We don’t believe in rheumatism and true love until after the first attack.

Marie E. Eschenbach

 
 
 
 
 
Tác giả: Ma Văn Kháng
Thể loại: Tuổi Học Trò
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 42
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 178 / 17
Cập nhật: 2020-06-05 02:27:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18
hiến thắng hoàn toàn rồi! Chiếc máy bay chở De Bernard thừa lúc quân ta ngưng nổ súng, chuẩn bị cho đợt tổng công kích sẽ diễn ra trong đêm nay đã bay thoát lên bầu trời chính là tín hiệu cho biết quân địch đã bỏ chạy đã chấp nhận thất bại hoàn toàn. Không cần mở đợt tổng công kích nữa, Phong Sa đã hoàn toàn về tay quân ta!
Bộ đội, dân quân, dân chúng tràn vào Phong Sa ào ào như nước lũ. Trên các chiến hào, ngổn ngang súng đạn. Không khí sặc mùi thuốc súng. Trên nóc một chiếc lô cốt cao phấp phới một lá cờ đỏ sao vàng. Cờ đỏ sao vàng rực rỡ khắp nơi.
Anh Nhã và Tiển là hai người vào Phong Sa ngay từ khi chiếc máy bay chở De Bemard thoát khỏi sân bay. Cứ tưởng mình là những người đầu tiên mà hóa ra không phải. Nhiều người quá. Chẳng phân biệt được ai với ai. Mà xem ra ai cũng quen, ai cũng lạ. Chỉ biết là cứ chen rúc luồn lách và chẳng hiểu đi đâu làm gì.
Cho đến lúc nghe một tiếng gọi, quay lại, Tiển liền reo to: “Ôi, anh Tố, chị Va!” Hai người dang tay ra ôm chầm lấy Tiển.
Chị Va nước mắt đang tràn hai gò má, nghẹn ngào không nói được một lời nào. "Cảm ơn Tiển. Cảm ơn em, Tiển!” Chỉ có anh Tố cứ nhắc đi nhắc lại mãi một câu ấy. Anh cũng đang quá xúc động. Chiến thắng với bao hi sinh vất vả và cuộc gặp gỡ này thiêng liêng quá! “Tiển ơi, Tiển!” Nghe tiếng gọi, Tiển nhìn quanh. Ôi, anh Cắm chủ tịch huyện Bảo Trang với vầng trán cao, nụ cười nhóm nhém hiền lành. Anh Mòn trung đội trưởng bộ đội tỉnh, mũ nan bọc vải đính những mảnh vải dù, mập mạp trong bộ trang phục xanh rêu, vai đeo khẩu xì ten.
- Kìa Tiển!
Nghe tiếng ai quen quen. Quay lại thì ra anh Kim và anh Lẳng. Và Tiển trong giây phút bỗng ngây người như đang ở trong chiêm bao. Chao ôi, Phin! Phin đã là một thiếu nữ. Áo năm thân sắc chàm tươi thắm, thắt lưng hoa đào. Vòng bạc sáng choang. Đôi mắt bồ câu của thiếu nữ mới lớn dậy vừa long lanh sáng vừa bẽn lẽn thẹn thùng. Như cái đêm mùa cốm dưới gầm sàn năm nào, Phin à. Phin ơi, em đã đi dân công được rồi nhỉ? Anh nhớ Phin nhiều lắm. Còn Phin, em còn nhớ anh không? Ôi, Phin và tiếng nói đêm thu ấy vẫn như còn thỏ thẻ bên tai anh đây. Chài pay! Slíp pỉ ngỏ tố thư. Hả pi ngỏ tố ngấừ. Anh đi. Mười năm em nhớ. Năm năm em mong!
Nhà cụ Nô trở thành trụ sở ủy ban Hành chính lâm thời Phong Sa. Ngồi trước một cái bàn dài là anh Lê Văn Tố chủ tịch huyện Hoàng Liên, anh Cắm chủ tịch huyện Bảo Trang, một vị đại diện Tỉnh ủy Lào Cai, đồng chí thiếu tá đại diện Bộ chỉ huy quân sự miền tây và cụ Hoàng Văn Nô, đại biểu nhân dân thị trấn sở tại.
Khi Tiển dẫn Phin đến thì đúng lúc anh Trần Hòa đưa Brusex tới trình diện. Viên trung úy sững người khi nhìn thấy Tiển và Tiển cũng vậy. Chà ông Tây đồn Brusex. Đã bốn năm qua. Thì vần là cái mái tóc màu hạt dẻ, hai con mắt xanh lơ, cái cổ gà chọi và bộ ngực lông lá. Nhưng giờ đây, trước mắt Tiển, viên trung úy chỉ còn là một xác thân dật dờ tiều tụy.
- A, lieutenant Brusex!
Tiếng ai như tiếng anh Kim. Quả nhiên, anh Kim thấy viên trung úy đã chen vào, lí láu:
- Oh! Monsieur Brusex! C’est un rencontre que nous ne ka mais voulonspas, nest- cepas?[180]
Anh Tố gật đầu. Đúng thế! Một cuộc gặp gỡ chúng ta không hề muốn. Nhìn viên sĩ quan thất trận, anh thêm:
- Brusex! Maintenant, vous êtes un prisionnaire de geurre. Bây giờ, ông là một tù binh. Ông còn thời gian để suy nghĩ về mình, về sự phi lí của cuộc chiến tranh xâm lược do các ông gây ra này. Hãy sớm nhận ra chân lí để sớm được hồi hương.
- Vive le bateaux! Hồi hương muôn năm! - Anh Kim vung tay hô.
Viên trung úy tù binh cúi gằm mặt, lí nhí:
- Merci beaucoup! - Rồi đột ngột líu lưỡi khi chuyển sang tiếng Việt. - Xin đa ta cac ngai!
Ngoài cửa lại có tiếng anh Kim: “Vào đây! Vào đây! Ngượng ngùng cái gì nào! Để tớ giới thiệu với chị Va để chị Va kết nạp cô ấy vào Đoàn phụ nữ ngay cho!” Thì ra anh Kim đang đẩy anh Lẳng và chị Duyên từ ngoài cửa vào trong phòng. Chị Duyên có công lớn trong việc giúp tổ quân báo hoàn thành nhiệm vụ. Công tích của chị cần được ghi nhận.
Mọi người cùng cười à à. Trong khi chị Duyên thèn thẹn, mặt đỏ nhừ cứ chúi đầu vào vai anh Lẳng.
Đang cười vui vậy bỗng mọi người cùng giật nảy mình. Phía lô cốt chính vừa vang lên một tiếng nổ rung trời. Mọi người đều đứng cả dậy. Qua cửa sổ thấy một cuộn khói bụi bốc lên đen sầm. Một anh chiến sĩ đeo băng bảo vệ chạy vào.
- Có chuyện gì thế, đồng chí? - Anh Tố hỏi.
Anh chiến sĩ dập gót chân:
- Báo cáo, một tên biệt kích giẫm phải mìn chết!
Anh Tố cau mày. Lát sau, nhìn ra cửa thấy đại đội trưởng Trần Hòa lệt sệt thanh kiếm dài, loạt soạt áo bu dông Mĩ bước vào:
- Có chuyện gì quan trọng không, đại đội trưởng?
- Anh có biết cái thằng biệt kích vừa tan xác vì mìn của bọn chúng là ai không? Cái thằng ngu xuẩn một đời. Đường quang không đi lại chui vào bụi rậm. Nó chính là tổng Ngao đấy. Cuống cuồng như điên như dại chạy từ Dào San về, chẳng còn biết đâu là chỗ cần phải đi nữa!
Anh Tố quay mặt đi. Lát sau quay lại, anh cúi xuống, khe khẽ với cụ Nô: “Nhờ cụ và khu phố lo việc chôn cất ông ta chu đáo cho.”
Mặc tất cả những gì đã xảy ra, ngoài đường phố Phong Sa vẫn ồn ồn ào ào. Phin theo Tiển hết đi lại chạy qua các con phố, rồi chốc chốc lại dừng chân để Tiển vừa chỉ tay về xa vừa kể lại những chuyện Tiển đã trải qua ở làng Nhuần, ở Ngài Thầu, ở Y Tý. Đến cuối phố thì cả hai cùng nắm tay nhau đứng lại và ngước mắt nhìn lên. Thần kì quá vì cảnh xưa như lặp lại. Vì y như ngày giải phóng Cam Đồng. Ngay trên bầu trời của Tiển và Phin, một đàn chim én đông tới cả trăm con từ xa đã phấp phới bay về, đang chao cánh lượn vòng như chia vui, như phô diễn tài ba và quả cảm. Tài ba và vô cùng quả cảm! Những con én ngực nở, có đôi cánh nhọn, có cái đuôi xoè rộng, khi nhào xuống, khi vượt lên, lúc uốn vòng mềm mại. Nhìn chúng mà thấy thương mến quá, cảm phục quá!
Lúc này, dưới mặt đất, trên các triền đồi viền quanh Phong Sa là mùa của hoa riềng dại. Hoa riềng dại dòng dòng bồng bồng viền quanh thung lũng Phong Sa, loa lóa như tuyết rơi, trông sao mà yên bình thanh tĩnh thế!
Lào Cai 1972 - Hà Nội 30/10/2016
Chim Én Liệng Trời Cao Chim Én Liệng Trời Cao - Ma Văn Kháng Chim Én Liệng Trời Cao