Số lần đọc/download: 1417 / 12
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 41/51
- B
ây giờ ta bắt đầu lại 1 lần nữa nhé. Chuẩn bị. Một - Hai - Một - Hai...
Khớp theo tiếng đếm đều đặn của cô Mỹ là các cử động nhịp nhàng của các nữ sinh thuộc đội nhịp điệu của trường. Rồi cô Mỹ đếm nhanh hơn. Chừng như vừa ý cô huấn luyện viên liền cho mở nhạc. Tiếng nhạc như 1 hương vị làm cho không khí buổi tập trở nên đậm đà. Toàn thể 20 cô gái cuồng nhiệt nhảy theo âm thanh trầm bổng, lúc nhặt lúc khoan thai của điệu nhạc. Các cử động đồng loạt ăn khớp nhau, uyển chuyển, mềm mại và đẹp mắt.
Ba cô bạn gái xinh đẹp của lớp 11A6: Quỳnh, Tuyết, Lan có mặt trong số đó.
Lúc nghỉ giải lao, Quỳnh nói với Tuyết:
- Chút nữa tụi mình đi xem đá bóng nhé.
Tuyết tán thành ngay:
- Chắc chắn rồi.
Lan từ xa đi lại, mang đến 2 ly nước đưa cho Quỳnh và Tuyết rồi nói:
- Mệt muốn chết luôn vậy đó.
- Ði xem đá bóng chứ bồ? Tuyết hỏi Lan.
- Ði chứ, đội tuyển trường mình dường như có bạn Minh lớp ta đấy - Lan đáp.
- Ðúng đó, và cả thầy Sơn nữa - Quỳnh nói thêm.
- Chút nữa Quỳnh xin phép cô Mỹ đi - Tuyết đề nghị.
- Ờ, để Quỳnh xin cho, thầy hiệu trưởng có kêu gọi toàn trường đi ủng hộ đội bóng của chúng ta mà - Quỳnh nói.
Lan tiếp lời bạn:
- Thầy Mạnh lại bảo nếu lớp nào có cầu thủ của đội tuyển thì lớp đó một trăm phần trăm phải có mặt, sự cổ động của khán giả đội nhà rất quan trọng, các đội bóng Châu Âu thường thắng trên sân nhà.
Quỳnh tỏ vẻ hiểu biết:
- Tuyết biết không, thầy chủ nhiệm lớp mình đá vai trung phong, là mũi nhọn trên hàng tiền đạo. Còn bạn Minh thì đá tiền vệ - Rồi cô nói nhỏ - Chút nữa mình xin với thầy cho đi chung xe với các cầu thủ đi, Quỳnh biết họ đi xe Karosa êm lắm.
- Nhưng xe đậu đâu, Quỳnh biết không? Lan hỏi.
- Phải rồi đó, đi xe đạp mệt thầy mồ, Quỳnh xin thầy Mạnh đi - Tuyết không đợi Quỳnh trả lời, nói:
Quỳnh liếc nhìn chung quanh, rồi nói nhỏ với 2 người bạn:
- Ðừng cho ai biết nhé, xe đậu ở cổng Lê Quý Ðôn. Chút nữa tụi mình đến đó, và cùng xin thầy.
- Ừ, ta cùng xin - Tuyết và Lan tán thành.
Nhưng Quỳnh không phải xin với cô Mỹ. Cuối buổi tập, cô Mỹ nói với cả đội:
- Thôi, hôm nay cô cho các em nghỉ sớm để đi theo ủng hộ đội bóng của trường mình.
Sau khi thay đồ, ba người bạn bí mật đi quanh co các hành lang để đi ra cổng Lê Quý Ðôn. Tuyết nói:
- Có chắc thầy sẽ cho mình đi xe Karosa không? Thầy Mạnh khó lắm đó.
- Có thầy mình lo gì - Lan chấn an bạn.
Rồi Tuyết hỏi Quỳnh:
- Mỗi đội có bao nhiêu cầu thủ hở Quỳnh?
- Có 11. Quỳnh đáp.
- Quỳnh rành bóng đá quá hả? Tuyết nói với vẻ thán phục.
Quỳnh cười gượng:
- Ðâu có. Quỳnh mới tìm hiểu đó thôi.
Tuyết trêu:
- Mà Quỳnh rành là phải, người ta là cầu thủ mờ!
Lan bênh vực Quỳnh:
- Nhỏ Tuyết này rắc rối. Vậy chớ Hồng không rành bóng đá hả?
Nhắc đến Hồng, ba người bạn buồn rười rượi. Họ không hiểu sao Hồng lại nghỉ, và về quê để làm gì. Quỳnh chép miệng:
- Phải chi có Hồng thì vui biết mấy.
Ba cô gái không nói gì với nhau nữa, cho đến khi họ ra tới cổng và nhìn thấy chiếc xe ca hiệu Karosa đậu gần đấy. Một số người đã lên xe. Ðó là cầu thủ thuộc đội tuyển của nhà trường, một vài người trong ban giám hiệu và các thân nhân cầu thủ. Thầy Mạnh, phụ trách thể dục thể thao của nhà trường đứng ở cửa xe.
- Chết cha, ông Mạnh kìa - Tuyết nói.
- Nhỏ này, có gì mà sợ - Lan đánh vào tay Tuyết.
Thầy Mạnh thấy 3 cô gái, đi lại hỏi:
- Các em đi đâu đây?
Lan đáp thay cả nhóm:
- Dạ, tụi em xin đi theo ủng hộ đội bóng của trường.
- Sao không chờ đi xe dành cho học sinh?
Thấy Quỳnh và Lan thản nhiên. Tuyết hết sợ, cô nói:
- Dạ, tại vì xe kia đông quá.
- Không được đâu, các em có thể đi xe đạp đến sân vận động cũng được mà.
Tuyết lè lưỡi đáp:
- Eo ơi, đạp đến sân Hoa Lư, mỏi chân thấy mồ.
- Nhưng xe không đủ chỗ đâu.
- Có 3 người mà thầy! - Lan năn nỉ.
- Thưa thầy, đáng lẽ trường phải ưu tiên cho tụi em - Quỳnh nói.
- Sao vậy?
Tuyết đáp thay cho Quỳnh:
- Tụi em đều có tham gia đội thể dục nhịp điệu của trường, lớp em có đến 2 thủ môn tham gia đội bóng.
- Không phải 2 thủ môn, mà là 2 vận động viên!
- Lớp các em là lớp mấy?
- Dạ 11A6.
- À, thầy Sơn và em Minh phải không?
Tuyết thấy 1 tia hy vọng, cô vồn vã hỏi:
- Dạ đúng thưa thầy, thầy Sơn đến chưa thầy?
- Chưa, nhưng...
Thầy Mạnh chưa nói hết câu thì bỗng Tuyết reo lên:
- Kìa, thầy mình kìa.
Sơn đến trong bộ đồ cầu thủ. Anh bắt tay thầy Mạnh. Thầy Mạnh hỏi:
- Học trò anh?
Sơn gật đầu. Thầy Mạnh liếc Sơn, nháy nháy mắt ra hiệu rồi quay sang 3 cô gái nói:
- Ðược rồi, các em lại đây... Em tên gì?
- Dạ thưa thầy, em tên Tuyết.
- Em cho biết mỗi đội có bao nhiêu cầu thủ?
May cho Tuyết, đó là câu mà cô vừa hỏi Quỳnh. Cô đáp nhanh:
- Dạ, 11.
Thầy Mạnh ra hiệu cho Tuyết lên xe, rồi quay sang Lan, hỏi:
- Còn em, em cho biết khi nào thực hiện quả ném biên?
- Dạ, khi banh ra khỏi lằn vôi ở dọc sân?
- Lằn vôi gì?
- Dạ...Dạ... vôi trắng ạ.
Thầy Mạnh và Sơn cùng cười. Thầy Mạnh nói:
- Ðược! Em lên đi.
Tuyết và Lan lên xe. Hai người bạn ngồi trên xe vẫy vẫy Quỳnh.
Thầy Mạnh nhìn Quỳnh nói:
- Em tên gì?
- Dạ tên Quỳnh.
- Thế này nhé, khi nào thì trọng tài cho 1 đội trưởng quả phạt đền?
- Dạ thưa thầy, khi cầu thủ đối phương phạm lỗi trong vùng cấm địa ạ.
Thầy Mạnh lại cười, nhìn Sơn. Quỳnh hồi hộp chờ đợi. Thầy Mạnh liếc sang Sơn hỏi tiếp:
- Ðược, nhưng em cho biết vùng cấm địa là vùng gì?
Thấy thầy Mạnh đùa dai, Sơn liền can thiệp. Anh nói với cô học trò xinh đẹp của mình:
- Ðược rồi, em lên xe với bạn đi, đó là vùng 16m50.
Quỳnh mừng rỡ, xách cặp chạy lên. Lan ngồi sát vào Tuyết nhường chỗ cho Quỳnh.
Tuyết chỉ cho Quỳnh thấy Minh đang ngồi đàng trước. Quỳnh không nhìn Minh mà cô nhìn xuống dưới đất, chỗ thầy Mạnh và Sơn đang đứng. Cô thấy thầy Mạnh đang nói gì đó với Sơn rồi hai người nhìn lên chỗ ba người bạn ngồi trên xe, cười.
Nửa giờ sau, khi đã đông đủ, thầy Mạnh cho xe chạy.
Chiếc xe Karosa ghé trường Lê Hồng Phong rước cầu thủ của đội bạn rồi mới đến sân vận động.
Khi họ đến thì khán giả của 2 trường đã đến khá đông.
Sau phần nghi thức, trận đấu bắt đầu. Hai đội bóng học sinh chơi tận tình với sự cổ vũ nồng nhiệt của học sinh 2 trường.
Ðến phút thứ 20, nhận được đường chuyền của Thắng, Sơn vượt qua 2 cầu thủ Lê Hồng Phong sút tung lưới đội bạn. Ðám học trò Bùi Thị Xuân đứng dậy, vỗ tay và hò hét vang dội.
Có nhiều cú sút nửa của 2 đội vào khung thành của nhau nhưng 0 mở được tỷ số. Hiệp 1 chấm dứt với phần thắng tạm nghiêng về Bùi Thị Xuân 1-0.
Hiệp 2 bắt đầu, được 15 phút thì 1 cầu thủ BTX chèn 1 cầu thủ LHP ngã trong vòng 16m50. Ðội bạn gỡ đều. Minh chơi rất dỡ trên sân, anh chỉ chạy theo thầy Sơn. Thầy Mạnh định thay thế anh, nhưng chưa kịp thay thì 1 việc xảy ra. Ở phút thứ 35 cũng với đường chuyền của Thắng, Sơn được bóng dẫn xuống vùng cấm địa, 2 cầu thủ bạn ra truy cản. Minh chạy vào và Sơn sau đó bị ngã, chứ không phải hậu vệ đội bạn, nhiều người xác nhận chính Minh làm ngã đồng đội của mình, và làm hỏng 1 bàn thắng trông thấy vì Sơn đã vượt qua được 2 hậu vệ đội bạn. Sơn đứng lên và trận đấu tiếp tục, tốc độ chậm lại do cầu thủ 2 bên đều thấm mệt. Cuối cùng trận đấu kết thúc với tỷ số hoà 1-1.