Số lần đọc/download: 3304 / 12
Cập nhật: 2015-12-22 15:41:15 +0700
Ngoại Truyện 3: Triệu Viễn Hinh
C
hào mọi người, em tên là Triệu Viễn Hinh. Em là con của ba Vĩnh Phong và mẹ Hiểu Đồng. Tên em là lấy vần đầu của chữ Vĩnh và chữ Hiểu tạo thành. Năm nay em được 4 tuổi rồi. Em bắt đầu đi học mẫu giáo. Mẹ Hiểu Đồng thì suốt ngày bận việc ở công ty rồi về nhà nấu cơm nên toàn ba Vĩnh Phong đi đón em. Thật là hãnh diện nha, ba của em đẹp trai nhất trong số phụ huynh ở trường. Cô giáo em mỗi lần tới giờ ra về đều bắt đầu lôi cái thứ mà nghe nói được gọi là sơn môi ra vẽ vẽ lên miệng. Chả hiểu để làm gì, nhưng điều đặc biệt là khi đó, cô lại vô cùng quan tâm chăm sóc em. Mà nghe nói cô của em chưa có bạn trai. (=”=) Dì Hiểu Đường bảo với em rằng khi ở trường em phải gọi ba là anh. Kì không cơ chứ. Nhưng em rất ngoan nha, rất biết nghe lời dì, vì mẹ Hiểu Đồng luôn dạy rằng phải biết vâng lời người lớn, cho nên khi ở trường, em đều gọi ba Vĩnh Phong bằng anh (^^). Nghe lời người lớn nhất định là không sai mà, khi em gọi ba là anh. Cô giáo em đối với em vô cùng tốt nha, thường cho em ăn nhiều hơn các bạn khác, quan tâm em hơn các bạn khác nha. Sướng lắm… Khổ nỗi cô giáo em rất kì cục, cứ mỗi lần ba em đến thì cứ bắt em đứng yên cho cô sửa tới sữa lui quần áo cho chỉnh tề, hại quần áo được mẹ Hiểu Đồng ủi kỹ bị cô dày vò đến nhăn nhúm luôn. Thiệt là khổ với cô quá đi.
Thấy mặt em buồn, dì Hiểu Đường liền hỏi tại sao, em phải liếm môi kể lại lần nữa. Dì bèn cười xoa đầu em bảo: “Ba con đang ghen”
Ghen? Nó là cái gì vậy, liên quan gì đến việc ăn kem của em ( thua thằng nhóc này luôn )
Nhưng nói gì thì nói, chuyện ba hứa lèo với em là không được. Cho nên em đã kể chuyện này lại cho ông nội em nghe, bởi vì ông đã dạy rằng: Nam nhi phải nhất ngôn cửu đỉnh, nói phải giữ lấy lời.
Ông nội em nghe xong thì phá ra cười, bảo với em rằng:” ba con đang ghen với chính mình, bởi vì mối tình đầu của mẹ con là một thằng nhóc, mà thằng nhóc đó chính là ba con”
Chuyện là lúc nhỏ, mẹ em cùng ông ngoại của em đi tham dự một buổi tiệc, mẹ em bị lạc đang ngồi khóc thì đã gặp ba em, được be em dẫn đi tìm ông ngoại, cho nên mẹ xem ba là mối tình đầu của mình. Cho nên khi bà nôi cho mẹ xem hình lúc nhỏ của ba, mẹ nhận ra thằng nhóc đó chính là ba em, coi như đây là duyên phận của hai người đã có từ lâu. Cho nên mẹ mới vui mà cười mãi như thế.
Xem xem…ba em có buồn cười không, tự ghen với chính mình.
Tất nhiên em đem chuyện này chạy vào phòng ba định kể với ba để còn được ăn kem thì ….
Khụ ….khụ….Ba và mẹ em đang hôn nhau ở trong phòng ấy.
Cái này cấm trẻ con nhìn nha, lúc nhìn thấy trên ti vi mẹ lấy tay bịt mắt em lại, mẹ em bảo: “trẻ con nhìn vào sẽ bị mù mắt đó”
HuHu….em nhìn thấy rồi. Nhưng em có một thắc mắc là nhìn mấy lần mới bị mù.
Bởi vì, lần trước,mẹ Hiểu Đồng bị cảm, mẹ không chịu uống thuốc vì sợ đắng. Nói nhỏ nha, mẹ còn thua em, em uống thuốc giỏi lắm.
Chẳng hiểu ba em giỗ giành mẹ bằng cách nào, nhưng khi em vào phòng thì thấy ba và mẹ đang hôn nhau. Cho nên sau đó em đã khóc nức nở một trận luôn, bởi vì em sắp bị mù rồi.
Mà bị mù là không thấy đường, làm sao chọn bánh ăn, làm sao xem phim hoạt hình được.
Nhưng thật may mắn là sáng hôm sau em lại không bị mù, mừng ghê. Nhưng ba em lại bị cảm, còn mẹ em thì hết bệnh. Em thương ba quá đi mất, chắc là ba đã gánh chịu sự mù lòa dùm em và bệnh cảm của mẹ. Ba em đúng là trụ cột của gia đình.
Mà nhân nói đến cái chuyện hôn, em lại hiểu ra một vấn đề là, trẻ con có thể hôn thoải mái mà không bị la nha, còn người lớn mà hôn bậy là bị ăn đòn ngay.
Bởi vì, có một hôm, em bắt gặp một người bạn nam của dì hôn trộm dì, khiến dì đỏ bừng cả mặt, đánh vào vai người bạn ấy một cái rồi bỏ chạy. Trong khi em hôn dì ấy cả ngàn lần mà có thấy dì ấy đánh em bao giờ đâu cơ chứ.
Mà không phải ai em cũng hôn nha, mà cũng không phải ai em cũng cho hôn em nha. Em cũng có tôn nghiêm của đàn ông như lời ba dạy đó.
Em…em …chỉ tình nguyện cho một bạn hôn em thôi. Bởi vì….bởi vì em thích bạn ấy….
Bạn ấy là con của chú Thế Nam. Tên là Diệp Hân, bạn ấy cực kì dễ thương và đáng yêu nha.
Mỗi khi đi học, ba Vĩnh Phong đều mua cho em một cái thạch để dành ăn. Ai xin em cũng đều không cho, nhưng khi bạn ấy hôn em một cái em liền ngoan ngoãn để bạn ấy lấy mất cái thạch của mình.
Hổng phải em dại gái đâu nha, nhưng mà bởi vì nụ hôn nó có một ma lực vô cùng ghê gớm, nó khiến người ta ngu dại và có cảm giác ngọt ngào vô cùng. Hổng tin mọi người hôn thử đi. Coi có bị gọi là dại giống em không?
Tôi không là ai cả, tôi chỉ là một khoảng lặng.