Bạn nhìn thấy sự việc và hỏi “Tại sao?”, nhưng tôi mơ tưởng đến sự việc và hỏi “Tại sao không?”.

George Bernard Shaw

 
 
 
 
 
Tác giả: Robert Dugoni
Thể loại: Trinh Thám
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 64
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 587 / 28
Cập nhật: 2020-04-06 08:57:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 44
ames Tomey đã tự nguyện cung cấp mẫu ADN nước bọt và tóc, nhưng ông ta từ chối bài kiểm tra nói dối trước khi rời Trung tâm Tư pháp với Bustamante.
Sáng hôm sau, Tracy và Kins chờ cú điện thoại của Cerrabone, ông ta đang đi nói chuyện với sếp của mình về việc đưa bản kiến nghị lên tòa án tối cao quận King để phân tích ADN sau khi đã kết án trong vụ Beth Stinson. Nếu Dunleavy đồng ý và thẩm phán phê duyệt bản kiến nghị, Tracy sẽ lái xe tới kho dữ liệu chứng cứ và lấy bằng chứng ADN từ cuộc điều tra, đấy là giả sử như nó vẫn còn ở đó. Sở cảnh sát Seattle có chính sách lưu trữ chứng cứ giết người trong tám mươi năm, trừ khi các điều tra viên có lý do để tán thành việc tiêu hủy chúng sớm hơn, chẳng hạn như nếu người bị kết án đã chết trong tù. Tracy chẳng cho rằng Nolasco hay Hattie, người đã nghỉ hưu từ lâu, có bao giờ còn nghĩ đến Stinson.
Cô nhìn xuống góc dưới cùng bên phải của màn hình máy tính. Đồng hồ chỉ tám giờ, cô cầm điện thoại lên và gọi cho Đơn vị Lưu trữ Bằng chứng, cung cấp cho trung sĩ trực bàn số hiệu vụ án, và lắng nghe tiếng ngón tay anh ta gõ lên bàn phím. Viên sĩ quan thở dài và hắng giọng. Rồi anh ta nói: “Vẫn ở đây.”
Tracy bắt đầu tự hỏi liệu những bằng chứng sinh học có còn đó không khi viên trung sĩ ngắt ngang: “Cô là người thứ hai gọi trong hai ngày qua đấy. Có chuyện gì đang xảy ra với vụ này sao, điều tra viên?”
Tracy thấy như mình vừa bị đá vào bụng. Lấy lại bình tĩnh, cô nói: “Xin lỗi. Anh biết những chuyện thế này diễn ra thế nào rồi đấy; họ cứ sốt xình xịch lên khi đến gần thời hạn ân xá và kháng cáo. Người gọi tới có phải cộng sự của tôi Kinsington Rowe không? Đôi khi chúng tôi không biết người kia đã hỗ trợ mình rồi.”
Những ngón tay lại gõ lên bàn phím. “Không, không phải anh ấy đâu. Đó là đại úy của cô, Johnny Nolasco, Ban Tội phạm Bạo lực. Ông ấy đã gọi vào cuối ngày hôm qua, ngay trước khi chúng tôi đóng cửa.”
Cô vẫn giữ nguyên âm sắc. “Xin lỗi vì đã tăng gấp đôi công việc của anh. Thế Đại úy Nolasco có lấy bằng chứng đi không?”
“Vẫn chưa. Chỉ hỏi xem nó còn đây không thôi.”
“Tôi đang ở gần. Tôi sẽ đến lấy nó.”
“Tôi ở đây cả ngày.”
Tracy gác máy và nhanh chóng mặc chiếc áo khoác nhung của mình vào. Hành động đó khiến Kins chú ý. “Cô đi đâu đấy? Sáng nay chúng ta có bài kiểm tra nói dối của Taggart.”
Trong sáu năm làm việc cùng nhau với tiêu chí hoàn toàn trung thực, giờ cô đang vi phạm nó. Kins sẽ không vui vẻ gì nếu cô giấu anh thông tin, nhưng việc Nolasco gọi tới để hỏi về bằng chứng xác nhận rằng cô đang đi đúng hướng. Có thể bằng cách nào đó Nolasco đã móc nối được những điểm tương đồng giữa những vụ giết người của tên Cao Bồi hiện tại với vụ Beth Stinson, nhưng ngay cả khi ông ta đã đoán ra thì nó cũng không thể giải thích được lý do ông ta gọi đến Đơn vị Lưu trữ Bằng chứng. Lý do duy nhất để ông ta làm vậy có lẽ là vì ông ta băn khoăn, và lý do duy nhất cô có thể nghĩ ra về việc tại sao Nolasco lại băn khoăn là vì bằng cách nào đó ông ta đã biết được Tracy hay Dan đang xem xét cuộc điều tra. Giờ, hơn lúc nào hết, cô cần bảo vệ Kins và gia đình anh khỏi bất cứ sự cố nào có thể xảy ra.
“Anh có thể xử lý nó không?” Tracy nói. “Là Cerrabone. Tôi cần đi cùng điều tra viên của bên khám nghiệm hiện trường đến nhà Tomey, và chúng ta có rất ít thời gian. Sao anh không gặp tôi ở đó sau khi Taggart xong bài kiểm tra của hắn?”
Nửa giờ sau, Tracy vội vã đi từ kho lưu trữ đến xe tải của mình, hộp cầm trong tay. Cô kiểm tra cả hai hướng trên đường South Stacy, ngỡ rằng sẽ trông thấy chiếc Corvette màu đỏ của Nolasco lao tới, nhưng đường phố trống không. Cô trườn vào buồng lái xe, đặt hộp lên ghế, và lái nhanh ra khỏi bãi đỗ.
Điện thoại di động reo. Tracy bắt máy qua loa ngoài.
“Thẩm phán ký lệnh rồi.” Cerrabone nói. “Cô có thể lấy bằng chứng và mang nó đến cho Melton.”
“Tôi đang tới đây.” Cô đáp.
Hơi Thở Cuối Cùng Hơi Thở Cuối Cùng - Robert Dugoni Hơi Thở Cuối Cùng