Số lần đọc/download: 6353 / 207
Cập nhật: 2016-04-24 11:39:41 +0700
My life - Chương 41
- G
iải tán...bửa khác bàn tiếp. - chắc là bất đồng quan điểm đây mà
Khỏe...xuống giải vây sớm cho con nhỏ chứ trời trưa nắng nóng, con nhỏ ngang chành một hồi mấy thằng kia nổi xung làm bậy thì chết...Bye ông Kiệt một tiếng, nó đi thẳng ra cổng tiến lại gần con nhỏ.
- Sao đứng đây
con nhỏ nhìn nó chu cái mỏ ra
- Về
Nó cũng hổng thèm nói nhìu chi, leo lên xe ngồi sau lưng con nhỏ....Đội cái nón bảo hiểm xong con nhỏ phán 1 câu xanh rờn
- Học gì toàn chung với âm binh
Ế bậy bưởi, gom đũa cả nắm..nói dzậy chẳng khác nào nói nó là âm binh luôn, giận cá chém thớt hử ><. Thiệt muốn quay lại đạp lên đầu mấy thằng ngu sau lưng quá, chẳng biết làm quái gì nảy giờ mà con nhỏ nói mang nhục cả đám.
- Qua quán đi
- Chi
- Làm
- Uhm (giờ nghĩ lại thời kỳ đầu quen con nhỏ mà mắc cười, nói chiện với nhau toàn trống ko cộc lốc)...\
Con nhỏ phóng xe đi...Sài Gòn nắng như đổ lửa. Những ngày tiếp theo đó nó mãi mê với công việc chuẩn bị đón 20-10 cho cả 2 nơi trong lớp và cho quán, tay nó cũng bắt đầu lành... tự chạy xe đạp đi làm, đi học dc rồi nên con nhỏ cũng ko còn phải mất công đưa đón nó. Ngại lắm chứ, chỉ làm có 1 chút chuyện mà con nhỏ cứ chăm sóc nó nhiều hơn tất cả những gì nó làm cho con nhỏ, hơn nửa...nó vẫn thờ ơ với con nhỏ nhưng bao ngày khác, chỉ có điều khác trước là nó đã có nc với con nhỏ và con nhỏ cũng chịu chủ động hơn để cạy miệng nó bằng cách...quan tâm nó. Nói gì thì nói..giữa nó và con nhỏ đã có một sự gắn kết, tuy chưa biết chưa hiểu gì về con nhỏ nhưng điều duy nhất nó quý con nhỏ là ở sự chu đáo....Còn chị...hình như công việc của chị khá bận cũng ít qua thăm nó...thi thoảng cãi nhau vài câu, trêu ghẹo vài câu...vậy là đủ vui...maybe gì thì gì...mỗi người đều có một khoảng trời riêng mà...và những chuyện sóng gió đơn giản chưa bắt đầu xảy ra cho nên mọi thứ vẫn bình yên, bình thường như cuộc sống của một thằng sinh viên vậy....
20-10 đến một cách bình thường chẳng có gì đặc biệt ngoài mấy trò khuyến mãi, tặng hoa, giảm giá và 1 số trò chơi nhỏ nó cố tình tạo ra để làm vui lòng khách nữ đến quán. Hôm đó có cả ông chủ đến nửa...thành ra nó với ông Kha dc ông chủ khen, nghe đâu ông Kha có nói gì đó để tăng lương (bí mật) cho nó. 1 tháng làm việc tại quán..dc tăng lương cũng là một thành công lớn cho nhưng ngày đầu tiên tập tành bon chen ở SG rồi nhỉ...Tiện thể dc ngồi chung bàn với ông chủ...nó cũng đề xuất xin dc sửa và trang trí thêm 1 tí cho quán...nghe xong ông chủ cũng gật đầu kiu ông Kha cứ cho nó làm...Thật vui khi sáng kiến của mình dc chấp nhận...tự nhiên người đầu tiên nó muốn khoe là con nhỏ...chẳng biết nửa...Nhưng dù sao hôm trước khi nó ngồi hí hoáy viết vẽ ý tưởng trên giấy con nhỏ cũng đứng chăm chú xem.
Nói tới con nhỏ mới nhớ, chẳng biết suy nghĩ sao, bàn bạc thế nào với ông Kha...mà hôm nay nhỏ kéo theo bạn nhỏ hình như chung lớp model với nhỏ để về quán mặc váy đứng trước cổng làm lễ tân tiếp khách....Bạn con nhỏ khá vui tính, gặp ngay ông Kha thích gái lạ...vậy là...cả buổi ổng cứ xà quần ngoài cổng, bao nhiêu việc đổ lên đầu nó, nếu k có ông chủ tới dám chừng ổng cắm rễ ngoài cổng luôn ko chừng. Than thở thì than vậy chứ nó thích lắm, đứng ko làm phục vụ chỉ có công việc bưng bê tới lui riết cũng nhàm chán.Bạn con nhỏ cười tươi bao nhiêu thì cái mặt con nhỏ lạnh lùng bấy nhiêu. Hix lễ tân kiểu gì chỉ biết đứng im, mặt mày lạnh như băng, khách vô kệ khách chẳng thèm hướng dẫn, trò chuyện gì hết ráo...Thôi kệ...hôm nay khách cũng vào đông chứ thường ngày mà kiểu này chắc dẹp tiệm.
Trời gần về tối, uống có mấy ly bia mà mặt mày nó đỏ rần rần nhìn đâu cũng thấy tổ quốc....Nó cũng chẳng thích uống, nhưng ông chủ mời, ko uống ko được...cũng may đang uống tới ly thứ 3, đang bị ép ly thứ 4 thì con nhỏ ở đâu hầm hầm đi lại cầm ly bia của nó uống một hơi hết sạch
- Đi ra đây nhờ chút
Xong con nhỏ quay lưng đi thẳng vào trong quầy nước. Cả bàn sững người lại. Nó hơi lúng túng. Ông Kha ghé tai nói nhỏ gì đó với ông chủ...ổng cười vỗ đùi đanh đách xong cho phép nó đi làm việc tiếp....Đỡ...khỏi phải uống nửa. Rời khỏi bàn nó lon ton đi vào trong kiếm con nhỏ, đầu óc cứ xoay xoay như chong chóng....Vừa bước vào phòng bếp, con nhỏ đã kéo tay nó ngồi xuống ghế, lấy khăn giấy lau mặt cho nó xong đưa nó 1 ly nước chanh nóng
- Đã nói đừng uống rồi mà hok nghe! Ngồi yên đây!
Con nhỏ ngồi chờ nó uống hết ly nước chanh xong bỏ ra ngoài ko quên dặn chú đầu bếp ko cho nó lén phén ra ngoài nửa....hix..từ lúc nào..con nhỏ quản lý hết mọi hoạt động của nó nửa nè trời...(hok lấy dây trói tui lại lun đi bà cô)...Thiệt tình...nhiều lúc cũng vui vui mà nhiều lúc cũng muốn nổi điên lên dc...Nói thì nói vậy chứ quán còn nhiều việc từ đây tới tối, ko chạy khỏi bàn nhậu sớm thì gục nằm 1 đống lấy gì làm việc...Mà giờ nhìn đâu cũng tổ quốc con nhỏ ko cho ra ngoài thì nó cũng có ra nổi nửa đâu.
Ngồi 1 chỗ cũng quê muốn chết nhất là mấy đứa phục vụ nữ đi ngang cứ trêu chọc, cũng phải thôi, thường ngày lạnh lùng ít nói cũng có vẻ chín chắn, còn giờ ngồi 1 chỗ, mặt đỏ bừng, ngơ ngác..lấy gì ko thấy ngố L...Ngồi khoảng 1 tiếng thì tỉnh...cơ thể nó vậy, say xĩn nhưng mau tỉnh...Ăn vụng 1 tý khoai tây chiên với trái cây, nó lò dò bước ra đi vòng vòng tiếp tục làm việc bình thường. Quán của nó giờ đầy ắp tiếng cười đùa, tiếng nhạc vui vẻ...cũng ko uổng công nó ngồi cả buổi trên mạng lục tìm mấy hướng dẫn trò nhỏ nhỏ rồi đem về chọn ra vài đứa phục vụ dạn dĩ, có duyên 1 tí để tập luyện...Nếu là khách đến quán chẳng những dc giảm giá mà phục vụ còn bày 1 trò nhỏ trong bàn, 1 vài câu đố nhò và 1 đóa hoa tặng cho người khách nữ trong ngày 20-10 vậy thì ai mà mà vui lòng mà quán cũng gây dc ấn tượng với khách. Cảm thấy vui vì sáng kiến của mình. Cũng có vài rắc rối nhỏ như một vài khách cảm thấy khó chịu, nhưng nói chung giải thích nhẹ nhàng ngta cũng vui lòng bỏ qua, khách nữ nó tự tin có thể lo dc còn nếu là khách nam dzữ lắm nó kéo hai đứa model lại cười tươi 1 cái là xề xòa hóa giải dc ngay =)). Mặc nhiên từ đó về sau cho đến khi nó nghĩ làm tại quán thì ngoài ông Kha là quản lí, nó mang danh là phục vụ nhưng lương của nó thì khác với phục vụ và ngta cũng hiểu nó như trợ lí cho ông Kha vậy...Sự nhiệt tình cộng thêm may mắn dc giúp đỡ của ông Kha, bạn bè làm chung quán đã mang lại cho nó một chút ít thành quả thuận lợi...ngày hôm ấy có lẽ nó mới là người có tâm trạng tốt nhất. Và chính vì tâm trạng tốt nhất nên nó đã bị ông Kha với tụi phục vụ gài đi chơi đêm ngay sau khi quán bắt đầu vắng khách @@.