Nguyên tác: You belong to me
Số lần đọc/download: 3023 / 39
Cập nhật: 2015-02-25 16:22:29 +0700
Chương 40
N
hững ngọn đèn cầy tỏa ra anh sáng dìu dịu, những tấm trải giường bằng lụa, một tấm thảm rất dày ở trước lò sưởi. Càng nhìn khung cảnh đầy quyến rũ trong phòng ngủ của Vasili, Alexandra càng bực bội khi phải ngồi đợi anh. Có lẽ là cô đã quá nôn nóng.
Hôm nay cô đã nói với cha là cô sẽ làm cho Vasili yêu cô; tuy nhiên cô không mong đợi một kỳ tích sẽ xảy ra ngay tối nay. Nhưng ít ra thì cô đã không còn cảm thấy hết hy vọng nữa. Nói chuyện với cha cô làm cho cô có lòng tin hơn, và làm cho cô nhận thức được là cô đã đánh mất lòng tin trong một thời gian dài. Bây giờ cô biết rõ là cái thai của cô đã không liên quan gì tới tâm trạng không vui của cô.
Cô nhìn sang hướng khác thay vì ngó chăm chăm vào lò sưởi và nhìn thấy Vasili đã lặng lẽ đi vào phòng. Anh đang đứng tựa vào cột giường, cánh tay khoanh ngay trước chiếc áo ngủ màu đỏ sậm và đang nhìn cô. Như thường lệ, vẻ đẹp trai của anh làm cho cô khao khát, những đường nét trên khuôn mặt anh thật hoàn hảo, mái tóc màu vàng hơi rối của anh, thân thể cường tráng của anh. Cô sẽ phải làm gì để làm cho người đàn ông đẹp trai này yêu cô?
"Anh đã làm gì với những cô nhân tình mà anh rải khắp thành phố này vậy?
Anh nhướng một chân mày thắc mắc."Chúng ta sắp sửa cãi nhau hở, em yêu?"
"Cũng có thể lắm."
"Em có thể nghĩ được chuyện gì khác... hứng thú hơn để làm không vì đây là đêm động phòng của chúng ta?"
"Nếu ý anh là chuyện làm tình thì Petroff, hãy tin em là chúng ta sẽ làm chuyện đó."
Anh phì cười."Nếu vậy thì em nên biết là anh đã thăm viếng tất cả bọn họ trong lúc em đang cố gắng để không trở thành một quí bà dưới sự giám hộ của mẹ anh. Và anh thật lấy làm kinh ngạc là không một ai trong bọn họ có thể cám dỗ được anh lên giường với họ. Không còn chuyện gì khác ngoài chuyện anh trả tiền chia tay với bọn họ."
"Em phải tin chuyện này à?"
Thái độ của anh trở nên nghiêm nghị "Em phải nên tin đấy, em yêu, vì người đàn bà mà anh làm tình lần sau cùng chính là em, hãy nghĩ thử xem đã bao lâu rồi và anh đang thèm khát ghê gớm đấy."
Hai má cô đỏ bừng và nổi bật trong bộ áo ngủ màu trắng. Và cô nhớ cô đã nghĩ là cô sẽ đòi hỏi quyền hạn của cô tối nay. Bây giờ cô không cảm thấy như muốn đòi hỏi, nhưng những lời thú nhận đầy xúc động của anh làm cho cô hỏi:
"Anh có... anh có nghĩ là chúng ta có thể..."
"Chúa ơi, có," giọng anh khàn khàn khi thu ngắn khoảng cách giữa họ bằng vài bước chân và ôm cô trong tay anh. Nhưng anh không hôn cô ngay giống như anh thường làm, và đôi mắt màu vàng của anh nhìn cô âu yếm."Alex, có một chuyện này có lẽ là anh nên nói..."
"Đây không phải là lúc để nói chuyện, Petroff," cô nói rồi choàng cánh tay cô qua vai anh và kéo miệng anh xuống với cô.
Tiếng rên của anh làm cho cô bị kích động. Cánh tay anh ép chặt cô. Và miệng anh, cái miệng gợi tình của anh, tấn công cô một cách mạnh bạo, lưỡi anh tìm kiếm, thăm dò và buộc cô hưởng ứng theo, và cô đã làm vậy. Ồ, đúng, cô đã làm. Khi những nụ hôn của anh trượt xuống cổ cô và trên đường đến ngực cô, thì ham muốn của cô mãnh liệt đến nỗi cô có thể lôi anh lại giường.
Mặc dù là anh rất thèm khát, anh đang chứng minh sự kềm chế một cách phi thường. Alexandra chỉ là không biết được anh đã chịu đựng đến mức nào. Nhưng anh đã quyết tâm cho cô một đêm mà cô sẽ không bao giờ quên. Và cô đã quyết định là cô sẽ buộc anh vào trong cô trước khi người cô nổ tung.
Cuối cùng bọn họ chấm dứt thỏa hiệp, bởi vì anh không bỏ lỡ khi cô nói."Làm tình với em ngay bây giờ đi."
Chiếc áo ngủ của cô đã bị cởi bỏ trước khi anh mang cô lại giường, và tay cô thúc dục anh, gấp rút hướng dẫn anh, chẳng mấy chốc cô đạt đến đỉnh điểm với Vasili tiếp theo cô trong đỉnh cao của khoái lạc, làm cho cả hai hụt hơi và lâng lâng bây bổng.
Và rồi anh tiếp tục theo cách của anh, và cảm giác được anh hôn khắp thân thể giống như là... một chuyện tuyệt vời đến khó tin. Tay anh rất dịu dàng, vuốt ve thân thể cô bằng tất cả tình thương yêu. Và ngực của cô, Chúa ơi, chúng càng nhạy cảm hơn bởi vì cô đang mang bầu, và anh thật sự say mê chúng, sùng bái chúng bằng tay và miệng của anh, cho đến khi cô nghĩ là cô sẽ thét lên vì sung sướng.
Cô lại đạt đến khóai cảm một lần nữa trong khi những ngón tay của anh ở bên trong cô, vì cô rất dễ bị anh khuấy động, và dễ đạt khoái cảm khi anh chạm vào người cô. Và khi cuối cùng anh vào sâu trong cô một lần nữa thì nó rất là khác, rất dịu dàng và chậm chạp, và thật tuyệt vời khi cả hai cùng nhau đạt đến trạng thái ngất ngây.
Anh thật là tuyệt, cô cảm thấy tội nghiệp những người đàn bà bây giờ không thể có anh nữa. Cô sẽ không chia sẻ người đàn ông này cho bất cứ ai, một tí cũng không. Và khi bọn họ nằm ở đó, đầu cô gối lên ngực anh, tay anh vẫn âu yếm vuốt ve cánh tay cô đang ôm choàng trước ngực anh, cô muốn cám ơn anh cho tối nay, và nó có nghĩa là cô sẽ nói với anh những lời nói thành thật từ đáy lòng và sẽ làm cho anh sung sướng nhất là khi điều đó lại thật sự có ý nghĩa đối với cô, và cô biết chỉ có một chuyện có thể làm được điều này thôi.
Cô nói một cách dịu dàng."Em muốn tặng anh con Hoàng Tử Mischa để làm quà kết hôn." Và rồi, bởi vì nước mắt chực trào ra, cô nói thêm."Nhưng nếu anh làm cho nó đau thì em sẽ dùng roi trên người anh đấy."
Anh nhìn thấy những giọt nước mắt trước khi cô giấu mặt vào vai anh."Alex, em không cần phải làm vậy đâu."
"Em muốn làm."
Anh ôm chặt cô."Cám ơn em," anh nói một cách khiêm tốn."Anh sẽ chăm sóc nó như là con anh vậy."
Anh nhận ra là cô đã nghe được cuộc chuyện trò lần đó ở chuồng ngựa giữa anh và Stefan. Nhưng anh cũng nhận thức được một chuyện khác làm cho anh tràn ngập vui sướng. Chỉ có một lý do duy nhất làm cho cô chịu từ bỏ một trong những con ngựa yêu quí của cô thôi.
"Tại sao em lại không nói với anh vậy, Alex?" anh âu yếm hỏi.
"Nói gì?"
"Là em yêu anh."
Đầu cô ngẩng lên để cô có thể cằn nhằn anh."Chuyện gì làm cho anh nghĩ..."
"Thú thật đi, em yêu anh mà."
"Em đúng là một kẻ ngốc nên mới..."
"Em yêu anh! Nói đi!"
"Tại sao? Để cho anh có thể hả hê à? Để cho anh có thể..."
"Để anh có thể nói là anh cũng yêu em. Anh yêu em ngay cả trước khi em để lộ ra con người thật của mình kìa, em yêu. Em nghĩ là tại sao anh đã đuổi theo em vậy?"
"Em nhớ là lúc đó anh đã nói là nó không liên quan gì đến chuyện yêu đương."
"Lúc đó mà em tin những gì anh nói à? Anh không nghĩ vậy, nhưng bây giờ thì em phải tin anh, Alex."
Cô mỉm cười với anh, và anh chưa từng thấy nó rạng rỡ đến thế."Em tin anh," cô nói, và nghiêng người tới hôn anh rồi nói thêm, "Anh thật là may mắn là em đã nói với cha em là em sẽ làm cho anh yêu em."
"Tại sao?"
"Bởi vì em muốn làm bằng cách nhanh nhất... nếu không thì anh phải mất cả đêm để thuyết phục em."
Anh không biết chắc là cô nói thật hay đùa, vì thế anh càu nhàu."chúng ta đang nói đến những lời tự thú, vậy thì khi nào em sẽ nói với anh về chuyện đứa bé vậy?"
Cô sửng sốt."Khỉ thật, Vasili, anh không nên đóan ra quá sớm!"
Anh cười."Anh phải nên biết khi lần đầu tiên em dùng tên gọi của anh, anh định phàn nàn đấy."
Cô lờ đi câu nói của anh."Anh đóan được khi nào vậy?"
"Tối nay." anh cười sung sướng với sự thừa nhận của cô."Nghĩ xem anh mê bộ ngực em đến thế nào, Alex, em không nghĩ là anh nhận ra sự thay đổi của chúng sao?"
Cô lại đỏ mặt."Đừng nghĩ là anh có thể ruồng bỏ em bởi vì anh sắp có người nối dõi."
Anh nhăn mặt."Em không nên nhớ lại những chuyện anh từng nói."
"Em nhớ mỗi một chuyện anh từng..."
"Em không thể bắt anh chịu trách nhiệm cho những gì anh từng nói, bởi vì anh đã ở trong một trạng thái hỗn loạn. Anh thật sự đã nghĩ hôn nhân không thích hợp với anh."
"Còn bây giờ thì sao?"
"Bây giờ thì anh nghĩ là anh không thể sống thiếu nó... và em. Ruồng bỏ em à, em yêu? Anh nghĩ ngừng thở thì dễ hơn đấy."
Cô cười và ôm chầm anh, rồi đột nhiên muốn chọc ghẹo anh."Anh có biết là em đã bỏ lại một vị hôn phu ở Anh."
"Em đã làm gì hả?"
"Một gã tử tước mập ú, hắn đã sốt sắng muốn cưới em, bao gồm cả đứa bé, chỉ để có những con ngựa của em. Anh có chắc chắn đó không phải là tại sao anh kết hôn với em không đấy?"
"Còn lý do gì khác nữa chứ?" anh khịt mũi."Em dám cả gan nghĩ đến chuyện mang con của anh cho một người đàn ông khác à?"
"Con gái của anh cần có một người cha."
"Con trai của anh đã có một người cha rồi."
"Nhưng anh đã quá chậm chạp trong việc tìm kiếm em."
"Và em cứ đánh lạc hướng để anh không tìm được em."
Cô giấu mặt trên vai anh trước khi nói."Em đã làm chuyện đó sao?"
Anh nhìn cô nghi ngờ."Em đang cười hả, Alexandra?"
Cô không thể che dấu được nữa."Thật quá vui khi lại gây gổ với anh."
"Em đúng là một mụ phù thủy." anh cười."Nhắc nhở anh là trong tương lai anh không nên dễ bị gạt như thế."
"Ồ, không, em thích anh dễ bị gạt như thế. Em thích cách ghen tuông của anh. Và em thích anh nằm dài trên giường, trần truồng để em có thể..."
"Chúa ơi, Alex, nói vậy thì em sẽ bị nằm thẳng lưng trên giường nữa đấy."
"Vậy anh còn đợi gì nữa chứ?"
"Đợi em nói câu làm ơn đi."
"Anh đang đi quá xa rồi đấy, Petroff."
"Không," anh nói rồi chồm người qua cô, tiến sâu vào trong cô, rồi cười với cô. "Nhưng bây giờ thì đúng vậy."
Tiếng cười của cô hoà cùng tiếng cười của anh trước khi thân thể họ lại một lần nữa hoà nhập vào nhau... bởi vì một hôn ước chưa bao giờ có.