Nguyên tác: Bạn Trai Tôi Là Người Hai Mặt
Số lần đọc/download: /
Cập nhật: 2025-09-08 03:08:50 +0700
Chương 42
C
hương 42: Khó có thể tưởng tượng (2)
“Bảo bối đói khát thế sao? Rõ ràng anh Phỉ rất nhanh rồi mà em còn thấy chưa đủ sao? Vậy anh Phỉ càng thêm lực mới được.”
Tiếng nước chậc chậc bùng nổ, cơ thể đâm vào cơ thể, mỗi một cái đâm vang lên tiếng dâm thủy tràn ra.
A, dâm đãng quá.
Yêu chết đi được.
Giang phỉ kéo thiếu nữ ấn vào trong ngực của mình, tư thế này thân dưới xông vào mười mấy cái lưu loát bắn ở bên trong.
“Sao anh lại…” Hàn Chiêu Chiêu cũng mệt rồi, lời vừa nói cũng không có sức lực nào, “Sao anh lại bắn ở bên trong chứ.”
Thiếu niên giả bộ không hiểu ý của cô, cười cười bóp thịt mềm bên hông của cô: “Được được được, lần sau không bắn ở trong nữa, bắn trong miệng em nhé. Hóa ra yêu tinh nhỏ của chúng ta lại tham lam như thế, miệng nhỏ phía trên ghen với huyệt nhỏ phía dưới à.”
Hàn Chiêu Chiêu mệt mỏi trợn ngược mắt khinh thường, rõ ràng anh cố tình xuyên tạc ý của cô. Cô cũng lười phản bác lại, dù sao anh luôn như vậy rồi.
“Anh mau thả em ra, em phải mặc quần áo.”
Hàn Chiêu Chiêu đẩy tay anh ra nói.
“Thật không nỡ mà, nếu bố mẹ em không về thì tốt rồi. Không có ai làm phiền tới chuyện tốt của chúng ta.”
Giang Phỉ ấn đầu cô vào lồng ngực của mình. Lời anh vừa nói khiến cô cảm thấy hơi sợ hãi, không kiềm chế được rút lui.
Thấy cô bị dọa. Giang Phỉ nhướng mày, anh còn có thể như thế nào với bố mẹ vợ của anh được đây? Bố mẹ cô sau này cũng là bố mẹ anh mà.
“Vậy hôm nay đưa anh gặp phụ huynh kiểu gì?”
Hàn Chiêu Chiêu lập tức lắc đầu, vẻ mặt cầu xin.
Sắc mặt Giang Phỉ sâu xa, thật lâu sau mới nở một nụ cười: “Được rồi, không trêu đùa em nữa. Dậy đi thôi mèo lười ạ. Cần anh hầu hạ em mặc quần áo không?”
Hàn Chiêu Chiêu vội vã bò dậy khỏi người anh: “Anh tự mặc của anh đi!”
Nói xong gấp gáp bò khỏi giường, chân vừa di chuyển thì hoa huyệt nơi đó chảy ra dâm thủy màu trắng.
Là tinh dịch của anh.
Giang Phỉ nhìn thấy thì cười lên.
Hàn Chiêu Chiêu giận dữ liếc anh một cái, nhặt qua loa quần áo che đậy bản thân rồi vội vội vàng vàng chạy vào nhà vệ sinh.
Giang Phỉ thấy cô chạy vào nhà vệ sinh, nụ cười trên mặt cũng nhạt dần, cơ thể thoải mái nằm xuống nắm chăn bên cạnh đưa tới chóp mũi mạnh mẽ hít một hơi.
Mùi hương của thiếu nữ, mùi vị của anh, hương vị của làm tình.
Thiếu niên cong môi, thật tuyệt.
Con ngươi đen bóng tính tới một ngày nào đó có thể lừa cô về nhà, có thể ấn cô ở trên giường lớn của anh rồi làm cả ngày mà không có người quấy rầy. Giường của anh vừa mềm vừa lớn, lăn thế nào cũng đều được, làm thế nào cũng được.
Xâm chiếm từng tấc da thịt của cô.
Làm cô yêu chết mình, ở dưới thân anh vừa khóc lóc vừa nói yêu anh Phỉ nhất.
Anh Phỉ, anh Phỉ, anh Phỉ, yêu tinh nhỏ này sao lại gọi hay như thế.
Chỉ vừa nghĩ thế dương vật đã sưng lên khó chịu rồi.
Mắt anh nhìn chằm chằm cửa nhà vệ sinh, nhìn thấy bóng dáng thướt tha yểu điệu ở bên trong, tay với lấy váy ngủ vừa trượt từ người cô xuống bao phủ lấy gậy thịt của anh.
Tay giữ lấy quần áo cô từng mặc mà mò mẫm dương vật của anh bắt đầu vuốt vuốt.
Anh Phỉ em rất yêu anh ~
Trong đầu quanh quẩn tiếng kêu lẳng lơ của cô gái, động tác trong tay anh càng lúc càng nhanh.
“Ư ~ yêu tinh nhỏ, làm chết em yêu tinh nhỏ.”
Lúc Hàn Chiêu Chiêu đi ra nhìn thấy dáng vẻ anh đang cầm quần áo của mình tự an ủi, lá gan run lên đột nhiên chạm vào mắt anh.
Giang Phỉ cũng không né tránh, nghênh ngang ở trước mắt cô vuốt lên xuống.
Dáng vẻ kia thật sự là…
Mặt Hàn Chiêu Chiêu nóng bừng, chạy ra khỏi phòng, cô rất sợ ở lại thêm một phút thì sẽ bị anh đè xuống.
Còn chưa chịu kết thúc nữa!
Hàn Chiêu Chiêu nhanh chóng đóng cửa, trong lòng rất chột dạ, còn không quên khóa cửa lại rút chìa khóa cầm đi.
Nếu không cẩn thận bố mẹ đi vào thấy được thì phiền phức lắm!
Người kia thật là, tại sao luôn nghĩ tới loại chuyện đó chứ, tinh lực tràn trề như vậy à!
Khó mà tưởng tượng nổi.
—- Gặp được em, tất cả mọi thứ của anh đều trở nên khó mà tưởng tượng nổi bởi vì anh không khống chế được bản thân mình.