An ordinary man can... surround himself with two thousand books... and thenceforward have at least one place in the world in which it is possible to be happy.

Augustine Birrell

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Ihmiset Suviyössä
Dịch giả: Bùi Việt Hoa
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 49
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 258 / 10
Cập nhật: 2020-02-13 14:06:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 41
ũng vào thời điểm ấy có một nhóm người khác đang tụ tập trong bầu không khí vui hơn hẳn tại ngôi nhà ở Syrjämäki. Ngôi nhà xinh xắn giữa mùa hạ như chào mời những ai muốn ghé vào. Những đứa lớn đến giờ đã ngủ thiếp đi và bà chủ của Teliranta đã sắp xếp cho chúng nằm vào những chỗ thích hợp nhất. Nên khi “sự việc lớn” ấy thật sự bắt đầu thì chỉ còn lại hai người phụ nữ khôn ngoan và từng trải với nhau. Sự thật là một người là vợ của anh tá điền thuê đất, còn người kia là bà chủ trang trại có học cũng không tác động chút nào đến họ.
Việc sinh nở diễn ra dễ dàng. Điều này luôn là vậy với cái chị Hilja này - một khi đã đến lúc phải diễn ra. Nét mặt của cả hai người phụ nữ đều tỏ vẻ rất hài lòng khi từ ngoài hiên nhà vọng vào tiếng chân bước. Đứa trẻ sơ sinh đã được tắm và lúc đó nằm trong nôi ngủ say như con lợn con no nê, còn hai người phụ nữ chắc mẩm đó chính là Jalmari, cuối cùng bây giờ mới lập bập trở về nhà và có thể đưa cả bà đỡ về cùng. Nên cả hai vô cùng ngạc nhiên, bối rối, khi người đầu tiên bước vào là vị bác sĩ huyện, người Hilja đã đôi lần nhìn thấy, trẻ trung và đẹp trai. Bước sau bác sĩ là đôi thanh niên - thiếu nữ là người quen từ Teliranta, nhưng còn chàng trai lại hoàn toàn xa lạ. A, phải rồi, Hilja đã nhìn thấy anh lúc tối khi sang trang trại mời bà chủ đi giúp con bò cái… Người bước vào sau cùng là ông chủ của Teliranta.
Vừa nhìn thấy Hilja bác sĩ đã biết ngay tình hình thế nào. Tuy nhiên bác sĩ vẫn ngồi ghé bên giường, cầm tay sản phụ.
- Đêm hôm nay tôi toàn đến muộn cả, dù người ta gọi tôi tới bên người vừa chết hay đứa trẻ mới sinh ra. Nhưng xin chúc mừng chị chủ nhà! Mọi việc đều ổn rồi chứ? - Bác sĩ hỏi và giọng trang nghiêm hơn một chút.
- Vâng, mọi việc đều xong rồi. Tôi không thiếu gì cả, chỉ cần anh chồng tôi trở về.
Ai nấy đều bật cười. Chỉ đứa bé vừa chào đời là ngủ say. Cô Helka ngắm nhìn bé với sự kính trọng vô thức trong ánh mắt. Cô lặng lẽ kéo cả Arvid, bạn trai của mình đến bên nôi trẻ.
- Anh nhìn da của bé kìa. Sao lại đáng yêu đến thế!
Hilja bắt đầu nhận ra vị bác sĩ và những người khác chuẩn bị đi - mặt trời đã tỏa sáng rồi. Chị gắng bí mật nháy mắt với bà chủ của Teliranta, chỉ xem tiền của gia đình để ở đâu - để còn trả công cho bác sĩ. Nhưng bác sĩ nhận ngay ra điều đó. Vị này đang rất vui, liền nói:
- Chị chủ nhà, nghe này, tôi đã không nhận một xu nào khi bị gọi đi nhìn xác một gã đàn ông, vậy tại sao tôi lại nhận tiền khi đến ngắm một bé gái xinh xắn nhường này.
Bác sĩ ngắm nhìn bé rồi mẹ bé - chị Hilja đang nằm đó hơi xanh xao vì mất máu khi sinh nở - với ánh mắt ngưỡng mộ rất đàn ông. Nhìn họ mới đẹp làm sao.
- Hy vọng ông chồng chị sẽ trở về! - Bác sĩ nói vậy khi bắt tay tạm biệt.
Và quả thật ông chồng Hilja đã trở về. Ngay khi nhóm người đang rất vui chuẩn bị bước ra khỏi cửa thì người đàn ông ập vào. Trong đêm nay anh này đã trải qua bao khổ ải: đầu tiên không bắt được ngựa, nếu không có sự giúp đỡ của người hầu gái, rồi thì mới đi mời bà đỡ được. Còn bây giờ thì mọi thứ - kéo, kìm đang ở đâu đó và bác sĩ thì đứng kia, và… hình như trong nôi có đứa trẻ, bởi vì ai cũng mỉm cười với anh. Quả thật đứa trẻ - một bé gái - phải rồi và liệu Jalmari có biết chăm sóc mẹ và con cho đến sáng không, đến khi cô hầu Alviina nhà bên trở về từ ngày lễ của cô. Hay chẳng lẽ bà chủ trang trại Teliranta vẫn nên ở lại đây.
- Quả thật tôi có thể trao cho bà chủ giấy chứng nhận hành nghề đỡ đẻ! Ở đâu cũng sẵn sàng nhận bà. - Vị bác sĩ nói.
- Tất nhiên tôi sẽ ổn thôi mà! Bằng cách nào đó cùng ông chồng này chúng tôi sẽ qua được đến sáng. Không phải bác sĩ cũng bảo tôi chẳng thiếu thứ gì hay sao?
- Chị không thiếu chút gì, một khi anh chồng đã ở đây. Còn anh, anh đừng để vợ mình rời ổ rơm của chị ấy quá sớm đấy. Phụ nữ các người mà cứ rời ổ quá sớm khi sinh đẻ thì về già sẽ xấu lắm. Nhưng ta vẫn phải chăm những mụ già bẳn tính xấu xí ấy chứ, một khi đã lấy người ta về lúc người ta còn trẻ và xinh đẹp.
Vị bác sĩ rất vui dù không nhận được xu tiền công nào.
- Và cả chị nữa, chủ nhà! Chị nhớ không được rời giường quá sớm đấy, dù có thấy mình mạnh khỏe đến đâu đi nữa!
Rồi cả đoàn bước ra và chẳng mấy Hilja lẫn Jalmari nghe thấy tiếng máy nổ từ bến nước vọng vào. Mặt trời đã lên, huy hoàng, rực rỡ. Hồ nước, những cánh rừng và những đồng cỏ - tất cả đều sáng bừng đẹp đẽ - vẻ đặc trưng quen thuộc và tốt đẹp của đất trời Phần Lan.
- Nào, ít nhất thì mình đưa tay đây nào, trước khi tôi lại thiếp đi đấy. - Hilja nói với Jalmari, ánh mắt ngập tràn yêu thương, gắn bó.
Jalmari đưa tay ra. Nhưng một khi anh ta đã chìa tay cho vợ, anh ta nắm cả cánh tay và cuối cùng cả mái đầu và áp khuôn mặt mình vào đấy. Một trong những giây phút hạnh phúc nhất của đêm là đây khi khuôn mặt hai người này áp vào nhau.
- Đấy đêm hành trình của tôi đấy. Một nơi ở phía cuối hồ Vesajärvi, có chiếc xe ngựa đi ngược lại - xe hai ngựa kéo cơ nhé - ngựa nhà ai đấy không biết - trên đó có các cô, mà hình như cả ngài nữa hay sao ấy. Tôi mới nghĩ thầm, có khi bà đỡ ngồi trên đó cũng nên, nên tôi không tránh, mà hỏi họ luôn. Họ cười nghiêng ngả sằng sặc, tôi nghĩ thú rừng cũng phải sợ ấy. Đến lúc đó tôi mới thấy họ khoác những bộ đồ kỳ quặc ngày xưa trên người.
Jalmari lại từ từ cúi xuống, áp má lên khuôn mặt Hilja một lần nữa.
Còn đoàn người kia mười lăm phút sau đã cập bến trang trại Teliranta. Selma và Hannu đã nấu xong cà phê, như đã nói lúc trước. Ở đó còn có cô hầu gái mới kịp khoác vội áo lên người. Trách nhiệm của người làm công không cho phép cô ta chịu để cho người khác dùng các đồ vật, rồi lại còn đun nấu trên bếp của cô khi cô nằm ngủ. Cả vị bác sĩ cũng vào nhà, nhưng không cởi áo khoác ngoài mà cũng không ngồi xuống. Bác sĩ đứng thưởng thức cà phê mà người ta bưng đến mời.
- Một đêm thật đặc biệt. Quý ngài sẽ lấy làm tiếc đấy. - Bác sĩ quay lại nói với Hannu và Selma. - Quý ngài không được ngắm một quang cảnh rất điền viên, thơ mộng. Mặc dù đã thấy hàng trăm lần sinh nở và chết chóc thì còn nhiều hơn nữa, nhưng tôi vẫn phải nói mình vẫn còn những cảm giác rất đặc biệt trong cả hai trường hợp trên.
- Nhưng thưa bác sĩ, nếu như chúng tôi cũng cùng hưởng cảnh điền viên thì các ngài đâu có cà phê mà uống bây giờ chứ.
- Đúng vậy thưa cô! - Bác sĩ cúi mình trước Selma đồng ý. - Hy vọng cảnh điền viên này còn lặp lại nhiều lần và nó đẹp không chỉ trong tháng Bảy mà thôi. Chúng ta hãy cứ chờ nhé và xin cảm ơn đã được uống cà phê! Ờ, mà cái cặp khủng khiếp của tôi với đủ thứ kéo, kìm đâu rồi? Và bây giờ ra Packard chứ? Nếu chuyến đi trong đêm khủng khiếp thế nào thì đường về nhà tốt đẹp hơn bấy nhiêu.
Chẳng mấy chân ga được đạp và chiếc xe mới coong xinh đẹp lao đi trên con đường bằng phẳng về phía nhà thờ. Càng ngày càng thấy nhiều đôi ngựa kéo máy gặt cỏ trên đồng. Nhiều đôi bây giờ đang lóc cóc ngược lại, nên xe buộc phải dừng thôi, “để đừng thêm xác chết nào nữa trong đêm nay” như bác sĩ vừa bảo. Helka ngồi ở ghế sau một mình. Hai người đàn ông ngồi đằng trước.
- Thôi, bây giờ tôi trả lại chỗ cho quý cô đây, tôi đoán đó là trật tự chỗ ngồi khi các vị quay về nhà. Chúc ngủ ngon và xin cảm ơn. Thật là lần đi thú vị!
Người Trong Đêm Hè Người Trong Đêm Hè - Frans Eemil Sillanpää Người Trong Đêm Hè