Dịp may ưu ái những ai can đảm

Publius Terence

 
 
 
 
 
Thể loại: Truyện Ngắn
Biên tập: Thái Ngọc BÍch
Upload bìa: Thái Ngọc BÍch
Số chương: 46
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2675 / 23
Cập nhật: 2017-09-14 22:16:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 43
. Ngày ấy, khi em nói thương anh, chính là ngày em chấp nhận đem trái tim mình ra đánh cược một ván bài lớn trong đời em. Một là em có anh. Hai là anh đi ngang đời em. Và giờ thì em đã biết, ván bài ấy, em thua rồi. Thua một cách thảm hại.
Ngày ấy, khi anh hỏi lại, em thương anh đến chừng nào. Em im lặng không đáp. Vì tình cảm của em dành cho anh lớn đến mức không thể nói thành lời.
Ngày ấy, khi em hỏi anh, anh có thương em không. Anh im lặng không đáp. Tình cảm của anh dành cho em vốn dĩ không hề có, thì làm sao có thể nói được đây?
Có lẽ, sẽ phải mất một thời gian khá dài để em có thể quên được anh, để trái tim này sẽ thôi đau mỗi khi nhớ về anh. Có lẽ sẽ rất đau, nhưng em vẫn phải quyết định một điều – em sẽ cố gắng thôi không chạm vào tim anh nữa.
Vốn dĩ, em chẳng thuộc tuýp người cao thượng gì hết, em chỉ là một đứa con gái cố chấp đến bướng bỉnh mà thôi. Chưa bao giờ em muốn buông bỏ một điều gì đó, nhất là anh. Thế nhưng đến cuối cùng, em đã hiểu ra rằng, đâu phải cứ chạy và đeo bám một người, mới được gọi là yêu. Đôi khi, tình yêu thực sự chỉ đơn giản là được thấy người mình yêu hạnh phúc, như vậy thôi cũng đủ mãn nguyện lắm rồi!
Anh này, anh không cần phải trốn chạy hay lẩn tránh em nữa. Bởi vì từ bây giờ, em sẽ không còn làm phiền anh nữa đâu. Sẽ không xuất hiện trước mặt anh, không inbox hay nhắn tin, gọi điện cho anh nữa. Sẽ không khiến anh phải cảm thấy khó xử hay khó chịu về em nữa.
Anh! Hạnh phúc nhé!
Em sẽ thôi không làm phiền anh nữa
Sẽ không làm anh phải khó xử đâu
Không duyên phận nên chẳng thể bên nhau
Chỉ mong anh ngày sau sẽ hạnh phúc.
2. Trên đời này có những thứ tuyệt nhiên không thể bắt ép được, ví dụ như tình cảm. Ta không thể yêu một người, chỉ vì người đó đối tốt với mình. Không thể yêu, vốn dĩ là dù có làm cách nào cũng không thể yêu được. Nhưng đã không yêu thì càng không được phép coi người đó là sự lựa chọn an toàn, là một cái phao cứu hộ, lúc không thể tiếp tục vẫy vùng mới cố chấp bám víu lấy.
Tình yêu đôi khi cũng khiến con người ta hành động kỳ lạ và cố chấp, biết rõ bản thân yêu sai người nhưng không thể nào từ bỏ, biết rõ đi cùng nhau là sai đường là không có đích đến nhưng không thể nào chạy thoát ra khỏi lưới tình. Cho dù có đau đớn nhưng không thể nào dứt bỏ.
Chữ thương còn lớn quá. Vì ta thương ai đó nhiều quá. Phù phiếm ngoài kia thì nhiều, nhưng ở lại bên ta lúc gian khó, ta chỉ thấy người. Vẫn là ta nợ người. Nợ một đời...
3. Cho dù hai chúng ta đã xa nhau, cho dù anh đã quên mất em, cho dù anh đã yêu ai khác, thì anh vẫn là lựa chọn duy nhất của đời em, là người em dành trọn cả trái tim, bao lâu cũng không thay đổi.
Cho dù phải trải qua nước mắt và đau đớn thêm ngàn lần nữa, cho dù đến cuối cùng vẫn là chia xa, thì em vẫn muốn được quay lại, được gặp anh, và được yêu anh vô số lần như thế nữa.
Cho dù có tự hỏi bản thân mình thêm hàng ngàn, hàng vạn lần nữa, em vẫn có thể nói, gặp được anh, quen anh, yêu anh, em chưa bao giờ hối hận. Anh là đúng, cũng là sai. Anh là toàn bộ những gì đẹp đẽ nhất, hạnh phúc nhất nhưng cũng đau khổ nhất của em. Nhờ có anh mà em đã luôn cố gắng thay đổi bản thân để trở nên tốt hơn như thế nào. Nhờ có anh mà em có động lực để làm mọi thứ. Khi sợ hãi, em lẩm nhẩm tên anh. Khi vui sướng, em nghĩ đến anh. Cả khi không, em chợt nghĩ đến anh mà mỉm cười.
4. Bạn sẽ chẳng bao giờ có thể quên đi một người. Không phải vì người đó quá hoàn hảo hay tốt đẹp, chỉ vì họ chính là người đã cùng bạn trải qua những năm tháng đẹp đẽ nhất của "tuổi thanh xuân".
Mọi chuyện, ngay từ khi bắt đầu, vốn đã định là sai lầm, vốn đã biết sẽ chẳng thể cùng nhau đi đến cuối đoạn đường, nhưng là vì không cam lòng, nên vẫn quyết tiếp bước, phải chăng, đó gọi là tình yêu?
Mọi việc, giờ đây vốn chỉ còn là kỉ niệm, một kỉ niệm mà suốt đời này em cũng không thể nào quên được. Anh đã từng là người em dốc hết lòng để yêu, cũng đã từng là người em nguyện ý một lòng ở bên mãi mãi. Chỉ là, chúng ta hóa ra có duyên nhưng lại vô phận, sau cùng vẫn không thể nào nắm tay nhau bước vào trong lễ đường, không thể sáng tối kề bên nhau được nữa.
Người ta nói, thanh xuân sẽ luôn là thứ đẹp đẽ nhất trong cuộc đời của mỗi con người, và với em, thứ "đẹp đẽ nhất'' ấy, chính là anh. Bởi lẽ, sẽ không còn ai trên đời này có thể khiến em trải qua những ngày tháng điên rồ hơn thế nữa. Gặp anh, cùng với anh đi chung một đoạn đường đời cho dù là rất ngắn, nhưng cũng đã đủ rồi, đủ cho em, cả một đời.
Em chưa bao giờ hối hận khi đã yêu anh, mặc dù tình yêu này thấm đẫm nước mắt. Nhờ có anh, cuộc sống của em mới có thêm nhiều màu sắc. Anh, chính là tuổi trẻ, là thanh xuân của em.
Mạnh Mẽ Và Cô Đơn Mạnh Mẽ Và Cô Đơn - Shami & Phương Ny Mạnh Mẽ Và Cô Đơn