Every breath we take, every step we make, can be filled with peace, joy and serenity.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 50
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1996 / 79
Cập nhật: 2017-09-24 22:55:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 40: Cấp Bổn Tọa
rong vòng hai mươi phút, trận đấu chấm dứt.
Trong phòng chat nhỏ, mấy game thủ vừa bị hạ knock-out tàn nhẫn vẫn đang nhiệt huyết tám chuyện ———-
Ta là đại thần ngươi biết đấy: Xin không đá nữa….
Não tàn số bảy: Hãy đến nữa đi………
Sát lạp lạp: …………..Gun thần đang online thật à? Hay là treo máy? Sao lúc nãy không thấy?
Tử lạp lạp: Gun???? Hãy chơi thêm một ván nữa đi!!!!
Cô gái bán diêm: Ta nghĩ chắc Gun thần treo máy rồi……..
Sát lạp lạp: Treo máy cũng được! Được gặp G đẹp trai với 97, cũng coi như trước giờ ăn ở tốt!
…………..
Đồng Niên cắn móng tay tự hỏi: Sao đã thắng rồi? Sau đó lại tiếp tục rối rắm, tại sao phải nhất định dùng bàn phím di chuyển………………..Tuy rằng cô đã học được cách dùng bàn phím để di chuyển xung quanh, nhảy lên, ném, trước khi lộn ngược, sau khi lộn ngược ———-
“Á Á.” Cô kêu người bên cạnh.
“Ừ?” Á Á dáng vẻ phấn khích, thiếu điều thiếu một cái đuôi đong đưa phía sau nữa thôi ————
“Tại sao chơi trò này phải dùng bàn phím vậy?” Cô không dám hỏi Gun, “Hồi trước mình….với anh họ chơi “GOD”, cũng dùng chuột để di chuyển mà, không phải tiện hơn sao?”
Di chuyển mà cũng phải vất vả như vậy, dùng kỹ năng như thế nào……………cứ tưởng mình ít ra cũng đã di chuyển thành thạo rồi.
Không ngờ chuyển sang Mật thất gió lốc liền khác hẳn.
Lại không dám hỏi Gun……..
Anh nhất định sẽ hỏi ngày xưa chơi trò gì, chơi với ai.
Vậy không phải sẽ bị lộ sao? Nhận nhầm người, cùng Grunt chơi game thật sự rất xấu hổ.
Còn có loại cảm giác áy náy vì làm hồng hạnh vượt tường T^T………….
Á Á “ách” một tiếng, tự hỏi không biết làm sao mà dùng một game có thể giải thích được vấn đề này: “Bình thường thì loại game như kiểu Dota, Liên minh huyền thoại (LOL), Heroes of the storm, GOD đồ, toàn bộ đều dùng chuột để di chuyển, nhưng cái game Mật thất này thì lại dùng bàn phím để di chuyển.
Cô mờ mịt: Nhưng rõ ràng dùng chuột cũng vẫn đi được mà.”
“Ừ thì được, nhưng mà người nào chơi cũng dùng bàn phím, lúc nào không tiện thì mới dùng chuột. Mật thất là game thực tế, các động tác trước khi lôn ngược vân vân, các động tác chi tiết khác đều là dùng bàn phím thao tác, một cái nhấp chuột thì không thể làm nhiều động tác như vậy.”
Đồng Niên 0.0………..
“Nhưng mà tới StarCraft, Warcraft thì lại khác, cách dùng chuột không giống như vậy nữa ——–”
Đồng Niên tiếp tục 0.0…..
Á Á lặng lẽ, thu lại lời giải thích của mình: “Tóm một câu lại là, mỗi game mỗi kiểu.”
“Ờ,” cô gật đầu như thật, “Vậy cậu lúc thì chơi Dota, lúc thì chơi Starcarft, lúc lại chơi Mật thất, không bị loạn à?”
Á Á…………….
Người chơi game đã mười mấy năm làm sao mà loạn được.
Có loạn cũng chỉ có mỗi em gái nhỏ còn không phân biệt nổi các loại game này……..
Rất nhanh sau đó, hiệp hai bắt đầu.
Ở bên kia, Gun hình như đang mở hội nghị qua điện thoại, nhắc cô đóng cửa sổ nói chuyện lại.
Anh gõ cho cô liên tiếp, để cô bắt đầu luyện tập đổi súng đổi đao, lên đạn, nhắm, bắn, nhưng………….
Cô nhìn thôi đã đủ choáng váng, lặng lẽ gửi tin nhắn riêng cho anh.
Lolicat: [giơ tay] có thể hỏi anh một chuyện không?
Gun: Nói.
Lolicat: Em học chậm anh có ghét em không?
Gun: Sẽ không.
Cô có chút cảm động, đáy lòng tê dại, không ngờ anh có thể kiên nhẫn như vậy —- rất nhanh, Gun lại gửi thêm một câu nữa.
Gun: Cũng không trông chờ em học được.
Lolicat:…………Vậy….còn dạy em làm gì?
Gun: Giết thời gian.
………………….
Trong tầm mắt cô, Á Á và 97 phối hợp rất tốt, tuy rằng cô nhìn cũng không hiểu lắm, nhưng nhìn thấy hai người đó chạy trốn, lăn lộn, bắn súng, vân vân, liền cảm thấy nóng máu……..Nhìn thấy như vậy, liền cảm thấy có chút chán nản, hăng hái nhảy nhót lúc nãy cũng mất sạch, chống cằm, nhìn máy tình chờ hội nghị qua điện thoại của anh kết thúc.’
Một lúc sau, Gun hình như cũng phát hiện ra cô không có động tĩnh gì.
Gun: Sao lại bất động rồi?
Lolicat: Đang đợi anh……………
Gun: Không thích bắn nhau? Thích thêm máu?
??
!!! Không thể nào………….
Cô ngân ngốc nhìn màn hình máy tính.
Anh làm sao mà biết được, lúc trước mình chơi cùng Grunt, huống hồ còn dùng nick của người khác. Bình tĩnh bình tĩnh, nhất định chỉ là anh thuận miệng hỏi thôi, giống như Á Á nói vậy, có mấy loại game cơ mà, anh chỉ thuận miệng hỏi thôi ———-
Vì thế, cô quyết định giả ngu.
Lolicat: A?…….Thêm máu gì? 0.0
Gun trầm mặc.
Vài giây sau, lại gửi thêm một hàng chữ: “”(>^ω^
Cá Mực Hầm Mật Cá Mực Hầm Mật - Mặc Bảo Phi Bảo