Số lần đọc/download: 1650 / 24
Cập nhật: 2017-08-04 14:16:41 +0700
Chương 40
N
àng vội vã trở lại quảng trường Arden, cố phân tích những điều mình vừa được biết. Dĩ nhiên cũng có thể chẳng có ý nghĩa gì ngoài những điều hiển nhiên. Nên hiểu thế nào chuyện Quinby đang dan díu với Madam Phượng Hoàng? Theo Daisy nói thì hắn bắt đầu lui tới Nhà Phượng Hoàng vài tháng trước. Như thế nghĩa là hắn đã gặp Madam Phượng Hoàng trước khi trở thành vệ sĩ cho Hastings.
Có gì bất thường về quan hệ giữa Quinby và mụ chủ nhà chứa? Suy cho cùng, Qụinby cũng là một kẻ đẹp trai, nếu người ta không ngại đôi mắt bò sát kia. Madam Phượng Hoàng có nhiều lý do để thấy hắn hấp dẫn và ngược lại. Hai kẻ này đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã.
Cửa nhà số Mười hai mở ra trước khi nàng kịp lấy chìa.
“Chào bà đã về, thưa bà Bryce.” Bà Galt lùi lại. “Có một bức thư nữa cho bà. Thư vừa đến cách đây vài phút. Tôi đã đặt lên bàn của bà rồi.”
“Cảm ơn bà Galt.”
Louisa tháo dây chiếc mũ mềm rồi treo lên móc. Nàng đi ra hành lang xuống phòng đọc, lột găng tay ra.
Phong bì trắng nằm trên tập giấy thấm. Nàng cầm lên, xé bao, rồi đọc mẩu thư vắn tắt viết bằng nét chữ ngay ngắn.
Tôi đã lấy được quyển Milton với giá phải chăng. Tuy nhiên, một khách hàng khác cũng rất muốn mua nó và chắc chắn sẽ trả cao hơn. Tôi sẽ chờ bà tới lấy sách đến năm giờ chiều nay. Nếu không nhận được tin bà, tôi sẽ thông báo cho người khách kia.
Tr.tr.
Digby
Digby chết tiệt. Ông ta lại muốn giao cuốn Milton đúng chiều nay khi nàng có bao nhiêu việc cần giải quyết. Nàng nhìn qua cây đồng hồ đứng ở góc nhà. Đã bốn giờ ba mươi. Nếu nàng đi ngay lập tức thì có thể tới hiệu sách Digby lúc năm giờ, lấy cuốn sách, rồi về nhà khoảng năm giờ rưỡi. Sau đó, nàng vẫn còn đủ thời gian nhắn cho Anthony biết những phát hiện mới. Nàng quay lại hành lang, kéo găng lên tay. “Bà Galt?” Bà quản gia từ trong bếp xuất hiện, chùi tay vào tạp dề. “Có chuyện gì thế thưa bà?”
“Tôi lại phải ra ngoài đây.” Louisa ra cửa trước rồi lấy cái mũ mềm khỏi móc. “Thư của Digby. Ông ta tìm thấy cuốn sách mà tôi đang muốn mua quá. Tôi sẽ quay lại khoảng năm rưỡi là muộn nhất.”
“Được ạ thưa bà. Bà nên mang theo áo khoác. Bà cẩn thận kẻo nhiễm lạnh đấy ạ.”
“Bà nói đúng.” Louisa lấy áo khoác xuống, choàng qua vai. “Tôi đang chờ ông Stalbridge đến thăm. Nếu ông ta đến, bà nhắn với ông ta đợi tôi.”
Nàng chộp lấy cái bao tay rồi lao khỏi cửa.