Let us always meet each other with smile, for the smile is the beginning of love.

Mother Teresa

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 169
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 2 - Chương 40 - Không Phải Giáo Sư, Là Cầm Thú
" hả? " Giản Trì Hoài đối với phản ứng này của Chử Đồng, cảm thấy rất kỳ quái, " không thể, em nói tôi không thể? "
Chử Đồng nắm chặt muỗng canh trong tay, sau khi hết sức trấn định, uốn lưỡi bảy lần rồi mới nói ra, " em nói là, chúng ta không thể. "
Giản Trì Hoài nghe xong, nhẹ nhàng cười ra tiếng, hai tay vẫn đang ôm eo của cô không buông ra, môi mỏng của anh tiến tới bên tai cô, " tôi cho là em nói tôi không thể, vậy tôi thật là một trăm lần không phục. "
Chử Đồng cúi thấp đầu, giấu tâm tình ở trong mắt, " anh đi ra bên ngoài chờ, anh xem, bánh trứng gà cũng sắp cháy. "
" cháy cũng không sao, tôi bây giờ không muốn ăn bánh trứng gà nữa. "
" anh nếu cứ như thế, vậy em bây giờ liền vứt muỗng rồi rời đi ngay. " Chử Đồng nói xong, đem muỗng canh thả lại vào trong chén, Giản Trì Hoài thấy vậy, không thể làm gì khác hơn là buông lỏng tay. Bên trong phòng bếp mùi thơm bốn phía, sau khi cô làm xong bưng cái đĩa đi ra ngoài, Giản Trì Hoài đang ngồi ở trước bàn ăn, Chử Đồng đem một chén nhỏ cùng một đôi đũa thả vào bên tay anh, " bác sĩ Triệu đâu? "
" đang chạy tới đây. "
Chử Đồng cởi tạp dề xuống, " em phải nhanh đi về thôi, mẹ em mới vừa rồi gọi điện thoại cho em, nói chị của em tâm tình không yên, bà một mình đối phó không nổi, em đi nhé. "
" em tốt xấu gì cũng cùng tôi ăn rồi hẵng đi. "
" không được, em không đói bụng. " Chử Đồng nói xong, để tạp dề xuống rồi đi ra ngoài, Giản Trì Hoài nhìn chằm chằm bóng lưng của cô, cho đến khi cô đi ra tới cửa, " chờ một chút, tôi gọi tài xế đưa em về. "
Lần này, Chử Đồng không từ chối.
Giản Trì Hoài mắt thấy cô đi ra ngoài, anh nhìn món bánh trứng gà trước mặt, mới vừa nấu xong, mùi thơm như có như không mà tràn ngập ở trong phòng ăn, chẳng qua là cũng không lâu lắm, cái mùi vị thuộc về gia đình này liền tan đi hết. Ánh mắt người đàn ông nhìn ra nơi cửa sổ sát đất, thấy Chử Đồng được tài xế đón lên xe, Giản Trì Hoài đẩy chén đũa bên tay ra, sau đó đứng dậy đi lên lầu. Câu nói dối này của Chử Đồng, một chút hàm lượng kỹ thuật cũng không có, bọn họ ban đầu lúc được người ta cứu ra từ trong xe, đồ dùng tùy thân của Chử Đồng cũng rơi ở trong đó, cô tay không cùng anh trở về Bán đảo hào môn, Lý Tĩnh Hương làm sao có thể liên lạc được với cô?
Chử Đồng ngồi ở chỗ phía sau xe, tầm mắt ngơ ngác nhìn chăm chú về phía ngoài cửa sổ, cảnh sắc ở trong mắt cô chợt lóe lên, không còn kịp định hình thấy rõ đến tột cùng là cái gì nữa. Cô không có cách nào ở bên cạnh Giản Trì Hoài nhiều thêm, đặc biệt là anh còn có ý nghĩ như vậy, anh hôm nay mới bị thương nặng như thế, Chử Đồng lại biết mình không quen nói dối, vạn nhất nói lỡ miệng, Giản Trì Hoài là người kiêu ngạo như vậy, làm thế nào mà chịu được?
Về đến nhà, người trong nhà cũng còn chưa ngủ, vùi ở trên ghế sa lon xem ti vi. Trong tay Chử Nguyệt Tình cầm cái lon quả hạch còn đóng kín, ánh mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm màn ảnh, cái kênh này là chính cô chỉnh, đang phát ra chương trình biểu diễn ca nhạc, là tư liệu từ mấy năm trước, bây giờ phát lại để kỷ niệm dòng nhạc xưa.
Chử Cát Bằng ngáp một cái, hướng cô vươn tay, " đưa điều khiển TV cho ba, xem tin tức một chút. "
Chử Nguyệt Tình ngồi yên không động đậy, đến khi ca sĩ hát đơn bài 《 chinh phục 》, ánh mắt Chử Nguyệt Tình sáng lên, " mẹ, có hay không? "
Lý Tĩnh Hương nơi nào hiểu được những thứ này, muốn bà tới chọn, còn không bằng để bà đi nghe ca kịch, nhưng con gái đã hỏi như vậy, bà luôn luôn máy móc trả lời, " hay lắm, hay lắm. "
" Giản Trì Hoài đâu? " Chử Nguyệt Tình ngay sau đó lại nói.
Cả nhà nghe được cô hỏi như vậy, trái tim lại treo lên, Lý Tĩnh Hương trước tiên hướng Chử Đồng nhìn, sau đó nói, " trễ như thế, người ta khẳng định đi ngủ, Tình Tình, kể từ sau khi em gái con ly hôn với Trì Hoài, chúng ta với cậu ấy cũng không hay lui tới nữa. "
" lúc này nếu anh ấy có thể ở đây thì thật tốt a? " Chử Nguyệt Tình tựa hồ không có đem lời nói của mẹ nghe vào tai, " khi đó, chúng ta nghèo như vậy, nhưng anh ấy vẫn để dành tiền mua vé xem ca nhạc cho con, anh ấy biết con thích ca sĩ kia, liền mua cho con chỗ ngồi đằng trước, lúc đang hát biểu diễn anh ấy sẽ bên ngoài chờ con. Đã nhiều năm như vậy, thế nào lại thay đổi đây? Con thật không nghĩ ra. " Chử Nguyệt Tình nói đến đây, hốc mắt một trận ướt át, Chử Đồng đi tới ngồi vào bên cạnh cô, " chị, chị nói người đó là Giản Trì Hoài? "
" đúng vậy, trong đầu chị chỉ nhớ một mình anh ấy, không phải là người khác. "
Chử Đồng có chút giật mình, bởi vì cô biết người kia tuyệt đối không phải là Giản Trì Hoài. Lại không nói tới chuyện Giản Trì Hoài và Chử Nguyệt Tình có khả năng hay không, chỉ cần nghe đến câu ' kiếm tiền mua vé ', ngay lập tức là biết không thực tế, " chị, anh ta khi đó cũng là học sinh à? "
" đúng vậy, lúc ấy vừa mới bắt đầu yêu nhau, thật sự vui vẻ. "
Chử Đồng cùng Lý Tĩnh Hương nhìn nhau, thần sắc Chử Đồng hơi tăm tối, kéo tay của Chử Nguyệt Tình qua, " chị, chị thật là quá yêu thương anh ta. "
" anh ấy cũng yêu chị, vì chị mà đánh nhau, chịu nhiều khổ sở. "
Ca sĩ kia hoàn tất ca khúc, TV chuyển qua quảng cáo, Chử Đồng liếc nhìn đồng hồ, " chị, không còn sớm, mau chóng đi ngủ đi, bác sĩ không phải là đã dặn dò chị sao? Cần đi ngủ sớm. "
" được, chị đi. " Chử Nguyệt Tình thả đồ trong tay xuống đứng dậy trở về phòng ngủ.
Chử Cát Bằng thở dài, nhẹ lắc đầu, " lại bị điên. "
Chử Đồng cũng lắc đầu một cái, " ba, chị không có điên, chị nói kẻ đó, chính là người ở thật sâu trong trí nhớ của chị. Những chuyện kia khẳng định cũng đã phát sinh qua, nhưng chị cũng không nhớ người đàn ông đó, tên của anh ta là Đoàn Lại Hoằng. "
Lý Tĩnh Hương ở bên cạnh giật mình mở to mắt, " con nói là, nó vẫn luôn đem Trì Hoài trở thành Đoàn Lại Hoằng? "
" đúng vậy, có khả năng rất lớn, " Chử Đồng cũng là mới vừa rồi chợt hiểu ra được, " ban nãy chị kể rất nhiều ký ức tốt đẹp, căn bản là không thể phát sinh ở trên người Giản Trì Hoài, nhưng chị mỗi lần đều nói đến chân thật vô cùng, ban đầu con cũng cho là đầu óc chị ấy không tỉnh táo, cho nên tự tưởng tượng ra một thế giới. Nhưng chúng ta không nghĩ tới, những chuyện này hoàn toàn không thuộc về trí tưởng tượng, chẳng qua là chị ấy tự đem vai nam chính thay đổi, bởi vì sau khi bị kích thích, chị ấy ai cũng không nhớ rõ, chỉ nhớ Giản Trì Hoài trồng hoa tường vi cho chị ấy. "
Lý Tĩnh Hương ngồi yên tại chỗ, nói thế nào đầu óc cũng không nghĩ theo kịp, trong miệng chẳng qua là yên lặng nói thầm, " tại sao có thể như vậy? Không được, thà để cho nó vĩnh viễn tiếp tục suy nghĩ lung tung như vậy, cũng không có thể để cho nó nhớ lại tên khốn Đoàn Lại Hoằng kia, Tình Tình không chịu nổi kích thích lần thứ hai đâu, không thể như vậy. "
Chử Đồng cũng im lặng, những chuyện khác thường lúc trước của Chử Nguyệt Tình cũng quay lại trong đầu cô, có lẽ, chị ấy vẫn cho Giản Trì Hoài là người yêu của chị, là khoảng thời gian ấm áp thời còn đi học của chị, chẳng qua là anh thay lòng đổi dạ, cưới em gái của chị, chị lại không dám chỉ trích, không dám chất vấn, cho nên đi theo bên cạnh bọn họ, chỉ cho là sau khi bọn họ ly hôn, Giản Trì Hoài có thể hối hận mà quay về bên chị.
Đầu óc của Chử Nguyệt Tình, nhất định là không tỉnh táo, ý nghĩ cụ thể, Chử Đồng cũng chỉ là suy đoán mà thôi, nhưng khả năng như vậy thật là quá lớn. Chử Đồng cảm thấy cô rất cần thiết nên cùng bác sĩ Cố nói chuyện một chút, nếu như phải trực tiếp đối mặt với quá khứ, để cho chị ấy gặp lại Đoàn Lại Hoằng một lần, cũng không phải là không thể.
Hôm sau, Chử Đồng theo lệ đi làm, mới vừa đi tới trước bàn làm việc, liền thấy các đồng nghiệp nhìn cô với ánh mắt khác thường, cô mơ hồ có thể phát hiện ra chút gì đó, " đã xảy ra chuyện gì sao? "
" bài báo hôm trước của cô bị loại bỏ. " có người mở miệng, nhưng trong lời nói lộ ra có bao nhiêu là hả hê.
Chử Đồng nghe được câu này, cũng không cảm thấy bất ngờ, cô cầm điện thoại di động xoay người đi hướng phòng làm việc của chủ biên, gõ cửa đi vào, sắc mặt chủ biên nhìn cũng không khá lắm, Chử Đồng đi tới trước gót chân bà, " chủ biên. "
" tôi biết cô tại sao đến đây, bài báo của cô bị lọc bỏ, là ý tứ của cấp trên, Chử Đồng, cô không cần ầm ĩ với tôi......"
Chử Đồng hai tay đan nhau đặt trước người, " chủ biên, tôi sẽ không gây sự, bỏ thì cứ bỏ đi, chúng ta chạy dân sinh cũng biết, có vài thời điểm không thể làm theo nguyên tắc của mình, dù sao vạch trần ra ánh sáng không chỉ là một nhà hàng, mạng lưới liên quan sau lưng nó cũng không phải là thứ chúng ta có thể xử lý. Nếu như phải vứt bỏ, mặc kệ chuyện này, cũng coi là may mắn đi. "
Chủ biên ngẩng đầu hướng cô nhìn, trong bụng thở phào nhẹ nhõm, " cô có thể nghĩ như vậy là tốt nhất, công ty chúng ta là cần người như vậy, tiếp theo sau này làm cho tốt. "
" tôi sẽ. " Chử Đồng nhẹ nhàng vén khóe miệng lên, xã hội này chính là như vậy, thế thì sao đây? Ít nhất cô đã vạch trần qua, nên người cần biết cũng đều biết rồi, Phó Thời Thiêm là một nhân vật, coi như lấy cứng đối cứng, người ta cũng sẽ không thèm ngó tới cô, vậy thì cô chỉ yên lặng tiếp nhận là tốt rồi. Các cô những nhân vật nhỏ bé như vậy, ngay cả tư cách cùng đối phương lấy cứng đối cứng cũng không có.
Mặc dù bài báo đã bị xoá bỏ, nhưng Chử Đồng vẫn muốn đi ra ngoài phỏng vấn, đi ra tới bên ngoài công ty, thấy mấy người từ trên một chiếc xe bước xuống, hai người mở cốp sau xe, từ bên trong lấy ra một vòng hoa. Giữa ban ngày ban mặt, thế nào lại đi mang vòng hoa đưa đến nơi này?
Chử Đồng còn muốn bước qua phỏng vấn mấy câu, cô đến gần tiến lên, một người đem cốp sau nặng nề đóng lại, cô thận trọng hỏi, " xin hỏi, tại sao lại đưa hoa vòng đến công ty làm việc? "
" chúng ta cũng là theo yêu cầu của khách hàng đưa tới, cô là nhân viên của chỗ này à? "
" đúng vậy, " Chử Đồng gật đầu, " tôi là phóng viên. "
" xin hỏi cô có biết bộ phận đời sống đi hướng nào không? Biết người nào tên là Chử Đồng không? "
Sắc mặt cô trong nháy mắt sa sầm xuống, " các người tìm cô ấy làm cái gì? "
" tìm cô ta ký nhận. "
Cái quái gì thế, trên đỉnh đầu Chử Đồng mây đen vần vũ kéo tới, người nào thất đức như vậy a? Cô một người đang sống sờ sờ đứng ở nơi này, cư nhiên tặng cho cô vòng hoa, người nào mà không biết thứ kia là đưa cho người chết a? Chử Đồng giận đến không thở được, " ai bảo các người đưa tới đây? "
" cô biết sao? "
" các người cũng thật là độc ác, vì kiếm tiền cái gì cũng không để ý đúng không? Nơi này là công ty làm việc, các người mang cái vòng hoa đi vào coi là cái gì? " Chử Đồng thật là lồng ngực cũng sắp tức đến nổ tung, trên vòng hoa còn có hai dải vải trắng, chia ra viết ' làm việc tận tụy', 'đến chết mới thôi ' ! Cô ngay cả ý tưởng giết người cũng sắp nổi lên.
Hai người đàn ông kia hướng cô nhìn, " chẳng qua là hỏi cho đường với cô thôi mà, có cần như vậy không? " Nói xong, đứng dậy định đi vào bên trong, Chử Đồng không ngăn cản được, chợt nghe một trận giọng nam chen vào, " chờ một chút. "
Hai người dừng bước, Chử Đồng quay đầu nhìn lại, lại là Đường Minh Lục. Người đàn ông mặc chiếc áo khoác dài màu nâu nhạt bên ngoài, anh đi lên bậc thang, ánh mắt lạnh lùng quét mắt cái vòng hoa đó, " ai bảo các người đem tới, các người liền để y nguyên không động vào mang trở về cho tôi, hơn nữa chuyển lời cho hắn giúp tôi, nếu như hắn thích đồ đưa tiễn như vậy, bảo hắn lần sau trực tiếp đem tới cho Đường Minh Lục tôi. "
Hai người nhìn nhau, Đường Minh Lục lôi ví tiền ra, từ bên trong rút ra không ít tờ trăm nguyên giá trị lớn, " đi đi. " Một người trong đó vươn tay nhận lấy, sau đó mang theo vòng hoa rời đi, Chử Đồng không khỏi bực tức, thật là minh chứng cho câu nói kia, có tiền có thể điều ma khiến quỷ a.
Đường Minh Lục cất lại ví tiền, sau đó hướng cô nhìn, " chuyện tối hôm qua tôi có nghe nói, cô không sao chứ? "
" không sao, hoảng hốt một trận mà thôi. "
" cô đừng lo lắng, chuyện này tôi sẽ xử lý. "
" không, " Chử Đồng lắc đầu nói, " những người đó lai lịch không tốt, anh không cần thiết phải nhúng tay vào nước đục này. "
" chuyện của cô, sao có thể gọi là nước đục? " Giọng điệu Đường Minh Lục mang chút không vui, " lại nói, cô là bởi vì giúp tôi, mới chọc phải phiền toái như vậy, tôi bỏ ra một phần sức cũng là đúng. "
" tôi ban đầu vạch trần Thiên Khách Lai ra ánh sáng, hoàn toàn bởi vì nó tự có vấn đề, không nghĩ tới mượn đả kích này từ đó trợ giúp người nào, cho nên......"
Đường Minh Lục đường cong của cánh môi không khỏi vén lên, người phụ nữ này, thật là ngay cả chuyện thuận nước đẩy thuyền cũng không làm, " vậy cho dù cô gián tiếp giúp tôi, cũng coi là như vậy được đi? "
Chử Đồng nghe vậy, cũng vén khóe miệng lên theo, " chuyện mới vừa rồi, quả thật cũng muốn nói cám ơn với anh. "
" nếu như vậy, nể mặt ăn một bữa cơm? "
Chử Đồng vừa nghe, vội vàng khoát tay nói, " lúc này mới mấy giờ a, bữa sáng còn chưa tiêu hết, tôi còn phải đi ra ngoài phỏng vấn. "
Thấy cô muốn đi, Đường Minh Lục giương cao âm điệu một chút, " tối hôm qua Giản Trì Hoài nói là thật? Hai người còn chưa có ly hôn? "
Cô cũng không giấu giếm, " vâng, tạm thời còn chưa. "
" không sao, nghe giọng điệu của cô, đó cũng là chuyện sớm hay muộn, " trong lời nói của Đường Minh Lục mang theo mập mờ, anh nhìn chằm chằm Chử Đồng hồi lâu, " Thiên Khách Lai bên kia, tôi sẽ thương lượng cùng bọn họ, hy vọng có thể có phương pháp giải quyết tốt nhất. "
" thật ra thì cũng không cần, " Chử Đồng bàn tay nhẹ nắm, mu bàn tay trong tai nạn xe cộ tối hôm qua bị đụng trúng, có chút đau, " bọn họ coi như là dạy dỗ tôi, cũng sẽ không làm khó tôi quá, huống chi bây giờ ngay cả tin tức cũng bị xoá bỏ rồi. "
Đường Minh Lục không nói thêm về chuyện đó nữa, " cô đi làm việc đi, tôi cũng là vừa khéo đi ngang qua, thuận đường đến xem cô một chút. "
Chử Đồng gật đầu một cái, sau đó xoay người rời đi, mới vừa đi ra được mấy bước, lại thấy được một màn kỳ quái, tài xế của Giản Trì Hoài đang đứng ở đối diện đường lớn. Chử Đồng tò mò, đi tới, " anh thế nào lại ở nơi này? "
" Giản tiên sinh không yên tâm, dặn dò tôi tới xem một chút. "
" anh ấy có khỏe không? "
Tài xế nhẹ nói, " Giản tiên sinh xin nghỉ ở trường học, muốn ở nhà nghỉ ngơi hai ngày. "
" anh nói cho anh ấy biết, tôi không sao...... cái đó, chuyện vừa rồi anh cũng nhìn thấy? "
Tài xế gật đầu, Chử Đồng hướng anh ta liếc nhìn, dặn dò, " đừng nhắc tới hai chữ ' vòng hoa ' với anh ấy, để cho anh ấy yên tĩnh ở nhà dưỡng thương một thời gian. "
" dạ. "
Chử Đồng không nói gì thêm nữa, đi hướng bãi đậu xe sau đó lên xe phỏng vấn rời đi, người tài xế kia trở lại trong xe, trước tiên gọi điện thoại cho Giản Trì Hoài, " alo, Giản tiên sinh, mới vừa rồi có mấy người mang vòng hoa tới tặng cho thiếu phu nhân !"
Qua hai ngày, ngược lại gió êm sóng lặng, Chử Đồng lái xe trên đường, nhận được điện thoại. " alo? "
Bên đầu kia của điện thoại di động truyền tới tiếng khóc không chịu nổi, " phóng viên, cứu cứu ông xã nhà tôi và anh em của tôi đi !"
Chử Đồng đem xe dừng hẳn ở ven đường, " chị đem chuyện này nói cặn kẽ một chút, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? "
" mới vừa rồi có mấy người đến nhà tôi bắt người, đem chồng tôi cùng anh em tất cả mang đi, nói là bọn họ mở cửa làm ăn chọc phải nhân vật lớn, muốn dạy dỗ bọn họ ! ô ô ô, chúng tôi lúc trước là ở Bình Nhai bên kia đẩy xe bán thức ăn vặt, làm ăn cũng rất tốt, đối phương bây giờ bảo tôi mang theo mười vạn đồng tiền đi Thương Bình ở hẻm 3 nhà số 5 chuộc người, cô phóng viên, tôi nên làm cái gì bây giờ a? "
" chị như vậy, trước hết đừng có gấp, báo cảnh sát đi? "
Người phụ nữ gấp đến độ khóc mãi không thôi, " không được đâu, bọn họ không cho báo cảnh sát. "
" chuyện như vậy nhất định phải để cảnh sát ra mặt, như vậy đi, tôi bây giờ lập tức chạy tới xem một chút, chị nhớ báo cảnh sát, biết không? "
" được, được, được, " người phụ nữ không ngừng nói liên tục, " tôi lập tức gọi liền 110. "
Chử Đồng thật nhanh quay đầu xe, sau đó hướng cái địa chỉ trong điện thoại chạy tới, cô đạp chân lên cần ga, chỗ kia thật không dễ tìm, xuyên qua trong con phố nhỏ, cô đi theo bản đồ dẫn đường, còn phải tìm khoảng chừng hơn nửa canh giờ. Đi tới nơi, Chử Đồng cầm máy chụp hình lên không chút do dự xuống xe, trước mặt chính là Thương Bình hẻm 3 số 5, nơi này là một con phố cổ, hai bên cửa hàng cũng rất có mùi vị cổ kính. Sau đó phát triển thành khu du lịch thắng cảnh, vào thời gian này, du khách đa tới rất nhiều, chẳng qua là đều ở trên đường đối diện ngắm phong cảnh, hai bên cách con sông, cách cây cầu, nơi này dân cư tương đối an tĩnh.
Chử Đồng băng qua một vườn cây cam, theo những thanh ngói xếp thành lối đi về phía trước, những ô cửa sổ gỗ lim chạm trổ hoa văn cách nhau là một nét đặc sắc lớn của kiến trúc nơi này, Chử Đồng mơ hồ nghe được có động tĩnh truyền tới, cô cúi người xuống đi về phía trước, cho đến sau khi thanh âm rõ ràng sáng tỏ, Chử Đồng nằm dưới một trong những bệ cửa sổ trước mặt, xuyên thấu qua kẽ hở nhìn vào trong.
Bên trong nhà, quả nhiên có mấy người đàn ông bị khống chế, một sợi dây thừng dài trói chặt cổ tay sau đó vắt qua xà ngang thật cao trên trần, mấy người kia cũng miễn cưỡng cố đứng, mũi chân kiễng lên, thân thể cả người lảo đảo chới với, nhưng lại không thể ngã nhào xuống.
Mấy người đàn ông khác vòng quanh bên người bọn họ đi lại, tựa hồ còn muốn tra hỏi cái gì, không nghe được lời đáp lại, một người trong số đó liên tiếp tung nắm đấm đánh hướng bụng của đối phương, người kia đau đến mức kêu rên không chịu nổi, cả người gập xuống, nhưng hai cánh tay lại bị trói, không thể không nhón chân lên, " đừng đánh, đừng đánh. "
Chử Đồng ngồi xổm người xuống, nhìn đồng hồ, theo lý thuyết cảnh sát cũng hẳn phải tới rồi, tiếp tục như vậy không chắc là không xảy ra án mạng. Trong phòng người ta đang nói cái gì, cô cũng không nghe rõ, Chử Đồng lấy máy chụp hình ra, sau đó nhắm ngay kẽ hở trên cửa sổ chụp lén.
Mấy kẻ đang đánh người kia, vóc người cao to mạnh khoẻ, bắp thịt nơi bả vai kia cũng có thể hù chết người, người đàn ông cầm đầu làm tư thế chuẩn bị tung đòn, một quyền ngay trên đầu, đối phương bị đánh tới mặt mũi toàn là máu, mười phần bạo lực !
Chử Đồng tay cũng run lẩy bẩy, chỉ sợ phát ra chút động tĩnh gì, cô nhìn thấy lại có hai người từ bên ngoài bước vào, chẳng qua là trong tay cầm một vòng hoa, Chử Đồng không khỏi cả kinh, vòng hoa kia, cùng với cái mà hai ngày trước người ta đưa tới cho cô giống nhau như đúc !
Người đàn ông đi tới, từ trên vòng hoa hái xuống hai đóa hoa cúc, vò nát sau đó bỏ vào trong một cái bình nước suối, anh ta dùng sức lắc cái bình, lại đi đến trước mặt một trong những người đàn ông bị trói, một phát chợt vồ lấy cằm của đối phương, sau đó đem miệng bình nhét vào trong miệng hắn, dùng sức đổ vào trong cổ họng. Chử Đồng lúc ấy thiếu chút nữa cũng nôn ra, người đàn ông kia thống khổ cực kỳ, không nhịn được nôn khan, nhưng miệng bị tắc nghẹn, Chử Đồng chỉ nhìn thấy thân thể hắn giãy giụa, giống như một con lươn.
Cô cảm thấy có cái gì không đúng, tại sao cái vòng hoa đó lại xuất hiện ở nơi này? Chử Đồng muốn đi tới tìm hiểu đến tột cùng, cô khom lưng tiếp tục đi phía trước, định đi vòng qua bên cạnh xem một chút. Bước qua phòng bên cạnh, cửa sổ đóng chặt, cửa cũng chỉ khép hờ, Chử Đồng rón ra rón rén đi tới, mới vừa đem mặt áp tới, cửa lại chợt bị kéo ra. Cô bị dọa sợ đến ba hồn bảy vía thiếu chút nữa toàn bộ bay tán loạn, Chử Đồng trợn to đôi mắt, lui về phía sau mấy bước, thân ảnh đập vào trước mắt, lại là Giản Trì Hoài !
Chử Đồng tay run rẩy chỉ chỉ hướng anh, Giản Trì Hoài hiển nhiên cũng hết sức kinh ngạc, anh nhíu chặt chân mày, sắc mặt nghiêm nghị, " em thế nào lại ở nơi này? "
" vậy còn anh, anh thì tại sao ở nơi này? "
Giản Trì Hoài nói hời hợt, " tôi có việc phải xử lý. "
Chử Đồng vừa kết hợp lại mọi chuyện, chợt hiểu ra, cô khó có thể tin nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, " mấy người kia, là anh sai người bắt lại sao? "
" em không nên xuất hiện ở đây, đi thôi. " Giản Trì Hoài hướng cô quét mắt, Chử Đồng còn chưa dám tin, " anh xem một chút, bọn họ đã đem người đánh cho thành cái dạng gì? Giản Trì Hoài, cảnh sát lập tức tới ngay, anh rốt cuộc muốn như thế nào? "
Người đàn ông lướt qua trước gót chân cô, anh đi tới cửa căn phòng sát vách, bên trong tiếng kêu thảm thiết này thay nhau vang lên, Chử Đồng đi theo bên cạnh anh, " bọn họ chính là người đã tặng vòng hoa cho em? "
" không chỉ thế, lái xe đụng em, còn có kẻ sai khiến sau lưng, toàn bộ ở nơi này. "
Chử Đồng nhất thời cảm thấy tay chân lạnh như băng, " vừa khéo, cảnh sát cũng sắp tới, chúng ta có thể khai báo rõ ràng với bọn họ. "
" Chử Đồng, tôi có cách thức giải quyết vấn đề của tôi, em không cần nhúng tay vào. "
" Giản Trì Hoài, " Chử Đồng đưa tay kéo cánh tay của anh, " anh nếu như vậy, em cảm em giống như không quen biết anh. "
" tôi vẫn là tôi, " Giản Trì Hoài thờ ơ, mặt mũi tuấn lãng như lúc ban đầu, ngay cả cỗ xa cách nhàn nhạt cùng hờ hững từ trong xương cốt cũng không thay đổi, " giải quyết xong chuyện này, tôi còn phải đi lên trường dạy học. "
Chử Đồng nghĩ tới đây một chút, vội vàng bắt lấy, " đúng rồi, anh là giáo sư a, chúng ta không nên chủ trương bạo lực, cách thức giải quyết vấn đề có rất nhiều loại. "
" nhưng lấy bạo chế bạo, mới là hữu dụng nhất. " Giản Trì Hoài đưa tay đẩy cửa ra, sau đó cất bước đi vào trong, ánh mắt Chử Đồng quét qua cái vòng hoa đó, lại có loại cảm giác bị doạ chết khiếp, hai chân cô cứng đờ, không vận sức để nói nổi nên lời.
Giản Trì Hoài tiến vào bên trong nhà, người đàn ông kia bị cưỡng ép dốc xuống một chai nước, thân thể choáng váng, vẫn còn đang ói, Giản Trì Hoài đứng cách bọn họ xa xa, ngay cả hơi thở cũng không muốn nghe thấy. " một phóng viên vạch trần chuyện xấu của các người ra ánh sáng, chẳng lẽ không nên sao? Đã không ai điều tra được các người, vậy để cho ngôn luận của quần chúng nhân dân che hết các người, không phải là rất tốt sao? "
Những người kia mỗi một kẻ đều bị bầm thâm bầm tím, thân thể đung đưa nói không ra lời, Chử Đồng gom hết dũng khí lại đi vào trong, đối phương nâng mi mắt lên hướng cô nhìn, sắc mặt Chử Đồng trắng bệch, chân chính đối mặt với cảnh tượng như vậy, không có chút nào chuẩn bị tâm tư cho chuyện này, ai cũng không chịu nổi.
Người đàn ông miệng khạc ra máu, hung tợn trừng hướng Chử Đồng, " không nghĩ tới cô lại có chỗ dựa lớn như vậy. "
" nếu như Thiên Khách Lai các người làm ăn đàng hoàng tử tế, tại sao phải sợ người khác vạch trần? "
Giản Trì Hoài đi lên trước, hướng Chử Đồng ngoắc, " đi, chúng ta trở về. "
Người đàn ông kia chợt vén miệng cười lên quái dị, " quan hệ của các người không nhẹ đi? Cô không phải là phóng viên sao? Lấy máy chụp hình của cô ra chụp đi a, vạch trần a ! chúng tôi bị đánh thành như vậy, có phải cũng có thể viết thành một bài báo hay không, hả? "
Ánh mắt Giản Trì Hoài hung hăng, hướng mấy người đàn ông trước mặt nháy mắt, bọn họ nhanh chóng tiến lên, níu lấy cổ áo rồi đánh một trận tơi bời. Chử Đồng lúc này sợ run đứng tại chỗ, cô tựa hồ lúc này mới bị chọc tỉnh lại, đúng vậy, cô là phóng viên, hôm nay chính là chồng của cô liên quan đến chuyện này, cô nên làm như thế nào?
Chử Đồng xoay người, kéo cánh tay của Giản Trì Hoài, " đừng đánh, xảy ra án mạng mất !"
" vậy em đi theo tôi. " Giản Trì Hoài nắm chặt đầu vai của cô, " bây giờ liền đi. "
Người đàn ông bị đánh tới không nhẹ, thân thể giống như một cái bao cát ném tới ném lui, " ha ha ha ha, phóng viên, nghề nghiệp thần thánh đến dường nào a, đừng nói với tôi là đến lúc này mắt cô mù, tôi còn chờ xem cô đưa lên báo đây !phóng viên lớn, 'ghét ác như thù' là nghề nghiệp này mang lại tiếng thơm cho cô, nhanh lên một chút, chụp hình a, đưa lên báo a, lấy chính nghĩa của cô ra mà cảm nhận !"
Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP - Thánh Yêu