Love appears in moments, how long can I hold a moment, as my moment fades, I yearn to catch sight or sound of you, to feel the surging of my heart erupt into joyous sounds of laughter.

Chris Watson

 
 
 
 
 
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: 4Th Of July
Dịch giả: Quỳnh Nga
Biên tập: Quoc Tuan Tran
Upload bìa: Quoc Tuan Tran
Số chương: 45
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1459 / 30
Cập nhật: 2016-06-17 12:49:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8
ước trên con đường dẫn đến ngôi nhà kiểu Victoria được dùng làm trường nội trú của Carolee tôi đã ngửi thấy mùi nước sốt Marinara ngập trong không khí. Tôi lấy tay che những tia mặt trời cuối cùng rọi qua ô cửa kính và đập vòng gõ cửa bằng đồng trên cánh cửa lớn.
Một cậu bé da đen khoảng 12 tuổi mở cửa, - Chào cô, cô cảnh sát.
— Cháu là Eddie, đúng không?
— Eddie-ghét đi - nó nói, toe toét. - Sao cô biết?
— Cô có trí nhớ tốt lắm - tôi nói với nó.
— Thế là tốt, vì cô là cảnh sát mà.
Bọn trẻ rộn ràng cất lời chào khi tôi bước vào "hành lang bừa bộn" một phòng ăn rộng lớn, nhìn ra mặt đường cao lộ.
Carolee ôm tôi và mời tôi ngồi vào đầu bàn. - Đó là chỗ của "khách mời danh dự", bà ta nói. Allison ngồi vào ghế bên trái tôi và Fem, một cô bé nhỏ xíu có mái tóc đỏ, tranh ngồi bên phải tôi, tôi cảm thấy thật nồng hậu và dễ chịu trong cái "gia đình" vĩ đại này.
Những bát mỳ spaghetti và sa-lát to bự trộn dầu giấm được chuyền khắp bàn, và những ổ bánh mỳ Ý được bọn trẻ con ném vèo vèo qua bàn kể cả trong lúc chúng xả hàng loạt câu hỏi và câu đố vào tôi - thường tôi giữ thế thủ và thỉnh thoảng mới tung át chủ bài ra.
— Khi cháu lớn - Ali thì thào, - Cháu muốn được giống hệt cô.
— Cháu biết cô muốn gì không? Khi cháu bé, cô muốn cô giống hệt cháu. Carolee vỗ tay, cười thích thú.
— Để cô Lindsay nghỉ đi con - bà ấy nói. - Cho cô ấy còn ăn tối nữa chứ. Cô ấy là khách của chúng ta chứ không phải là thức ăn để các con ngấu nghiến với đồ ăn khác đâu.
Khi bà ấy đứng lên để mang chai Cola từ tủ lại, Carolee đặt tay lên vai tôi và cúi xuống để nói, - Cô không thấy phiền chứ? Chúng yêu cô đấy.
— Tôi cũng yêu chúng.
Khi bát đĩa đã được dọn khỏi bàn và bọn trẻ đã lên gác học bài, Carolee và tôi mang tách càfê ra hàng hiên có mành che nhìn ra sân chơi. Chúng tôi ngồi trên ghế xích-đu và nghe tiếng dế kêu trong đêm tối. Thật tuyệt vời khi có một người bạn ở đây, và đêm nay tôi cảm thấy đặc biệt thân thiết với Carolee.
— Có tin gì về vụ bắn nhà Cat không? - Carolee hỏi, nỗi âu lo hiện rõ trong giọng nói.
— Không. Nhưng cô có nhớ thằng cha chúng ta đã chạm trán ở quán Chim cốc không?
— Dennis Agnew ư?
— Vâng. Hắn quấy rối tôi, Carolee ạ. Và cảnh sát trưởng không giấu diếm rằng ông ta nghi Agnew có dính líu tới mấy vụ án mạng.
Carolee nom rất ngạc nhiên, thậm chí sốc. Thật ư? Tôi không thể hình dung nổi điều đó. Ý tôi là, hắn đúng là một thằng đểu - bà ngừng lại. - Nhưng tôi không nghĩ hắn lại là một kẻ gỉết người.
— Người ta cũng đã từng nói y hệt như vậy về Jeferey Dahmer - tôi bật cười.
Rồi tôi gõ ngón tay lên thành ghế; Carolee bắt chéo tay trước ngực, và tôi nghĩ là trong đầu cả hai chúng tôi đều nghĩ về những tên sát nhân.
— Yên tĩnh quá nhỉ? - cuối cùng Carolee nói
— Rất yên tĩnh. Tôi thích thế này.
— Cô bắt cái thằng tâm thần đó sớm nhé.
— Này, nếu cô băn khoăn về bất kỳ điều gì, Carolee - thậm chí nếu nghĩ đó chỉ là tưởng tượng - hãy gọi cho 911. Rồi gọi cho tôi.
— Tất nhiên, cảm ơn. Tôi sẽ làm vậy. Sau một lát im lặng, Carolee nói, - Cuối cùng kiểu gì chúng cũng bị bắt, đúng không, Lindsay?
— Đúng thế - tôi trả lời, tuy đó không hẳn là sự thật. Những kẻ thật sự thông minh không những không bị bắt mà chúng còn không bị để ý.
Ngày 4 Tháng 7 (Women's Murder Club #4) Ngày 4 Tháng 7 (Women's Murder Club #4) - James Patterson, Maxine Paetro Ngày 4 Tháng 7 (Women