Nguyên tác: The Painted Veil
Số lần đọc/download: 0 / 11
Cập nhật: 2023-06-14 21:36:44 +0700
Chương 42
T
rời sáng dần. Đây đó, lác đác mấy người Tầu thức dậy mở cửa hàng. Ở tít trong phòng riêng một người đàn bà đang rửa mặt, rửa tay dưới ánh nến. Một bọn người khác đang ngồi vây quanh một chiếc bàn trong quán trà ở góc ngã ba. Ánh sáng nhợt nhạt của buổi bình minh len như một tên trộm qua các con đường nhỏ. Một vầng sương nhẹ lửng lơ trên mặt sông. Đám thuyền bè tua tủa chĩa lên trời các cột buồm nhọn hoắt khiến ta có cảm tưởng đó là các mũi dáo của một toán âm binh.
Trên đò gió thổi lạnh buốt. Kitty quấn mình trong chiếc khăn quàng mầu sặc sỡ. Ngọn đồi nhô ra khỏi đám sương mù. Trên bầu trời không gợn một chút mây mặt trời dửng dưng chiếu sáng làm như không có gì xảy ra, làm như ngày hôm nay không có gì lạ lùng hơn bao nhiêu ngày khác.
Đến cửa Waddington bảo Kitty:
- Bà đi nằm nghỉ một lúc nhé?
- Không, tôi thích ngồi chỗ cửa sổ hơn.
Suốt mấy tuần qua nàng vẫn hay thẩn thơ ở đấy, và quen nhìn ra chổ có cái mái tam quan kỳ ảo đến nỗi bây giờ nàng nhận thấy nó có một vẻ gì thân thuộc và êm dịu. Ngay cả trong những buổi trưa hè gay gắt cái hiện tượng chập chờn, mông lung ấy cũng đã che giấu cho nàng cái thực tại đau xót của cuộc đời.
- Để tôi bảo chúng nó pha trà cho bà... Có lẽ phải chôn ông nhà ngay sáng hôm nay. Tôi sẽ lo liệu tất cả.
- Cảm ơn ông.