Số lần đọc/download: 2947 / 73
Cập nhật: 2016-05-20 19:50:41 +0700
Chương 46
V
ào bảy giờ ba mươi sáng hôm sau, sau gần ba giờ trải qua giấc ngủ đứt quãng không ngớt bị ác mộng ám ảnh, Tess khởi động chiếc máy tính trong phòng làm việc của mình. Nhưng không phải để viết. Viết là việc cuối cùng cô bận tâm đến lúc này.
Betsy Neal có độc thân không? Tess nghĩ là có. Cô không hề thấy chiếc nhẫn cưới nào ngày hôm đó trong phòng làm việc của Neal, và trong khi có thể cô đã bỏ sót mất chi tiết này, ít nhất cũng không có bất cứ bức ảnh gia đình nào. Bức ảnh duy nhất cô nhớ đã nhìn thấy là một bức ảnh Barack Obama lồng trong khung... và ông ta thì đã lập gia đình rồi. Vậy là đúng - Betsy Neal nhiều khả năng đã ly hôn hoặc chưa lập gia đình. Và nhiều khả năng, chưa được lưu danh ở đâu. Trong trường hợp đó, tìm kiếm trên Internet sẽ chẳng đem lại cho cô ích lợi gì. Tess nghĩ có lẽ cô cần tới The Stagger Inn và tìm gặp cô ta ở đó... nhưng cô không muốn quay trở lại The Stagger Inn. Không bao giờ.
"Tại sao cô lại đi chuốc lấy rắc rối làm gì?" Fritzy lên tiếng từ trên bậu cửa sổ. "Ít nhất hãy tìm qua danh bạ điện thoại ở Colewich. Mà tôi ngửi thấy mùi gì trên người cô vậy? Có phải là con chó đó không?"
"Phải. Đó là Goober."
"Đồ phản bội," Fritzy khinh khỉnh nói.
Truy vấn tìm kiếm của cô đã tìm ra đúng một tá Neal. Một trong số này là một E Neal. E là Elizabeth chăng? Chỉ có một cách để kiểm tra.
Không chút do dự - điều gần như chắc chắn sẽ làm cô mất đi can đảm cần thiết - Tess bấm số. Cô đang túa mồ hôi ra đầy người, và tim cô đang đập nhanh đến chóng mặt.
Chuông điện thoại reo lên một lần. Rồi hai lần.
Nhiều khả năng không phải là cô ta. Có thể là một Edith Neal. Một Edwina Neal. Thậm chí là một Elvira Neal.
Ba lần.
Nếu đây là điện thoại của Betsy Neal, có khi cô ta còn không có nhà. Nhiều khả năng cô ta đang đi nghỉ ở Catskills...
Bốn lần.
... hay đang trên giường với ai đó trong đám Thợ nướng bánh Zombie, nếu vậy thì sao? Anh chàng chơi ghi ta chính. Có thể hai người đang cùng nhau hát "Cái của cô có chơi được chó không" dưới vòi hoa sen sau khi đã...
Đầu dây bên kia đã nhấc máy, và Tess lập tức nhận ra giọng nói vọng vào tai cô.
"Xin chào, bạn đang gọi tới Betsy Neal, nhưng tôi không thể trả lời điện thoại vào lúc này. Sẽ có tiếng bíp, và bạn biết cần làm gì khi bạn nghe thấy nó. Chúc một ngày tốt lành."
Tôi đã có một ngày tệ hại, xin cảm ơn, và tối hôm qua thậm chí còn tệ hơn...
Tiếng bíp vang lên, và Tess nghe thấy cô đang nói trước khi ý thức ra mình định làm gì. "Xin chào cô Neal, tôi là Tessa Jean đây - tác giả của Willow Grove, cô nhớ chứ? Chúng ta đã gặp nhau tại The Stagger Inn. Cô đã trả lại cho tôi chiếc máy Tomtom của tôi và tôi đã ký tặng sách cho bà của cô. Cô nhận ra những vết bầm tím của tôi và tôi đã nói dối cô vài chuyện. Nguyên nhân không phải là một anh bạn trai, cô Neal." Tess bắt đầu nói nhanh hơn, sợ rằng băng ghi âm sẽ hết trước khi cô nói xong... và cô chợt nhận ra mình muốn kết thúc đến tột độ. "Tôi bị cưỡng dâm, và điều đó thật tồi tệ, nhưng sau đó tôi đã tìm cách sửa chữa lại và... tôi... tôi cần nói chuyện với cô về chuyện đó vì..."
Có một tiếng tách trên đường dây, và sau đó chính Betsy Neal đang nói vào tai Tess. "Hãy bắt đầu lại từ đầu," cô ta nói, "nhưng nói chậm thôi. Tôi vừa mới tỉnh giấc và còn đang ngái ngủ."