Số lần đọc/download: 1080 / 24
Cập nhật: 2016-06-27 10:18:02 +0700
Chương 42
G
ã tài xế tăng tốc, còn tôi lập tức lôi điện thoại ra. Trong đó đã được nạp đủ số liên lạc của mọi hãng hàng không, hệ thống khách sạn và các công ty cho thuê xe. Điều kiện tiên quyết cho công việc này. Tôi gọi tới Hertz. Sau một phút chịu đựng hệ thống tự động thì cũng có một nhân viên trả lời.
“Và khi nào ngài sẽ cần xe ạ?”, cô ta hỏi. “Năm phút nữa. Hoặc là nhanh hơn”.
“Ồ”. Cô ta hứa sẽ cố hết sức. Trong trường hợp không được, tôi nói với gã tài xế rằng có thể chúng tôi sẽ phải có thêm một khoảng thời gian bên nhau nữa.
May là không đến nỗi thế. Người lái xe bus của Nora có một chiếc chân bằng heli. Nhờ anh chàng lập cập này mà chúng tôi vượt qua cả chiếc xe buýt và tới nơi trước. Đến khi Nora chui vào chiếc mui trần Sebring màu bạc thì tôi cũng đã an vị sau tay lái của chiếc xe tải nhỏ. Đúng vậy, một chiếc xe tải nhỏ. Nghĩ mà xem, ai sẽ nghi ngờ rằng mình bị bám đuôi bởi một thứ như vậy chứ?
Nhưng vẫn vậy thôi, tôi phải đảm bảo một khoảng cách nhỏ giữa hai xe. Ít ra là cho đến khi Nora thể hiện rõ rằng cô nàng không phải một người lái xe buýt. Giống một tay đua Công thức Một hơn. Càng cố truy lùng thì cô nàng càng có vẻ lái xa hơn. Thay vì hòa vào cùng với những hàng xe trên đường, tôi buộc phải phóng vút qua chúng. Thật quá sức cho chiếc xe tải nhỏ kín đáo này.
Chết tiệt. Đèn đỏ. Trước đó tôi đã kịp vượt qua một cái, nhưng ở đây là một đoạn giao nhau. Nora đã đi qua còn tôi thì chưa.
Trong khi cô nàng trở thành một chấm mờ xa xa, tôi không thể làm gì hơn là chửi đổng và chờ đợi. Chỉ riêng nghĩ rằng bay cả một quãng xa tới đây để rồi mất dấu cô ta đã khiến bụng tôi trào lên sôi sục. Đèn xanh!
Tôi nhấn ga và còi cùng một lúc, lốp xe rít lên. Trò chơi đã chuyển sang phần đuổi bắt và tôi đang ở thế nguy hiểm. Tôi liếc nhìn bảng chỉ tốc độ. Một trăm, một trăm mười, một trăm ba mươi kilômét một giờ. Kia rồi! Tôi nhận ra chiếc xe phía trước. Thở dài nhẹ nhõm, tôi cho xe đi chậm lại và tiến gần hơn. Có hai làn đường và giao thông khá thuận lợi. Tôi có thể tiến lên lùi xuống mà vẫn không quá lộ liễu. Mọi thứ tốt đẹp lên rồi.
Ước gì tôi cũng như thế.