người không xứng. Nhưng bây giờ thì hết rồi, cô đã trở thành một đứa con gái mạnh mẽ giải quyết mọi việc đều bằng nụ cười và lý trí. Đã đến lúc cô phải để anh ra khỏi cuộc sống của mình rồi...
Một nữa thanh xuân là vì có anh nên sống tốt. Nửa còn lại là vì không có anh nên càng phải sống tốt hơn.
******
Đừng buồn chi nữa em ơi
Trước sau gì cũng có người thương em
Giông tố đã trải bao phen
Mà sao em vẫn để hoen mi này.
Vì một người đã đổi thay
Vì một người đã quên ngày tháng xưa.
Đau thương biết mấy mới vừa
Mà phí tuổi trẻ cho người vô tâm
Buồn đau cứ mãi lặng câm
Soa không buông bỏ để dần quên đi.
Thanh xuân em được mấy thì
Khi đã qua mất dễ gì tìm đâu?