Số lần đọc/download: 1497 / 16
Cập nhật: 2016-06-05 03:59:23 +0700
Chương 40: Thân Bại Danh Liệt
C
hỉ thấy luật sư bên nguyên đột nhiên đứng lên, bắt đầu nói: "Quan toà, cho phép tôi đưa ra chứng cứ chứng minh Trần Cảnh Hoa chính là hung thủ, còn Lâm Cẩm Sắt- Lâm luật có ý đồ che dấu chứng cứ Trần Cảnh Hoa phạm tội và sự thật của vụ án."
Tất cả mọi người đều ồ lên một tiếng.
Tiếng xì xèo ngày càng to hơn.
Với thông tin vô cùng mẫn cảm này, phóng viên hưng phấn bắt đầu giơ máy lên chụp ảnh.
Trần Cảnh Hoa rất nhanh ngẩng đầu, trong ánh mắt hiện lên một tia khủng hoảng không ổn định.
Lâm Cẩm Sắt chỉ cảm thấy trong lòng lộp bộp trầm xuống, sự sợ hãi không rõ ràng và ý cười quỷ bí nơi khóe miệng La Thành cùng ở trong đầu cô không ngừng bay bay.
Loại này cảm giác có thể bức người đến điên cuồng đạt tới đỉnh khi luật sư bên nguyên khéo léo đưa ra một chiếc máy ghi âm!
Chủ tọa phiên tòa cầm chiếc búa nhỏ trong tay đập mạnh lên bàn: "Yên lặng!" Sau đó gật đầu với luật sư bên nguyên, chỉ thấy luật sư bên nguyên đem máy ghi âm đặt lên bàn, ấn nút...
Máy ghi âm sàn sạt vận chuyển âm thanh vang vọng trong phiên tòa.
Một lát, từ trong loa truyền ra tiếng nói rất rõ ràng...
Sắc mặt Lâm Cẩm Sắt phút chốc trở nên tái nhợt!
... "Lâm luật sư, tôi có thể tin cô phải không?"
... " Xin Trần tiểu thư cứ tin tưởng vào sự rèn luyện hàng ngày cùng năng lực công việc của tôi."
... "Là như vậy... Lâm tiểu thư cô cũng biết, tôi mới bước vào làng giải trí không lâu, La Thông là người đại diện đầu tiên của tôi, nửa năm trước, ở một bữa tiệc, hắn bị hạ thuốc trong rượu của tôi... Sau đó tôi mang thai, những tôi lại không muốn sinh con...tôi mới 20 tuổi! Cuộc đời của tôi không thể bị hắn làm hỏng như vậy... Ngày đó, tôi gạt hắn vụng trộm đi nạo thai, sau khi về nhà mới phát hiện hắn đang ở trong căn hộ của tôi...cô biết không Lâm tiểu thư, thế mà hắn lại cường bạo tôi! Hắn biết cơ thể tôi sau khi phá thai căn bản không thể còn như trước vậy mà hắn lại cường bạo tôi! Tôi thật sự không phải cố ý muốn giết hắn... tôi cũng không hiểu tại sao... Tôi chỉ đẩy hắn ra nhưng gáy hắn lại đập vào mép giường... Sau đó chính tôi lái xe đem kéo hắn vào căn hộ của hắn... Lâm tiểu thư, tôi thật sự không phải cố ý muốn giết hắn..."
Trần Cảnh Hoa thân thể cứng ngắc, đem ánh mắt tàn nhẫn thù hận quét về phía Lâm Cẩm Sắt, dường như không có cách nào tiếp nhận sự đảo ngược tình thế này, thân hình lịm dần, mắt dần khép lại cứ như vậy mà hôn mê bất tỉnh.
Trong phiên tòa vừa có tiếng kêu sợ hãi, vừa có tiếng kêu vui sướng trào phúng khi ngườ ta gặp họa, có cả tiếng thảo luận chẳng kiêng nể, có tiếng "đát đát" đánh bàn phím của phóng viên rất nhanh ghi lại.
Tựa như bùa chú đòi mạng.
Trường hợp này một chút cũng không khống chế được.
Lâm Cẩm Sắt có thể cảm giác được mọi ánh mắt ở đây đều đang dò xét cô!
Cô nhẹ nhàng mím môi dưới.
Máy ghi âm tiếp tục hoạt động, chậm rãi truyền đến một giọng nữ tao nhã bình tĩnh quen thuộc, giống như còn có một tiếng cười khẽ:
"Trần tiểu thư không nên kích động, thả lỏng một chút, bây giờ chúng ta nên nói đến chuyện làm thế nào mới có thể thắng được phiên tòa lần này..."
"Lúc trước báo cáo phá thai cùng giấy chứng nhận ADN, trên phần họ tên của báo cáo phá thai tôi đã hành động... đổi thành một phụ nữ trẻ cùng ngày nhập viện với cô tuổi cũng xấp xỉ bằng cô nhưng bây giờ người phụ nữ kia đã tử vong bởi vì xuất huyết quá nhiều, đồng thời tên người mẹ trong giấy chứng nhận ADN tôi cũng đã thay đổi rồi..."
Đủ rồi.
Máy ghi âm dừng lại.
Tách tách, tiếng đèn flash bắt đầu không ngừng lóe ra sau lưng cô.
Giọng nói của chủ tọa uy nghiêm mà bức người, "Lâm luật sư, cô có phủ nhận bằng chứng của luật sư bên nguyên đưa ra không? Mời cô đạo đức lương tri của người luật sư đưa ra câu trả lời."
Lâm Cẩm Sắt không lên tiếng trả lời, đầu óc cô hiện tại vô cùng hỗn loạn.
Rốt cuộc là ai?
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Rốt cuộc tại sao lại xảy ra vấn đề?!
Cô cũng không biết phải làm gì bây giờ, cô không có năng lực đoán trước tương lai... đoạn ghi âm giết người này cô trở tay không kịp!
La Thành từ đâu mà có được nó?
... Hay là, ngay từ đầu, bọn họ đã xây dựng một kế hoạch tuyệt hảo để đánh gục cô?
Cô nâng mắt ở tìm tòi bốn xung quanh, ngay cả chính cô cũng không biết mình đang tìm cái gì!
Sắc mặt La Thành u ám phẫn nộ.
Vị trí của bị cáo đã là một khoảng không.
Trần Cảnh Hoa vẫn đang hôn mê. Nhưng phiên tòa vẫn cứ tiếp tục.
Nhưng đối tượng của phiên tòa lúc này lại biến thành cô!
Vậy... Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?
"Lâm luật sư, xin trả lời câu hỏi của tôi: nhân vật trong đoạn ghi âm này có phải là cô không?"
Búa nhỏ gõ xuống, chủ tọa lặp lại một lần nữa.
Phảng phất từ trong sương mù bừng tỉnh, Lâm Cẩm Sắt giật mình, một lúc lâu sau, hai tay xiết chặt, cô thu mi, chậm rãi nói, "Đúng..."
Xong rồi.
Từ khi máy ghi âm truyền ra tiếng nói kia, Lâm Cẩm Sắt đã biết.
Sự nghiệp của cô, sở luật sư của cô xong rồi.
Móng tay đâm vào lòng bàn tay.
Nhưng lưng cô vẫn rất thẳng, giống như cây đại thụ vĩnh viễn cũng không đổ ngã.
Cô đã thua, nhưng không thể nào đem kiêu ngạo quăng đi được.
Ngày hôm sau.
Trang nhất của tất cả các báo trong thành phố đều đăng tin tức của phiên tòa hôm qua.
Cái tên Lâm Cẩm Sắt trở thành cái tên để mọi người chỉ trích!
... "Ngôi sao ngành luật thành phố B thì ra là cao thủ ngụy tạo bằng chứng??!!"
... "Chức nghiệp đạo đức của luật sư bị nghi ngờ, công tác của ngành luật chịu đả kích mạnh "
... " chiến tích huy hoàng của 'Hoa hồng' ngành luật dùng cách nào để lấy được!"
Thậm chí đài truyền hình còn đem đoạn ghi âm kia phát trong khung giờ vàng của toàn bộ thành phố.
Còn Trần Cảnh Hoa mặc dù bị phán là ngộ sát(giết người ko chủ định) phòng vệ chính đáng, hình phạt 6 năm tù, nhưng bởi vậy nhân họa đắc phúc...đông đảo công chúng vô cùng đồng cảm với chuyện này, nhất là những khán giả nữ, vô cùng thông cảm với cảnh ngộ cô ta gặp phải, chửi mắng La Thông không bằng cầm thú, chết cũng xứng đáng.
Chứng nhận luật sư của Lâm Cẩm Sắt bị thu lại và hủy bỏ, sở luật sư bị niêm phong, tài khoản ngân hàng tạm thời bị đóng băng để nhân viên luật pháp điều tra xem có những nguồn thu bất hợp pháp hay không.
Đồng thời, vì tình nghi cô ngụy tọa bằng chứng, tòa án hai ngày sau phát lệnh gọi cô đến
Ba ngày ngắn ngủn, Lâm Cẩm Sắt thân bại danh liệt.
Cuộc đời chính là như thế, mọi người vĩnh viễn cũng không thể đoán ra sẽ có những chuyện gì xảy ra vói tương lai của mình.
Giống như vậy, Lâm Cẩm Sắt chưa bao giờ nghĩ tới giang sơn chính mình vất vả dốc sức làm việc để đổi lấy cuối cùng lại bị hủy như vậy.
Hôm nay khi nhận được lệnh gọi tới toàn án, Lâm Cẩm Sắt đang ngồi trên sô pha phòng khách ở tiểu biệt thự của mình, ồ, xem tivi.
Trên màn hình Tivi đang phát tin tức về cô mấy ngày hôm nay...
Cô ôm con gấu mèo lông xù, cằm đặt trên đầu chú gấu mèo đồ chơi này, hai chân cong lên đặt trên sô pha, đôi đồng tử trong như nước bây giờ lại có chút mờ mịt vô thố.
Hình như cô đang suy nghĩ gì đó, như đang đi vào cõi thần tiên.
"Ba..." một tiếng, màn hình tivi đột nhiên tối sầm.
Một bên Sô pha bị lún xuống.
Đầu Lâm Cẩm Sắt khẽ động, chậm rãi nhìn về phía người ngồi cạnh đang trừng mắt nhìn cô.
===
(các bạn thấy sao? Bất ngờ ko? Dù gì vẫn tội nghiệp chị ấy, còn cái bà Trần cảnh Hoa kia tớ ghét cực, vô dngj, nhõng nhẽo, làm hỏng sự nghiệp của chị LCS, đập cho bà ấy một trận đi mọi người *đạp* *đấm* *tát*, chạy thôi )