You carry Mother Earth within you. She is not outside of you. Mother Earth is not just your environment. In that insight of inter-being, it is possible to have real communication with the Earth, which is the highest form of prayer.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 32
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Đanien
anien vẫn bị trói trong căn hầm giam ngay trên chiếc tàu đẹp một cách hùng vĩ của hắn, trong lòng chất chứa bao nỗi đắng cay. Chỉ một thời gian ngắn trước đây thôi hắn vẫn đứng ở tột đỉnh của quyền uy và danh vọng. Hắn đã đạt tới tham vọng cao nhất của hắn. Chỉ cần nhắc đến tên hắn thôi là các thuyền trưởng cứng cáp nhất của những tàu buôn mất ăn mất ngủ. Trên khắp các đại dương không một kẻ nào sánh được với hắn. Những câu chuyện về chiến công tàn ác của hắn và sức mạnh khủng khiếp của bọn cướp dưới quyền chỉ huy của hắn cứ đồn đại rộng khắp và lan xa mãi.
Thế mà giờ đây hắn trở thành tù nhân trên con tàu của hắn trong khi bọn thủy thủ đê tiện đang say sưa chè chén trên boong tàu! Chẳng lẽ thằng "Chân Gỗ" khốn nạn kia lại nói đúng khi nó cứ lải nhải hàng mấy năm nay là có ngày con gái của Đanien sẽ mang tai họa đến cho chiếc tàu này. Lúc này Đanien đã nhận ra một điều là kẻ nào muốn trở thành một tên cướp mạnh nhất thì phải tàn nhẫn và khát máu. Chỉ cần bắt đầu chăm sóc đến một người nào đó, dù đấy chính là con gái mình, là người ta sẽ đoạt mất quyền chỉ huy. Tất nhiên, tất cả những của cải ấy, những quyền uy uy có ý nghĩa gì khi không còn một hình bóng thân thiết nào để ấp ủ trong lòng.
Đanien nghiến răng ken két vì khổ tâm, vì giận dữ. Hắn lăn lộn trong buồng, cố nới lỏng những sợi dây trói, nhưng không một chút hy vọng. Đanien hiểu quá rõ là đồng bọn của hàn rất khéo léo, giỏi giang trong việc trói gô những tù nhân. Xưa nay chưa hề có kẻ nào làm chùng nổi một sợi dây khi bị những tên cướp này trói. Trên boong tàu đã im lặng trở lại. Bọn cướp say sưa cứ ngủ gục dần từng tên một. Không có người nào biết là "Chân Gỗ" đã giết chết Halêluda và đoạt quyền chỉ huy. Bọn cướp ngủ không yên giấc. Chỉ một lát sau, khi đầu óc hơi tỉnh táo, chúng lại bò dậy kiếm thêm rượu uống. Thùng rượu đã cạn, còn chìa khóa nhà kho lại nằm trong túi Halêluda. Chúng sinh sự cãi cọ lẫn nhau rồi kéo đến tụ tập trước cửa buồng thuyền trưởng. Cửa khóa.
- Mở ra! - Bọn cướp vừa la hét vừa thúc vào cửa.
Cửa mở. Ngay chính giữa cửa là một bộ mặt hung dữ, chĩa họng súng đen ngòm về phía bọn cướp. Không phải là Halêluda như mọi người vẫn tưởng, mà chính là "Chân Gỗ". Đằng sau hắn là thằng Húc.
- Halêluda đâu? - Tên Hy Lạp hỏi. - Chúng tao muốn có thêm rượu rum!
Thằng Húc nhếch mép:
- Halêluda đi ngủ với sứa rồi!
"Chân Gỗ" lên giọng dọa nạt:
- Bây giờ tao là thuyền trưởng! Từ nay trở đi chúng mày phải tuân lệnh tao!
Lúc ấy thì bọn cướp chẳng muốn tuân lệnh ai hết.
- Mở kho ra! - Ađam cao gào lên - Lấy thêm rượu ra đây.
- Không được! - "Chân Gỗ" nói - Bây giờ chúng mày cần đến roi chứ không phải cần rượu rum nữa! Giải tán hết và lên boong ngay! Ta phải căng buồm đi tìm thằng "Đuôi Sam Sắt"!
Phần lớn bọn cướp nghe theo và đi lên boong tàu. Một số ít còn chần chừ không chịu đi.
- Mày không ra lệnh cho tao được đâu. - Ađam cao nói và cười vào mặt "Chân Gỗ". - Tao muốn làm gì thì tao làm!
Một tiếng nổ tiếp ngay sau câu nói, Ađam cao chết tươi dưới sàn tàu. Cả bọn cướp đều la lên những tiếng "ô hô! ". Không phải là một giọng kinh ngạc mà là một giọng dọa nạt. Một loáng sau, bọn cướp tách thành hai phe đứng gườm gườm nhìn nhau.Không khí tràn ngập vẻ hậm hực uất ức. Thế rồi, bằng một động tác chớp nhoáng, tên Hy Lạp đá khẩu súng trên tay của "Chân Gỗ" văng đi. Cả bọn ùa vào phòng. Lùi trở lại, "Chân Gỗ" vấp phải vật gì đó và ngã quỵ xuống chân thằng Húc. Một người nào đó cũng xô vào thằng Húc làm cả hai ngã nhào xuống. Bọn cướp như điên dại bắn luôn cả hai tên.
- Làm gì bây giờ? - Tên Hy Lạp hỏi, quay về phía "Thú Biển".
- Đi cởi trói cho Đanien. Để Đanien xét xử tất cả mọi việc. - "Thú Biển" nói một cách uể oải.
Mọi người đã đi cả, một mình "Thú Biển" nấn ná lại. Hắn không rời mắt khỏi chiếc nhẫn hình con rắn đang lấp lánh trên ngón tay của thằng Húc. Một tia sáng mặt trời rọi vào làm đôi mắt của con rắn lung linh như một cặp mắt đang sống. Như có ma lực hấp dẫn, "Thú Biển" rút chiếc nhẫn ra khỏi ngón tay thằng Húc.
Rồi hắn cũng đi xuống theo mọi người. Bọn cướp đứng ngay trước mặt Đanien, nhìn hắn xoa bóp những chỗ chân tay sưng tấy lên.
- Carămba! - Đanien quát lên. - Chúng mày cứ như một đàn cừu ấy, cái bọn con hoang đầu óc rỗng tuếch này? Chúng mày mất trí hay sao mà lại tin được là thằng cụt cẳng ấy làm được thuyền trưởng, hả? Nhiệm vụ của chúng mày là tuân lệnh, không được hỏi han chi hết, và không được để cho mấy thằng đê tiện như Halêluda làm đầu óc chúng mày loạn lên bằng những câu nhảm nhí? Bây giờ, thằng nào ở đâu về ngay đấy! Phải đuổi kịp ngay thằng "Đuôi Sam Sắt". Phải làm nhanh gấp đôi thời gian, nếu không thì thằng "Đuôi Sam Sắt" sẽ chuồn mất như con lươn lọt qua ngón tay và không bao giờ chúng mày còn trông thấy đống vàng bạc kim cương của chúng mày nữa đâu!
- Carămba! Thôi cút ngay đi, bọn óc đất!
Thật sự bọn cướp lại cảm thấy dễ chịu khi nghe những tràng chửi rủa xỉ mắng thậm tệ của Đanien. Chúng quen với nếp tuân lệnh một cách mù quáng chứ không hay đắn đo xem thuyền trưởng nào phù hợp với chúng hơn. Kẻ nào cứng tay là người chỉ huy tốt nhất của chúng. Vậy thì còn có kẻ nào cứng tay hơn là Đanien, biệt danh "Cò Súng".
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển