The walls of books around him, dense with the past, formed a kind of insulation against the present world and its disasters.

Ross MacDonald

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Miên
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Đặng Thị Bông
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4783 / 10
Cập nhật: 2015-11-22 03:58:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 42
áng hôm sau, nàng thức dậy đầu nhức như búa bổ. Nàng làm vệ sinh cá nhân rồi ngồi vào chiếc máy vi tính.
Tiếng nói bà Lam Hằng vọng từ phía sau.
- Đêm qua, con đi chơi với Nhật Nam có vui không?
Nàng giật mình, nàng không ngờ bà Lam Hằng đã biết nàng đi chơi với Nhật Nam. Tối qua, Lâm Tạo có đến đây chăng? Nhưng dù gì vẫn còn may mắn là nàng chưa nói dối.
Nàng ấp úng:
- Con xin lỗi vì đã không nghe lời bác.
Bà ngồi xuống chiếc ghế cạnh Bội Cầm an ủi:
- Tại sao con biết quen với Nhật Nam là khổ mà con vẫn nhảy vào?
- Con không biết.
Nói xong nàng bỗng òa khóc và gục đầu vào lòng bà Lam Hằng nức nở.
- Nếu con kìm chế được lòng mình thì con đâu phải khổ thế này.
- Yêu 1 người là khổ như vậy đấy con ạ. Con yêu Nhật Nam lắm sao?
- Dạ, con yêu anh ấy.
- Anh ta có yêu con không.
- Dạ có.
- Thế thì tại sao con phải khóc?
- Con sợ phải dẫm lại con đường của mẹ con.
Bà Lam Hằng dịu dàng:
- Người ta nói yêu nhau có thể chết vì nhau cơ mà. Tại sao quen Nhật Nam con lại sợ, có gì khổ đau cùng chia.
- Nhưng mẹ con sẽ buồn. Mẹ con muốn con phải sung sướng.
Bà vuốt những cọng tóc lòa xòa trước trán Bội Cầm sang 1 mép tai.
- Thôi, đừng buồn nữa. Rồi con sẽ quen được 1 người giàu có và con sẽ quên Nhật Nam mà thôi. À! Lúc tối Lâm Tạo có đến, cậu ta gởi cho bác 1 bó hồng để tặng con. Trông cậu ta tội lắm con à.
- Nhưng con không yêu Lâm Tạo. Làm sao con có thể lấy 1 người mà con không hề yêu hả bác.
- Thôi, đừng nhắc chuyện này nữa. À! Con ăn sáng chưa, để bác gọi thức ăn 2 bác cháu mình cùng ăn nhé.
- Dạ, con không muốn ăn đâu.
- Bác đã lỡ dặn bồi phòng làm há cảo cho con rồi.
Nàng mỉm cười cám ơn. Bà Lam Hằng nói tiếp:
- Con biết không. Lúc sáng ra phố bác mua nhiều thứ lắm. Bác có mua cho con mấy xấp vải, bác để bên phòng của bác đấy. Lát nữa bác đem sang cho con. Bác sẽ gọi thợ áo dài đến may cho con vài chiếc áo thật đẹp.
Nàng cố gắng nghe bà Lam Hằng nói, cố ý tập trung chú ý nghe từng lời, từng chữ để khỏi nhớ tới Nhật Nam.
Nàng chán chường đáp:
- Con không may đâu.
Nàng cần may làm gì nữa, nàng cần làm đẹp làm chi nữa. Nàng chỉ muốn đẹp trước mặt Nhật Nam mà thôi.
Bà Lam Hằng nói:
- Không được! Con phải mặc áo dài. Bác đã đặt may gấp rồi vì còn 4 bữa nữa tức chủ nhật này bác sẽ đưa con về quê của ông Hoàng Lâm Thao để gặp ông ấy. Ông ấy muốn con sang làm cho ông ấy luôn.
Nàng hét to:
- Không, không. Con muốn làm cho bác thôi.
- Bác không có quyền quyết định con à. Nhưng làm cho ai cũng vậy thôi. Hoàng Lâm Thao là 1 người thanh niên tốt. Biết đâu bên cạnh Lâm Thao tình cảm 2 người sẽ nảy sinh.
- Bác không thể xin cho con làm việc cho bác được sao?
- Bội Cầm! Đừng cứng đầu nữa. Bác chỉ muốn tốt cho con thôi.
Nàng im lặng.
Trời ơi! Chủ nhật này là nàng phải rời khỏi Bách Hoa Lâm này rồi hay sao? Và nàng cũng sẽ mãi mãi xa Nhật Nam, xa bà Lam Hằng để đến 1 nơi làm mới.
Nghĩ đến chuyện phải rời khỏi nơi đây đột nhiên nàng cảm thấy nhớ Nhật Nam vô cùng. Bao nhiêu câu hỏi to tướng lởn vởn trong đầu. Bao giờ thì anh ra đi? Liệu trước khi đi anh có ghé lại thăm nàng 1 lần nữa hay không? Hay là anh trông đợi nàng nhắn tin cho Bảo Chấn rồi anh mới tới. Nàng có nên nhờ Bảo Chấn nhắn tin cho anh không? Nhưng nhắn gì đã chứ? Thôi nàng chỉ còn 1 cách xin giã từ là tốt hơn hết.
Có lẽ giờ này anh đang ở trong túp lều xiêu vẹo của anh, giờ này anh đang làm gì? Không biết có nhớ tới nàng hay không?
Bà Lam Hằng lên tiếng làm nàng giật mình thoát khỏi trạng thái mơ màng.
- Thôi, bác về phòng đây, con cứ làm việc đi. Nhớ khi nào mệt là phải nghỉ đừng làm gắng sức đấy nhé.
- Dạ.
Bà Lam Hằng đứng dậy và nhẹ nhàng bước ra ngoài và bà khép cửa lại thật khẽ.
Còn lại 1 mình Bội Cầm lại òa khóc. Vừa khóc, vừa nghĩ về Nhật Nam. Bây giờ nàng mới biết. Muốn quên anh không phải là chuyện dễ dàng.
Đóa Hồng Nở Sớm Đóa Hồng Nở Sớm - Dạ Miên Đóa Hồng Nở Sớm