Những ai dám làm, sẽ thắng.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 169
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 2 - Chương 44 - Dạy Dỗ Tiểu Tam Một Trận
hử Đồng đi theo sau lưng Giang Ý Duy, hai người đi tới trên lầu, Giang Ý Duy đã lên ý tưởng xong, vốn định trốn trong đám đông nhìn trộm một chút, nhưng không nghĩ trên lầu tất cả đều trống trơn, chỉ có mỗi Trần Lộ và Giản Trì Hoài hai người đang ngồi ở đó.
Giang Ý Duy đứng ở đầu cầu thang, Chử Đồng lướt qua bên người cô, đúng lúc thấy động tác khom lưng đó của Giản Trì Hoài, anh nói, thấy cái gì cũng đừng thương tâm, bởi vì tất cả đều là giả. Nhưng biểu hiện dịu dàng như vậy, chẳng lẽ không một điểm nào có chút chân tình thật ý bên trong hay sao?
Giản Trì Hoài ngẩng đầu lên, nhìn hai người một chút, sau đó đứng dậy, " Giang Ý Duy, không lo đóng phim cho tốt, cô gây sự cái gì? "
Một màn dưới lầu mới vừa rồi, nhất định là bị anh nhìn thấy, Giang Ý Duy cười khẽ, kỹ năng hai mặt ba lưỡi dao đã sớm học được, " xem Tứ ca nói kìa, em có gây cái gì đâu a, bất quá là không cẩn thận làm đổ ly cà phê thôi mà. "
Bàn tay Trần Lộ vuốt vuốt trên ống quần, cô ta đứng lên, làm theo ý tứ của Giản Trì Hoài ngồi vào chỗ ban đầu của anh. Người đàn ông thẳng tắp thắt lưng, " nếu quả thật là không cẩn thận, vậy thì tốt. "
Chử Đồng xoay người, đi xuống cầu thang một bước, " Giang Giang, còn không đi? "
Giang Ý Duy hướng cô nhìn, nghĩ thầm Chử Đồng cứ như vậy có thể nhịn được sao? Cô siết chặt ống hút trong tay, " Chử Đồng, tại sao không ngồi ở đây một lúc? Có vài người nếu đã sớm trở thành quá khứ rồi, vậy nên đến khi đối mặt sẽ phải coi như gió thổi mây bay, như vậy mới thật sự là buông bỏ. "
Chử Đồng biết rõ việc đó không có ý nghĩa gì cả, ở lại, đơn giản chính là xem bọn họ thân mật như thế nào, Giản Trì Hoài giỏi nhất là làm chủ tình huống, người ngoài muốn xem cái gì, anh đều có thể thỏa mãn bọn họ, nhưng cho dù là giả vờ, cô cũng không cách nào thản nhiên mà nhìn trong mắt.
Giang Ý Duy đi tới, siết chặt ly cà phê trong tay, " Tứ ca, anh là tới để tham quan sao? "
Giản Trì Hoài ' ừ ' một tiếng, cũng không muốn nói nhiều, Giang Ý Duy cười cười, nịnh nọt dựa vào bên cạnh anh, " Tứ ca, tham quan chỗ của em đi? Anh nói sớm a, em khẳng định dành thời gian đi cùng anh, anh ăn cơm chưa? "
Sắc mặt của người đàn ông lạnh nhạt nhìn cô, " không liên quan tới cô. "
" a? " Giang Ý Duy làm bộ như giật mình nhìn anh, " em không phải là nghệ sĩ nổi tiếng nhất dưới tay của anh sao? Em là người kiếm tiền giỏi nhất cho anh a. "
" Giang Ý Duy, tránh sang một bên !" Giản Trì Hoài phát hiện người phụ nữ này kể từ sau khi trở thành bạn bè thân thiết nhất của Chử Đồng, cái khác thì không học được, bản lĩnh giả ngốc ăn vạ ngược lại nhanh chóng ' trò giỏi hơn thầy'.
Giang Ý Duy bĩu môi, " Tứ ca, mới vừa rồi cái cô Trần Lộ này nói ' thật ngại vì đã chiếm vị trí của Chử Đồng ', không biết là cái vị trí gì a? "
Trần Lộ hơi biến sắc mặt, cô ta ngẩng đầu lên, cằm nhẹ giương, " chị Ý Duy, chị cần gì phải nhằm vào em như vậy? "
" tôi chỗ nào nhằm vào cô? Lời này có phải từ miệng cô nói ra hay không? "
Giản Trì Hoài có chút không nhịn được, hướng Trần Lộ nói, " đi thôi. "
Trần Lộ đứng lên, đem hai ly cà phê trên bàn cầm theo, Giản Trì Hoài hướng cô ta nhìn, Trần Lộ cười khẽ, " còn chưa có uống, đừng lãng phí, mang về phòng đi. "
Chử Đồng nghe được hai chữ ' về phòng ', trái tim tựa như đang nức nở rỉ máu, Giản Trì Hoài đưa Trần Lộ đi về phía trước, khóe miệng cô gái mỉm cười, bờ mi hơi nhếch lên, cô ta không hề biểu lộ khiêu khích, nhưng đắc ý trong lòng không cách nào che giấu được. Bước qua trước mặt Chử Đồng, Trần Lộ hướng cô cười cười, Chử Đồng chỉ cảm thấy kiểu tươi cười đó quá chói mắt, tựa hồ hoá thành một con dao nhọn, đang hướng vào trong con ngươi của cô từng nhát một đâm xuống. Có đôi lúc, cho dù là một người lý trí đi chăng nữa, phát ra bản năng phản ứng cũng sẽ vi phạm nguyên tắc chuẩn mực từ trước đến giờ của mình, " Giản Trì Hoài, anh nói anh không thích cô ta, bất quá chỉ vì mục đích của mình, nếu đã như vậy, mong anh dựa theo quy định giữa hai người mà nhắc nhở cô ta, không biểu hiện, không lộ liễu, cũng không cần bất kỳ khiêu khích nào, dù sao chẳng qua cũng chỉ là một diễn viên mà thôi, không cần nhập vai quá sâu như vậy. "
Khoé miệng của Giản Trì Hoài mím chặt thành một đường thẳng tắp, Trần Lộ đứng ở trước mặt Chử Đồng, sắc mặt thay đổi liên tục, có lúng túng, cũng có thương tâm, còn có tức giận sắp giấu giếm không được nữa. Chử Đồng nói xong những lời này, theo bản năng cau mày lại, chính cô cũng có thể cảm giác được trong không khí có mùi chua nguy hiểm, giữa Giản Trì Hoài và Trần Lộ có lẽ là có quy định, nhưng cô bây giờ không cần thiết phải vạch trần ngay trước mặt họ như vậy, cô làm như thế, tính nhỏ nhen trong lòng mình cũng không cần phải đoán tại sao mà có, chính là vì nhìn bọn họ như vậy không thoải mái, muốn cho Trần Lộ khó chịu.
Trần Lộ rũ mi mắt xuống hướng Giản Trì Hoài nhìn một chút, " chúng ta đi thôi. "
Cô ta dẫn đầu bước chân đi về phía trước, Chử Đồng mắt thấy Giản Trì Hoài cùng cô ta xuống lầu, bên cạnh Giang Ý Duy vỗ thật mạnh một cái lên bả vai cô, " Chử Đồng, cậu mới vừa nói lời đó là có ý gì? Cái gì gọi là mục đích của mình a? Thì ra Tứ ca với cô ta chẳng qua là có quan hệ lợi ích thôi sao? "
" cậu cũng đã hiểu? "
" nói nhảm, cậu cũng đã nói như vậy, cậu hoài nghi chỉ số thông minh của mình sao? " Giang Ý Duy tỏ vẻ khinh thường mà hừ nhẹ.
Chử Đồng không biết nói gì nữa, cô ngồi xuống một chiếc ghế ở bên cạnh, " Giang Giang, có phải mình thể hiện quá rõ ràng hay không? "
" ghen à? "
Chử Đồng đưa tay lên che mắt, " cậu đã nhìn ra? "
Giang Ý Duy bóp cái ly giấy trong tay, " Chử Đồng, đây là lần cuối cùng cho phép cậu sỉ nhục chỉ số thông minh của mình như vậy ! Người ngốc cũng có thể nhìn ra được chuyện này, cậu còn hỏi mình, bất quá...... thật quá bí ẩn a, vậy Trần Lộ kia lôi tới kéo lui, thì ra là cũng không khác mấy với mình năm đó. "
" cậu đem bản thân ra so với cô ta, cậu cũng đủ rồi đấy. " Chử Đồng nhấp một hớp cà phê, cảm thấy mùi vị này hôm nay có cái gì không đúng, thế nào lại khó nuốt đến như vậy?
Trần Lộ đi theo Giản Trì Hoài trở về phòng, người đàn ông đóng cửa lại, hai tay Trần Lộ còn cầm hai ly cà phê kia. Giản Trì Hoài đi tới ghế sa lon trước mặt, cũng không quay đầu lại. " có phải cảm thấy rất khó chịu hay không? "
Trần Lộ đi tới bên cạnh anh, đem một trong hai ly giấy đưa cho anh, " cũng không đến nỗi. "
Giản Trì Hoài cởi áo khoác xuống, Trần Lộ vội vàng đón lấy giúp anh, điện thoại di động trong túi của người đàn ông đúng lúc vang lên, anh nhận máy sau đó áp vào bên tai, " alo. "
" Tứ ca, tới đây bơi lội, chúng tôi ở dưới lầu chờ anh. "
Giản Trì Hoài nói một tiếng ' được ', anh cất điện thoại di động lại, hướng Trần Lộ nói, " tôi đi ra hồ bơi một chút. "
" bây giờ sao? " trời lạnh như thế này, sở thích của kẻ có tiền thật quái dị, ánh mắt Trần Lộ toát ra mong đợi, " anh chạy tới chạy lui không mệt mỏi sao? Cũng không còn sớm, nghỉ ngơi sớm một chút đi? "
Giản Trì Hoài hướng cô ta liếc nhìn, thân thể Trần Lộ chợt run lên, người đàn ông thật ra cũng không nói một câu một chữ nào nhẫn tâm, ánh mắt cũng không dừng lại, nhưng cái loại cảm giác bị uy hiếp đến run sợ đó làm cô ta đóng băng mà chôn chân ngay tại chỗ không dám nói tiếp. Giản Trì Hoài nhìn đồng hồ, " sớm quá tôi cũng không ngủ được, em xem TV một chút trước đi. "
" dạ. "
Giản Trì Hoài vốn là đi cùng mấy người bạn tới đây, bên trong hồ bơi của khách sạn, dăm ba người đàn ông đang ôm lấy những cô gái xinh đẹp mà đùa giỡn, có người thét lên ' không biết bơi ', lại bị người đàn ông giữ chặt hông ôm lấy rồi ném xuống hồ, sau đó sẽ tới màn anh hùng cứu mỹ nhân, quấn quýt dưới nước.
Giản Trì Hoài tựa vào vách tường làm động tác chuẩn bị, những cảnh tượng khiêu khích, âm thanh cười cợt tất cả anh đều không nghe lọt, người đàn ông đeo kính bơi lên, làn nước mát mẻ bao quanh toàn thân khiến anh cảm thấy thoải mái, sung sướng. Anh chợt nhảy lên một cái sau đó lao xuống nước, tiếng vang muôn hình muôn vẻ phát ra từ trong thế giới của anh lan tràn ra ngoài. Anh nghĩ đến lúc còn ở trong Starbucks, Chử Đồng đã nói những lời đó, lúc này bên tai yên tĩnh, cẩn thận hồi tưởng lại, nhớ được những lời này làm anh thích thú trong nháy mắt không chịu buông ra.
Thân thể cao lớn của người đàn ông xuyên qua những đường bơi trong hồ, da thịt màu đồng cổ đang di động trên mặt nước, lúc ẩn lúc hiện, bắp thịt săn chắc có lực, vẻ đẹp cùng sức quyến rũ chết người được hoà hợp với nhau vô cùng hoàn mỹ, anh bơi qua bơi lại, lúc nổi lên mặt nước, có người thân mật đưa khăn lông tới.
Giản Trì Hoài ngẩng đầu lên, " sao em lại tới đây? "
" dù sao cũng không ngủ được, em tới chỗ này chờ anh. " Trần Lộ khoác một chiếc áo len dài đến đầu gối, từng giọt nước trên gương mặt Giản Trì Hoài nhỏ xuống, anh lau đi giọt nước vương trên hàng mi dày của mình, nước chảy từ trên cần cổ quanh co rơi xuống xương quai xanh của anh, tầm mắt Trần Lộ đảo qua chỗ khác, cả người đang ngồi xổm chợt đứng lên.
" Tứ ca, đây chính là nữ sủng mới của anh sao? Cuối cùng đã thấy được tận mắt. "
Giản Trì Hoài cũng không phủ nhận, Trần Lộ ngược lại đỏ mặt, lui đến bên cạnh ghế nằm trước mặt chờ Giản Trì Hoài. Mấy người bạn tiếp tục chơi đùa, Giản Trì Hoài từ trong hồ bơi đi ra, lồng ngực tinh tráng vừa nhìn một cái đã không sót thứ gì, Trần Lộ đứng tại chỗ, vẻ khẩn trương và tâm tình bất an tràn ngập ở quanh người. Dáng vẻ của người đàn ông ngược lại rất tự nhiên đi về phía cô ta, sau đó cầm chai nước ở trên bàn lên.
" Tứ ca, anh đặc biệt tới đây, tối nay chắc có chuyện tốt nhỉ? "
Giản Trì Hoài không nói lời nào, mặc kệ tiếng cười chung quanh tùy ý lan tràn ra ngoài, bọn họ biết tính tình của anh, anh không thèm để ý chút nào, bọn họ vẫn tiếp tục cợt nhả quá trớn. Giản Trì Hoài khoác thêm áo choàng tắm, " các người cứ chơi tiếp, đi quá giới hạn, cẩn thận gặp chuyện không may. "
" Tứ ca, lời này ngược lại hẳn nên nói với ngài đúng hơn, ngài a, phải kiềm chế --"
Giản Trì Hoài xoay người rời đi, Trần Lộ cũng theo sát phía sau, hai người trở về phòng, hương hoa thơm ngát lan tràn vào cánh mũi của Giản Trì Hoài, đi về phía trước mấy bước, thấy trên tủ hai bên giường, mỗi bên đặt một bình hoa, trong bình cắm một bó hoa hồng. Cái anh nghĩ tới không phải là lãng mạn, mà là hai chữ ' diễm tục '. ( vô cùng tầm thường )
Trần Lộ có chút ngượng ngùng, Ngải Vi nói không sai, người đàn ông này, chỉ có sau khi đã thực sự sở hữu, mới có tư cách nói tới chuyện đem anh giữ chặt trong lòng bàn tay. Bên trong phòng ngủ có hai chiếc giường, Trần Lộ đi tới sau lưng Giản Trì Hoài, lòng bàn tay run rẩy sờ lên phía sau lưng của anh. Giản Trì Hoài vẫn tiếp tục động tác cởi tay áo, thậm chí không quay đầu lại, Trần Lộ đánh bạo dùng hai tay vòng lên thắt lưng của người đàn ông.
Giản Trì Hoài cuối cùng mở miệng, giọng nói lạnh nhạt, " em làm cái gì vậy? "
" Tứ ca, anh không muốn em sao? " cô ta đem mặt áp vào lưng Giản Trì Hoài, người đàn ông này, giống như một đám lửa cháy bừng bừng chói mắt, anh có thể mang lại hết thảy những gì cô ta muốn, toả sáng, vinh dự, vị trí cao nhất có thể nâng lên, anh khiến cho càng ngày càng nhiều phụ nữ đổ xô xông tới, cam nguyện làm con thiêu thân lao vào lửa, dù chẳng qua chỉ là tình một đêm, cũng cảm thấy đời này vô cùng đáng giá.
Giản Trì Hoài nhìn xuống đôi tay trước mặt đang vững vàng ôm chặt lấy anh, " tôi chưa có nói qua là tôi muốn em. "
" em biết, anh nâng đỡ em là có mục đích của anh, nhưng dẹp bỏ mục đích này sang một bên, chỉ vì niềm vui sướng nam nữ khi cam tâm tình nguyện, anh cũng không muốn em sao? " Ngón tay Trần Lộ nhẹ vuốt ve trên phần bụng cứng rắn phía trước của Giản Trì Hoài, cô ta thấp thỏm, nhưng nếu không thử nghiệm qua, cô ta lại càng không cam lòng.
Giản Trì Hoài gạt tay của cô ta ra, đối với sự đụng chạm của cô ta, tựa hồ không có nổi lên nửa điểm phản ứng, " nếu như em kiên trì làm như vậy, tôi có thể đổi một người khác. "
" Tứ ca? "
Người đàn ông hướng lên tủ đầu giường nhẹ quét mắt, " tôi không phải là phụ nữ, lại càng không thích hoa hồng đỏ, sau này đừng vọng tưởng tự suy đoán tâm tư của tôi, hơn nữa, chỗ tôi ngủ không thích ngửi thấy bất kỳ mùi hoa gì. "
" cái này......" Trần Lộ ủ rũ cúi xuống khuôn mặt nhỏ nhắn, " em sẽ ném ra ngoài ngay lập tức. "
Cô ta lôi bó hoa từ trong bình cầm đi ra, sau đó bỏ lại ngoài cửa, quay lại bên trong phòng, Giản Trì Hoài đang ngồi trên ghế sa lon, tựa hồ không có ý tứ muốn nghỉ ngơi. Trần Lộ cẩn thận đi tới trước mặt anh, " Tứ ca, có chuyện em không hiểu. "
" chuyện gì? "
" mới vừa rồi ở Starbucks đụng phải Chử tiểu thư, em cũng có thể đoán ra một vài chuyện, nhưng trước đây anh có nói qua, chỉ cần em nghe lời, anh sẽ không phản đối ý niệm kết hôn với em đúng không? Em cũng tự biết rõ, quan hệ giữa anh và Chử tiểu thư không đơn giản, nhưng nếu anh muốn lợi dụng việc thân thiết với em để cho cô ấy bỏ cuộc, lời nói ban nãy của cô ấy là có ý gì đây? "
Giản Trì Hoài lật lật trang sách trong tay, ngay cả chân mày cũng không nhướng lên, " cô ấy nói cái gì? "
Dĩ nhiên, Giản Trì Hoài vẫn nhớ, chỉ là muốn thông qua miệng của người khác lặp lại một lần nữa, thỏa mãn nhu cầu nào đó trong lòng anh mà thôi. Trần Lộ hẳn là nhớ rõ ràng, " cô ấy bảo, anh đã nói với cô ấy, giữa anh và em không có gì. "
Khoé miệng của Giản Trì Hoài nhẹ vãn, câu lên một vòng cung nho nhỏ như có như không, Trần Lộ cho là mình nhìn lầm rồi, loại thời điểm này, chẳng lẽ anh còn có thể cười được?
" ừ, tôi đã nói vậy. "
" vậy em càng thêm không thể hiểu nổi nữa, nếu anh muốn đem cô ấy đẩy ra thì tại sao lại nói cho cô ấy biết giữa chúng ta là đang đóng kịch? Không phải là nên để cho cô ấy tin là thật, cô ấy mới có thể thất vọng, đau khổ, mới có thể tránh ra thật xa sao? "
Cuốn sách trong tay người đàn ông chợt gập lại, ai nói muốn khiến cho Chử Đồng thất vọng, đau khổ? Lại nói, ai dám làm cho cô thống khổ, anh liền không tha cho kẻ đó ! Giản Trì Hoài nâng mi mắt lên hướng Trần Lộ liếc nhìn, " em nghĩ không hiểu phải không? "
" dạ. "
" tôi cần em hiểu rõ làm gì? " Giản Trì Hoài lười giải thích, anh ngoắc tay ý bảo Trần Lộ ngồi xuống bên cạnh anh, cô gái ngoan ngoãn làm theo, trên mặt Giản Trì Hoài khôi phục lại dịu dàng, " lần đầu tiên đóng phim như vậy, có áp lực không? "
" dạ có. " hai tay Trần Lộ thả lên trên đầu gối, " em sợ em làm không tốt. "
" làm không tốt cũng phải làm, em mà trở thành thuốc độc của phòng vé, ai cũng không giúp được em đâu. "
Trần Lộ gật đầu, Giản Trì Hoài tiếp tục đọc sách trong tay, " em qua căn phòng kế bên đi, tôi đã thuê một phòng đơn cho em, đạo diễn nói nhiệm vụ ngày mai của em rất nặng, trong lòng không cần nghĩ đến chuyện khác. "
Trần Lộ thất vọng đứng dậy, lúc đến hồ bơi tìm anh đã xịt nước hoa, coi như là phí của rồi.
Chử Đồng cùng Giang Ý Duy trở về phòng, Giang Ý Duy nhấc mông ngồi lên mép giường, " ăn no. "
Chử Đồng vén chăn lên trèo trên giường, " còn nhiều bản thảo cần sửa chữa như vậy, cậu tự chơi đi. "
" cậu còn có tâm tư làm việc a? " Giang Ý Duy tiến lên, lấy tay đè lại máy vi tính xách tay của Chử Đồng, " trong lòng có cảm nhận gì a? "
" không có cảm giác gì, cậu nếu còn không chịu đi ngủ, coi chừng ngày mai không quay phim được, các ngôi sao mới nổi nhiều như vậy, cẩn thận bị người ta trèo lên đầu lúc nào không hay. "
" bớt nói chút đi, " Giang Ý Duy vẫn không sao lờ đi vấn đề này, nhưng cô không thể ngủ, " mới vừa nhận được một tin nhắn, có người hẹn mình xuống lầu dưới gặp mặt. "
" đi nói chuyện yêu đương a? "
Giang Ý Duy liếc mắt đáp lại, " mình với cậu nói a? "
" vậy sao cậu còn đi hẹn hò? "
Trên mặt Giang Ý Duy tràn đầy vẻ bất đắc dĩ, " bên nhà đầu tư mời mình đi ăn khuya, mình không thể đắc tội được? "
Chử Đồng nghe được câu này, trong lòng rơi xuống lộp bộp, " Giang Giang, đang bình thường mà gặp phải chuyện này, đã chứng tỏ không phải chuyện tốt gì rồi? "
" không có gì đâu, bản thân mình đã chiến đấu trăm trận rồi, biết rõ làm sao để không đắc tội với người ta, lại không để cho bọn họ chiếm tiện nghi của mình. " Giang Ý Duy chỉ nằm trên giường chừng nửa phút, sau đó mệt mỏi chống người dậy, cô đi tới tủ treo quần áo trước mặt, bắt đầu chọn lựa quần áo.
" Giản Trì Hoài không phải đang ở chỗ này sao? Anh ta là ông chủ của cậu, gặp phải chuyện như vậy, cậu nhờ anh ta giúp đỡ một chút. "
" cậu đừng nói đùa, Giản Trì Hoài làm sao đi quản chuyện như vậy a? Lại nói, quy tắc ngầm, nhất định phải tuân theo. " Giang Ý Duy không tránh khỏi Chử Đồng mà nhanh chóng ở trước mặt cô biểu diễn màn thay đổi quần áo, sau đó lại bắt đầu trang điểm. Chử Đồng vẫn không yên lòng, " xác định không sao chứ? "
" yên tâm. " Giang Ý Duy thu dọn ổn thoả, cầm một chiếc túi xách đi ra ngoài, Chử Đồng từ trên giường đứng dậy, " Giang Giang, các người hẹn ở đâu? Nói ình biết địa chỉ cụ thể. "
" chỉ là hồ bơi ở lầu dưới thôi mà, bên cạnh có một phòng ăn trên mặt nước, chắc là sẽ ăn khuya ở nơi đó rồi. "
" vậy cậu nhớ cẩn thận. "
Giang Ý Duy vẫy tay rồi đi ra ngoài. Chử Đồng ngồi trên mép giường, Giang Ý Duy thường xuyên gặp phải những chuyện như vậy, nhất định sẽ giải quyết tốt. Cô quay trở lại ngồi trên giường, chẳng qua là muốn tập trung tinh thần đối mặt với công việc cũng không có đơn giản nữa.
Trần Lộ gọi điện thoại cho Ngải Nhân, nói vài câu về chuyện tối nay với cô ta, Ngải Nhân một bộ dáng chỉ hận rèn sắt không thành thép, Trần Lộ chỉ sợ tiếng nói chuyện bị người ở căn phòng bên cạnh nghe được, cô ta rón ra rón rén đi ra ngoài, sau đó theo thang máy đi xuống lầu. Ngải Nhân đương nhiên là nói Trần Lộ không biết nắm chặt cơ hội của mình, hai người trò chuyện một lúc, Trần Lộ nói muốn đi về nghỉ ngơi, liền cúp điện thoại, ngẩng đầu lên lại vừa khéo nhìn thấy bóng dáng của Giang Ý Duy bước qua từ cách đó không xa.
Trần Lộ không biết tại sao lại đuổi theo, Giang Ý Duy cúi đầu gửi đi tin nhắn giọng nói, sau đó thẳng tắp đi về phía hồ bơi. Những người đàn ông ở đó vẫn còn chưa tan cuộc, sau khi Giang Ý Duy tiến vào, lại càng náo nhiệt hơn. Phim trường vốn là nơi dùng để lấy cảnh vật, bình thường ngoại trừ đi cùng đoàn làm phim, rất ít khi có nhân vật lớn xuất hiện ở đây, Giang Ý Duy mạnh mẽ vén khoé miệng lên mỉm cười, để túi xuống đi tới.
Trần Lộ đi tới cửa, thấy những người đó tha thiết chào hỏi với Giang Ý Duy, mặc dù bọn họ mới là ông chủ lớn, nhưng Giang Ý Duy dù sao cũng là một diễn viên nổi tiếng, bọn họ cũng phải nể mặt nhau. Trần Lộ đứng ở đó, có người đàn ông vừa khéo đi vào, hướng cô ta nhìn, " đây không phải là bạn gái nhỏ của Tứ ca sao? Em thế nào lại ở nơi này? Tứ ca đâu? "
Trần Lộ có chút lúng túng, người đàn ông một phát kéo lấy cánh tay cô ta lôi vào trong, " nhìn một chút, ai tới này. "
Mấy người khác nghiêng đầu qua xem, Giang Ý Duy cũng nhìn thấy Trần Lộ tiến vào, tiếng chào hỏi bên tai thi nhau vang lên, " thì ra là Trần tiểu thư. "
" Tứ ca có phải đang ngủ hay không? Trần tiểu thư mệt lả rồi nhỉ? "
Người đàn ông đưa Trần Lộ đi vào bảo cô ta ngồi xuống, cũng ra hiệu bảo nhân viên phục vụ cầm ly nước trái cây mang vào, ở trước mặt Trần Lộ, ngay cả Giang Ý Duy cũng bị lạnh nhạt. Trần Lộ chưa bao giờ được hưởng thụ sự ưu đãi như vậy, mà cô ta cũng quá rõ ràng rồi chứ, những người này đều là nể mặt của Giản Trì Hoài.
Trần Lộ nhận ly nước trái cây, rất dễ dàng trở thành tâm điểm, đặc biệt là thời điểm được người khác ưu ái, cô ta mỉm cười quyến rũ, " cám ơn. "
" Trần tiểu thư thật là may mắn a, Tứ ca đặc biệt tới trường quay gặp em, đối với em khẳng định rất đặc biệt nhỉ? "
Trần Lộ càng tỏ ra thẹn thùng, Giang Ý Duy đứng ở cách đó không xa, thái độ khinh thường hiện trên mặt rất rõ ràng, Trần Lộ nhẹ gật đầu, " dạ, anh ấy đối với em rất tốt. "
" xem ra, có hy vọng hoá thành phượng hoàng rồi. "
Trần Lộ ngẩng đầu lên, thấy vẻ mặt của Giang Ý Duy, trong lòng cô ta có chút không vui, " chị Ý Duy, chuyện chị làm đổ ly cà phê của Tứ ca thật đáng tức giận, may nhờ nhiệt độ cũng bình thường, nếu không chân của tôi cũng sẽ bị tai hoạ rồi. "
" tức giận thì cứ tức giận đi, cô bảo Tứ ca tự mình đến hỏi tội tôi đi nhé. "
Trần Lộ mặc dù có thể mượn Giản Trì Hoài này cây to bóng lớn, nhưng Giang Ý Duy cũng không phải là kẻ dễ đối phó. Trần Lộ đứng dậy, " thật ngại quá, em phải đi về, xem ra Giang tiểu thư cũng không thích em lắm. "
"Ý Duy, đây là em không đúng, sau này nếu Trần tiểu thư trở thành Tứ tẩu, em ấy sẽ là bà chủ của em a, nhìn xa trông rộng một chút đi. "
Cô ta? Tứ tẩu? Giang Ý Duy thật là a...a, nhưng cô cũng không tiện gây gổ, chẳng qua là ngoài cười nhưng trong không cười, vén lên khóe miệng, " dạ, Vương tổng nói thật đúng. "
Chử Đồng ở trong phòng nhìn đồng hồ, ăn khuya nhất định phải rất lâu, nhưng cô cứ nơm nớp lo lắng đề phòng mãi không yên lòng, rốt cuộc vẫn là có ý định len lén chạy qua xem thử. Xuống thang máy, hướng đi về phía hồ bơi. Giản Trì Hoài vốn đang ngồi trên ghế sa lon ở đại sảnh, vừa khéo tài xế tới đây, anh dặn dò vài công việc, nhưng không nghĩ tới lại thấy được thân ảnh của Chử Đồng đang vội vàng đi qua. Giản Trì Hoài lập tức đứng dậy, nói với tài xế, " chờ tôi một chút. "
" dạ. "
Bên trong hồ bơi, Giang Ý Duy đứng bên cạnh hồ, Trần Lộ hướng phía sau cô nhìn, " chị Ý Duy, chị biết bơi không? "
" Trần tiểu thư, hôm nay Chử Đồng đã nói những lời gì với cô, còn nhớ rõ không? "
Chử Đồng bảo Trần Lộ đừng gây sự, Trần Lộ có cái gì a? Chẳng qua là một con rối, còn đụng chạm khắp nơi, thật sự ình là chim sẻ bay lên đầu cành liền hoá thành phượng hoàng sao? Trần Lộ nghe được câu này, sắc mặt không khỏi khẽ đổi, mấy người đàn ông bên cạnh ai cũng không giúp, bọn họ cũng đã quen, coi như đang xem kịch. Trần Lộ đứng dậy, " mới vừa rồi có một trò chơi rất là thú vị, chính là đem người ném xuống hồ nước đấy. "
Có người đàn ông nghe nói vậy, đi tới một phát ôm lấy Giang Ý Duy, " vậy thì chơi đi !"
Giang Ý Duy thét lên chói tai, " thả tôi xuống !"
" chị Ý Duy, các đại gia đây ở chung một chỗ chơi đùa chút thôi mà, hẳn là phải chơi cho thật đã, chị yên tâm đi, mặc dù không biết bơi cũng không sao cả, có chìm cũng không chết được. "
Giang Ý Duy hận đến nghiến răng nghiến lợi, cô cũng không thích giữa mùa đông bị người ta ném vào trong nước đâu, ngay cả nước ấm cũng không được, cảm giác rất khó chịu a? Nhưng những tên đàn ông chết tiệt kia nơi nào sẽ đếm xỉa đến cảm nhận của cô, xoay người một cái, nhảy lên cao rồi đem cô ném vào hồ bơi.
Trần Lộ che miệng, ha ha cười lớn, " quá thú vị. "
" chơi thật vui đúng không? " bất thình lình bên cạnh có một giọng nói con gái truyền tới đây, Trần Lộ mới vừa nghiêng đầu, chẳng qua là còn chưa thấy rõ ràng đối phương hình dáng thế nào, đã cảm thấy nơi bả vai bị người ta bất ngờ đẩy mạnh, cả người thẳng tắp hướng vào trong hồ bơi mà ngã xuống, cô ta sợ hãi thét chói tai liên tiếp, " cứu mạng a, tôi không biết bơi !"
Khoé miệng Chử Đồng đang mím nhẹ chợt lên tiếng, " không sao cả, không biết bơi có chìm cũng không chết được, chơi thôi mà, phải để cho các đại gia chơi thật đã mới phải !"
Mấy tên đàn ông kia đưa mắt nhìn nhau, không thể hiểu nổi nửa đường lại xông ra một Trình Giảo Kim này rốt cuộc là kẻ nào vậy a?
Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP - Thánh Yêu