Số lần đọc/download: 2675 / 23
Cập nhật: 2017-09-14 22:16:22 +0700
Chương 44
H
à Nội một ngày mùa đông, bầu trời ảm đảm u ám đến thê lương...
Là do thời tiết khiến lòng người rầu rĩ hay vốn dĩ vì tâm trạng ngổn ngang nên cảnh vật cũng nhốm một màu buồn bã?
Ngày hôm ấy, tôi gặp lại một người trên phố.
Người ta nói, khi hết duyên, dù cho có sống cùng một thành phố cũng không dễ gì gặp được. Ấy vậy mà, sau một thời gian dài, cái "duyên" lại khiến chúng tôi vô tình gặp nhau, chính trên con phố này.
Vẫn là mùi nước hoa quen thuộc, vẫn mái tóc ấy, vẫn giọng nói ấy. Anh vẫn vậy, vẫn trầm tĩnh và vô tình như xưa... còn tôi, cố gắng nặn một nụ cười bình thường nhất, hỏi: "Anh vẫn khỏe chứ?''
Anh không nói nhiều, chỉ gật đầu nhẹ.
Chúng tôi chào hỏi nhau một cách bình thường nhất, như những người quen lâu ngày không gặp lại. Rồi chẳng biết nói gì tiếp, khẽ hít một hơi thật sâu, nói câu tạm biệt và lướt qua nhau về hai phía đối ngược. Một bước, hai bước,... tôi quay đầu lại nhìn, còn người ấy thì không...
Thế đấy! Tôi vẫn luôn nghĩ rằng, chỉ cần có thời gian, tôi có thể vượt qua được tất cả. Cứ ngỡ mình đã quên, cứ ngỡ như đã ổn, vậy mà, chỉ khi gặp lại người, tôi mới nhận ra, cho dù có cố gắng thế nào đi nữa thì tôi vẫn không thể làm được điều đó, vẫn không thể xóa được hình bóng của người trong tim này.
Hóa ra, chỉ cần là từng yêu, khi nhớ lại đều sẽ đau lòng...