Có tiền và có những thứ tiền có thể mua được là điều tốt, tuy nhiên, đôi khi cũng nên xem lại và đảm bảo rằng mình không mất những thứ mà tiền không mua được.

George Horace Lorimer

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 67
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 484 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:26:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 41
hương 41: Quà sinh nhật (hạ)
Viêm Liệt nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Bắc Đường Yên, trong lòng anh đang giãy giụa kịch liệt, trong tai vẫn còn quanh quẩn câu nói “cút ra ngoài” của cô, giống như là đang tố cáo tội ác của anh, nhưng mà, anh có lỗi sao, có lẽ anh có chút kích động, nhưng anh không cảm thấy mình có lỗi, bởi vì, mặc kệ là như thế nào, Âu Nhược Nhã đã chết, một cái sinh mạng trẻ tuổi cứ như vậy mất đi, mặc dù không phải là Bắc Đường Yên trực tiếp giết người, nhưng mà nếu không phải là cô ép thì Âu Nhược Nhã cũng sẽ không chết....
Nhưng mà, nhìn Bắc Đường Yên tức giận như vậy, trong lòng Viêm Liệt lại có chút dao động, trong lúc nhất thời đầu óc anh lại có chút rối loạn, cảm giác như mình đã làm sai ở đâu đó, nhưng lại không biết anh đã sai ở nơi nào.
“Yên, anh....” Viêm Liệt nhấp nháy môi, nói ra hai chữ, liền không biết nên nói gì nữa mới tốt.
Bắc Đường Yên lạnh lùng nhìn anh, cũng không trả lời, cô đang chờ câu trả lời của anh.
“Anh.....” Nhấp nháy môi lần nữa, Viêm Liệt cảm thấy có chút khó chịu, thái độ lạnh nhạt của Bắc Đường Yên làm anh cảm thấy sợ hãi.
Viêm Liệt không muốn cố gắng nói nữa, anh chỉ nhìn Bắc Đường Yên, mà ánh mắt lạnh như băng của cô vẫn đang đặt trên người Viêm Liệt, không ai nói với ai một câu nào, nhưng lại có thể nghe được tiếp hít thở có chút gấp gáp của anh.
Bắc Đường Yên nhìn Viêm Liệt, mỗi một lần biến hoá trên gương mặt Viêm Liệt cô đều không bỏ qua, cô biết anh đang giãy giụa, đang do dự, trong hai lựa chọn lại chọn một đối với anh mà nói không phải đơn giản, nhưng là bởi vì như thế Bắc Đường Yên mới cảm thấy cô ngày càng thất vọng đối với Viêm Liệt, có lẽ nếu như cô đem sự thật nói ra, lựa chọn của Viêm Liệt sẽ dễ dàng hơn, nhưng mà, cô kiêu ngạo không muốn nói ra vào lúc này, đối với cô mà nói, vì bạn tốt, vì người mình yêu, cho dù làm ra chuyện xấu xa như thế nào cô vẫn không hối hận, cô tuyệt đối sẽ không vì nguyên nhân này mà bỏ mặt người thân của mình, nhưng mà, Viêm Liệt lại ở trước mặt cô oán giận cô, thậm chí là hận cô, cảm thấy tâm địa cô độc ác, mới vừa rồi cô còn nhìn thấy trong mắt anh tràn đầy lên án.
Ha ha, Bắc Đường Yên có chút căm ghét sự thông minh của mình, bởi vì cô thông minh cho nên mới dễ dàng từ trong mắt Viêm Liệt nhìn thấy nhiều điều bản thân mình không muốn nhìn thấy, giống như là bây giờ, cô thậm chí đã dự đoán được đáp án của Viêm Liệt.
Giống như là chứng minh suy đoán của Bắc Đường Yên, sau khi Viêm Liệt trải qua một khoảng thời gian trầm mặc, chậm rãi mở miệng nói, “Yên, chúng ta chia tay đi.”
Anh chỉ là một người đàn ông bình thường, anh không muốn đem mình nhốt vào trong tình yêu và thù hận, đã có một sinh mạng vô tội vì anh mà chết đi, anh không muốn nhìn thấy loại chuyện như vậy xảy ra lần nữa, bây giờ anh cảm thấy tâm mình thật loạn, chuyện này xảy ra làm anh mất đi tỉnh táo, Bắc Đường Yên lạnh nhạt làm anh mất đi chừng mực, Viêm Liệt cảm thấy mình nên buông tha!
Bắc Đường Yên là thần tượng của anh, là động lực để anh bước tiếp, anh vốn không xứng với cô, cũng không chơi nổi trò chơi của cô, nếu như đã tự biết rõ mình, ban đầu anh không nên đồng ý với yêu cầu của Bắc Đường Yên. Cho nên, kết thúc tất cả ở đây đi, để cho anh quay về quỹ đạo của mình đi!
Viêm Liệt nói xong câu đó liền nhìn phản ứng của Bắc Đường Yên, chờ đợi anh cũng chỉ có im lặng, trong mắt Viêm Liệt ngay cả một chút sắc mặt cô cũng không thay đổi, không biết là anh nên thất vọng hay tuyệt vọng đây, vốn là không kiên trì và tức giận Viêm Liệt lại cảm thấy đau lòng và thống khổ.
Đến lúc phải rời đi rồi, Viêm Liệt xoay người, bước chân có chút cứng ngắc đi đến cửa phòng làm việc.
“Viêm Liệt, nếu anh không đi ra khỏi phòng làm việc này, sự lựa chọn vẫn còn như cũ, nhưng nếu anh đi ra ngoài, như vậy tất cả mọi thứ sẽ làm theo ý em, em dẫn anh đi gặp bạn tốt của em chính là em đã nhận định anh, em cùng bạn tốt đánh cược, năm nay nhất định sẽ kết hôn, em tuyệt đối không để mình thua, mà anh là người duy nhất em đồng ý kế hôn, em không thể nào để bọn họ nói ngay cả đàn ông em cũng không giải quyết được, nếu bây giờ anh ở lại, chúng ta có thể coi như không có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu anh không biết điều, cũng đừng trách em ra tay không để ý tình nghĩa, Âu Nhược Nhã chính là ví dụ tốt nhất, mặc kệ anh nghĩ như thế nào, em chính là muốn đạt được mục đích không từ thủ đoạn, thứ em muốn chưa bao giờ không có được!”
Bắc Đường Yên rất tức giận, giọng nói của cô rất lạnh, còn mang theo vài phần tàn nhẫn cố ý, có thể nên đổi phương thức giải quyết vấn đề sớm một chút cũng tốt, nhưng mà cô không làm vậy, nếu cô bị thương, như vậy người đàn ông này cũng đừng mong có thể bình an rời đi, cô không muốn người đàn ông này quyết định hợp lại hay chia tay, tuyệt đối không phải người đàn ông này nói lời chia tay!
“Em đang uy hiếp anh?” Viêm Liệt có chút không tin quay đầu lại nhìn Bắc Đường Yên, lời nói của cô giống như chậu nước đá rơi xuống người anh làm toàn thân anh cứng lại, lạnh như băng.
“Không, lời em nói chính là sự thật!”
“.....” Viêm Liệt trầm mặc, sau đó xoay người lại kéo cửa phòng làm việc xông ra ngoài! Anh tuyệt đối sẽ không lựa chọn thoả hiệp, lời nói uy hiếp của Bắc Đường Yên làm toàn thân anh lạnh lẽo, thế nhưng vấn đề đánh cược mới là điều làm anh không muốn đồng ý, thì ra là Bắc Đường Yên tìm anh là bởi vì đánh cược, ha ha ha ha, thật là buồn cười, thậm chí anh còn nghĩ rằng Bắc Đường Yên có tình cảm với mình, thì ra đây chỉ là đánh cược, mà cô muốn anh ở lại chỉ vì không muốn thua trong trò chơi này, chuyện này thật giống với phong cách của cô!
Viêm Liệt lao ra khỏi phòng làm việc thì gặp Văn Mẫn, anh đang trong trạng thái hoảng hốt bởi vì lời nói vừa rồi của cô cho nên không nhìn thấy Văn Mẫn, trực tiếp đi xuống bằng cầu thang dành cho người đi bộ, Văn Mẫn cau mày nhìn phương hướng Viêm Liệt biến mất, sau đó lại nhìn về phòng làm việc của Bắc Đường Yên, trong lúc bất chợt lại xuất hiện dự cảm xấu.
Mà giống như chứng minh dự đoán của cô, điện thoại bàn vang lên, chính là Bắc Đường Yên gọi đến.
“Tổng tài?” Văn Mẫn có cảm giác giọng nói mình có chút không yên.
“Khôi phục tất cả theo dõi đối với Viêm Liệt, còn nữa điều thêm mấy người đi điều tra gia đình Viêm Liệt, bắt đầu từ bây giờ, tôi muốn nghe được hành động mỗi ngày của Viêm Liệt!”
Không chờ Văn Mẫn trả lời, điện thoại liền bị cúp, Văn Mẫn nhìn về phía điện thoại nhấp nháy môi, sau đó mang uất ức nuốt vào trong bụng, bây giờ cô có thể khẳng định tổng tài đại nhân thật sự nổi giận, rồi sau đó, ha ha, cô không biết, bởi vì cô chưa từng nghe tổng tài dùng giọng nói lạnh như băng nói nhiều như vậy!
Mà lúc này Bắc Đường Yên còn chưa tắt điện thoại liền nhận được tin nhắn của bạn tốt gửi tới, chúc mừng sinh nhật cô vui vẻ, bởi vì cô không có tổ chức tiệc cho nên quà tặng được gửi thẳng đến công ty.
Ha ha, hôm nay là sinh nhật cô, năm trước sinh nhật cô cũng nhận được một đống lớn quà tặng, cái loại nào cũng có, có lẽ có giá trị rất lớn, có lẽ không đáng một đồng nào, có lẽ là trân bảo nhiều đời, có lẽ là búp bê ở đầu đường, chỉ có năm nay là năm cô nhận được món quà ý nghĩa nhất, người đàn ông cô muốn làm bạn cả đời lại ở ngay ngày sinh nhật của cô mà nói “Chúng ta chia tay đi!”, ha ha, thật đúng là quà tặng hết sức lạ lùng, ghi tạc trong lòng!
Ông Xã Thực Tập Ông Xã Thực Tập - Mị Dạ Thủy Thảo