Số lần đọc/download: 4703 / 142
Cập nhật: 2014-12-06 23:08:04 +0700
Chương 3: Âu Nghiệp Vu
“N
hị thúc!” Hồng quân con mắt sáng ngời, lập tức hỏi: “Tôn huynh, sư phụ của huynh đang ở Tiên Ma Yêu Giới hả??”
“Đương nhiên là ở đây, không thì thế nào dậy ta, nhưng mà đã năm trăm năm rồi ta chưa gặ qua sư tôn!” Tôn Ngộ Không thở dài, từ khi đi theo Hầu phí, lần này là bọn hắn tách ra thời gian dài nhất.
“Năm trăm năm, lâm tiên tử tử cuối cùng…!” Ánh mắt Hồng quân bỗng trở nên ảm đạm, Nhị thúc chỉ nói ông ta chỉ giết người, không thể cứu người.
“Tôn huynh, sư tôn huynh bây giờ thỏai mái rồi” Hồng Quân cười nói.
“Thỏai mái, sư tôn cùng hai sư nương sống rất thống khoái…mà ta thấy ai trong các ngươi cũng gọi là huynh này huynh nọ ta nghe chẳng quen tẹo nào.” Ngộ Không ha ha cười sau đó nét mặt tự nhiên nghiêm túc hẳn lên. “Tiểu Quân, ngươi nói thật cho ta nghe ta biết phụ thân ngươi và sư tôn có quan hệ rất mật thiết, người chết thì cũng chết rồi người sống thì cố sống cho thoải mái.”
Ngộ Không khuyên bảo Hồng Quân, đại bộ phận câu truyện cũng như câu truyện của hắn,mẫu thân cũng đã chết rồi. kẻ thù cũng chết. Cha hắn thì coi như bỏ đi, suốt ngày làm bạn với ma men, sống trong ảo tưởng quá khứ, chỉ nhớ về bóng dáng của người xưa, chỉ biết uống rượu để tìm lại hình ảnh ngày xưa xinh đẹp… thế nên quyết định của hắn là sống mạnh mẽ hơn cha mình, đầu đội trời chân đạp đất.
“Yên tâm đi Ngộ không, ta không sao cả đâu. Khi nào Nhị thúc xuất hiện ở Tiên Ma Yêu giới thì ta và huynh cùng đi thăm ông ấy.” Hồng Quân ngước đầu lên, trông vẻ mặt không có gì buồn phiền cả, mỉm cười nhìn Ngộ Không nói.
“Chúng ta đã ở Tiên Ma Yêu Giới bảy trăm năm rồi, cha ngươi cùng sư tôn chắc bây giờ đang ở cùng nơi, họ còn bảo ta đến tiên ma yêu giới…ài, chắc là có lý do” Bỗng nhiên nét mặt Ngộ Không trầm hẳn xuống, miệng lẩm bẩm” ài, thời gian trôi nhanh thật thế mà đã bảy trăm năm rồi…”
“Bảy trăm năm trước, đó là thời gian mà ta muốn đi Tử Huyền tinh, như thế nào mà thời gian như vậy ta cũng không thể quên, có lẽ cuộc sống của cha vẫn như xưa” Hồng Quân dùng sức lắc đầu, cuối cùng thì hắn cảm thấy trước mắt mình thật mờ mịt…
o O o
Âu nghiệp Vu chính là Tông sư nổi tiếng về luyện khí tại Lôi Phạt thành. Lôi Phạt thành cũng không phải địa phương lạc hậu gì, Âu Nghiệp Vu cũng thường rời khỏi Lôi Phạt thành để tìm các tài liệu dùng cho luyện khí, hắn muốn chính mình luyện được một kiện Hồng Mông Linh bảo nhất lưu.
Không có bảo vệ của Lôi Phạt thành, Âu Nghiệp Vu không biết rằng mình đã bị người khác theo dõi.
Bảy thế lực và ba thế lực của Phi Thăng giả nhất tộc đều có lời mời Âu Nghiệp Vu làm Tông sư cho họ, nhưng đều bị hắn nhất định từ chối. Xa Hầu Viên trở thành Thiên Tôn làm cho Âu Nghiệp Vu có một sự đả kích rất lớn, hắn quyết tâm dựa vào năng lực của mình luyện chế được một kiện nhất phẩm Hồng Mông Linh Bảo, trước tiên trở thành Tượng Thần, sau đó là tiến nhập vào cảnh giới Thần Vương, đó là mục tiêu mà hắn đang tiến tới.
Khi cự tuyệt tất cả các lời mời, Âu Nghiệp Vu không biết được rằng tám thị tộc kia cùng với phi thăng giả tam đại thế lực sẽ không để cho hắn tồn tại như vậy. Xa Hầu Viên là Tượng Thần, cảnh giới là Thiên Tôn, Tần Vũ là tượng Thần theo những thế lực không biết thì có thể đóan Tần Vũ mới là Thần vương chi cảnh.
Tất cả con người ở Ảo Vụ thành đã được Tần Vũ đưa vào Tân Vũ trụ, Tần Vũ và các thiên tôn không nói quan hệ của bọn họ cho ngoại nhân biết, nên bên ngoài họ không biết rằng Tần Vũ đã vượt qua cấp bậc Thiên Tôn rất lâu rồi.
Tượng thần, đó là một cơn ác mộng với Đoan Mộc thế gia, cũng may mắn là Đoan Mộc Ngọc có giao hảo tốt với Tần Vũ. Cũng vì Âu Nghiệp Vu có mâu thuẫn với Lôi Phạt thành nên đó cũng chính là lý do Lôi Phạt thành mất đi cánh tay phải của mình. Hắn chỉ là một Thượng bộ thiên thần nhưng trong tay có đến 2 kiện Hồng Mông Linh Bảo.
ÂU Nghiệp Vi dù sao với các thế lực của Thần giới đều có giao hảo, vì trước đến nay họ đều luyện chế rất nhiều Thiên thần khí. Bề ngoài các gia tộc này luôn luôn nói rằng sẽ tôn trọng quyết định của Âu Nghiệp Vu nhưng trong thực tế thì họ vẫn âm thầm phái cao thủ đi diệt từ ẩn họan – Âu Nghiệp Vu
Tại Tiên Ma Yêu Giới, Hoàng phủ Tĩnh đã nhận ra người kia chính là Thượng bộ thiên thần Âu nghiệp Vu, một Trung bộ thiên thần chính là đồ đệ của ông ta. Hai thầy trò có mặt ở Tiên Ma Yêu giới để đi tìm một loại tài liệu luyện khí cực kỳ hiếm có, loại này chỉ ở Tiên Ma Yêu giới mới có.
Lăng Phi Thiên. Hoàng Minh, La chí Tú, đều là Thượng Bộ thiên thần, họ được Tu La thần vương ra mật lệnh: Tuyệt đối không thể để cho Âu Nghiệp Vu rời khỏi Tiên Ma Yêu giới. Thậm chí Tu La thần vương còn cấp cho họ một kiện nhị lưu hồng mông linh bảo, quyết tâm bắt Âu Nghiệp vu phải chết tại đây.
“Chuyện hay đây, càng ngày càng náo nhiệt à nha” Sau khi Tôn Ngộ Không đi, Hầu Phí học theo Tần Vũ mang theo hai lão bà bà đi du ngoạn khắp nơi trên Tiên Ma Yêu giới.
Khi Tu La thần vương phái ba thượng bộ thiên thần đi ám sát Âu Nghiệp Vu đã bị Hầu phí phát hiện.
Tôn Ngộ Không mang theo bọn Hồng Quân ba người quay trở lại tinh cầu mà hắn ngày xưa tu luyện, nhưng chưa kịp đi thì đã nhận được hình ảnh của Hầu Phí lưu lại. Qua hình ảnh, Hầu Phí phân phó Ngộ Không ở cùng với bọn Hồng Quân, kinh thiên côn pháp Hồng Quân đã lĩnh hội hết nên hai người ở cùng chỗ rèn luyện rất tốt. Cuối cùng Hầu Phí cảnh cáo Hồng Quân nếu lần sau bỏ nhà đi, hắn sẽ có biện pháp xử lý ( dọa nạt )
“Ngộ Không, nhị thúc đã đi rồi. Trước hết chúng ta sẽ ở cùng nhau, sau này kinh thiên côn pháp ta sẽ giúp ngươi lĩnh hội” Hồng Quân cười cười, đây là cơ hội để hắn có thể trêu chọc được tên gia hỏa Ngộ Không này. Hắn rời nhà đi trong một khoảng thời gian dài như vậy, lại bị đảo thối tu vi trở thành nhất cấp kim tiên quả thật không có mặt mũi nào nhìn lại người thân.
“Được, Tiểu Quân, sau này ta và ngươi giống như Hai huynh đệ sư tôn sáng tạo cho mình những phi vụ hoành tráng…hắc hắc.” Không được gặp Hầu Phí, Ngộ Không cũng cảm thấy có mất mát nhưng nhanh chóng hắn điều chỉnh trạng thái, cả người như thay đổi hào khí vô cùng, hắn nói chuyện làm cho Hồng Quân hưng phấn vô cùng.
“Sai rồi Ngộ Không, huynh đệ chúng ta ba người, các ngươi đinh gạt ta ra ngoài hả?” Cổ Bàn cười ha ha, đi nhanh tới trước mặt Hồng Quân và Ngộ Không.
“Chúng ta huynh đệ ba người …..”
“Cái gì mà huynh đệ ba người? Mấy tên gia hỏa các ngươi, sư phó đã cho ta đi cùng các ngươi giờ các ngươi định cho ta ra rìa hả?” Sau khi Ngộ Không xuất hiện, Phượng Hi đã rất buồn bực, Cổ Bàn và Hồng Quân chỉ vây quanh hắn, quên mất Phượng Hi.
“Được, huynh đệ chúng ta bốn người, ba huynh đệ và một bà nương sáng tạo tương lai huy hoàng, hắc hắc…” Hồng Quân vì thái độ của mọi người mà hưng phấn ha ha cười to.
“Âu Nghiệp Vu đại sư, ta phụng mệnh đại nhân tới đây, hi vọng người có thể cho ta hồi đáp” Không Tinh hệ, yêu thú nhất tộc..La Chí Tú tìm được hai thầy trò Nghiệp Vu nhưng hắn vẫn chưa ra tay, ngược lại còn đưa ra lời mời.
“La đại nhân, xin người chuyển lời tới Tu La thần vương bệ hạ Âu nghiệp Vu ta rất đa tạ thịnh tình của Tu La bệ hạ nhưng ta đang trầm mê vu luyện khí nên không thể giúp gì được” Âu Nghiệp Vu cười cười nói.
“Đại sư, nếu ngài đã tòan tâm tòan ý vào sự nghiệp đột phá tự nhiên thì chẳng bao lâu nữa Thần giới sẽ xuất hiện thêm một Tượng thần mới.” Hoàng Minh cười cười chắp tay nói.
“Tạ ơn Hoàng đại nhân đã chúc, cái ngày mà ta trở thành tân tượng thần sẽ là ngày ta đáp ứng yêu cầu của Tu La bệ hạ.”
“Tốt lắm, nhưng chúng ta cần một tín vật của đại sư để có thể giao phó với Ta la bệ hạ, hi vọng đại sư có thể đáp ứng” Lăng Phi Thiên hắc hắc cười nói.
“Tín vật cho bệ hạ? Vậy... tín vật gì vậy?” Âu Nghiệp Vu cũng không biết mình có tín vật gì có thể trao cho Tu La Thần vương
“Tín vật đó chính là…” La Chí Tú chậm rãi nói, rồi đột nhiên cười ha ha nói:” Chính là đầu của đại sư”. Nói dứt lời, La Chí Tú đánh ra một kiện Hồng Mông linh bảo hướng Âu Nghiệp Vu bay tới.
“Tín vật cho bệ hạ? Vậy... tín vật gì vậy?” Âu Nghiệp Vu cũng không biết mình có tín vật gì có thể trao cho Tu La Thần vương
“Tín vật đó chính là…” La Chí Tú chậm rãi nói, rồi đột nhiên cười ha ha nói:” Chính là đầu của đại sư”. Nói dứt lời, La Chí Tú đánh ra một kiện Hồng Mông linh bảo hướng Âu Nghiệp Vu bay tới.
“Sư Tôn” đồ đệ của Âu Nghiệp Vu thấy hành động của ba người, vì chúng che dấu quá rõ nên từ đầu đến giờ vẫn không nhận ra mục đích chính của chúng. Đến tận cuối cùng chúng mới lộ ra sát khí nhưng dù sao đồ đệ của Âu Nghiệp Vu cũng chú ý, bảo bối trong tay La Chí Tú vừa bay ra thì gã đồ đệ này đã đứng ngay trước mặt sư phụ của mình. Linh Bảo trực tiếp xuyên thấu thân thể đồ đệ của Âu Nghiệp Vu, bắn thẳng vào ông, nhưng lực công kích đã giảm đi đáng kể. Gã đồ đề đã sử dụng thân thể của mình che chắn cho sư phụ, cho sư phụ của mình chút thời gian, quả là một hành động đáng khâm phục. “Hồng Bảo” Âu Nghiệp Vu hét lớn. Thần khí trên người bị bay ra ba miếng nhỏ, hắn vì mình mà luyện chế ra một kiện nhị lưu Hồng Mông linh bảo nên trên người lão Vu không bị chút tổn thương. Một chân linh từ người của Hồng Bảo nhanh chóng bay ra phóng vào tay của Âu Nghiệp Vu rồi biến mất không thấy. “Hồng Bảo” chính là tên của gã đồ đệ đã lấy thân mình che chắn cho sư phụ. Âu Nghiệp Vu mới thu đồ đệ này được mấy ngàn ức năm, Hồng Bảo đi theo Âu Nghiệp Vu luyện khí, ông cũng xem Hồng Bảo như là con của mình vậy. “Mọi người cẩn thận, tốc chiến tốc thắng” La Chí Tú hô lớn một tiếng, cả ba người đồng loạt nhằm Âu Nghiệp Vu đánh tới. “Bồng” Một kiện thiên thần khí đánh thẳng vào người Âu Nghiệp Vu, bị chiến y đàn hồi nên chỉ khiến Âu Nghiệp Vu lùi lại hơn ngàn thước. “Chiến y trên người hắn cũng là linh bảo, La đại nhân, ngài chủ công chúng tôi kìm chế hắn” Lăng Phi Thiên kêu lớn, vừa rồi thiên thần khí của hắn đánh vào chiến y của Âu Nghiệp Vu nhưng không gây cho chiếnn y một mảy may hư tổn, điều đó chứng tỏ rằng kiện chiến y trên người ông ta chính là nhị lưu hồng mông linh bảo.
Không gian xung quanh bị ba thiên thần tọa trấn, Âu Nghiệp Vu căn bản không thể thuấn di chạy trốn. Ông chỉ còn biết đánh bừa cùng ba thượng bộ thiên thần quyết tử, hơn nữa bọn La Chí Tú còn có một kiện nhị lưu Hồng mông linh bảo, Âu Nghiệp Vu chỉ còn con đường chết. Đã bao nhiêu năm Âu lão sư chú trọng vào luyện khí nên lực chiến đấu đã giảm đi rất nhiều, nếu không có linh bảo chiến y hộ thân có lẽ giờ này lão đã gặp bất trắc.
Ba vị thiên thần đã động thủ, tuyệt không muốn để cho Âu Nghiệp Vu chạy thoát. Nếu không trở về cũng không có cách gì ăn nói với Tu La Thần vương, một người vừa đánh vừa chạy, ba người vừa đánh vừa đuổi, trong chốc lát đã chạy được nửa tinh hệ, vô số tinh cầu gặp tai ương, trong số tinh cầu đó cũng có những tinh cầu có yêu thú sinh sống…và kết quả là bọn họ cũng chịu hậu quả như những tinh cầu kia.
“Uỳnh uỳnh”
Linh bảo va vào nhau tạo nên âm thanh khủng khiếp vang vọng khắp tinh hệ, ngay cả tinh hệ bên cạnh có người cũng nghe được, vô số yêu thú hỏang sợ, không rõ xảy ra chuyện gì, không biết cái gì tạo ra âm thanh khủng khiếp như vậy.
Nhóm Ngộ Không bốn người đang tu luyện cũng nghe được âm thanh này, bọn họ đang ở Tinh hệ bên cạnh nên cũng nghe được những âm thanh này, khiến tất cả đều chấn động.
“Xảy ra chuyện gì? Làm sao mà âm thanh kinh khủng như thế?” Ngộ Không nhíu mày, nhìn xa xôi vào thinh không.
“Hẳn là những cao thủ *****ng độ nhau, hơn nữa còn là cao thủ Thần giới”, Hồng Quân nhíu mày, hắn đã sống ở Thần giới nên những trường hợp này hắn biết quá rõ. Những âm thanh, sự chấn động này tuyệt không thể là do các Tiên đế có khả năng gây ra được.
“Đi, chúng ta đi xem” Hồng Quân suy nghĩ một chút rồi nói.
“Hồng Quân, đây là những Thần giới cao thủ giao chiến hay là…chúng ta không đi??” Cổ Bàn tưởng tượng ra những cao thủ Thần giới đại chiến, hắn cũng không thể tưởng tượng ra nổi, hắn chỉ sợ khi lại gần thì sẽ gặp nguy hiểm.
“Sợ cái gì? Thần giới cao thủ đại chiến ta còn chưa từng xem qua, chúng ta đứng xa quan chiến chắc không xảy ra vấn đề gì đâu.” Ngộ Không ha ha cười, lôi kéo Hồng Quân bay đi, Phượng Hi cùng Cổ Bàn chỉ còn biết cười khổ rồi bay theo.
Không chỉ có bốn người, yêu giới còn có rất nhiều cao thủ cấp Đế cũng đi quan chiến, họ muốn biết nhân vật nào có thể gây nên những chấn động đến như vậy.
Âu Nghiệp Vu đã bị thương, ba thiên thần vẫn đuổi theo quyết không tha, hướng mà lão chạy đi cũng chính là hướng mà bọn Hồng Quân đang bay tới.
Hồng Quân bốn người hòan toàn không thấy rõ có một bóng người đang lướt tới phía họ, chẳng mấy chốc đã xuất hiện trước mặt họ. Theo sát nhân ảnh người này là một đạo ngân quang, phía sau đạo ngân quang này qua đi không gian nhanh chóng bị nghiền nát, tan tành. Trực tiếp lao thẳng về phía Hồng Quân bọn họ.
“Oanh, hai kiện Linh bảo va vào nhau, không gian Tiên Ma Yêu giới căn bản không chịu được xuất hiện một vết rách không gian đen ngòm.
Người đang chạy trốn chính là Âu Nghiệp Vu, không gian băng toái không hút được hắn vào nhưng những người đang đứng trước mặt là bọn Hồng Quân thì không có cách gì cưỡng nổi, bị hút ngay vào đó.
“Mấy tên tiểu tử này, muốn chết hả?”Hầu Phí sắc mặt thay đổi kéo theo hai lão bà của mình biến mất.
“Lập Nhi, chúng ta đi” Tại Tử Huyền Phủ, Tần Vũ không kịp giải thích cho Khương Lập, lập tức kéo theo Khương Lập biến mất.