Số lần đọc/download: 5118 / 132
Cập nhật: 2015-11-13 14:19:45 +0700
Chương 23: Thanh Bang Thái Thượng Trưởng Lão
“Đ
ám lưu manh lần này khá thông mình, không ngờ lại dùng xe mô tô đậu ở ven đường tửu lâu ném nhiều khối đá lớn, sau khi đập phá nhiều thứ, liền lập tức bỏ chạy, căn bàn là muốn đuổi cũng không đuổi được !” Cát Phổ trong điện thoại bất lực nói.
Lý Dương không khỏi rùng mình, liền đó trong lòng xông lên một cỗ tà hoả, đám tiểu tử này thật quá đáng ghét, tựa như một bầy muỗi đáng ghét cứ ong ong bên tai người ta vậy.
“Đánh rắn phải đánh vào đầu, đối phó với đám tiểu lưu manh này, chỉ có thể đối phó với lão đại của chúng. Thương Thủ tổ chức, hừ hừ, bất quá Lý Dương ta không thể mất sức làm chuyện mà không có báo đáp”. Lý Dương nghĩ vậy, lập tức rời người khỏi bàn ăn.
“Sư huynh, xảy ra chuyện gì vậy ?” Tiểu Kiệt Khắc vừa tu sữa, vừa hỏi.
Lý Dương không vui nhìn tiểu Kiệt Khắc một cái, liền đó nói : “Chỉ là vài con muỗi đáng ghét, chuyện này huynh giải quyết được”.
“là Thương Thủ tổ chức à ?” Điền Cương vừa nghe thấy liền lập tức đoán ra. Lý Dương gật đầu, Điền Cương trong lòng liền động, vội vàng nói : “Sư huynh, có cần chúng ta ám sát thủ lĩnh tổ chức Thương Thủ không, tin rằng nội bộ nhất định đại loạn, khẳng định là không còn tinh lực để mà quấy phá tửu lâu của chúng ta !”.
Lý Dương ngạc nhiên nhìn thoáng qua Điền Cương, không tưởng là Điền Cương cũng có chút thông minh, bất quá Lý Dương liền đả kích : “Hỗn đản, ngươi không thử suy nghĩ, New York này là địa phương gì, là địa phương tối tập trung địa hạ thế lực, cao thủ các nơi tụ tập, tổ chức Thương Thủ này có thể trở thành một đại bang phái tại New York, ngươi nói, bọn chúng không có một ít sát thủ giản sao ? Bằng không bọn chúng sớm đã bị ngũ cấp cao thủ, lục cấp cao thủ diệt rồi, ngươi một tứ cấp cao thủ mà cũng đòi giết thủ lĩnh của bọn chúng, thực đúng là nói chuyện đùa !”
Điền cương vừa rồi chỉ là một tia linh cảm mà nghĩ ra phương pháp này, không chú ý đến tính khả hành đã nói ra, sau khi Lý Dương nói vậy, hắn mới phát hiện ra chỗ sơ hở trong kế hoạch, phải à, có thể hoành hành tại địa phương như New York này, thủ lĩnh của tổ chức này có thể bị một tứ cấp cao thủ như hắn giết sao ?
“Đừng có lo, chuyện này ta có cách giải quyết !”
Lý Dương nói vậy rồi trực tiếp lên lầu hai, tiến vào phòng của mình, sau đó lấy ra một Notebook đặt trên chân, bản thân liền vào website của tổ chức trung gian sát thủ.
“Hừm hừm, trước tiên tìm kiếm xem có nhiệm vụ treo thưởng thủ lĩnh tổ chức Thương thủ không, nếu như có, vậy ta không phải là vừa có thể giết người vừa có thể kiếm một đống USD sao, chuyện đó không phải là quá tuyệt à ?” Lý Dương trong lòng thầm nghĩ, liền đó nhập 4 từ “Thương Thủ tổ chức” vào ô tìm kiếm, tìm xem có treo thưởng liên quan đến tổ chức Thương Thủ không.
“Xin lỗi, không có nhiệm vụ liên quan đến “Thương thủ tổ chức” !”
Nhìn kết quả của website, Lý Dương không biết nói sao : “Lẽ nào tổ chức Thương Thủ chưa từng đắc tội với đại nhân vật nào sao ?”
Lý Dương trong lòng khẽ động, lại nhập 6 từ “Thương Thủ tổ chức thủ lĩnh” vào ô tìm kiếm.
“B cấp nhiệm vụ, sát tử thủ lĩnh Thương Thủ ! Treo thưởng 1.5 triệu USD !”
Lý Dương nhất thời chửi thầm trong lòng : “Hệ thống tìm kiếm chó chết gì vậy, nhập vào “Thương Thủ tổ chức” thì tìm không ra, nhập vào “Thương Thủ tổ chức thủ lĩnh” mới tìm ra”. Lý Dương đối với hệ thống tìm kiếm của tổ chức trung gian sát thủ rất là bất mãn.
Hốt nhiên Lý Dương nhìn thấy hàng chữ phía trước ô tìm kiếm “tìm kiếm mục tiêu nhiệm vụ”.
Hệ thống tìm kiếm của tổ chức trung gian sát thủ thập phần giản đơn, trực tiếp tìm kiếm mục tiêu nhiệm vụ, chứ không phải những từ liên quan. Cái này có thể giúp cho người tim kiếm không cần thiết phải xem xét cẩn thận mỗi nhiệm vụ có phải là nhiệm vụ mình cần hay không.
Lý Dương vừa rồi không có nhìn rõ, đã trực tiếp nhập vào. Dù gì hắn cũng mới lần đầu tiên sử dụng chức năng tìm kiếm của tổ chức trung gian sát thủ, có thể tha thứ.
“Ừm, được rồi, vậy kiếm được hơn 1 triệu USD vụ này”. Lý Dương chọn vào mục chấp hành.
Lý Dương cũng không gấp gáp chấp hành nhiệm vụ, nhiệm vụ thế này để đến tối làm tốt hơn, hơn nữa đám lưu manh hôm nay đã đến một lần rồi, tin rằng hôm nay sẽ không quay lại nữa.
“Ha ha, sư tôn, người đến rồi, thật là quá tốt, trong “Bản thảo cương mục này… …” Lý Dương vừa xuống lầu, liền thấy tiểu Kiệt Khắc đang hỏi sư bá một số vấn đề về “Bản thảo cương mục”.
Ý Dương lập tức tăng tốc xuống lầu, đi đến nói : “Sư bá đến đây cũng nên gọi điện thoại một tiếng, để sư điệt còn tiếp đón người. Phải rồi, địa chỉ của sư bá con vẫn còn chưa biết ?” Vương Thông lần đầu gặp mặt đã truyền cho Lý Dương “Thất diệu tinh cực”, lần thứ hai gặp mặt liền thu tiểu Kiệt Khắc và Lỵ Lỵ làm đồ đệ, căn bản không có lộ ra với Lý Dương ông rốt cuộc thân phận là gì, sống ở chỗ nào.
Vương Thông hồi đáp vấn đề của Lý Dương, liền quay đầu qua cười nói với Lý Dương : “Không có gì, lần đó sau khi ta truyền con “Thất diệu tinh cực”, tiện đó nói muốn kiểm tra tiến độ của con, nhưng phú cuối ta lại nói chuyện với tiểu Kiệt Khắc, a a, thiên tư tiểu Kiệt Khắc đích xác rất tốt, học cái gì cũng nhanh. Do vậy cũng không có thời gian để kiểm tra tiến độ của con, lần này ta đến, là đặc biệt muốn kiểm tra tiến độ tu luyện “Thất diệu tinh cực” của con !”
Lý Dương gật đầu nói : “Tốt, sư bá, chúng ta ngồi rồi hãy nói chuyện !”
Liền đó Vương Thông và Lý Dương ngồi xuống ghế, vừa ngồi xuống, Vương Thông lập tức dùng linh thức kiểm tra tình huống trong đan điền Lý Dương.
“Quái sự ? Sư điệt, con không có tu luyện “Hạo đình thanh minh quyết” sao ? Nhưng pháp quyết tu luyện thành tiên đó, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí vô cùng nhanh”. Linh thức vừa tiếp xúc với đan điền Lý Dương, Vương Thông lập tức kinh ngạc hỏi.
Lý Dương nói : “A a, sư bá, khi xưa lúc còn ở An toàn cục tổ 9 con đã học được công pháp tu luyện là “Lục cực thuần dương quyết”, cũng có thể tu luyện đến Kim Đan cảnh giới, con nghĩ chờ đến khi đạt đến Kim Đan cảnh giới sẽ chuyển qua tu “Hạo đình thanh minh quyết” cũng không trể !” Lý Dương hiện tại cũng chỉ có thể ứng phó như vậy, lẽ nào nói với sư bá mình là tu ma ?
Vương Thông điềm nhiên gật đầu nói : “Cũng tốt, dù gì con nguyên bổn đã tu luyện “Lục cực thuần dương quyết” đến tầng thứ năm rồi, bỏ cuộc như vậy cũng không hay, chờ đạt đến Kim Đan cảnh giới sẽ chuyển qua tu “Hạo đình thanh minh quyết” !”Nói rồi, Vương Thông tiếp tục dùng linh thức kiểm tra đan điền Lý Dương.
“Cái gì !” Vương Thông bất ngờ đứng phắt lên, trừng mắt khó tin nhìn Lý Dương, “sư điệt mới tu luyện được một thời gian, hơn nữa con bất quá là tiên thiên đại thành mà thôi, không ngờ đã nhanh chóng tụ thành đao mang như vậy, quan trọng nhất là đao mang đã có xu thế chuyển hướng thành màu đỏ, thật đúng là khó tin, chỉ có công lực đã tiếp cận cảnh giới Kim Đan cảnh giới mới có thể đạt đến trình độ như vậy, nội lực của con bất quá mới khoảng 3 vạn tinh, còn xa mới đạt đến 10 vạn tinh năng lượng của Kim Đan cảnh giới, đao mang của con làm sao đạt đến cảnh giới như vậy ?”
Đao mang phân thành hồng sắc, tranh sắc, lục sắc, thanh sắc, lam sắc, tử sắc. Cùng màu sắc biến hoá với tinh cực ! Trong đó đao mang đạt đến tranh sắc đã hoàn toàn biến thành đao phách, trở thành thực thể ! Công kích lực cũng đạt đến một cảnh giới mới.
“Cái này, cái này con cũng không biết, con chỉ án chiếu theo đó tu luyện mà thôi !” Lý Dương không dám đem chuyện “Ma thần lục tuyệt” nói với Vương Thông, dù gì đây cũng là ma đạo bí điển.
Lý Dương chính là án chiếu theo “Như phong tự bế” trong “Ma thần lục tuyệt” mới khiến chu thiên càn khôn viên cầu của mình hình thành lực trói buộc càng thêm cường đại, cũng khiến cho mật độ đao mang đại đại tăng gia, từ đó mà tầng thứ của đao mang tăng lên không ít.
“Ký quái, kỳ quái à, đao mang của con có thể đạt đến tầng thứ cao thế nào, thật al2 khiến cho người nghĩ không ra, nghĩ không ra à !” Vương Thông nhíu mày, lẩm nhẩm trong miệng, ông làm sao cũng không tưởng ra được đao mang của Lý Dương vì sao lại lợi hại như vậy. Dù gì Lý Dương bất quá cũng chỉ là trung đẳng trong ngũ cấp cao thủ mà thôi, cự li đến Kim Đan cảnh giới hãy còn một khoảng đường rất xa.
Lý Dương vội vàng xí xoá nói : “Sư bá, nghĩ không thì thôi, nghĩ không thông thì bỏ đi !”
Đúng lúc này, Cát Phổ từ bên ngoài biệt thự tiến vào, Thái Bạch tửu lâu ở cảnh biệt thự Lý Dương, Cát Phổ tìm Lý Dương có chuyện, tiện thể ghé qua, vừa vào đến phòng khách Cát Phổ liền thấy Vương Thông, lập tức nói : “Lão tiên sinh, người khoẻ chứ ! Tôi đến tìm Mộc Dịch huynh đệ”.
“Sư bá, con cùng Cát đại ca nói chút chuyện cái !” Lý Dương cùng Vương Thông cùng chao đón, tiện đó đứng dậy đi đến bên Cát Phổ nói : “Cát đại ca, chuyện gì vậy ? Không phải là đám lưu manh đó lại đến phá đám chứ, nhưng bọn chúng vừa mới đến một lần mà”.
Cát Phổ lập tức lắc đầu cười khổ nói : “Không phải là vấn đề đám tiểu lưu manh, mà là vấn đề của tửu lâu ! Ai, hiện tại tửu lâu này căn bản không có cách mở cửa trở lại nữa, đám phục vụ viên của ta vừa rồi lại có thêm hai người từ chức, hơn nữa vừa rồi đám tiểu tử đó dùng đá ném phá tửu lâu, làm bị thương một số người khách, hiện tại ta đang sai người đưa họ đi bệnh viện, còn phải bồi thường tiền khám chữa bệnh. Hơn nửa đồ thuỷ tinh của tửu lâu bị vỡ không ít, cần phải chỉnh tu. Ta lo lắng là khi ta vừa chỉnh tu xong, cái đám hỗn đản đó lại đến quậy phá, do vậy ta nghĩ chúng ta tạm thời nên đóng cửa tửu lâu là hơn”.
Lý Dương vừa nghe, không để tâm cười nói : “Đóng cửa thì đóng cửa, chỉ cần Cát đại ca cung cấp rượu trắng cho ta uống là được rồi”. Với Thái Bạch tửu lâu Lý Dương vẫn luôn không để tâm đến, hắn giao cho vợ chồng Cát Phổ mỗi người 25% cổ phần, cũng là vì hắn không để tâm đến quyền sở hữu Thái Bạch tửu lâu.
“Tốt, vậy thì thoải mái hơn một chút. Bất quá cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là điều hay ? Lẽ nào chúng ta cứ đóng cửa hoài sao ?” Cát Phổ bất lực nói.
Lý Dương tức thì nói : “Đừng lo lắng, Thương Thủ tổ chức tối đa chỉ vài ngày sau, là sẽ không còn đến làm phiền chúng ta nữa !”
“Thương Thủ tổ chức ? Chuyện gì vậy ?” Đang ngồi trên sofa Vương Thông đột nhiên mở miệng hỏi.
Lý Dương và Cát Phổ vẫn đang ở trong phòng khách, chỉ cách Vương Thông có vài bước, với thính lực của Vương Thông, nghe bọn họ nói chuyện tuyệt đối là rất dễ dàng.
Nghe sư bá hỏi, Lý Dương lập tức chuẩn bị nói, nhưng ngồi bên cạnh Vương Thông là tiểu Kiệt Khắc đã vội cướp lời : “Sư tôn à, tổ chức Thương Thủ rất là khốn kiếp, sư huynh có một cái tửu lâu, tổ chức Thương Thủ kia luôn đến đòi bảo hộ, hơn nữa còn đòi gấp mấy lần. Sư huynh đương nhiên là không giao. Tổ chức Thương Thủ liền phái một số tên tiểu lưu manh đến quậy phá, ném đá, đập tửu lâu đủ mọi chuyện liên tiếp phát sinh, đám tiểu lưu manh đó cũng quá đáng, lúc nào cũng chuẩn bị bỏ chạy. Sư huynh thực đúng là đau đầu !”
Lý Dương vừa nghe lập tức nói : “Đích xác là có chuyện đó, sư bá ! Bất quá nguyên lúc đầu là Cát Phổ đã giao phí bảo hộ cho tửu lâu một lần rồi, sau đó bởi vì con trở thành ông chủ của tửu lâu, tổ chức Thương Thủ lại đến đòi tiền, hơn nữa còn đòi gấp mấy lần, đích xác là chút khi người thái quá !”
“Tiểu tiểu thương thủ mà cũng dám hiêu trương như vậy ! Hừm hừm !” Vương Thông khinh bỉ hừ lạnh, bất ngờ Vương Thông tựa hồ nghĩ đến chuyện gì đó, ngượng ngùng nhìn Lý Dương nói : “Cái này… …chuyện này, sư điệt, sư bá ta vốn định thay con giao huấn cho tổ chức Thương Thủ, nhưng vừa rồi ta chợt nhớ ra thủ lĩnh của tổ chức Thương Thủ là hảo hữu của đệ tử thứ ba của ta, hay là để ta bảo thủ lĩnh tổ chức Thương Thủ tự thân đến xin lỗi con có được không ?”
Lý Dương sững người, ngây ngốc nhìn Vương Thông nói : “Sư bá, tổ chức Thương Thủ này là một đại bang phái ở New York, thủ lĩnh của tổ chức đó cũng có chút địa vị, sư bá người không lẽ có thể khiến thủ lĩnh bọn chúng tự thân đến xin lỗi con sao ?”
Ở bên cạnh Điền Cương, tiểu Kiệt Khắc, Lỵ Lỵ cùng Cát Phổ đều nhìn qua hướng Vương Thông.
Vương Thông ngạc nhiên một trận, rồi lập tức nói : “Cái này, cái này, ta quên nói với các người thân phận của ta, ta là thái thượng trưởng lão của Thanh Bang !”
Thanh Bang thái thượng trưởng lão !
Hào xưng địa hạ thế giới đệ nhất nhân, có thể dễ dàng kích sát lưỡng đại thất cấp cao thủ --- siêu cấp cao thủ huyết tộc công tước, là Thái thượng trưởng lợi có quyền lợi tối cao của Thanh Bang một trong thế giới ngũ đại hắc bang ! Một nhân vật mang tính truyền kỳ trong địa hạ thế giới ! Người này không ngờ lại là Vương Thông.
“Sư bá (sư tôn) của ta không ngờ lại là thái thượng trưởng lão của Thanh Bang ?” Lý Dương cùng bọn người tiểu Kiệt Khắc, Lỵ Lỵ đều sững sờ nhìn Vương Thông, Lý Dương đối với địa hạ thế giới hiểu biết rất nhiều, địa vị của Thanh Bang thái thượng trưởng lão cũng thập phần hiểu rõ, tỷ đệ tiểu Kiệt Khắc mặc dù không hiểu lắm, nhưng bọn họ cũng biết Thanh Bang là một trong thế giới ngũ đại hắc bang, biết được điều này bọn họ cũng hiểu được sư tôn của mình quyền cao chức trọng như thế nào.
“Đừng như vậy chứ, thân phận này cũng không thể đại biểu cho thứ gì, bất kể ta là ai, ta vẫn là sư tôn, sư bá của mấy đứa !” Vương Thông nhìn bộ dạng kinh hãi của bọn Lý Dương mỉm cười nói.
Tâm thần Lý Dương hoàn toàn khôi phục trở lại, tiện đó nhìn Vương Thông cười nói : “Sư bá người cứ giấu diếm thật khiến chúng con khổ à, nếu như sớm biết người là Thanh Bang thái thượng trưởng lão, chúng con cần gì phải khổ não vì mấy tiểu nhân vật của tổ chức Thương Thủ chứ, sư bá chỉ cần một cú điện thoại, chúng ta sẽ hoàn toàn không còn chút phiền não nào nữa rồi !”
Tiểu Kiệt Khắc tức thì hưng phấn nói : “Ha ha, ta thực là thiên tài, ngay cả sư tôn cũng là Thanh Bang thái thượng trưởng lão, phải rồi, sư tôn, người đã là Thanh Bang thái thượng trưởng lão, con thân là đệ tử của người, có tính là thành phần cao cấp của Thanh Bang không ?”
“Ừm… …” Vương Thông vuốt râu, nghĩ ngợi một lúc rồi mới nhìn tiểu Kiệt Khắc đang kỳ vọng nói : “Đại khái cũng được tính là vậy !” Nói chuyện đùa, tam đại đệ tử của Vương Thông, đại đệ tử là Bang chủ, nhị đệ tử là trưởng lão, còn một đệ tử quản lý sự vụ của địa hạ quyền đàn và tổ chức trung gian sát thủ, có người nào không phải là thành phần cao cấp của Thanh Bang ? Tiểu Kiệt Khắc hiện tại còn nhỏ, chờ lớn thêm một chút, chỉ bằng thân phận Thanh Bang thái thượng trưởng lão, tại Thanh Bang kiếm một thân phận cao cấp là hoàn toàn là chuyện dễ dàng.
Lý Dương trên mặt hiện lên vẻ tươi cười, trong lòng thầm nói : “Sự tình thực đúng là cực kỳ mỹ diệu, sư bá của ta không ngờ lại là thái thượng trưởng lão của Thanh Bang, vậy kế hoạch tiến nhập địa hạ quyền đàn của ta không phải là càng dễ dàng hơn sao ?”Bất ngờ Lý Dương biến sắc, “ông trời ạ, không lẽ lại đùa ta như vậy, ta vừa mới tiếp nhận nhiệm vụ ám sát thủ lĩnh tổ chức Thương Thủ, lẽ nào --- bảng vàng sát thủ “Tử Đạn” của ta vì vậy mà bị phá sao ?”
Nhưng lúc này Vương Thông đã đả thông điện thoại với tam đệ tử của mình.
“Là ta ! Diệu Huy, ngươi không phải có người huynh đệ là thủ lĩnh của cái gì tổ chức Thương Thủ chứ ? Hừ, không ngờ đồ không có mắt đó lại đến đập phá tửu lâu của sư điệt ta, ngươi kêu hắn mau tự thân đến phụ kinh thỉnh tội (thành ngữ Hán) đi, bằng không, tổ chức Thương Thủ cũng không cần tồn tại nữa”.