Tôi chưa từng biết ai phải khổ sở vì làm việc nhiều quá. Chỉ có rất nhiều người khổ sở vì có tham vọng nhiều quá mà lại không có đủ hành động.

Dr. James Mantague

 
 
 
 
 
Tác giả: Aino Pervik
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Arabella The Pirate’S Daughter
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 48
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1845 / 32
Cập nhật: 2015-11-23 16:33:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Cuộc Nổi Loạn Trên Tàu "Bọ Cạp"
ặc dù thắng lợi đến choáng váng, nhưng bọn cướp trên tàu "Bọ Cạp" vẫn buồn nản và cáu bẳn. Đã có quá nhiều người kết thúc cuộc đời mình trong khoảng thời gian ngắn mới đây. Nhưng điều ấy đối với bọn cướp cũng chẳng quan trọng. Bởi vì rút cuộc số vàng của những người đã chết sẽ được chia đều cho những kẻ còn sống. Điều làm cho họ mất tinh thần chính là những bộ mặt quen thuộc cứ theo nhau mà đi. Nhiều điềm gở đủ loại đã làm cho họ sa sút tinh thần, bản thân "Con Tàu Ma" cũng hiện ra trước mắt mọi người. Cái nhẫn hình con rắn cứ lần lượt thay đổi chủ và mang chết chóc đến cho kẻ đeo nó. Tuy nhiên cái nhẫn ấy đẹp rực rỡ và hấp dẫn đến mức không một tên cướp nào có thể làm ngơ được, mặc dù ai cũng biết nó sẽ mang lại điều gở cho kẻ đeo nó. Hơn nữa, cuộc sống của kẻ cướp bao giờ mà chẳng có nhiều rủi ro.
Buổi sáng hôm ấy, khi Halêluda mang bữa ăn sáng đến cho Hatxan thì phát hiện thấy sự vắng mặt của chàng lãng tử. Lập tức Halêluda thấy rõ điều gì đã xảy ra. Chắc chắn Arabella bị bọn "Đuôi Sam Sắt" bắt cóc trong quán "Lợn Quay".
Tên râu đỏ xuất hiện trên tàu hôm qua rõ ràng là người của "Đuôi Sam Sắt" phái đến, rồi đến đêm chắc là Đanien cử Hatxan đi chuộc Arabella về. Không hiểu "Đuôi Sam Sắt" đòi hỏi những điều kiện gì ở Đanien? Mọi việc đã rõ. "Đuôi Sam Sắt" bắt cóc Arabella không phải chỉ vì một vài mẩu vàng. Phải có cái gì lớn hơn thế nhiều. Có thể Đanien bỏ hết mọi thứ để chuộc lấy con gái.
Halêluda như một con mèo đánh hơi thấy chuột. Hắn tự xỉ vả là không để mắt đến Đanien kịp thời. Đáng ra hắn phải hiểu rằng chuyện Arabella bị bắt cóc sẽ gây rối cho cả bọn. Chỉ tại cái nhẫn tai họa này đã làm cho hắn bị thu hút vào và tâm trí hắn xáo động không còn nghĩ được chuyện gì khác. Vì thế hắn không lường trước được nỗi nguy hiểm đang đe dọa đống của cải của hắn.
Halêluda bước lên boong tàu. Nhiều tên cướp đang đi đi lại lại một cách buồn nản, không có mục đích.
Halêluda báo cho mọi người biết:
- Chúng mày ơi, thằng Hatxan đi rồi!
- Loại bớt được cái tên ấy càng tốt - Ađam cao nhếch mép cười. - Tao không thể chịu nổi nữa rồi.
Tuy vậy, những tên cướp khác không dễ bốc đồng như thế.
- Mày đã báo cho Đanien biết chưa? - "Thú Biển" hỏi. - Đi báo ngay cho thuyền trưởng đi.
Nhưng Halêluda không dời bước.
- Chúng ta bị lừa rồi các chiến hữu ạ! - Hắn nói với một vẻ ác ý.
Bọn cướp liền bao quanh Halêluda.
- Này tao bảo cho chúng mày biết: Đanien và thằng Hatxan đã bày mưu tính kế ném hỏa mù vào mắt chúng ta. Hãy tin tôi đi, chính Đanien tìm cách cho thằng Hatxan ra đi.
Mọi người lộ vẻ nghi hoặc.
- Sao cơ? - Ađam cao hỏi. Có lẽ thuyền trưởng cũng chán ngán cái thằng lưng còng ấy rồi, và bây giờ không có con gái ở đây, thuyền trưởng đã quẳng nó xuống biển chứ không hồ nghi gì nữa.
- Đúng thế rồi. - Một số người tán thành. - Làm sao mà Đanien chiều chuộng nó mãi được?
- Sao chúng mày lại ngây ngô thế hả? - Halêluda quát to lên. - Bọn mày có hiểu chuyện gì đang xảy ra xung quanh đây không? Con bé thì bị mất tích. Chắc chắn là có bàn tay của thằng "Đuôi Sam Sắt" nhúng vào. Bây giờ nó đòi tiền chuộc. Ngày hôm qua có thằng râu đỏ đến thăm thuyền trưởng, chắc chúng mày cũng thấy rồi đấy! Đó là người của "Đuôi Sam Sắt". Chúng mày phải bắt cái đầu làm việc đi chứ!
- Tai họa rồi? Halêluda nói đúng đấy? - Thằng chột Rasic nói.
- Thằng Hatxan đã đi rồi. Đanien còn cử ai khác được? Thằng Hatxan có thể làm bất cứ việc gì vì con bé!
- Hì! Hì! - Thằng Húc cười với vẻ hiểm ác. - Phen này thì thuyền trưởng phải làm nhẹ bớt kho tàng của mình đi một chút!
- Đồ ngu! - Halêluda nói độp ngay.
Những tên cướp khác không cười cợt như vậy. Chúng cố suy nghĩ xem Đanien định làm gì. Có thể là hắn sử dụng số của cải chung của cả bọn mà không đụng chạm gì tới phần riêng của mình thì sao? Hơn nữa, bọn cướp lại không biết cách mở kho tàng. Chỉ đó Đanien "Chân Gỗ" và "Thú Biển" là biết thôi.
Chợt tên Hy Lạp nói như hét lên:
- À thảo nào mà đêm qua lão Đanien bảo tao thôi gác! Để cho lão với thằng Hatxan hoạt động mà. Chúng ta bị lừa rồi, các chiến hữu ơi!
Cả bọn cướp cùng hô lên:
- Bịp bợm! Chúng ta bị phản rồi!
- Đi tìm "Chân Gỗ" ngay - "Thú Biển" nói.
Thằng Húc vội đi tìm ngay.
- Những con lợn thối tha kia ơi! - "Chân Gỗ" đang tập tễnh tiến về đám đông la to lên. - Tao đã nói từ mấy năm nay rồi. Là cái con bé ấy sẽ gieo tai họa lên cái tàu này. Thế mà mày, Halêluda, chính mày thì cứ bận bịu với nó từ khi nó còn là một đứa bé. Sao thế? Nếu mày chịu lắng nghe người ta than phiền thì mày phải quẳng cái con búp bê đó đi rồi!
Halêluda làu bàu một cách cáu kỉnh:
- Đúng đấy, mày nói đúng. Lúc ấy tao chỉ biết thích thú mình tao thôi. Đáng lẽ tao phải quẳng cái con búp bê đó đi. Trẻ con chỉ làm rối việc thêm thôi.
Ta phải làm gì bây giờ? - Tên chột Rasic hỏi.
- Ta phải ép Đanien nói ra sự thật. - Halêluda nói một cách hiểm độc. - Ta đi thôi.
Cả bọn đi về phía phòng của Đanien.
Không hề ngờ có sự nổi loạn, Đanien mời mọi người vào. Đến khi cả bọn cướp kéo nhau vào hết trong phòng. Đanien mới nhìn những nét mặt hầm hầm của chúng. Đanien nổi cáu hỏi:
- Nào, thế này nghĩa là thế nào, hả?
Mọi người đều nhấc chân nọ chân kia, nhưng chẳng ai thốt ra lời nào. Chúng đã quen run sợ trước mặt Đanien. Lúc này nỗi sợ hãi lại như kéo đến. Tên nào cũng biết là Đanien có khả năng nhanh chóng hạ màn bất cứ lúc nào. Chẳng đứa nào dám giơ đầu ra làm mục tiêu cho hắn.
Đanien lên giọng:
- Tao đã hỏi rồi đấy! Nếu chúng mày không có gì để nói thì ra hết cho khuất mắt tao!
Halêluda bước lên. Hắn bắt đầu nói khẽ:
- Thưa thuyền trưởng, Hatxan vắng mặt!
- Tao biết rồi. Tại sao mày không để mắt đến nó.
- Chính thuyền trưởng đã để cho Hatxan đi.
Halêluda nói giọng có vẻ đe dọa.
- Một người thuyền trưởng không tự ý quyết định được sao?
- Mọi người đều muốn biết.
- Biết gì?
- Mọi người muốn biết thuyền trưởng định làm gì? Arabella đâu?
- Đó là điều mà chính tao cũng muốn biết. - Đanien nói một cách buồn bã - Người ta bảo là mày chăm sóc nó kia mà.
- Thôi đừng nói quanh quẩn nữa, ông thuyền trưởng! - Halêluda nói bằng một giọng đối địch. - Cứ cho là tên "Đuôi Sam Sắt" đã tóm được Arabella và thằng râu đỏ hôm qua tới đây truyền đạt yêu cầu của "Đuôi Sam Sắt", và thế là thuyền trưởng sai thằng Hatxan đi. Có phải đúng thế không nào?
- Mày không có quyền đòi hỏi thuyền trưởng phải giải thích bất cứ một điều gì. Nhiệm vụ của mày là tuân lệnh mà không được hỏi lại. - Đanien nói với giọng gay gắt.
Bọn cướp bắt đầu rì rầm không yên.
- Thế thuyền trưởng đã hứa hẹn gì với "Đuôi Sam Sắt"? - Halêluda lại hỏi. - ông đừng nên giở ngón bịp ra với chúng tôi!
Đanien những muốn cho một phát vào đầu thằng Halêluda, nhưng hắn biết hành động như thế chưa phải lúc. Nhìn thấy máu, bọn nó sẽ điên lên, và lúc ấy thì không thể nào biết được chúng sẽ làm những gì.
Đanien đành bình tĩnh trả lời:
- Đơn giản thôi. Tao có bảo Hatxan đi gặp thằng "Đuôi Sam Sắt". Liệu tao có thể sai đứa nào khác? Không một đứa nào có thể an toàn khi đã ở trên tàu của "Đuôi Sam Sắt". Tao không thể nào liều lĩnh cử một tên nào trong chúng mày đi được.
- Thế ông đã hứa hẹn gì với tên "Đuôi Sam Sắt"? - Halêluda vẫn hỏi câu đó.
Không ngần ngừ chút nào, Đanien trả lời ngay:
- Một túi vàng cao bằng Arabella.
Bọn cướp lẩm bẩm tán thưởng. Đúng là cái giá phải trả. Nhưng Halêluda không thỏa mãn.
- Chẳng nhẽ ông lại muốn chúng tôi tin như thế sao? Số vàng ít thế sao đủ chia phần cho những tên tham gia vào vụ bắt cóc Arabella? Thế thằng "Đuôi Sam Sắt" trắng tay à? - Hắn hỏi dồn. - Dù sao thì ông cũng trở nên mềm yếu rồi ông thuyền trưởng ạ. Ông không được chúng tôi tin tưởng nữa đâu. Ông có thể bán đứt chiếc tàu này cùng với toàn bộ chúng tôi mà không hề chớp mắt lấy một cái. Chúng tôi không cần đến loại thuyền trưởng như thế!
Những lời quá nặng nề ấy làm cho một số tên cướp phải giật mình. Mọi người đang chờ đợi một phát súng vào người Halêluda, nó sẽ bị chết tươi trên sàn tàu.
Nhưng không có tiếng súng nổ. Phải chăng đúng là Đanien mềm yếu thật rồi sao?
Bỗng nhiên Đanien cảm thấy dù hắn có là thuyền trưởng hay không, dù hắn có sống hay là chết thì hắn cũng đã làm hết sức mình vì Arabella. Không thể làm gì hơn thế được nữa. Mọi thứ trên đời này đều vô vị. Sống một cuộc đời của kẻ cướp cũng vô vị nốt!
Nhưng phút mềm yếu đó qua đi rất nhanh.
Đanien vội tĩnh tâm lại, tay sờ vào khẩu súng, quyết trừng trị thằng cướp hỗn xược.
Nhưng muộn quá rồi. Halêluda chớp lấy thời cơ giằng được khẩu súng của Đanien và nắm chặt nó trong tay.
Mọi việc xảy ra thật bất ngờ. Lúc đầu mọi con mắt đều đổ dồn về khẩu súng sáng loáng trong tay Halêluda.
Rồi một tiếng thì thầm: "Nổi loạn!".
Trong căn phòng yên tĩnh, hai tiếng ấy vang lên như tiếng nổ của viên đại bác. Chỉ một lát sau, mọi đầu óc đều bị đầu độc bởi cái từ "nổi loạn".
Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển - Aino Pervik Arabella, Con Gái Tên Cướp Biển